Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
-
Chương 1280
CHƯƠNG 1280
Tống Hân Nghiên bình tĩnh đáp: “Hôm qua có người nhắc nhở tôi rằng có thể chúng ta bị hại. Nhưng không có bằng chứng, tôi cũng không thể nào nghi ngờ bất kỳ ai, cho nên chỉ có thể tìm chứng cứ từ hiện trường. Mặc dù việc tìm được và đưa ra những thứ này tạm thời không có giúp ích gì đối với chúng ta, nhưng ít ra đó cũng là ý tưởng, để chúng ta biết vấn đề có thể xuất hiện ở đâu.”
Trương Tấn Tài vỗ tay tán thưởng, công nhận việc làm của Tống Hân Nghiên: “Cô nói đúng, nói không chừng phát hiện này chính là bước đột phá lớn nhất cho sự cố lần này.”
Anh ta quay sang nhìn John, dặn dò: “Lập tức liên hệ với cảnh sát, giao những chứng cứ mà cô Tống suy luận và sắp xếp qua đó, để bọn họ điều tra.”
Sau cuộc họp.
Trương Tấn Tài giữ John và Tống Hân Nghiên lại.
Anh ta nói thẳng luôn: “Cô Tống, lúc nãy cô phân tích rất có lý. Tôi đoán cô đã có đối tượng tình nghi rồi.”
Tống Hân Nghiên thoáng kinh ngạc.
Không ngờ khả năng quan sát của Trương Tấn Tài lại đáng kinh ngạc như vậy.
Cô cười tự giễu, không phủ nhận cũng không thừa nhận ngay, chỉ nói: “Thật sự thì kẻ thù và đối thủ của tôi hơi nhiều. Bây giờ nghi ngờ ai cũng sẽ chỉ làm nhiễu phương hướng phá án của cảnh sát thôi. Cho nên tôi cho rằng, tốt hơn hết vẫn nên lựa chọn tin vào sự công bằng của cảnh sát.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Trương Tấn Tài không hỏi thêm nữa.
Anh ta cười đồng ý: “Không uổng công tôi tin tưởng cô.”
Trương Tấn Tài nói với hai người: “Từ giờ trở đi chuyện này sẽ giao cho cảnh sát và tổng công ty điều tra, mọi người đừng nhúng tay vào. Lần này tôi tới không chỉ để tra xét sự cố lần này, mà còn mang theo một nhóm dung dịch gốc. Đồ đã được đưa đến nhà máy dự bị, việc tiếp tục sản xuất cũng đã được sắp xếp xong. Cô Tống rất có thiên phú ở phương diện nghiên cứu và phát minh, toàn thể công ty vẫn luôn rất coi trọng cô. Người làm nghiên cứu không nên bị những chuyện vụn vặt rối ren này làm ảnh hưởng tới tâm trạng.”
Tống Hân Nghiên cúi đầu cảm ơn Trương Tấn Tài: “Tổng giám đốc Trương, cảm ơn sự công nhận của anh. Quả thật là việc nghiên cứu phát triển và sản xuất không thể gián đoạn được, nhưng dù sao chuyện xảy ra lần này cũng đã gây thương vong cho nhiều người, tôi khó mà dửng dưng không để ý được. Nhưng tôi cũng tin rằng, có sự trợ giúp của tổng công ty thì chắc chắn PL sẽ vượt qua được cửa ải khó khăn này, đồng thời cũng sẽ cho gia đình của người mất một câu trả lời hợp tình hợp lý.”
Chuyện sau đó đúng thật không phải là chuyện cô có thể tham gia phát biểu được, Tống Hân Nghiên liền quả quyết rời khỏi.
Trương Tấn Tài càng thêm tán thưởng cô hơn.
Sau khi dõi theo đến khi cô ra ngoài, anh ta mới khẽ cười một tiếng: “Là một người biết tiến biết lùi.”
John không còn vẻ khúm núm như ở trước mặt người khác nữa, anh ta thả lỏng vỗ vỗ vai Trương Tấn Tài: “Người mà tôi chọn thì không thể kém được đâu.”
Trương Tấn Tài liếc anh ta, nhẹ nhàng nói: “Đừng có tự dát vàng lên mặt mình nữa đi. Chỉ với mấy cái công trạng mà cậu đã làm tại nước Z trong những năm nay thì thật sự ánh mắt nhìn người của cậu không được tốt lắm đâu!”
Anh ta tạm dừng một thoáng rồi lại nói tiếp: “Nhưng đúng là Tống Hân Nghiên cũng khá đấy. Nhưng tiếc quá, cho dù hạt giống tốt cỡ nào đi nữa mà vào tay cậu thì cũng bị nát như nhau thôi.”
“Chậc!”
John nhìn anh ta một cách vô cùng sâu xa: “Tôi quen cậu cũng mười mấy năm rồi mà đây là lần đầu tiên thấy cậu khen một nữ cấp dưới nhiều như thế đấy. Hơn nữa, vừa rồi cậu còn cười cơ. Lão Trương, nói thật đi, nhìn trúng người ta rồi à?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook