Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới
Chương 64: Đơn đả độc đấu

A - Long nghe thấy tên phó quản gia, nóiA - Long nghe thấy tên phó quản gia, nói lời chiêu hàng, hắn trào phúng nói!

“ Làm gì có bữa ăn nào, từ trên trời rơi xuống, muốn ta làm gì nói mẹ một tiếng đi, lằng nhằng,vòng vo miết ngươi không thấy mệt à”

- Tên kia nghe A- Long nói vậy! Hắn như mở cờ trong bụng, nghĩ rằng A- Long đang nghĩ tới việc đầu hàng, hắn thở ra một hơi rồi nói

“ Chỉ cần ngươi tự phế bỏ tu vi, thề không phản bội triệu gia,sau này theo lệnh triệu gia mà làm việc, chúng ta tuyệt không bạc đãi ngươi ”

- A - Long cũng không nói gì chỉ làm ra một bộ dạng như đang suy nghĩ tới cái gì đó, nhưng đang lúc A - Long đang suy tính kế hoach tiếp theo, thì biến cố lại xảy ra,một tên đi ra từ trong đám người, tay chỉ thẳng vào mặt A - Long

Một nam tử toàn thân mặc quần áo màu trắng, từ xa đi tới, chỉ mấy chốc đã xuất hiện trước mặt A - Long, cách 5m, đưa tay chỉ về mặt của A - Long vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Giao ra phương pháp tu luyện và bộ kiếm pháp ngươi sử dụng, hay là chết, các ngươi tự chọn đi!”

-Mà người mặc đồ trắng từ đầu đến chân tự cho mình có thể giả mạo bạch mã hoàng tử,chính là con trai cả của, Triệu Kình, tên Triệu Nguyên, Anh của Triệu Khôn, và Triệu Như Hoa

Đừng xem cách ăn mặc cùng với lời nói, kiêu ngạo của Triệu Nguyên làm cho người ta có cảm giác hắn là một tên, Nhị Thế Tổ / Quần Là Áo Lụa, nhưng trên thực tế hắn cũng là một người vô cùng thận trọng, cực kỳ giả dối,và gian xảo,

- Hắn mặc kệ ông nội hắn muốn hắn bắt sống A - Long,khi từ xa quan sát, thấy A - Long nhỏ tuổi hơn hắn,mà thực lực lại kinh khủng tới như vậy, hắn bình thường rất đắc ý với thực lực của mình 23 tuổi Võ Sư Tầng 7, ngay cả Vương Thư Dĩnh của Vương Gia cũng không là gì!

-Nếu so sánh với hắn, hắn vốn kiêu ngạo, cho rằng trong đám thanh niên cùng lứa không ai bằng hắn cả, Hắc Kim Quốc hắn là chí tôn

- Nay sau khi thấy A - Long, một mình giải quyết 500 người của Cự Kiếm Môn, thấy 4 kiếm kinh thế hãi tục kia,hắn bắt đầu nổi lên một tia tham lam, hắn tưởng tượng ra một ngày, nếu có được bộ kiếm pháp đó, không ai có thể đánh lại hắn, hắn có thể đi ngang ngoài đường,người người tung hô tên của hắn, các mỹ nữ xà vào lòng hắn, thậm chí quỳ xuống van xin tình yêu của hắn

-Hắn tưởng tượng ra những tràng cảnh hoa lệ nhất, khi học được bộ kiếm pháp này, Triệu Gia hắn còn sợ gì ai, Dạ Gia hoàng tộc lúc đó, hắn không để vào trong mắt, ngôi vị hoàng đế còn không tới tay hắn sao

- Nhìn lại A - Long, tu vi yếu tới mức đang thương, Võ Đồ Tầng 2 còn chưa tới, mà có thể làm ra một chiêu kinh thế hãi tục như thế,có chết hắn cũng không tin A - Long lại mạnh hơn hắn, hắn cảm thấy kiếm pháp mạnh như vậy

-Thì một kẻ thân phận thấp kém như A - Long, thân phận thì không có, thiên phú cũng không, chẳng có cái gì có thể so sánh với hắn ca,kiếm pháp mạnh tới như vậy, kẻ như A - Long đang vũ nhục kiếm pháp, bí kíp đó, phải ở trong tay hắn, mới xứng đáng nhất, nên hắn mặc kệ lời khuyên của mọi người, tự chủ chương đưa ra quyết định

- Đám người đi theo Triệu Nguyên có khổ mà không nói lên được

«Thiếu Tộc Trưởng quá nóng vội rồi, dụ dỗ hắn quy phục Triệu Gia thì bộ công Pháp đó, sợ gì không tới tay ngài, giờ thì tốt rồi, lại uy hiếp hắn, nhỡ hắn sợ hãi quá tự sát đi thì làm sao, phải biết Triệu Gia đang cần hắn cứu nguy a»

Mắt thấy A - Long cũng không hề quan tâm tới lời nói của mình, trong ánh mắt Triệu Nguyên, chợt hiện lên một đạo sát khí âm lãnh giết người,hắn quyết định, bằng mọi giá phải độc chiếm bản công Pháp đó cho bằng được, vinh quang đang ở ngay trước mắt hắn quát lên

“Xem ra, không cho các ngươi nếm chút đau khổ., ngươi thật đúng cho rằng ta đang nói giỡn!,để ta cho hôm nay ngươi hiểu được cái câu, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”

- A - Long nghe. Thấy Triệu Nguyên uy hiếp hắn, hắn cười nhạt đáp lại, giọng điệu cực kỳ trào phúng Triệu Nguyên

“ Ngươi muốn làm gì ta sao,Ngươi tính Tiền Gian,Hậu Sát ta à,nếu ngươi là nữ nhân, ta còn có thể xem xét, nam nhân thì ta lại không hứng thú,đợi kiếp sau hoá kiếp làm nữ nhân, rồi tìm tới ta sau cũng chưa muộn mà ”

- Triệu Nguyên nghe thấy thế càng thêm điên cuồng, lao tới A - Long, hắn thấy thực lực A - Long thấp kém, lại giao chiến một hồi lâu, hẳn là lực lượng trong cơ thể đã cạn, giờ thì hắn chỉ một quyền là giết được A - Long, miệng hắn nhếch lên nụ cười cực kỳ khinh miệt, song quyền đánh tới A - Long

- A - Long lắc đầu cười khổ, thật là « hổ xuống đồng bằng bí chó khinh,mình không muốn giết thêm người, thì kẻ khác lại cho mình là bạc nhược dễ bắt nạt sao »

A - Long cũng lười cùng một tên Võ Sư Tầng 7 đôi co, hắn chẳng thèm dùng kiếm, hắn không thèm đứng giậy, miệng nhàn nhạt nói

“ Hạng như ngươi, còn không chịu nổi một cái búng tay ” nói xong, Tay A - Long nắm lại thành quyền, đấm tới trước mặt Triệu Nguyên

- Triệu Nguyên cười lạnh, giọng vô cùng hống hách ánh mắt vô cùng khinh miệt nhìn tới A - Long, miệng kêu lên

“ Tiểu tử vô danh, để ta hôm nay cho ngươi biết, như thế nào là khác biệt của cảnh giới, thứ mà một tên thấp kém như người, giữa một người bình thường, và một thiên tài của một thế gia hiển hách như Triệu Gia ta”

- Nói xong phạm vi giữa A - Long và Triệu Nguyên càng lúc càng gần, Triệu Nguyên quên mất rằng phải lấy công Pháp trên người A - Long,bị A - Long khích bát vài câu khiến một người, tâm cao khí ngạo như hắn!

-Từ bé đã được sống trong ánh hào quang và sự khen ngợi của người khác, làm sao có thể để một tên từ đầu đến chân không có gì như A - Long khinh miệt hắn như thế,chỉ có dùng máu của A - Long mới có thể rửa được mối nhục này

- A - Long cười nhạt, chuẩn bị ra một chiêu thật sấm sét, thì một đạo bóng hình thươt tha,mềm mại xuất hiện trước mặt A - Long, hòng đỡ một kích này thay cho hắn, mùi hương hoa nhài ập vào mũi hắn, cái mùi hương này khiến hắn không thế nào quên được, đó là mùi hương tự nhiên trên cơ thể của Vương Thư Dĩnh

- Hắn cười khổ không thôi a, ta đang giả Heo ăn thịt hổ, mà ta đang đi đánh nhau đó, nàng có cần phải liều mình một tên mới quen như ta không, tuy lòng hắn nói vậy, nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng ấm áp

- Hắn cũng chẳng muốn kêu ca gì cả,giờ không thể tiếp tục giả bộ được nữa rồi, hắn lao tới tay hắn quàng lên chiếc eo thon dài của nàng, một tay nhanh chóng đánh ra,tới ngay trước mặt Triệu Nguyên,“ Chóch” một tiếng,

-Một búng tay vào ngay trán Triệu Nguyên bị một búng tay,liền bay ra ngoài, lúc đang bay không kìm được mà phun ra một ngụm máu tươi,

- Trong sự kinh ngạc của mọi người, tất cả mọi người đều chết lặng, chú ý tới tình cảnh của Triệu Nguyên, mà không để ý tới bên này đang xuất hiện tình cảnh vô cùng tươi mát

- Hắn đánh một kích vào Triệu Nguyên, mặc kệ Vương Thư Dĩnh, đang ngây người nhìn vào thắng cảnh không thể tin trước mắt

- Với sự nguy hiểm của A - Long,với một mục tiêu cực kỳ vô lại của hắn, có tiện nghi mà không chiếm, thật là một tên Vương Bát Đản ( Con Rùa)

- Nhân lúc mọi người không để ý,Vương Thư Dĩnh không để ý, hắn liền ghé sát vào bên má nàng, hôn trộm nàng một cái thật kêu, tay hắn cũng không quên xoa bóp một số bộ vị căng tròn trên người nàng, Khiến nàng không kìm được mà rên khẽ một cái

- Khi nàng tỉnh lại,hồi phục lại tinh thần hắn cười hì hì đáp,lại không cho nàng có lý do sinh khí nổi nóng với hắn, “ta chỉ là thấy có con sâu bám trên người nàng nên ta giúp nàng bắt nó ra thôi”hắn làm ra vẻ mặt vô cùng vô lại, đúng bản sắc lưu manh

- Còn Vương Thư Dĩnh, thì mặt đã đỏ tới mang tai, tức tới nghiến răng nghiến lợi đáp, ai cần ngươi bắt ra cho ta hả!

- Da mặt nàng có dày tới đâu,thì cũng là nữ hài tử, cũng không giám nói ra là bị A - Lòng chiếm tiện nghi, chỉ biết oán hận trừng mắt với hắn

- Hắn cũng mặt dày vô sỉ đáp lại nàng, Đều là lão phu, lão thê lâu rồi mà,nàng cần gì phải ngai như vậy chứ,cùng lắm thì ta cho nàng hôn ta,sờ lại ta vài cái là được mà ta không ngại đâu a,nàng khi nào muốn đòi lại thì kêu ta nhé

-

- Tuy ta không có hứng thú với nam nhân, nhưng ra lại rất thích mùi hương tự nhiên trên người nàng, kiếp này, ta nhất định phải cưới nàng làm vợ, nói xong hắn nở một nụ cười ấm áp như ánh nắng mai

- Nói xong hắn sinh long hoạt hổ, chạy trốn mất, thấy bộ dạng chạy trối chết của hắn,nàng vừa thẹn lại vừa giận, không kìm được mà nở một nụ cười phong tình vạn chủng, nhìn hắn nàng thầm nghĩ

« Ai thèm hôn, và sờ cái tên đại bại hoại như ngươi cơ chứ,lại con muốn cưới ta nữa, ngươi đã chiếm tiện nghi của ta rồi vẫn còn còn khoe mẽ»nghĩ lại tình cảnh vừa rồi, nàng xấu hổ hai tay che đi hai bên má đã đỏ lên vì xấu hổ,phong tình vạn chủng liếc A - Long, chỉ tiếc tình cảnh này không ai nhìn thấy hếthết

- Hắn thong thả đi tới nơi Triệu Nguyên đang nằm thoi thóp, “ bốp ”đá thêm cho hắn một cước vào bụng, khiến hắn co rút người lại như một con tôm, đau đớn kêu la, gầm rú như một con thú

“Các ngươi mau, mau giết chết hắn cho ta, ai giết được hắn ta sẽ cho người đó 1000 lạng vàng, 10 kỹ nữ hạng nhất, tại Thanh Xuân Lâu ”

- A - Long thấy hắn nói thế, lòng đầy căm tức, «Con mẹ nó chứ, ngươi có tiếc tiền quá không, Hồi trước ta đây bị Phượng Gia truy nã,cũng tới 100vạn lạng vàng và,1000 lạng vàng của ngươi to quá đi thôi »

-Thế là A - Long ngồi lên trên người Triệu Nguyên, tay không ngừng đấm lên khuôn mặt anh tuấn của hắn, lúc này đám người đang bay trên trời muốn xuống giúp, nhưng mà có lòng lại không có sức a,bọn chúng bị 200 người Long Phàm vây quanh, thở một hơi cũng không giám, huống gì nhảy xuống cứu Triệu Nguyên

- Sau khỉ phát tiết hết oán khí, lúc này Triệu Nguyên nay đã trở thành đầu heo chính hiệu, lúc này một đạo thân ảnh, như quỷ mị xuất hiện nắm lấy cổ tay A - Long, hòng không cho hắn tiếp tục động thủ nữa

“ Tiểu Tử, làm người ân oán nên giải không nên kết, ngươi ra tay vậy đủ rồi ”
  • Haha như theo ngươi nói, là ta nên ôm hôn kẻ đã tát vào mặt mình sao, xin lỗi ta không phải là thánh nhân!
- Nói xong, hắn thúc dục Hỗn Độn Thần Quyết/ Thôn Phệ, Hỗn Độn Thần Cách Trong Đầu Xoay Chuyển, từ khắp người A - Long tạo nên một vòng xoáy kỳ dị, hấp thụ tất cả mọi loại năng lượng

- Cái tên nắm lấy cổ tay của A - Long, con ngươi co rút lại, định buông tay ra khỏi người của A - Long, nhưng đã muộn, bàn tay của hắn như bị hút chặt vào người A - Long, không cách nào thoát ra được,hắn tiếp tục vùng vẫy, nhưng vô lực,

-Đấu khí bị rút ra khỏi cơ thể một cách nhanh chóng,thiên phú Võ Hồn cũng không hoạt động được, dùng tinh thần lực tính công kích, nhưng đang ôm hi vọng may mắn thì, chỉ chưa tới 1s chiêu thức của hắn đã bị tiêu biến vô tung

- Hắn dùng một quyền toàn lực, sức lực cuối cùng dồn hết vào một bên cánh tay, đấm thẳng tới đầu của A - Long, nhưng thân ảnh của A - Long còn đó, nhưng một kích của hắn lại đánh xuyên qua người A - Long, rồi hai kích ba kích

- Hiện tượng kỳ dị này liên tục xảy ra tới khi, cơ thể của hắn, không còn chút sức lực mà Quỳ Xuống, tay vẫn dính chặt với cổ tay A - Long

- Điều này khiến Triệu Nguyên, và Đám người Song Đao Môn gần đó, như không thể nào tin nổi điều mình đang thấy trước mặt,hôm nay bọn họ đã thấy quá nhiều thứ, không thể tin được rồi

- Một tên tu vi kinh khủng,cò kè mặc cả,tranh nhau vài món đồng nát với bọn họ, xong rồi một mình hắn chiến với 500 người bất kể tu vi, chỉ cần dùng 4 kiếm, giờ thì xuất hiện gần 200 Võ Hoàng, đi áp chế một đám người, giờ thêm tràng cảnh trước mắt,

- Bọn họ hôm nay sao mà cảm thấy, Võ Hoàng, Võ Vương cấp bình thường như thần Long Thấy Đầu,Không thấy đuôi, giờ thì sao, ở trước mắt ở đâu đâu cũng thấy Võ Hoàng Võ Vương, như rau cải trắng bán ngoài chợ

- Hổ Danh Là Song Đao Môn, chỉ có 3 Võ Hoàng, mà đã cảm thấy rất kiêu ngạo rồi, giờ thì một thiếu niên, chặt chém võ hoàng, cỏ rác rơi vãi ngoài đường, không thèm quan tâm

-Tên kia bị A - Long thôn phệ,thì thào hỏi, ngươi làm sao có thể...... Chưa kịp nói xong hắn ngã quỵ dưới đất, và trút hơi thở cuối cùng, thế là Thái Thượng Trưởng Lão /Triệu Gia, thực lực Võ Phách, vẫn ẩn nấp dưới lòng đất, hòng đánh lén A - Long, nay đã bị chết một cách bi thảm

- Bị người hút sạch tu vi, đấu khí, và tinh thần lực, và cả sinh mạng, hồn anh không thể tẩu thoát, ngay cả một câu nói cuối cùng cũng không thể nói được một câu gì cả

- A - Long thu thân thể của Võ Phách Triệu Gia vô túi trữ vật, xong nhìn Triệu Nguyên nói

- Nào thiên tài trăm năm khó gặp của triệu gia,có điều gì muốn giáo huấn ta nữa không, ta xin rửa tai lắng nghe đây

- Triệu Nguyên, hai mắt nổi lên vô số tia máu,bề ngoài vô cùng giữ tợn hét, “ Ngươi Sẽ Chết Rất Khó Coi ”

- A - Long cười nhạt, xong vung tay một cái, mấy bóng người trồi lên từ mặt đất, thấy mấy đạo thân ảnh này, Triệu Nguyên không khỏi run rẩy nhìn A - Long,nay chỉ còn sợ hãi,chỉ có sợ hãi không còn một cái gì khác nữa

“Ngươi nói ta, se chết rất khó coi, ý ngươi là 6 tên Võ Phách này, à nhầm là 7 cả cái tên này nữa có phải hay không”

- Thân hình Triệu Nguyên, càng run hơn phía dưới đũng quân đã ướt thành một mảng miệng, như một kẻ điên kêu lên, Làm Sao Ngươi Biết, Làm Sao Ngươi Có Thể Giết Chết Được Họ, Họ Trốn ở dưới đất kia mà

A - Long gật đầu cũng không thèm giải thích, tay A - Long dùng lực Rắc một tiếng xương khớp vỡ vụn dòn tan vang ra,cổ của Triệu Nguyên bị bẻ gãy một cách nhẹ nhàng

- A - Long chẳng muốn giải thích gì cả, chẳng lẽ hắn nói, kiếm thứ 4 của hắn không phải giết mấy tên Võ Hoàng cấp, mà là giết 7 tên đang trốn dưới đất sao, nói ra cũng chẳng ai tin, một kiếm của hắn giết chết 6 trong 7 tên, còn một tên may mắn thoát được, lại bị kiếm khí trong thanh Kiếm A - Long cắm xuống đất kia giam lại sao!

- Quay sang đám người Song Dao Môn, đang nghi hoặc ngóng nhìn qua bên này, không phải là bọn họ không sợ thực lực của A - Long,đôi lúc có vài người còn muốn chạy trốn, nhưng bị đồng bạn ngăn lại, vì bọn họ biết, chạy trốn là điều không thể, chạy chỉ khiến bọn họ chết càng mau thôi

- A - Long chỉ mỉm cười, nói vài câu với bọn họ khiến bọn họ yên lòng,bọn họ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, khi nhìn thấy nụ cười ấm áp của A - Long, bọn họ cảm thấy A - Long sẽ không xuống tay với bọn họ, chỉ cảm thấy A - Long không phải tên sát tinh, mà như một câu hàng xóm nhà bên đang vui đua với họ vậy

- Hắn nhìn lên đám người, đang ở trên trời bị Long Phàm vậy lại, hắn lấy hai tay chụm lại thành một cái loa hỏi

“ Nè Nè,đám người trên kia, ta muốn thương lượng à, các người xuống đây được không, ta rất sợ độ cao à nha, Phượng Phó Quản Gia, ta muốn thương lượng a”

- Đầu của Long Phàm và dám người đi theo hắn ở đây nổi lên mấy vạch hắc tuyến, bọn họ dùng đấu khí, đè ép đám người Phong Vân Tông xuống đất,Long Phàm không kìm được tức tối nhìn hắn!

- Thế là tên được A - Long gọi là Phượng Phó Quản Gia, đứng ra khom lưng cúi mình hết cỡ,hai chân run run, miệng lắp bắp hỏi A - Long

- Thưa đại nhân, ngài muốn thương lượng gì a,thuộc hạ xin được rửa tai lắng nghe, tên kia giờ chỉ muốn thoát đi một cái mạng thôi a,không muốn gì hơn nữa, hắn muốn ôm mặt mà khóc, hắn nghĩ đây là kèo bở ai ngờ lại là miếng sắt, hắn cảm giác muốn chết cũng có, đang tuyệt vọng được A - Long cho một bậc thang, hắn có ngu hay sao mà từ chối ý tốt cơ chứ

- A - Long làm ra bộ dáng lưu manh đáp

“ TỐT ” ngài đã nói vậy thì ta cũng không khách khí nữa, ta muốn hỏi là, các người muốn

-Đơn đả độc đấu, hay là loạn đả độc đấu! Tuỳ ngươi lựa chọn!

- Tên kia nghi hoặc hỏi, Đơn Đả Độc Đấu là sao, mà Loạn Đả Độc Đấu là như thế nào

A - Long làm ra bộ dáng vô cùng bỉ ổi và hèn mọn đáp, rất đơn giản

- Đơn Đả Độc Đấu là một mình ngươi, đánh với tất cả bọn ta, nói xong hắn chỉ vào đám người Long Phàm

- Nghe thấy thế, tên kia lẫn đám người kia hoảng sợ, không cần suy nghĩ chọn Phương án thứ 2

-Liền hỏi,! Loạn Đả Độc Đấu là như thế nào

- Hắn cười vô cùng hèn mọn,hỏi lại tên kia ngươi có chắc là muốn chọn cái thứ 2

- Tên kia gật đầu như gà mổ thóc,Yên tâm chúng tôi chọn cái thứ 2, không hối hận

- Thật ngươi không hối hận

- Thật

- A - Long cười như một tên gian thương lừa được một con dê béo nói

Loạn Đả Độc Đấu là bọn ta đánh một mình các ngươi, xông lên các huynh đệ, có tức tối gì trong người nên trút hết ra đi a, thoải mái đáp ứng sự mong đợi của các huynh đệ này a,ta cũng phải góp vui à nha

- Hắn nói xong liền, ra ném ra 4 con khôi lỗi tôn cấp, khiến bọn chúng tạo ra lĩnh vực, khiến không ai có thể sử dụng đấu khí, liền lao lên đánh đấm đám người Phong Vân Tông

- Nhìn và nghe thấy thiếu gia nhà mình đã lên, đám người Long Phàm vốn xuất thân từ lưu manh đường phố, nên thấy thiếu gia nhà mình nói thế

- Bọn chúng liền phá lên cười, lao lên quyền đấm cước đá, đánh cho đám người Phong Vân Tông Bầm dập, khóc kêu cha gọi mẹ không thôi

- Đám người quan sát ở bên ngoài thì, lắc đầu cười khổ không thôi, nào là Phong Phạm cao nhân, Hoàng Cấp Cường Giả, giờ thì y như một đám lưu manh đánh nhau ngoài đường

- Còn đám nữ nhân của Song Đao Môn,thấy bộ dạng vô cùng lưu manh, nụ cười tà dị của A - Long, cũng không khỏi che miệng cười khúc khích, tất cả chuyện đồ sát vừa rồi bị bọn họ ném lên 9 tầng mây, và quan sát trận đánh nhau có một không có hai này Hoàng Cấp đi đánh lộn như lưu manh đường phố

Kết Chương

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương