Duyên Số Gặp Ma
-
Chương 86: Ai đi lễ hội chung
Một đêm nóng nực mùa hè bên Lào đã lâu rồi, nhưng còn nhớ là ngày cuối tuần, trước rạp cinêma đã tan về khuya 10 giờ đêm. Một lát con đường chìm trong giấc ngủ khuya, tôi ngồi chơi với một người bạn làm chung trước rạp đang nói chuyện lễ hội chùa 3 ngày 3 đêm của một làng phải đi qua lò thiêu táng âm u với hài cốt người rải rác khắp nơi. Với thêm một quãng đường núi rừng vắng vẻ đất đỏ cỡ 3 cây số mới tới làng đó. Làng cũng lớn và nhiều em gái đẹp.
Đang ngồi vui miệng trò chuyện và rủ nhau đi thì thấy 2 bóng người với tiếng cười lẹ bước đi về hướng chúng tôi 2 người đang ngồi chơi. Một người thì đi thẳng còn một người thì vừa đi vừa nghiêng ngả. Đèn đường thì không sáng rõ mấy trong thời điểm đó 1979.
Tôi nói:
- Còn cỡ 100 thước xa, 2 người này hình như quen tiếng quá có thể đêm nay có chuyện vui cho mình nghe đó.
Khi 2 ông vua đến gần thì quả thật là bạn quen biết nhau, khi nghe tiếng tôi gọi thì 2 ông vua đứng sững như có vẻ giật mình. Tôi cười lên và nói:
- Lại đây và đến đây ngồi chơi lát đã trời còn nóng ngủ không được.
Hai ông vua ngồi xuống vẫn còn thở hộc hộc như chó chạy mệt về vậy, tôi cười và nói tiếp:
- Hai đứa tôi đang ngồi nói tới đi lễ hội, nhưng quá khuya nên ngồi chơi trước rạp cinêma một lát rồi về ngủ. Có phải 2 ông vua đi lễ hội làng đó rồi bị ma dọa phải không? Một ông vua thì mất cả dép kìa. Hai cái mặt gẫy đôi còn hiện bóng ma trên trán nữa kìa. Kể cho mình nghe ngay luôn nếu không kể thì mình sẽ không cho 2 bạn về.
Hai ông vua ngồi thở một lúc mới bắt đầu kể:
- Làng bên kia nơi thiêu táng có nhiều em gái đẹp ai cũng biết, lại nhân dịp lễ hội chùa nữa, các em gái vui múa đến khuya. Mình không dám đi một mình nên rủ nó đi theo vì lúc nào nó cũng nói là nó không sợ ma gì cả.
Làng lễ hội ở ngoài trung tâm thành phố, trời nóng nực 2 người vừa đi vừa trò chuyện về em gái đẹp, 1 km trôi đi cũng cỡ hơn 9 giờ đêm đến nơi thiêu táng, mùi khói với than vẫn con hồng vì thiêu táng bằng củi ở giữa trời, còn ngoài ra thì nhờ ánh trăng đêm. Ngày lễ hội là ngày rằm, nơi đó không có nhà người nào, một người thì quá sợ ma nhưng lòng vẫn ỷ y vào người bạn bên cạnh không sợ gì cả.
Khi đi vừa qua nơi thiêu táng đó thì bên đường nơi bụi tre gai có một ông già cũng cỡ hơn 60 tuổi, mặc áo trắng quần tây gọn gàng chứ không phải mặc xà rông gì cả, đang đứng quay lưng ra đường như người đang đứng vệ sinh. Một người bạn nói:
- Cầu cho ông già cũng đi coi lễ hội với 2 đứa mình, có người già cả đi chung đường thì quá tốt, có người nhiều tuổi đi theo khỏi sợ ma quái trên con đường vắng đêm này. Khi đi tới ngang với ông đang đứng đó, ông vua không sợ gì nói lớn tiếng:
- Ông ơi coi lễ hội chung các con nghe và lúc về đừng quên gọi nhau về chung đường nhá ông.
Hai người vẫn tiếp tục đi thì xa nhau cỡ 20 thước, ông già đó lững thững theo sau. Bóng cây bóng cối lúc sáng lúc tối, khi ngó lại phiá sau thì vẫn thấy ông già theo sau. Đêm nay mình có bạn đi coi lễ hội chung đường như vậy chắc chắn gặp may được mỗi người một cô bạn gái đẹp. Rồi tiếng nhạc, bóng người, ánh đèn đêm lễ hội, sập bán thức ăn rượu bia rải rác đầy đường đi trong làng. Sân chùa chật chọi vang tiếng nhạc.
Hai người dạo bước hai đôi mắt thì chỉ nhằm nơi có em gái đẹp trong bộ trang phục phấn son, khi đang đứng người bạn đang kể chuyện mới nói:
- Ủa ông già bước theo sau mình lại đứng ở xa xa kia ngó vào chứ không vào trong lễ hội, hay người già không thích ầm ĩ nhiều chắc vậy.
Hai ông vua mải mê sắc bóng đẹp đó mỏi cả chân đi đi lại lại trong lễ hội thắm thoát cũng gần 12 giờ đêm, 2 người rủ nhau về và nghĩ là ngày mai sẽ đến lễ hội từ chiều chứ không muộn về đêm như hôm nay, đang đứng ngó về phía đường về. Kìa, ông già đó đang đứng ở bên đường về và hình như đang ngó chằm chằm về phiá 2 đứa mình, như ông đang đứng đợi đó. Rồi cả hai cất bước đi về thì quả thật ông già quay lưng vào làng và cất bước trên đường về chung. Lần này ông đi trước chứ không đi sau như lúc đến coi lễ hội, và xa cỡ 30 thước, 2 đứa tôi cố bước lẹ để trò chuyện với ông. Một quãng đường rồi vẫn thấy xa như thường, cất tiếng chào ông thì thấy ông im lặng không trả lời, cũng không quay mặt lại, nghĩ là người già cả không muốn nói chuyện thôi.
Rồi hai người vừa đi vừa chấm điểm cô em gái trong làng để ngày mai đến sớm tán tỉnh cô, thắm thoát hơn nửa tiếng đi bộ thì đã ngó thấy nơi thiêu táng. Ông vua không sợ gì cất tiếng:
- Coi kìa, ông già đi đâu không đi trên đường về, lại quành vào nơi thiêu táng nơi đó đâu có nhà ai là con đường cùng mà.
Hai ông vua dừng bước đứng ngó theo bóng ông già, thời tiết bầu không khí như bất thình lình thay đổi tại chỗ vì ánh trăng rằm rất là đẹp thấy rõ bóng người luôn. Cột sống như lấy nước đá lạnh để lên, chân lông khắp thân thể đã sùi lên khắp nơi. Hai ông vua đứng hình ngó bóng ông già đi thẳng vào lò thiêu táng còn hơi khói đó rồi mờ mờ chậm chậm và biến mất luôn.
- Eo ơi, m,m,m,ma rồi! Tóc tai nó duỗi thẳng ra và chỉ khắp hướng luôn, như quả chôm chôm vậy, vừa kể vừa đạp nhau túi bụi không ai nhịn cười được, tôi nói:
- Hai ông vua này có kể tiếp không hay là muốn ăn mấy cái đạp mới kể.
Rồi ông vua sợ ma kể tiếp:
- Trong lúc đó không biết làm thế nào, tay vời về đằng sau 2-3 lần để gọi ông bạn nổ luôn luôn không sợ ma, tay tôi không đụng chạm vào nó luôn, rồi khi tôi quay mặt lại kiếm ông bạn đó, nào ngờ:
- Trời ơi, eo ơi! Ông bạn không sợ ma biến mất đâu rồi và biến từ lúc nào, như có gì vướng vào mắt khi ngó kỹ thì:
- Úi chà! Chỉ còn đôi dép lào nằm đó thôi, rồi còn mấy chân mấy cẳng đem ra xài hết luôn trong đêm nay, chạy như bay ra khỏi nơi thiêu táng cả 500 thước còn chưa ngừng được. Trong phổi thiếu gió nên chạy chậm lại thì:
- Phía đằng trước cỡ 50 thước, ông vua không sợ ma đang ngồi ôm hai bàn chân ở đó dưới cây cột đèn, được tặng thêm mấy cái đạp nữa mà nó vẫn nằm lăn ra đó ôm bụng cười nữa chứ có bực mình không. Hai ông vua ngồi xuống đạp nhau, rồi nghỉ mệt một lát mới cười ra được và khập khiễng nghiêng một bên tới trước rạp cinêma mà hai người tôi đang ngồi chơi hóng gió đêm. Chuyện kể tới đâu thì đạp nhau tới đó, rất là vui đêm nay xong cả 4 người đứng lên đi về ngủ.
viết xong 27.04.2019
Đang ngồi vui miệng trò chuyện và rủ nhau đi thì thấy 2 bóng người với tiếng cười lẹ bước đi về hướng chúng tôi 2 người đang ngồi chơi. Một người thì đi thẳng còn một người thì vừa đi vừa nghiêng ngả. Đèn đường thì không sáng rõ mấy trong thời điểm đó 1979.
Tôi nói:
- Còn cỡ 100 thước xa, 2 người này hình như quen tiếng quá có thể đêm nay có chuyện vui cho mình nghe đó.
Khi 2 ông vua đến gần thì quả thật là bạn quen biết nhau, khi nghe tiếng tôi gọi thì 2 ông vua đứng sững như có vẻ giật mình. Tôi cười lên và nói:
- Lại đây và đến đây ngồi chơi lát đã trời còn nóng ngủ không được.
Hai ông vua ngồi xuống vẫn còn thở hộc hộc như chó chạy mệt về vậy, tôi cười và nói tiếp:
- Hai đứa tôi đang ngồi nói tới đi lễ hội, nhưng quá khuya nên ngồi chơi trước rạp cinêma một lát rồi về ngủ. Có phải 2 ông vua đi lễ hội làng đó rồi bị ma dọa phải không? Một ông vua thì mất cả dép kìa. Hai cái mặt gẫy đôi còn hiện bóng ma trên trán nữa kìa. Kể cho mình nghe ngay luôn nếu không kể thì mình sẽ không cho 2 bạn về.
Hai ông vua ngồi thở một lúc mới bắt đầu kể:
- Làng bên kia nơi thiêu táng có nhiều em gái đẹp ai cũng biết, lại nhân dịp lễ hội chùa nữa, các em gái vui múa đến khuya. Mình không dám đi một mình nên rủ nó đi theo vì lúc nào nó cũng nói là nó không sợ ma gì cả.
Làng lễ hội ở ngoài trung tâm thành phố, trời nóng nực 2 người vừa đi vừa trò chuyện về em gái đẹp, 1 km trôi đi cũng cỡ hơn 9 giờ đêm đến nơi thiêu táng, mùi khói với than vẫn con hồng vì thiêu táng bằng củi ở giữa trời, còn ngoài ra thì nhờ ánh trăng đêm. Ngày lễ hội là ngày rằm, nơi đó không có nhà người nào, một người thì quá sợ ma nhưng lòng vẫn ỷ y vào người bạn bên cạnh không sợ gì cả.
Khi đi vừa qua nơi thiêu táng đó thì bên đường nơi bụi tre gai có một ông già cũng cỡ hơn 60 tuổi, mặc áo trắng quần tây gọn gàng chứ không phải mặc xà rông gì cả, đang đứng quay lưng ra đường như người đang đứng vệ sinh. Một người bạn nói:
- Cầu cho ông già cũng đi coi lễ hội với 2 đứa mình, có người già cả đi chung đường thì quá tốt, có người nhiều tuổi đi theo khỏi sợ ma quái trên con đường vắng đêm này. Khi đi tới ngang với ông đang đứng đó, ông vua không sợ gì nói lớn tiếng:
- Ông ơi coi lễ hội chung các con nghe và lúc về đừng quên gọi nhau về chung đường nhá ông.
Hai người vẫn tiếp tục đi thì xa nhau cỡ 20 thước, ông già đó lững thững theo sau. Bóng cây bóng cối lúc sáng lúc tối, khi ngó lại phiá sau thì vẫn thấy ông già theo sau. Đêm nay mình có bạn đi coi lễ hội chung đường như vậy chắc chắn gặp may được mỗi người một cô bạn gái đẹp. Rồi tiếng nhạc, bóng người, ánh đèn đêm lễ hội, sập bán thức ăn rượu bia rải rác đầy đường đi trong làng. Sân chùa chật chọi vang tiếng nhạc.
Hai người dạo bước hai đôi mắt thì chỉ nhằm nơi có em gái đẹp trong bộ trang phục phấn son, khi đang đứng người bạn đang kể chuyện mới nói:
- Ủa ông già bước theo sau mình lại đứng ở xa xa kia ngó vào chứ không vào trong lễ hội, hay người già không thích ầm ĩ nhiều chắc vậy.
Hai ông vua mải mê sắc bóng đẹp đó mỏi cả chân đi đi lại lại trong lễ hội thắm thoát cũng gần 12 giờ đêm, 2 người rủ nhau về và nghĩ là ngày mai sẽ đến lễ hội từ chiều chứ không muộn về đêm như hôm nay, đang đứng ngó về phía đường về. Kìa, ông già đó đang đứng ở bên đường về và hình như đang ngó chằm chằm về phiá 2 đứa mình, như ông đang đứng đợi đó. Rồi cả hai cất bước đi về thì quả thật ông già quay lưng vào làng và cất bước trên đường về chung. Lần này ông đi trước chứ không đi sau như lúc đến coi lễ hội, và xa cỡ 30 thước, 2 đứa tôi cố bước lẹ để trò chuyện với ông. Một quãng đường rồi vẫn thấy xa như thường, cất tiếng chào ông thì thấy ông im lặng không trả lời, cũng không quay mặt lại, nghĩ là người già cả không muốn nói chuyện thôi.
Rồi hai người vừa đi vừa chấm điểm cô em gái trong làng để ngày mai đến sớm tán tỉnh cô, thắm thoát hơn nửa tiếng đi bộ thì đã ngó thấy nơi thiêu táng. Ông vua không sợ gì cất tiếng:
- Coi kìa, ông già đi đâu không đi trên đường về, lại quành vào nơi thiêu táng nơi đó đâu có nhà ai là con đường cùng mà.
Hai ông vua dừng bước đứng ngó theo bóng ông già, thời tiết bầu không khí như bất thình lình thay đổi tại chỗ vì ánh trăng rằm rất là đẹp thấy rõ bóng người luôn. Cột sống như lấy nước đá lạnh để lên, chân lông khắp thân thể đã sùi lên khắp nơi. Hai ông vua đứng hình ngó bóng ông già đi thẳng vào lò thiêu táng còn hơi khói đó rồi mờ mờ chậm chậm và biến mất luôn.
- Eo ơi, m,m,m,ma rồi! Tóc tai nó duỗi thẳng ra và chỉ khắp hướng luôn, như quả chôm chôm vậy, vừa kể vừa đạp nhau túi bụi không ai nhịn cười được, tôi nói:
- Hai ông vua này có kể tiếp không hay là muốn ăn mấy cái đạp mới kể.
Rồi ông vua sợ ma kể tiếp:
- Trong lúc đó không biết làm thế nào, tay vời về đằng sau 2-3 lần để gọi ông bạn nổ luôn luôn không sợ ma, tay tôi không đụng chạm vào nó luôn, rồi khi tôi quay mặt lại kiếm ông bạn đó, nào ngờ:
- Trời ơi, eo ơi! Ông bạn không sợ ma biến mất đâu rồi và biến từ lúc nào, như có gì vướng vào mắt khi ngó kỹ thì:
- Úi chà! Chỉ còn đôi dép lào nằm đó thôi, rồi còn mấy chân mấy cẳng đem ra xài hết luôn trong đêm nay, chạy như bay ra khỏi nơi thiêu táng cả 500 thước còn chưa ngừng được. Trong phổi thiếu gió nên chạy chậm lại thì:
- Phía đằng trước cỡ 50 thước, ông vua không sợ ma đang ngồi ôm hai bàn chân ở đó dưới cây cột đèn, được tặng thêm mấy cái đạp nữa mà nó vẫn nằm lăn ra đó ôm bụng cười nữa chứ có bực mình không. Hai ông vua ngồi xuống đạp nhau, rồi nghỉ mệt một lát mới cười ra được và khập khiễng nghiêng một bên tới trước rạp cinêma mà hai người tôi đang ngồi chơi hóng gió đêm. Chuyện kể tới đâu thì đạp nhau tới đó, rất là vui đêm nay xong cả 4 người đứng lên đi về ngủ.
viết xong 27.04.2019
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook