Đường Tăng Xông Tây Du
-
Chương 813: Tìm thấy hai nàng, thức tỉnh (Đại kết cục)
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Khi hắn thay đổi thị giác, tần suất vẫy cánh của những quái điểu kia hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng đến từng cử động của chiếc cánh.
Chỉ cần hắn tập trung tinh thần, dường như cả thế giới này đều chậm một nhịp, năng lực của thị giác biến dị thật thần kỳ.
...
Ngày hôm sau, Khương Thành tiếp tục đi tới phòng trọng lực rèn luyện.
Một ngày qua đi, sau khi điên cuồng ăn uống bổ sung năng lượng thân thể xong, năng lượng sinh mệnh của hắn đã tăng lên ba sao.
Tốc độ như vậy nếu để người khác biết được chắc chắn sẽ bị coi là quái vật.
Khương Thành không biết người khác có tiến bộ nhanh như vậy hay không, nhưng theo như hắn suy đoán thì mấy chục năm qua cường giả mạnh nhất cũng mới là Tiến Hóa Giả cấp 4, chắc hẳn cho dù có nhanh đi nữa thì cũng sẽ không nhanh như vậy.
Cho nên Khương Thành cảm thấy tốc độ tiến bộ của bản thân tốt nhất vẫn nên là bí mật, không cần thiết phải rò rỉ ra ngoài.
Ngoài ra, chuyện hắn có thể hấp thu gien của quái vật Nha Tinh, nhận được năng lực đặc biệt cũng phải giữ bí mật, có thể không bại lộ thì gắng hết sức để không bại lộ.
Ngày thứ ba, tốc độ tiến hóa của Khương Thành rốt cục chậm lại, nhưng đã tăng năng lượng sinh mệnh thêm hai sao rồi, đạt đến tám sao, chỉ thiếu hai sao nữa là trở thành Tiến Hóa Giả cấp 2.
Tốc độ tiến hóa như vậy nếu để người khác biết được, không chừng sẽ bị dọa chết.
Ngày thứ tư khi trời vừa sáng, Khương Thành nhận được điện thoại Thường Niên bảo Khương Thành tụ họp ở cửa trụ sở.
Khương Thành ăn no nê chút gì đó, sau đó lập tức vác súng ngắn và súng ngắm nhanh chóng đi tới cửa trụ sở.
- Khương Thành, bên này...
Từ xa Khương Thành đã thấy Thường Niên ngoắc tay với hắn.
Khương Thành nghe vậy đang muốn lại gần, chợt thấy hai cô gái đang đi tới.
Hai cô gái này từ cách ăn mặc đến khí chất dường như không hợp với không khí xung quanh, một làn áo lụa xanh mỏng phiêu dật, một làn áo đỏ thắm, tựa như hai Tiên Tử giáng trần.
Nhưng ngạc nhiên là người xung quanh dường như không trông thấy hai cô gái này.
Càng khiến Khương Thành ngạc nhiên chính là hắn cảm giác hai người này nhìn hơi quen mắt, nhưng cũng không nhớ ra được đã gặp hai cô gái có khí chất xuất chúng này ở đâu.
Hai cô gái này đi ngang qua Khương Thành liếc nhìn hắn đều hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng chỉ thế thôi, sau đó liền trực tiếp đi lướt qua.
- Thanh Dật, cô có cảm thấy người kia có chút quen thuộc hay không?
Khương Thành nghe cô gái áo đỏ nói.
- Cô cũng cảm thấy như vậy sao? Gặp hắn ở đây, cô cảm thấy có thể sao?
- Ai biết. Nhưng theo như tin tức mà chúng ta nhận được, tên kia quả thật ở vũ trụ này.
Hai cô gái mỗi lúc một đi xa, đến khi Khương Thành định thần lại thì hai cô đã biến mất khỏi tầm mắt.
- Thanh Dật?
Khương Thành nhíu mày, cảm thấy đã nghe qua cái tên này, đang suy nghĩ thì đột nhiên như người mất trí khôi phục lại trí nhớ, một tin tức cuốn tới như gió chậm rãi dũng mãnh tiến từ nơi sâu trong não ra, một vài kí ức dần tích tụ lại xuất hiện.
Toàn thân Khương Thành chấn động:
- Ngũ Quan Trang... Nhân Sinh Quả... Thanh Dật...
Rắc rắc...
Khương Thành đột nhiên cảm giác trong đầu như có gông xiềng được phá bỏ, càng có nhiều trí nhớ đột ngột xuất hiện từ sâu bên trong đáy lòng.
- Ý chí phân thân... tìm kiếm... Vũ Trụ Hải... chuyển sang kiếp khác...
Dòng chảy trí nhớ cuồn cuộn lắp đầy trong não Khương Thành, đồng thời Khương Thành cảm thấy sâu trong gen có một cỗ năng lượng đang dần sống lại.
Cỗ lực lượng kia dường như có thể khuấy đảo tinh thần vạn vật, khuấy đảo tinh hà vô tận.
- Khương Thành, còn ngẩn người làm gì, còn không mau tới đây? - Thường Niên đứng ở xa bất mãn nói, người mới này sao không hiểu chuyện như vậy, chẳng lẽ không biết xuất phát càng muộn thì càng nguy hiểm sao?
Đi trễ buổi tối sẽ rất khó tìm được nơi an toàn để dừng chân, mà ban đêm ở bên ngoài quả thực là hành vi muốn chết.
Nhưng Khương Thành dường như không nghe thấy tiếng la của Thường Niên, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng tinh không, ánh mắt của hắn trong nháy mắt thông quan tinh hà vô tận thấy được Trái Đất.
Trong tầm mắt hắn, một cái thẻ lẳng lặng nằm dưới một thân cây, dường như hắn theo bản năng khẽ vươn tay ra, trực tiếp xỏ xuyên qua tinh hà, cầm tám thẻ kia.
Trên thẻ là khí tức và ý chí quen thuộc, trong nháy mắt khiến Khương Thành hiểu rõ, Khương Thành lập tức dao động toàn thân, trong nháy mắt toàn bộ trí nhớ đã trở về.
"Ta là Đường Tăng, khi tiến vào Thượng Thương đã tạo ra vô số phân thân vào Vũ Trụ Hải, đa số phân thân của ta truy tìm tung tích những khí tức chuyển kiếp của những người mất tích trong vũ trụ Nguyên Thủy, khi gặp được những người kia phân thân sẽ thức tỉnh trí nhớ..."
Trong nháy mắt "Khương Thành" đã nhớ lại tất cả, hắn cũng chỉ là một trong những vô số phân thân của Đường Tăng mà thôi.
Uy năng ý chí cường địa không cách nào tưởng tượng khôi phục, trí nhớ thuộc về bản tôn Đường Tăng khôi phục, đối đầu với nhân cách thuộc về "Khương Thành", nhưng nhân cách của Khương Thành quá yếu, trong nháy mắt đã sụp đổ, nhân cách của Đường Tăng trực tiếp nắm trong tay thân thể kiếp này.
Uy năng ý chí không cách nào tưởng tượng được khôi phục lại từ nơi sâu nhất trong gen, trong khoảnh khắc đó tinh không cách hàng tỉ năm ánh sáng rung động lắc lư, tinh hà chấn động.
Cô gái áo lụa xanh và cô gái áo đỏ vừa rời đi không lâu, cách "Khương Thành" vài trăm mét cảm ứng được cỗ hơi thở cường đại này, không hẹn mà cùng đột ngột xoay người, nhìn về phía đạo thân ảnh kia.
Cùng lúc đó, "Khương Thành" cũng ngẩng đầu nhìn sang, những tòa kiến trúc làm chướng ngại vật ở giữa cũng không thể nào ngăn cách được ánh mắt của ba người họ.
"Khương Thành" lập tức nở nụ cười, cười đến vui vẻ:
- Thanh Dật, Hồng Hài Nhi, đã lâu không gặp.
- Ngươi... ngươi.... - Cái miệng nhỏ nhắn của Thanh Dật khẽ nhếch, giật mình nhìn "Khương Thành".
- Ngươi là Đường Tam Tạng? - Nữ tử áo đỏ chính là Hồng Hài Nhi càng trừng lớn đôi mắt đẹp.
- Không thể giả được. - Khương Thành phóng một bước tới, biến mất tại chỗ, khiến Thường Niên đang muốn đi tới nổi giận kinh ngạc, người xung quanh cũng kinh ngạc.
...
"Khương Thành" trực tiếp thuấn di đến bên cạnh hai nàng, gương mặt mỉm cười:
- Hai người các ngươi khiến ta tìm kiếm thật vất vả mà.
- Ngươi tới tìm chúng ta?
- Không phải ngươi...
Thanh Dật và Hồng Hài Nhi giật mình nhìn "Khương Thành", hoặc là nói lúc này đã không còn là Khương Thành nữa, mà là Đường Tăng, mặc dù chỉ là một ý chí phân thân của Đường Tăng.
Thân hình "Khương Thành" đột nhiên giải thể, vô số tế bào hóa thành hào quang rất nhanh gây dựng lại, một lần nữa hóa thành hình người là dung mạo của Đường Tăng.
Gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt, hai nàng đều mở to hai mắt nhìn.
- Quả nhiên đích thực là ngươi, nhưng mà sao ngươi... không phải ngươi...
Hai nàng bàng hoàng nhìn bằng ánh mắt phức tạp.
- Lúc trước khi Tam Giới bị hủy, Hỗn Độn bị nghiền nát, bản tôn của ta liền ngủ say hai nghìn năm sau dẫn đầu các cường giả còn lại phá vỡ vũ trụ Nguyên Thủy, tiến vào Thượng Thương, chẳng qua ta cảm ứng được dường như có người đang ở Vũ Trụ Hải, vì vậy phân ra hàng tỉ ý chí phân thân chuyển thế vũ trụ Nguyên Thủy, truy tìm tung tích của các ngươi, sau khi nhìn thấy ai thì phân thân đó sẽ lập tức thức tỉnh trí nhớ.
Đường Tăng cười tủm tỉm nhìn hai nàng:
- Theo ta về nhà đi, ở Thượng Thương, chúng ta có một ngôi nhà rất lớn.
- Không... - Hồng Hài Nhi đang muốn cự tuyệt, nhưng Đường Tăng vung tay lên trực tiếp lấy uy năng ý chí cuốn hai người, phá giải vách tường vũ trụ Nguyên Thủy, xuyên qua vô tận hư không, đi về phía Thượng Thương.
Cùng lúc đó, tại vũ trụ tinh không Bỉ Ngạn này, một ý chí phân thân khác của Đường Tăng khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về hư không bên ngoài:
- Chậc chậc, lại có một phân thân thức tỉnh, còn tìm được hai người. Cũng phải nói, cái vũ trụ này đúng là kì lạ, lại cũng có cả Trái Đất. Lúc trước tên chết tiệt bày ra cái con đường thỉnh kinh cũng thật nhát gan, lâu như vậy cũng không dám hiện thân. Dù gì cũng là Tổ Thần Vô Thượng, lại sợ một Thần Thế Giới như ta, thật là bọn hèn nhát.
Dứt lời, phân thân kia nhìn về phía cô gái bên cạnh, người đó có dung mạo như Thiên Đạo, vẻ đẹp của cô như nhận được sự tán thành của Thiên Đạo, người bình thường chỉ cần liếc nhìn cô một cái là sẽ lâm vào ảo giác không thể tự kiềm chế được, vĩnh viễn trầm luân.
Cô gái này chính là một Nguyên Thần khác của Hằng Nga, nhờ chiếm được kỳ ngộ mà có suy nghĩ riêng, không lâu sau bị phân thân của Đường Tăng tìm được, bá đạo dẫn theo bên cạnh.
Thân thể Hằng Nga thứ hai chính là Thường Hi bĩu môi, nói:
- Ngươi cho rằng ai cũng biến thái như ngươi, có ý chí phân thân vô cùng vô tận? Đừng nói một Tổ Thần Vô Thượng, cho dù có một người tới thì cũng bị ngươi đè chết.
- Ha ha, ai bảo ta là Thần Thế Giới Đường Tăng vô địch Thượng Thương đây.
Phân thân Đường Tăng cười to:
- Nếu tên kia không dám hiện thân, vậy thì ta liền trực tiếp luyện hóa cái vũ trụ này, hắn không hiện thân thì thôi, nếu hắn dám hiện thân liền trực tiếp giết hắn, Tổ Thần Vô Thượng tính là gì, trước mặt Đường Tăng ta tất cả đều là đống cặn bã!
Phân thân Đường Tăng suy nghĩ, sẽ nhanh thôi, các phân thân khác sẽ tìm được tất cả nữ nhân, bằng hữu của mình, khi đó mọi người đoàn tụ, sẽ hạnh phúc xum vậy biết bao nhiêu a.
Nguồn:
-----------------
Khi hắn thay đổi thị giác, tần suất vẫy cánh của những quái điểu kia hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng đến từng cử động của chiếc cánh.
Chỉ cần hắn tập trung tinh thần, dường như cả thế giới này đều chậm một nhịp, năng lực của thị giác biến dị thật thần kỳ.
...
Ngày hôm sau, Khương Thành tiếp tục đi tới phòng trọng lực rèn luyện.
Một ngày qua đi, sau khi điên cuồng ăn uống bổ sung năng lượng thân thể xong, năng lượng sinh mệnh của hắn đã tăng lên ba sao.
Tốc độ như vậy nếu để người khác biết được chắc chắn sẽ bị coi là quái vật.
Khương Thành không biết người khác có tiến bộ nhanh như vậy hay không, nhưng theo như hắn suy đoán thì mấy chục năm qua cường giả mạnh nhất cũng mới là Tiến Hóa Giả cấp 4, chắc hẳn cho dù có nhanh đi nữa thì cũng sẽ không nhanh như vậy.
Cho nên Khương Thành cảm thấy tốc độ tiến bộ của bản thân tốt nhất vẫn nên là bí mật, không cần thiết phải rò rỉ ra ngoài.
Ngoài ra, chuyện hắn có thể hấp thu gien của quái vật Nha Tinh, nhận được năng lực đặc biệt cũng phải giữ bí mật, có thể không bại lộ thì gắng hết sức để không bại lộ.
Ngày thứ ba, tốc độ tiến hóa của Khương Thành rốt cục chậm lại, nhưng đã tăng năng lượng sinh mệnh thêm hai sao rồi, đạt đến tám sao, chỉ thiếu hai sao nữa là trở thành Tiến Hóa Giả cấp 2.
Tốc độ tiến hóa như vậy nếu để người khác biết được, không chừng sẽ bị dọa chết.
Ngày thứ tư khi trời vừa sáng, Khương Thành nhận được điện thoại Thường Niên bảo Khương Thành tụ họp ở cửa trụ sở.
Khương Thành ăn no nê chút gì đó, sau đó lập tức vác súng ngắn và súng ngắm nhanh chóng đi tới cửa trụ sở.
- Khương Thành, bên này...
Từ xa Khương Thành đã thấy Thường Niên ngoắc tay với hắn.
Khương Thành nghe vậy đang muốn lại gần, chợt thấy hai cô gái đang đi tới.
Hai cô gái này từ cách ăn mặc đến khí chất dường như không hợp với không khí xung quanh, một làn áo lụa xanh mỏng phiêu dật, một làn áo đỏ thắm, tựa như hai Tiên Tử giáng trần.
Nhưng ngạc nhiên là người xung quanh dường như không trông thấy hai cô gái này.
Càng khiến Khương Thành ngạc nhiên chính là hắn cảm giác hai người này nhìn hơi quen mắt, nhưng cũng không nhớ ra được đã gặp hai cô gái có khí chất xuất chúng này ở đâu.
Hai cô gái này đi ngang qua Khương Thành liếc nhìn hắn đều hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng chỉ thế thôi, sau đó liền trực tiếp đi lướt qua.
- Thanh Dật, cô có cảm thấy người kia có chút quen thuộc hay không?
Khương Thành nghe cô gái áo đỏ nói.
- Cô cũng cảm thấy như vậy sao? Gặp hắn ở đây, cô cảm thấy có thể sao?
- Ai biết. Nhưng theo như tin tức mà chúng ta nhận được, tên kia quả thật ở vũ trụ này.
Hai cô gái mỗi lúc một đi xa, đến khi Khương Thành định thần lại thì hai cô đã biến mất khỏi tầm mắt.
- Thanh Dật?
Khương Thành nhíu mày, cảm thấy đã nghe qua cái tên này, đang suy nghĩ thì đột nhiên như người mất trí khôi phục lại trí nhớ, một tin tức cuốn tới như gió chậm rãi dũng mãnh tiến từ nơi sâu trong não ra, một vài kí ức dần tích tụ lại xuất hiện.
Toàn thân Khương Thành chấn động:
- Ngũ Quan Trang... Nhân Sinh Quả... Thanh Dật...
Rắc rắc...
Khương Thành đột nhiên cảm giác trong đầu như có gông xiềng được phá bỏ, càng có nhiều trí nhớ đột ngột xuất hiện từ sâu bên trong đáy lòng.
- Ý chí phân thân... tìm kiếm... Vũ Trụ Hải... chuyển sang kiếp khác...
Dòng chảy trí nhớ cuồn cuộn lắp đầy trong não Khương Thành, đồng thời Khương Thành cảm thấy sâu trong gen có một cỗ năng lượng đang dần sống lại.
Cỗ lực lượng kia dường như có thể khuấy đảo tinh thần vạn vật, khuấy đảo tinh hà vô tận.
- Khương Thành, còn ngẩn người làm gì, còn không mau tới đây? - Thường Niên đứng ở xa bất mãn nói, người mới này sao không hiểu chuyện như vậy, chẳng lẽ không biết xuất phát càng muộn thì càng nguy hiểm sao?
Đi trễ buổi tối sẽ rất khó tìm được nơi an toàn để dừng chân, mà ban đêm ở bên ngoài quả thực là hành vi muốn chết.
Nhưng Khương Thành dường như không nghe thấy tiếng la của Thường Niên, hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng tinh không, ánh mắt của hắn trong nháy mắt thông quan tinh hà vô tận thấy được Trái Đất.
Trong tầm mắt hắn, một cái thẻ lẳng lặng nằm dưới một thân cây, dường như hắn theo bản năng khẽ vươn tay ra, trực tiếp xỏ xuyên qua tinh hà, cầm tám thẻ kia.
Trên thẻ là khí tức và ý chí quen thuộc, trong nháy mắt khiến Khương Thành hiểu rõ, Khương Thành lập tức dao động toàn thân, trong nháy mắt toàn bộ trí nhớ đã trở về.
"Ta là Đường Tăng, khi tiến vào Thượng Thương đã tạo ra vô số phân thân vào Vũ Trụ Hải, đa số phân thân của ta truy tìm tung tích những khí tức chuyển kiếp của những người mất tích trong vũ trụ Nguyên Thủy, khi gặp được những người kia phân thân sẽ thức tỉnh trí nhớ..."
Trong nháy mắt "Khương Thành" đã nhớ lại tất cả, hắn cũng chỉ là một trong những vô số phân thân của Đường Tăng mà thôi.
Uy năng ý chí cường địa không cách nào tưởng tượng khôi phục, trí nhớ thuộc về bản tôn Đường Tăng khôi phục, đối đầu với nhân cách thuộc về "Khương Thành", nhưng nhân cách của Khương Thành quá yếu, trong nháy mắt đã sụp đổ, nhân cách của Đường Tăng trực tiếp nắm trong tay thân thể kiếp này.
Uy năng ý chí không cách nào tưởng tượng được khôi phục lại từ nơi sâu nhất trong gen, trong khoảnh khắc đó tinh không cách hàng tỉ năm ánh sáng rung động lắc lư, tinh hà chấn động.
Cô gái áo lụa xanh và cô gái áo đỏ vừa rời đi không lâu, cách "Khương Thành" vài trăm mét cảm ứng được cỗ hơi thở cường đại này, không hẹn mà cùng đột ngột xoay người, nhìn về phía đạo thân ảnh kia.
Cùng lúc đó, "Khương Thành" cũng ngẩng đầu nhìn sang, những tòa kiến trúc làm chướng ngại vật ở giữa cũng không thể nào ngăn cách được ánh mắt của ba người họ.
"Khương Thành" lập tức nở nụ cười, cười đến vui vẻ:
- Thanh Dật, Hồng Hài Nhi, đã lâu không gặp.
- Ngươi... ngươi.... - Cái miệng nhỏ nhắn của Thanh Dật khẽ nhếch, giật mình nhìn "Khương Thành".
- Ngươi là Đường Tam Tạng? - Nữ tử áo đỏ chính là Hồng Hài Nhi càng trừng lớn đôi mắt đẹp.
- Không thể giả được. - Khương Thành phóng một bước tới, biến mất tại chỗ, khiến Thường Niên đang muốn đi tới nổi giận kinh ngạc, người xung quanh cũng kinh ngạc.
...
"Khương Thành" trực tiếp thuấn di đến bên cạnh hai nàng, gương mặt mỉm cười:
- Hai người các ngươi khiến ta tìm kiếm thật vất vả mà.
- Ngươi tới tìm chúng ta?
- Không phải ngươi...
Thanh Dật và Hồng Hài Nhi giật mình nhìn "Khương Thành", hoặc là nói lúc này đã không còn là Khương Thành nữa, mà là Đường Tăng, mặc dù chỉ là một ý chí phân thân của Đường Tăng.
Thân hình "Khương Thành" đột nhiên giải thể, vô số tế bào hóa thành hào quang rất nhanh gây dựng lại, một lần nữa hóa thành hình người là dung mạo của Đường Tăng.
Gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt, hai nàng đều mở to hai mắt nhìn.
- Quả nhiên đích thực là ngươi, nhưng mà sao ngươi... không phải ngươi...
Hai nàng bàng hoàng nhìn bằng ánh mắt phức tạp.
- Lúc trước khi Tam Giới bị hủy, Hỗn Độn bị nghiền nát, bản tôn của ta liền ngủ say hai nghìn năm sau dẫn đầu các cường giả còn lại phá vỡ vũ trụ Nguyên Thủy, tiến vào Thượng Thương, chẳng qua ta cảm ứng được dường như có người đang ở Vũ Trụ Hải, vì vậy phân ra hàng tỉ ý chí phân thân chuyển thế vũ trụ Nguyên Thủy, truy tìm tung tích của các ngươi, sau khi nhìn thấy ai thì phân thân đó sẽ lập tức thức tỉnh trí nhớ.
Đường Tăng cười tủm tỉm nhìn hai nàng:
- Theo ta về nhà đi, ở Thượng Thương, chúng ta có một ngôi nhà rất lớn.
- Không... - Hồng Hài Nhi đang muốn cự tuyệt, nhưng Đường Tăng vung tay lên trực tiếp lấy uy năng ý chí cuốn hai người, phá giải vách tường vũ trụ Nguyên Thủy, xuyên qua vô tận hư không, đi về phía Thượng Thương.
Cùng lúc đó, tại vũ trụ tinh không Bỉ Ngạn này, một ý chí phân thân khác của Đường Tăng khẽ ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về hư không bên ngoài:
- Chậc chậc, lại có một phân thân thức tỉnh, còn tìm được hai người. Cũng phải nói, cái vũ trụ này đúng là kì lạ, lại cũng có cả Trái Đất. Lúc trước tên chết tiệt bày ra cái con đường thỉnh kinh cũng thật nhát gan, lâu như vậy cũng không dám hiện thân. Dù gì cũng là Tổ Thần Vô Thượng, lại sợ một Thần Thế Giới như ta, thật là bọn hèn nhát.
Dứt lời, phân thân kia nhìn về phía cô gái bên cạnh, người đó có dung mạo như Thiên Đạo, vẻ đẹp của cô như nhận được sự tán thành của Thiên Đạo, người bình thường chỉ cần liếc nhìn cô một cái là sẽ lâm vào ảo giác không thể tự kiềm chế được, vĩnh viễn trầm luân.
Cô gái này chính là một Nguyên Thần khác của Hằng Nga, nhờ chiếm được kỳ ngộ mà có suy nghĩ riêng, không lâu sau bị phân thân của Đường Tăng tìm được, bá đạo dẫn theo bên cạnh.
Thân thể Hằng Nga thứ hai chính là Thường Hi bĩu môi, nói:
- Ngươi cho rằng ai cũng biến thái như ngươi, có ý chí phân thân vô cùng vô tận? Đừng nói một Tổ Thần Vô Thượng, cho dù có một người tới thì cũng bị ngươi đè chết.
- Ha ha, ai bảo ta là Thần Thế Giới Đường Tăng vô địch Thượng Thương đây.
Phân thân Đường Tăng cười to:
- Nếu tên kia không dám hiện thân, vậy thì ta liền trực tiếp luyện hóa cái vũ trụ này, hắn không hiện thân thì thôi, nếu hắn dám hiện thân liền trực tiếp giết hắn, Tổ Thần Vô Thượng tính là gì, trước mặt Đường Tăng ta tất cả đều là đống cặn bã!
Phân thân Đường Tăng suy nghĩ, sẽ nhanh thôi, các phân thân khác sẽ tìm được tất cả nữ nhân, bằng hữu của mình, khi đó mọi người đoàn tụ, sẽ hạnh phúc xum vậy biết bao nhiêu a.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook