Duy Ngã Tự Tại
-
Chương 68
Thật đúng là một sự trùng hợp tình cờ đến may mắn, Trần Vô Hạo hắn còn đang băn khoăn không biết nên tìm đâu ra một nơi kín đáo thích hợp để làm chỗ bế quan đột phá đây, thế mà chỉ là tình cờ tìm một nơi cắm trại có phong cảnh đẹp, thế mà cũng ra được địa điểm tuyệt vời như thế này.
Đây chẳng khác nào đang buồn ngủ lại tìm được một cái chiếu manh còn tặng kèm thêm một cái gối cả a!
Trong cái tiểu mật động này có nồng độ thiên địa linh khí rất nồng, để mà nói thì với cảnh giới Cửu Đẳng Mãn Giai Trận Pháp Sư của Trần Vô Hạo hiện tại lập nên một Địa Cấp Cực Phẩm trận pháp - Tụ Linh Trận cũng không thể sánh bằng...
Lượng linh khí ở đây hắn có cảm giác như phải tầm cỡ Tụ Linh Trận ở cấp độ đoán chừng cũng phải ngang với Thiên Cấp Thượng Phẩm!
Cỏ dại đỏ rực mọc thành thảm dưới chân lúc này còn chứa nhiều linh khí ngang với cả Tụ Linh Thảo đạt Huyền Cấp Hạ Phẩm lận, các loại linh thảo thì dù khá ít nhưng toàn là hàng dao động từ Địa Cấp Hạ Phẩm đến Địa Cấp Cực Phẩm không thôi.
À không...
Có một thứ mà cũng là vật duy nhất ở trong mật động này đạt đến đẳng cấp Thiên Cấp, chính xác hơn thì chính là Thiên Cấp Trung Phẩm...
Thứ đó đang nằm ở phía trên một cành cây của gốc Hồng Diệp Thụ to lớn nhất của trung tâm mật động này, chỉ thấy nó có hình thù tròn vo không có gì nổi bật, bên trên thì có những nét hoạ tiết hình lá đỏ đặc trung của Hồng Diệp Thụ, từ nó toả ra một hương thơm trái cây rất thơm ngon đặc biệt...
Chính là Hồng Diệp Quả, là loại quả theo lời đồn đại là một trong những loại thiên tài địa bảo quý hiếm nhất chỉ có ở trong Hồng Diệp Lâm chứ không có ở bất cứ nơi đâu trên tinh cầu này!
Nói là nó quý hiếm bởi vì chỉ sinh trưởng ở đây và sẽ chỉ xuất hiện ở những đại Hồng Diệp Thụ có niên thọ đạt từ 5000 năm trở lên...
Nhìn con số 5000 năm và diện tích rộng lớn vô cùng của Hồng Diệp Lâm thì có vẻ sẽ có rất nhiều Hồng Diệp Quả mọc ở khắp khu rừng, nhưng thực tế thì không phải như vậy.
Cứ thử tưởng tượng xem thế giới này quanh năm mỗi một ngóc ngách đều có yêu thú cấp cao tàn phá hay tu sĩ chiến đấu gây chấn động các kiểu, không ngày hôm nay thì ngày mai, hôm nay không phải tu sĩ nhân loại thì là yêu thú làm, ngày mai lại ngượi lại,... Cây non còn chưa kịp đâm trồi thì đã bị huỷ diệt rồi.
Thế nên khả năng tồn tại một cái cây bình thường tại bất cứ một khu rừng nào sống được đến ngàn năm là khá ít ỏi chứ đừng nói đến tận 5000 năm hay thậm chí vạn năm trở lên là một tỉ lệ phải ngang với tìm một thiên tài địa bảo đạt Bảo Cấp đấy.
Hiếm gặp là thế chứ tác dụng của Hồng Diệp Quả thì không quá mức nổi trội cho lắm bởi vì đơn thuần là nó chỉ có khả năng phụ trợ cao trong tu luyện mà thôi, ngoài kia đầy loại kỳ trân dị bảo có ích hơn nhiều.
Bất quá đối với Trần Vô Hạo bây giờ thì lại rất thích hợp, chỉ cần kết hợp giữa Trúc Cơ Đan cùng Hồng Diệp Quả này để đột phá Siêu Phàm Cảnh thì hắn sẽ không cần phải mất quá nhiều thời gian vào việc ổn định và củng cố lại cảnh giới sau đột phá nữa nha.
Sau khi đột phá đại cảnh giới Siêu Phàm Cảnh thì bình thường cũng phải bế quan thêm 1 đến 2 tháng gì đó để ổn định củng cố cảnh giới đấy, hoặc trù khi có ngoại lực hỗ trợ mạnh mẽ thì đối khi còn có thể xuất qua luôn đấy...
Mà trước mắt cũng chẳng có gì ngoài trái Hồng Diệp Quả này là có ích nhất cho đột phá lần này, có gì thì dùng nấy thôi, được tới đâu hay tới đó, phục dụng nó cộng thêm lập ra Tụ Linh Trận ít nhất hắn có thể giảm thiểu thời gian mấy tháng kia còn chắc khoảng chưa đến một tháng nha.
"Trước tiên cứ ăn một bữa trước đã, sau đó thì mới bế quan, không thể thất hứa với Tiểu Bạch được." Trần Vô Hạo tạm gác chuyện suy tính trước đột phá cảnh giới sang một bên, nhìn tiều hồ ly đang tung tăng chạy nhảy kia mà lầm bẩm nói.
Dù sao trước đó đã nói sẽ nấu nướng một bữa ngon để mừng Bạch Thanh Khâu đã hoàn toàn hồi phục, lúc này mà bảo cùng bế quan luôn thì không hay chút nào.
"Tiểu Bạch, chúng ta trở ra một lúc đi, ngươi vẫm còn muốn ăn một bữa ngon mà phải không?" Trần Vô Hạo hét to để cho tiểu hồ ly ham chơi ở xa nghe rõ.
"Kiu? Ngao ngao!" Bạch Thanh Khâu nghe thấy vậy cũng chợt bừng tỉnh khỏi cơn ham chơi, nhanh chóng chạy lại phía Trần Vô Hạo, sau đó nhảy thẳng lên để cho hắn đỡ lấy nó, một lần nữa đặt vào trong ngực áo để lộ ra cái đầu kiều tiểu, men theo lối cũ mà đi ra khỏi mật động.
Bế quan có thể đợi, nhưng ăn ngon thì không thể nhịn đâu!
...
Sau khi đã thưởng thức xong bước ăn ngon lành ấy, cả hai liền thu dọn hết đồ đạc, tiêu huỷ chỗ cắm trại để xoá dấu vết, tránh để về sau có yêu thú nào đánh hơi hay tu sĩ nào đi qua mà điều tra thì phiền phức, một lần nữa cùng nhau tiền nhập trở lại tiểu mật động.
Vì thời gian phục dụng và luyện hoá Kết Thai Thảo để đột phá cảnh giới cũng như cũng cố vững chắc sau khi đột phá của Bạch Thanh Khâu sẽ lâu hơn nhiều khi mà sau lần này nó sẽ nhảy vọt 7 tiểu cảnh giới lận...
So với đó thì Trần Vô Hạo chỉ đột phá đại cảnh giới rồi củng cố đi kèm với Hồng Diệp Quả sẽ nhanh hơn rất nhiều, thế nên hắn quyết định sẽ giao Kết Thai Thảo cho Bạch Thanh Khâu luyện hoá trước luôn, sớm thì tốt hơn muộn mà.
Trong khi đó thì hắn sẽ tập luyện chế Địa Cấp Cực Phẩm Trúc Cơ Đan, chắc là ít nhất mất 2 tháng thời gian, rồi sau đó phụ dụng nó cùng với Hồng Diệp Quả để đột phá và củng cố cảnh giới, chắc cũng mất thêm khoảng 1 tháng nữa...
Dự tính 3 tháng thời gian này cũng chưa đủ để Bạch Thanh Khâu đột phá xong đâu, chắc hắn sẽ dùng thời gian này để vào rừng luyện tập gia tăng kinh nghiệm chiến đấu cũng như để làm quen với cảnh giới mới của mình...
"Những gì cần tính chắc cũng từng đó là ổn rồi, tiếp theo đây chính là thực hiện thôi..." Trần Vô Hạo vuốt cằm suy tính lẩm bẩm, rồi lại hướng tiểu hồ ly lấy ta Kết Thai Thảo mà đưa cho nó, dặn dò nói:
"Tiểu Bạch ngươi hiện tại đã bình phục thương thế rồi, ta cũng sắp sửa bế quan đột phá Siêu Phàm Cảnh, cũng là thời điểm ngươi nên phục dụng luyện hoá Kết Thai Thảo rồi."
"Kiu kiu!" Bạch Thanh Khâu đương nhiên hiểu ý hắn mà gật đầu, há miệng nhỏ bắt lấy Kết Thai Thảo trong tay Trần Vô Hạo, sau đó chạy lại gốc cây của gốc đại Hồng Diệp Thụ kia mà ngồi nghiêm chỉnh xuống, trực tiếp nuốt luôn gốc linh thảo vào trong bụng, khép đôi mắt lại bắt đầu luyện hoá...
Ùng...
Ngay khoảnh khắc Bạch Thanh Khâu bắt đầu luyện hoá Kết Thai Thảo, từ thể nội của nó chợt toả ra một luồng sóng linh lực xung kích ra ngoài, sau đó thiên địa linh khí xung quanh bất chợt tụ hội về quanh thân của nó, cô đọng lại đến mức như hoá thành thực thể mà bao trùm lấy tiểu hồ ly...
Thiên địa linh khí trong thoáng chốc đã hoá thành một cái kén hay một quả trứng gì đó có màu hồng lam nhàn nhạt xen lẫn chứa đựng tiểu hồ ky bên trong, bắt đầu quá trình luyện hoá Kết Thai Thảo và Thoát Thai!
Trần Vô Hạo chứng kiến cảnh tượng này cũng tạm thời yên tâm, sau đó hắn tiến lại gần quả trứng này, cúi xuống điều động linh lực từ đan điền dẫn đến đầu ngón tay, đặt xuống thảm cỏ đỏ bắt đầu vẽ...
Hắn sẽ lập một Địa Cấp Cực Phẩm trận pháp - Tụ Linh Trận ở đây để giúp đỡ cho quá trình luyện hoá và đốt phá của Bạch Thanh Khâu diễn ra suôn sẽ và thúc đẩy tốc độ lên.
Một lúc sau cũng đã thành công hoàn thành, đổ ra một đống linh thạch làm nguyên liệu khởi động trận pháp rồi hắn lại hướng vị trí gốc đại thụ ngay bên cạnh mình mà vẽ lập tiếp một Tụ Linh Trận có đẳng cấp tương tự như vậy, đây sẽ là vị trí bế quan luyện chế Trúc Cơ Đan cùng phục dụng nó để đột phá cảnh giới của Trần Vô Hạo.
Rồi lại qua thêm một lúc nữa rốt cuộc cũng lập thành công trận pháp, nguyên liệu thì dùng ké luôn của Tụ Linh Trận bên cạnh, dù sao hắn cũng lấy ra khá nhiều.
Sau đó hắn ngồi vào trong Tụ Ling Trận, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra Linh Liên Đỉnh đặt ở ngay trước mặt, rồi tiếp tục từ đó lấy ra các loại nguyên liệu chính để luyện chế nên Trúc Cơ Đan...
Mọi khâu chuẩn bị để luyện đan đã hoàn thành, hắn lại búng ngón tay thầm niệm một từ quen thuộc:
"Khởi!"
Phừng phừng...
Ngọn lửa trong lò luyện đan lập tức bùng cháy lên rồi rất nhanh đã được ổn định ở mức có thể bắt đầu hỏ nguyên liệu vào rồi, Trần Vô Hạo bắt đầu dùng linh lực của mình bao bọc lấy các loại tài nguyên, lần lượt bỏ chúng vào trong đan đỉnh, không quên lẩm bẩm công thức:
"1 cánh Ngũ Thải Hoa..."
"2 gốc Tẩy Tuỷ Thảo..."
"1 gốc Huyền Linh Thảo..."
"1 giọt Dương Hoàng Dịch..."
"1 phần Yến Nhục Tán..."
Trúc Cơ Đan là loại đan dược trọng yếu để gia tăng tỉ lệ đột phá đại cảnh giới của tu sĩ, thế nên loại nguyên liệu để luyện chế ra nó cũng phong phú hơn mấy loại đan Trần Vô Hạo từng luyện như Tụ Linh Đan, Liệu Thương Đan hay Gia Tốc Hành Đan không ít.
Cần phải luyện chế đến tận 5 loại nguyên liệu, trong đó bao gồm cả dạng linh thảo huyền hoa như Ngũ Thải Hoa, Tẩy Tuỷ Thảo và Huyền Linh Thảo, rồi dạng bột tán như Yến Nhục Tán và dạng dịch thể như Dương Hoàng Dịch...
Cánh hoa hay gốc linh thảo với bột tán thì đã nói từ trước cách luyện chế chúng rồi, không cần phải nói lại lần nữa, lần này có một loại nguyên liệu đặc biệt cần thiết nhắc đến chi tiết chính là dạng dịch thể như Dương Hoàng Dịch.
Không nói đến tác dụng của Dương Hoàng Dịch có thể gia tăng sức mạng nhục thân thì thể lỏng dạng dịch thể của nó luyện chế khó hơn thảo dược linh hoa nhưng lại đơn giản hơn bột tán, thế nên không phải là vấn đề hay trở ngại đáng nói đối với Trần Vô Hạo.
Cách thức luyện chế dạng dịch thể nói nghe thì đơn giản những cũng không đơn giản chút nào khi mà thông thường cái mình cần chính là loại bỏ lớp vỏ bọc bên ngoài của nguyên liệu để chắt lọc ra linh dược dịch hay linh dược khí bên trong của chúng...
Mà dạng dịch thể như Dương Hoàng Dịch thì bản chất của nó vốn đã là dạng dịch thể rồi, vậy mà còn phải chắt lọc linh dược dịch của nguyên liệu dạng dịch thể ra nữa...
Lọc dịch thể ra khỏi chính dịch thể!
Hay nói là chắt lọc ra những gì tinh khiết nhất của một nguyên liệu ra thì dịch thể cũng đồng dạng chính là lọc dịch thể tinh tuý nhất của nó ra khỏi dịch thể vẫn còn hàm chứa tạp chất bên trong đó.
Đây là một kỹ thuật không dễ dàng, lại chẳng quá khó đối với Trần Vô Hạo của cảnh giới và kỹ năng hiện tại...
Đến thể bột tán khó hơn hắn còn làm được thì nói gì thể dịch đơn giản hơn "một chút" chứ?
Giống như khi đun nước ấy, nước bình thường không nên uống khi vốn nó không hoàn toàn sạch sẽ mà vẫn sẽ tồn tại chất bẩn cặn bã trong đó, mà đun nước chính là biện pháp để loại bỏ hết các thứ không sạch sẽ ấy đi để cho nước được thanh lọc, an toàn để uống...
Thế nên luyện chế nguyên liệu dịch thể cũng khá tương tự như thế thôi, dùng ngọn lửa luyện đan để xoá bỏ cặn bã dư thừa trong đó, cũng cần dùng đến cả linh lực để mà chắt lọc những thứ tinh khiết từ đó ra nữa.
"Luyện!"
Phừng phừng...
Trần Vô Hạo lại âm thầm lẩm nhầm trong đầu, bắt đầu khống chế hoả diễm bên trong lò đỉnh từng chút từng chút một thiêu đốt và luyện chế đám nguyên liệu kia...
Tất nhiên là hắn sẽ không thể thành công một cách hoàn hảo ngay lần đầu tiên luyện chế rồi, hắn đâu có phải đám thiên tài ngoài kia đâu.
Và đúng như hắn đã dự tính từ trước đó, thời gian để hắn luyện chế ra sản phẩm mà tự bản thân nhận định đánh giá là hoàn hảo nhất có thể làm được suốt từ khi bắt đầu đến hiện tại đã hơn 2 tháng trôi qua rồi...
Hừng hực hừng hực...
Trải qua hơn 2 tháng này, ở trước mắt Trần Vô Hạo lúc này chính là Linh Liên Đỉnh bùng cháy ngọn lửa nóng bỏng với ba viên đan dược theo thời gian sắp được hình thành bên trong đó.
Trong lúc luyện Trúc Cơ Đan tên này cũng tranh thủ cơ hội để mà luyện tập luyện đan chi đạo của mình nhuần nhuyễn hơn và tốt hơn, có thể rút ngắn được bao nhiêu tích luỹ đột phá Bát Đẳng thì làm thôi, chỉ có kẻ ngốc mới không nghĩ đến điều này.
Trước đó tên này đã luyện ra được 4 viên Địa Cấp Cực Phẩm - Trúc Cơ Đan rồi, lần này gắn quyết định chơi lớn mà thử luyện ra ba viên Địa Cấp Cực Phẩm cùng một lúc...
Bảy viên Địa Cấp Cực Phẩm đan dược - Trúc Cơ Đan chắc cũng đủ để đột phá Siêu Phàm Cảnh mà không gặp bất trắc gì rồi, ít quá thì cũng được nhưng thời gian ổn định sẽ lâu hơn, mà nhiều quá thì không tốt khi mà cảnh giới và sức mạnh sẽ bị phụ thuộc vào đan dược, từ đó dù đột đột phá được nhưng căn cơ sẽ không ổn định.
Lại trôi qua thêm nửa canh giờ nữa...
"Xuất!"
Vút...
Thời cơ đã đến, Trần Vô Hạo trong đầu động ý niệm để xuất đan khỏi đỉnh luyện, ba viên Trúc Cơ Đan lam sắc mang theo khí tức dược lực nồng đậm và quang mang lập loè bao quanh theo đó bay ra và rơi vào lòng bàn tay hắn...
Cảm nhận năng lượng mà cả ba viên Trúc Cơ Đan này lan toả ra một cách đồng đều, Trần Vô Hạo vô cùng hài lòng mỉm cười nói:
"Thêm ba viên này nữa, vậy là đã có 7 viên Trúc Cơ Đan đạt Địa Cấp Cực Phẩm rồi, cũng là lúc nên tấn thăng Siêu Phàm Cảnh thôi!"
Nhưng trước tiên thì hắn vẫn phải đả toạ điều tức và bổ sung lại linh lực và lực tinh thần cùng thể lực cái đã, luyện đan liên tục suốt hơn 2 tháng qua không nghỉ ngơi, bây giờ mà đột phá luôn thì đảm bảo dù có Trúc Cơ Đan cùng Hồng Diệp Quả, kém thì đột phá thất bại mà có đột phá thì căn cơ sẽ không vững đâu.
Tấn thăng đại cảnh giới luôn phải chuẩn bị một cách kỹ càng trước, nếu chẳng may xảy ra sai sót sẽ không khác biệt mấy với cái hậu quả vạn kiếp bất phục đâu.
Vậy nên để cho an toàn thì Trần Vô Hạo đã dành hẳn 1 tuần chỉ để điều tức ổn định lại toàn bộ rồi mới bắt đầu lấy ra bình ngọc đựng 7 viên Địa Cấp Cực Phẩm - Trúc Có Đan đã cất cẩn thận từ trước ra, chuẩn bị phục dụng đột phá...
"Có đột phá được Siêu Phàm Cảnh hay không thì phải xem lần này rồi." Trần Vô Hạo nhìn 7 viên Trúc Cơ Đan đẳng cấp Địa Cấp Cực Phẩm trong lòng bàn tay mình, khuôn mặt khá anh tuấn biểu hiện ra sự nghiêm túc nắm chặt chúng lại, miệng mấp máy nói.
Không nói nghĩ thêm gì nữa, Trần Vô Hạo dứt khoát nốc thẳng cả 7 viên đan dược vào trong miệng mình, ực một cái nuốt trọn tất cả, sau đó lập tức đả toạ vận chuyển linh lực của mình để luyện hoá chúng...
Lần này hắn sẽ không đè ép linh lực luôn sôi trào muốn đột phá trong đan điền của mình nữa, toàn bộ thả ra cùng với năng lượng mạnh mẽ đến từ 7 viên Địa Cấp Cực Phẩm - Trúc Cơ Đan...
Bắt đầu quá trình tấn thăng Siêu Phàm Cảnh!
...
Một tháng thấm thoắt trôi qua...
Trần Vô Hạo dù không đè ép đột phá nữa nhưng không có nghĩa là hắn sẽ thả lỏng để cứ vậy mà đột phá, như vậy năng lượng dư thừa trong khi đột phá sẽ bị dư thừa lãng phí ra.
Thế nên hắn muốn mượn nguồn năng lượng mạnh mẽ này để khi đột phá có thể lập tức vững chắc được căn cơ của mình cũng như thăng tiến luôn cảnh giới đó...
Nếu hắn tính toán không sai thì làm như vậy sau khi đột phá Siêu Phàm Cảnh hắn khả năng cao có thể đẩy nhanh tu luyện và tiến thẳng đến đỉnh phong cảnh của Nhất Trọng Luyện Tinh!
Lúc này, bao bọc xung quanh thân thể đang ngồi đả toạ của Trần Vô Hạo chính là lượng lớn linh khí trời đất đang cô đọng nồng đậm như muốn hoá thành thực chất vậy, cũng nhờ có nồng độ linh khí đậm đặc ở trong tiểu mật động này.
Không chỉ xung quanh hắn mà ngay ở bên trong thể nội của Trần Vô Hạo lúc này thậm chí linh lực của hắn còn được tích xúc nhiều hơn cả chục lần, dường như chỉ cần buông thả một chút là sẽ lập tức đột phá ngay.
Bất quá, vẫn chưa được, chưa đủ...
Còn cần thêm chút nữa, cố gắng tích luỹ càng nhiều càng tốt...
Nhưng đây chẳng khác nào bơm nước vào một quả bóng cao su, dù có cố đến thế nào đi nữa thì dung lượng của nó cũng chỉ có hanh, cố cũng chỉ giữ được thêm một tẹo mà thôi, và đó cũng là tình hình hiện tại của Trần Vô Hạo...
Rốt cuộc, hắn cũng không thể nào tích xúc được thêm nữa, nếu vẫn còn cố nén lại không đột phá thậm chí có thể làm tổn hại căn cơ mất.
Hắn chợt hô lên một tiếng như để giải phóng tất cả:
"Phá!"
ĐÙNG
Toàn bộ năng lượng tích luỹ được toàn bộ giải phóng ra, chạy khắp và dung nhập vào cơ thể hắn...
Lục phủ, ngũ tạng, đạn điền, kinh mạch, gân cốt, da thịt, não bộ,... toàn bộ đều đang tiếp nhận sự dung nhập của sự bùng nổ linh lực này, gia tăng sức mạnh thể chất, tinh thần các loại, và tất nhiên là cả tu vi nữa...
ÙNG
Cuối cùng sau 1 canh giờ động tĩnh ấy cũng dừng lại, từ bên trong cơ thể của Trần Vô Hạo lan toả ra một luồng khí tức mạnh mẽ hơn rất nhiều lần so với trước đây, lại còn được củng cố khá vững chắc nữa.
Cảm nhận biến hoá của bản thân, hắn hài lòng cười nhẹ nói:
"Siêu Phàm Cảnh...thành!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook