Duy Ngã Tự Tại
Chương 25

Trần Vô Hạo một lần nữa phải công nhận là nơi càng lớn và nổi tiếng thì chất lượng của nó sẽ càng cao...

Trước mặt hắn lúc này chính là chi nhánh Đế Tài Các của Thương Ngân Thành với kiến trúc cổ kính mà cực kỳ đồ sộ hoành tráng, toàn bộ của nó phải hơn hẳn chi nhánh Đế Tài Các ở Thiên Nhai Thành gấp chục lần là ít, nó hoàn toàn là ở một đẳng cấp khác hẳn!

Nếu để đem ra so sánh giữa hai chi nhánh là một cái ở Thiên Nhai Thành kia và một cái ở Thương Ngân Thành này thì có thể nói là chẳng khác nào một căn phòng nhỏ đem so sánh với một toà lâu đài cả.

Đối với những người mới thấy lần đầu và có bối cảnh thân phận thấp kém không được tiếp xúc với thông tin về thế gian rộng lớn từ sớm như Trần Vô Hạo thì thực sự là vô cùng doạ người.

Chỉ có những tên công tử thế gia lớn cùng những nhân vật của thế lực lớn hoặc các vị thiên tài đỉnh cấp, hay có thể nói đơn giản là có xuất thân cao và bối cảnh lớn thì mới thuộc dạng ngậm thìa vàng từ bé, vừa mới sinh ra đã chẳng khác nào đang ở vạch đích cả.

Chưa cần bàn về tư chất của những kẻ đó kém hay thiên tài, chỉ cần biết họ sinh ra từ thế lực lớn là quá đủ rồi.

Quay về chủ đề chính, Trần Vô Hạo sau một hồi lâu choáng ngợp liếc ngang liếc dọc toà Đế Tài Các khổng lồ này, rốt cuộc đã bình tĩnh lại được tâm tình, chấn chỉnh lại cảm xúc một chút trở lại bộ dạng thong dong như mọi khi của mình, bắt đầu tiến vào trong đại môn còn lớn hơn cả gia hoả khỉ đột Ngũ Phẩm Yêu Tông lần trước...

Mà Đế Tài Các này không chỉ có một đại môn mà có tới ba đại môn, đại môn ở giữa là lớn nhất, kế đến là hai đại môn ở hai bên trái phải có kích cỡ nhỏ hơn một chút so với đại môn chính giữa, ở giữa thì luôn phải nổi bất nhất mà.

Tất nhiên là không thể thiếu tấm bảng cực lớn được gắn ở giữa ngay phía trên đại môn chính diện với dòng chữ "Đế Tài Các" được khắc lên còn hoàn hảo hơn cả cái tên Thương Ngân Thành được khắc ở trước cổng đại môn thành toả ra kim quang lấp lánh rực rỡ vô cùng thu hút ánh nhìn của mọi người.

Để đi vào bên trong Đế Tài Các có chút hơi "gian nan" bởi vì nơi đây là nơi tụ tập của tu sĩ đông nhất toàn thành, người người ra ra vào vào không thấy có một giây một phút nào là có dấu hiệu dừng lại...

Có lẽ vì vậy mà chi nhánh Đế Tài Các này mới xây dựng đến ba đại môn chăng? Hắn cũng không muốn đoán vấn đề này, Trần Vô Hạo chỉ cần biết rằng lúc này cả ba đại mộ của Đế Tài Các đang hoàn toàn chật kín người, đông đúc đến muốn nghẹt thở luôn.

Trần Vô Hạo đã phải cố gắng chen lấn lách người rất nhiều thì mới có thể đặt được một chân qua đại môn khổng lồ chính diện của nơi này chứ không đơn giản chỉ là đông bình thường rồi vẫn cứ thoải mái mà đi vào như chi nhánh Đế Tài Các ở Thiên Nhai Thành kia.

Tại hai bên của cả ba đại môn cũng không thể thiếu những vị thị nữ xinh đẹp như hoa tiếp đón, chỉ là do khách nhân ra vào quá đông nên mỗi bên có đến ba vị thị nữ, tổng cộng có đến 18 thị nữ chỉ dành để tiếp đón khách và hướng dẫn những người mới khi cần thiết.

Tất nhiên các nàng cũng không thể chào đón và tạm biệt mỗi người được nên có vẻ chỉ được phân công đứng đó để giúp đỡ khi quan khách cần thôi, không cần phải làm gì khác, cũng đỡ nhọc cho họ.

Vừa mới bước vào bên trong Đế Tài Các, Trần Vô Hạo lại một lần nữa bị choáng ngợp bởi khung cảnh ở đây...

Vẫn là so sánh trước đó, lần này thì không chỉ là vẻ bề ngoài mà thậm chí là ngay cả ở bên trong giữa chi nhánh Đế Tài Các bên Thiên Nhai Thành và Thương Ngân Thành cũng cực kỳ chênh lệch nhau.

Đương nhiên là đồ sộ hơn, hoành tráng hơn, rộng lớn hơn, náo nhiệt đông đúc hơn, chất lượng hơn, đáng kinh ngạc hơn rất nhiều!

Đặc biệt là dao động tu vi cảnh giới của các tu sĩ nơi này, ở chi nhánh Thiên Nhai Thành thì đại đa số chỉ có phàm nhân bình thường và tu chân giả Nhất Phẩm Võ Đạo Cảnh, còn ở chi nhánh Thương Ngân Thành này thì lại dao động từ Võ Đạo Cảnh cho đến Chân Nguyên Cảnh!

Mặc dù với tu vi Nhị Phẩm Võ Sư hiện tại của Trần Vô Hạo là hoàn toàn không có khả năng có thể cảm nhận và xác định tu vi của người khác đặc biệt là tu sĩ có cảnh giới cao hơn mình rất nhiều, bất quá hắn có thể suy đoán được nha.

Ví dụ như Võ Đạo Cảnh thì ở trong cùng cấp thì Trần Vô Hạo hoàn toàn có khả năng suy đoán được phẩm cấp của một người chỉ dựa vào khí tức mạnh yếu của họ khi so sánh với bản thân hắn...

Siêu Phàm Cảnh chính là mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn về Võ Đạo Cảnh, mà từ người họ toả ra một cỗ khí tức bậc cao hơn nhưng vẫn có thể nằm trong suy đoán của hắn khi mà hắn có thể cảm nhận được thực lực của đối phương quả thật là mạnh hơn, tuy nhiên cũng chỉ mạnh hơn so với hắn suy đoán về Võ Đạo Cảnh mà thôi, thử suy luận thêm thì có thể hiểu được.

Còn đến Thông Linh Cảnh thì chính là mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn khi mà bản thân Trần Vô Hạo đã có thể loáng thoáng suy đoán về cảnh giới phía trước là Siêu Phàm Cảnh.

Để có thể phi hành chính là dựa vào tu vi đột phá tới Linh Hải Cảnh mà đã được nhắc đến trước đây, hắn có thể thấy rất nhiều tu sĩ phi hành đến Đế Tài Các từ phía bên ngoài và bay đi sau khi đi ra, khí tức của họ toả ra lại mạnh mẽ hơn nhiều so với khí tức của Thông Linh Cảnh phát ra, cũng không quá khó để suy đoán.

Chân Nguyên Cảnh đối với Trần Vô Hạo lại khá dễ xác định tương tự như Võ Đạo Cảnh vậy, bởi vì hắn quen biết một cường giả Tiên Thiên Cảnh - Nguyệt Minh Không!

Ở cạnh nàng ấy trong một thời gian, cùng ngồi tu luyện, được nàng trợ giúp vận linh lực đột phá cảnh giời, Trần Vô Hạo phải nói là khá quen thuộc với cảm giác khi đối diện Tiên Thiên Cảnh, mà người có khí trường mạnh đến mức hắn không thể dự đoán nhưng lại cảm thấy yếu hơn khí tức Tiên Thiên Cảnh mà hắn nhận biết thì khả năng cao chỉ có thể là Chân Nguyên Cảnh mà thôi.

Nói là suy đoán thì là suy đoán chứ bản thân Trần Vô Hạo cũng không có dám chắc là bản thân đoán đúng chính xác không đâu, cũng có thể có người giả trang khí tức thì thực sự khó phát giác được, bất quá ở góc nhìn tổng quan của Trần Vô Hạo thì chính là như vậy.

Mà hắn có cảm giác hình như đâu đó có cả Tiên Thiên Cảnh cường giả ở bên trong này, linh cảm của hắn rất khó sai, chỉ là đối phương tu vi cao cường, hắn không dám dò xét lỗ mãng, chỉ có thể âm thầm cảm nhận và đoán thôi.

"Chắc là nên đi hỏi xem một số cách để kiếm thêm tiền khác ngoài việc săn giết yêu thú đem bán nhỉ? Giờ việc chính cần làm ở đây chính là kiếm tiền mà, nếu không thì đừng mơ đến mua bán vật phẩm hay học hỏi kiến thức ở trong Tàng Thư Lầu..." Trần Vô Hạo đứng ở một bên đại môn tránh đám đông đùn đẩy ra vào, vừa quan sát sự mỹ lệ ở nơi đây vừa suy nghĩ.

Sau đó hắn tiến đến chỗ ba vị thị nữ đứng ở một bên đại môn ra vào, bắt đầu lịch sự thân thiện bắt chuyện với các nàng: "Xin chào, tại hạ có chút chuyện muốn nhờ các vị tỷ tỷ đây giúp đỡ, liệu có phiền không!"

"A, kính chào quý khách!" Ba vị thị nữ nhìn thấy thiếu niên lại gần hỏi chuyện cũng nhã nhặn cười tươi cúi đầu đáp lại.

"Vị công tử này có chuyện gì cần giúp, trách nhiệm của bọn thiếp thân chính là giúp đỡ những quan khách như người nha!" Một trong ba vị thị nữ lễ phép lên tiếng nói, nàng có vẻ là người lớn nhất trong ba người.

"Ta muốn được hướng dẫn và tìm một số cách để kiếm linh thạch, không biết có thể phiền các vị tỷ tỷ đây giảng giải cho chứ?" Trần Vô Hạo vẫn giữ một thái độ thân thiện, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mở miệng hỏi. Lại gần hắn mới cảm nhận được, vậy mà cả ba nữ nhân này đều đạt cảnh giới cao hơn gia hoả khỉ kia một bậc, tức là Lục Phẩm Võ Tôn!

"Không thành vấn đề, tất nhiên là được nha. Mời công tử đi theo Thanh Thanh muội, muội ấy ấy sẽ đưa vị công tử ra khu vực tiếp khách để nói chuyện, có bất cứ vấn đề gì cần hỏi hay nhờ giúp đỡ thì cứ nói với muội ấy là được." Vị thị nữ vừa rồi mỉm cười tươi như hoa hướng Trần Vô Hạo gậ đầu một cái, sau đó đánh mắt ra hiệu cho người thị nữ bên trái gọi Thanh Thanh kia...

Vị thị nữ gọi là Thanh Thanh nga lập tức gậy đầu hiểu ý, nàng hướng về vị quan khách trẻ tuổi này ôn hoà cười nói:" Mời công tử đi theo thiếp thân."

Nàng vừa nói vừa đưa tay làm ra động tác mời tồi sau đó đi trước dẫm đường cho hắn, Trần Vô Hạo cũng không khách khí, gật đầu một cái chào hỏi hai thị nữ kia, sau đó liền đi theo vị thị nữ tên Thanh Thanh ấy đến khu vực tiếp khách...

Ở bên trong Đế Tài Các còn đỡ đông hơn là ở chỗ đại môn ra vào bởi vì khu vực đại sảnh dịch vụ ở đây rất rộng lớn xa hoa, nhiều người đi lại cũng không cần lo bị gò bó chật kín, chỉ có khu vực đại môn là người người đi lại mà khu vực đó chỉ được cái cổng lớn chứ độ tộng tất nhiên chỉ gói gọn trong một cảnh cửa, vì vậy mới đông đúc đến thế.

Trần Vô Hạo đi theo thị nữ Thanh Thanh nhờ vậy mà không bị dòng người đưa đẩy mà lạc mất, chỉ có di chuyển vẫn hơi hạn chế vì dù gì bên trong đại sảnh còn nhiều người hơn khu vực đại môn ra vào rất nhiều, không phải cứ rộng lớn là sẽ thoải mái thuận tiện đâu.

Mà biết làm sao được, ai bảo sự uy tín trong làm ăn của người ta quá mức nổi tiếng chứ? Vừa là thế lực lớn đỉnh cấp toàn thế giới vừa là thương hội uy tín nổi tiếng nhất thế giới, danh vọng họ nhận được là vô lượng số kể a!

Vì đại sảnh rất lớn và tu sĩ đi lại quá nhiều nên cả thị nữ Thanh Thanh và Trần Vô Hạo đã phải mất hơn một khắc để có thể đi từ chỗ đại môn ra đến khu vực tiếp khách...

Khu vực tiếp khách này cũng khá đông nhưng đỡ hơn rất nhiều so với ngoài đại sảnh vì đây là khu vực riêng tư dành cho các khách nhân, hiển nhiên sẽ phải lập ra quy tắc hạn chế ở một số nơi như nơi để tiếp khách này, dù sao thì đã gọi là tiếp khách thì vị quan khách đó dĩ nhiên là cần có sự riêng tư nói chuyện rồi.

Nói đây được dựng lên hàng trăm cái vách ngăn giữa chỗ bàn ghế ngồi của người này với người khác để cho các vị khách nhân cần đến khu vực tiếp khách này có chút yên tĩnh để nói chuyện hoặc hỏi một số thứ trong giới hạn là chi nhánh Đế Tài Các này như hỏi đường trong này, hỏi có các dịch vụ thế nào, hỏi vị trí các quầy hoặc khu vực trong lầu các này,...

Các vách ngăn dù chỉ là hai bức tường mỏng ở hai ben để chắn bên bàn ghế tiếp khách này đến chỗ bàn ghế tiếp khách nhưng trong nó được khảm lên một trận pháp nhỏ có khả năng chống tiếng ồn và cách âm...

"Chỉ là một khu vực tiếp khách mà đã rất đầu tư rồi, Đế Tài Các thực sự là quá giàu a!" Trần Vô Hạo thoáng đánh giá qua một chút chỗ ngồi tiếp khách của mình, nhẹ gật gật đầu âm thầm cảm thán một tiếng.

Ngồi đối diện với Trần Vô Hạo dĩ nhiên chính là vị thị nữ Thanh Thanh rồi, nàng lúc này ngồi rất nghiêm chỉnh ngay ngắn nhã nhặn, biểu cảm trên khuôn mặt chính là sự tự tin sáng sủa, sẵn sàng tiếp nhận và giải đáp bất cứ câu hỏi nào của vị thiếu công tử trước mặt này.

"Tiểu nữ gọi Thanh Thanh ra mắt công tử, không biết quý danh của công tử là?" Vị thị nữ trước tiên lên tiếng làm quen để tạo cho quan khách có hảo cảm hơn, sẽ dễ dàng nói chuyện hơn.

"Tại hạ họ Trần, tên là Vô Hạo. Ta muốn được hướng dẫn và tìm biết một số cách để kiếm linh thạch, nhờ Thanh Thanh cô nương giải đáp cho." Trần Vô Hạo gật đầu giới thiệu bản thân, cũng không dài dòng gì, trực tiếp đi vào vấn đề chính, hỏi lại câu hỏi trước đó.

"Trần công tử không cần thiết phải khách khí với tiểu nữ, cứ gọi thiếp thân là Thanh Thanh là được." Thấy vị khách nhân này thân thiện ôn hoà dễ nói chuyện nhu vậy, thị nữ Thanh Thanh cũng liền có chút hảo cảm với hắn, ứng xử thoải mái tự nhiên cười nói.

"Được a, vậy phiền Thanh Thanh giải đáp thắc mắc giúp ta." Trần Vô Hạo sảng khoái gật đầu cười đáp.

Thị nữ Thanh Thanh mỉm cười, lúc này bắt đầu hé môi son nói: "Về vấn đề của Trần công tử thì tương đối đơn giản, tại Thương Ngân Thành nói chung này và Đế Tài Các chúng ta nói riêng tồn tại rất nhiều công việc và phương pháp để kiếm tiền, công tử có thể nghe ta giới thiệu một chút rồi từ từ suy nghĩ quyết định..."

"Thiếp thân sẽ lọc ra các phương thức và công việc phù hợp với cảnh giới như hiện tại của công tử, còn những cái khác thì thứ cho thiếp sẽ không nhắc đến vì nằm trên khả năng của công tử lúc này có thể..."

"Không thành vấn đề, ta cũng không có ngốc làm những việc nằm ngoài khả năng của bản thân." Trần Vô Hạo gật đầu nói, trong đầu thầm cảm thán Đế Tài Các đào tạo nhân sự rất tốt, hiểu biết rất khá cũng như quan tâm chu đáo đến khách hàng của mình.

Thị nữ Thanh Thanh gật đầu, tiếp tục nói: "Việc phổ biến nhất hẳn công tử cũng biết chính là săn giết yêu thú và đem bán cho các thương nhân cà thương hội kiếm tiền, dựa vào phẩm giai càng cao, chất lượng và quý hiếm càng tốt thì càng được giá..."

Trần Vô Hạo nhẹ gật đầu không nói gì, tiếp tục lắng nghe nàng nói: "Tương tự với nó là thu thập các loại linh thảo hoặc thiên tài địa bảo đem bán, độ quý hiếm và phẩm cấp chất lượng càng cao thì giá cả cũng theo đó mà tăng..."

Điểm này Trần Vô Hạo có nghĩ tới, bất quá hắn cần để dành chỗ linh thảo kia để chuẩn bị cho việc học luyện đan sau này vì vậy nên đã bỏ qua, dù số linh thảo đó chẳng phải quý hiếm gì nhưng cũng rất được giá đấy, nhưng có lẽ cũng nên suy nghĩ thêm...

Dù sao bán rồi thì kiếm lại cũng chẳng vấn đề gì, sau này có đủ khả năng làm những việc kiếm ra nhiều tiền hơn thì mua số lượng có khi còn gấp nhiều lần ấy chứ...

"Công tử cũng có thể kiếm những công việc làm thuê ở trên khắp thành trì này thậm chí là ngay cả ở Đế Tài Các chúng ta để nhận lương bổng, hoặc là nhận nhiệm vụ để lĩnh tiền thưởng ở khu vực Nhiệm Vụ Đường của chúng ta, nơi đó có treo các nhiệm vụ đi kèm thông tin nhiệm vụ và thông tin chủ nhiệm vụ cùng với số tiền thưởng, công tử có thể tham khảo ở đó..."

"Rồi công tử cũng có thể..."

"Và làm..."

"..."

"..."

Vị thị nữ Thanh Thanh vô cùng nhiệt tình giới thiệu cho Trần Vô Hạo rất nhiều loại phương thức kiếm tiền khác nhau, đều là nằm trong khả năng của hắn, còn hắn thì ngồi lắng nghe rất chăm chú.

"Thiếp thân nghĩ tạm thời đó là tất cả những gì thiếp biết rồi, liệu những gì thiếp thân nói có giúp ích được gì cho công tử không?" Nàng nói ra một tràng dài xong, nghĩ nghĩ một hồi không ra gì nữa liền đành thôi, hướng Trần Vô Hạo tươi cười hỏi.

"Đạ tạ Thanh Thanh rất nhiều, những kiến thức này vô cùng hữu ích cho ta." Trần Vô Hạo cười đáp lại nàng, thực sự nàng đã giúp hắn rất nhiều.

"Vậy công việc của thiếp có lẽ đến đây đã xong rồi, xin phép được cáo lui." Thị nữ Thanh Thanh mỉm cười xinh đẹp, hơi cúi đầu hướng Trầm Vô Hạo lễ phép chào, hắn cũng gật đầu lại, sau đó nàng liền rời đi, trở về chỗ đại môn tụ tập cùng nhị vị đồng nghiệp.

Sau khi nàng rời đi, Trần Vô Hạo cũng đứng lên, trong đầu đã soạn ra sẵn một số kế hoạch, hơi nhếch môi lẩm bẩm:

"Cứ làm như vậy đi..."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương