Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 759: Tung tích của Vương Mẫu nương nương

Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

- Đánh... Đánh hoàng đề nhà Đường.

- Treo lão lên rồi đánh.

Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, đây chính là Đường Tăng sao.

Bọn họ gần như có thể tưởng tượng, đoán chừng khi đó nội tâm của hoàng đế nhà Đường đã sụp đổ.

- Lúc bần tăng đến Cao Lão Trang, ban đầu muốn thu Cao Thúy Lan, nhưng tên trọc Như Lai quản chặt quá, bất đắc dĩ nên phải từ bỏ.

Đường Tăng thở dài.

- Thu Cao Thúy Lan.

Tất cả mọi người ngẩn người, đây là chuyện Đường Tăng được phép làm sao.

- À! khi đó còn có một tiểu muội nữa. Nhưng do hoàn cảnh bất đắc dĩ, nên ta đành phải phái nàng về.

Đường Tăng cảm khái nói:

- Năm đó nàng mười hai tuổi, là lứa tuổi đẹp nhất...

- Bộp...

Lập tức vài cô bé xinh xắn nhỏ tuổi xung quanh Đường Tăng lùi lại, sợ sệt nhìn gã.

- Còn có Hồng Hài Nhi nữa. Mọi người khẳng định nghĩ không ra, thật ra Hồng Hài Nhi là một cô bé, chính ta tận mắt trông thấy.

Đường Tăng vẫn kể tiếp.

- Tận... Tận mắt trông thấy….

...

Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm. Lần này, Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới cũng sợ ngây người.

Vị điện chủ này quá dũng mãnh.

- Cô bé Hồng Hài Nhi kia mặc dù chưa trưởng thành nhưng… Chậc chậc.. có làn da như nước, chỉ là tính tình hơi nóng.

-...

Trán Lăng Phỉ Phỉ chảy ra mồ hôi. Gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, thẹn quá hóa giận, cảm thấy hình tượng học trưởng đẹp trai mạnh mẽ đã sụp đổ.

- Quốc vương Nữ Nhi Quốc cũng rất tốt, đáng tiếc, không nhớ vì chuyện gì mà bần tăng phải rời đi. Nếu không bần tăng phải cùng nàng sinh vài em bé.

- Còn có Thiền nhi nữa, chờ ta, ta nhất định sẽ đến tìm nàng.

...

Chiến thuyền bị Đường Tăng biến lớn hơn mười cây số, hóa thành ánh sáng xuyên qua tinh hà, xuyên qua vũ trụ. Tốc độ nhanh không thể tượng tưởng, dù là một tinh hệ khổng lồ, thì chỉ tốn thời gian mấy ngày ngắn ngủi là xuyên qua.

Chẳng qua, vũ trụ mênh mông vô tận, cho dù với tốc độ kinh khủng như vậy. vẫn không thể đến đích trong thời gian ngắn.

Nửa năm sau, chiến thuyền đi đến một tinh vực, nhìn từ xa, vô số ngôi sao trong tinh vực xếp thành hình một nàng tiên, giống như một nàng tiên nằm ngủ trong sao trời.

Lúc chiến thuyền đi đến gần mới thấy, từng viên hằng tinh khổng lồ xếp thành thân thể nàng tiên, xung quanh hằng tinh có rất nhiều hành tinh xoay quanh.

Chiến thuyền đi vào trong tinh vực này, nguyên bản tốc độ gấp tốc độ ánh sáng mấy trăm triệu, bỗng nhiên lại bay chậm vô cùng, giống như chiến thuyền bị vĩ lực không thể tượng tưởng áp chế, cho dù Đường Tăng cũng giật mình.

...

- Xảy ra chuyện gì?

- Tại sao chậm như vậy?

Tất cả mọi người trên chiến thuyền cũng cảm thấy áp lực kinh người kia. Loại áp lực này không phải là uy áp, mà nó là áp lực không gian.

Hình như không gian tinh vực này quá vững chắc, Tiên Đế đều không thể bay lên, nó rất quỷ dị.

Đường Tăng cũng cảm nhận được, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc. Chẳng biết tại sao, hắn cảm thấy áp chế này rất quen, nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra.

Đường Tăng nhìn tinh đồ trong đầu, trông thấy một cây cột vũ trụ nằm trong tinh vực này, trong lòng run lên.

Trước đây, lúc hắn cứu Trư Bát Giới bị Thượng Thương di dân liều chết ngăn cản, nói không chừng lần này hắn cũng bị điều gì đó ngăn cản, rất có thể đó là cường giả Thượng Thương.

Mặc dù Đường Tăng đã gặp không ít cường giả Thượng Thương. Nhưng hắn không biết gì về Thượng Thương, không biết Thượng Thương ở đâu, có thủ đoạn gì, nên trong lòng rất cảnh giác.

- Dù khủng bố đến mấy, chắc cũng không xuất hiện kẻ mạnh hơn Thương Viễn chứ.

Đường Tăng lẩm bẩm.

- Sư phụ!

Đôi mắt Tôn Ngộ Không lấp lóe kim quang, mặt mày cảnh giác.

- Sư phụ! Nơi này có yêu quái không?

Trư Bát Giới run run hỏi:

- Yêu quái rất mạnh...

- Đồ hèn, đã là Đạo Tổ rồi mà còn sợ yêu quái.

Tôn Ngộ Không coi thường.

- Vạn nhất là Yêu Thánh thì sao?

Trư Bát Giới cãi lại.

- Được rồi! Chớ ồn ào. Chúng ta dừng ở đây.

Đường Tăng nói, rồi chỉ vào một hành tinh có sự sống cách chiến thuyền mấy năm ánh sáng.

Mặc dù tốc độ chiến thuyền giảm mạnh, nhưng vẫn lấy tốc độ gấp mười lần ánh sáng bay về phía tinh vực, đây là tốc độ lớn nhất của Đường Tăng. Hắn bị sức mạnh thần bí áp chết quá lớn.

Không thể tượng tưởng, rốt cuộc nó là sức mạnh gì, thậm gì Thánh Cảnh cũng có thể bị trấn áp.

Hành tinh máu xanh lục có đường kính bảy mươi nghìn cây số lơ lửng trong tinh không, xoay quanh một hằng tinh có đường kính mấy triệu cây số.

Hôm nay, một luồng sáng bay xuyên qua tầng khí quyển của hành tinh, gây nên vô số cơn bão.

Trên một dãy núi của hành tinh khổng lồ, một chiến thuyền dài mười mấy cây số đáp xuống. Uy năng kinh khủng khiến không khí xao động, phạm vi trăm dặm xuất hiện gió lớn, thổi ngã hàng loạt cây cối.

- Tất cả mọi người xuống thuyền, ta sẽ xây một phân viện Tạo Hóa Thần Điện ở gần đây. Mọi người đi thu thập tài nguyên, thì nhớ không được liên lụy vô tội, kẻ nào vi phạm giết không tha.

Sau khi tiếng của Đường Tăng truyền vừa dứt, vô số bóng người bay ra chiến thuyền, bay về bốn phương tám hướng. Việc đầu tiên là phải tìm kiếm tài nguyên, tài nguyên chính là bảo vật giúp bọn họ mạnh lên.

- Ngộ Không, Bát Giới! Hai con cũng đi đi, sự phụ phải đi tìm cột vũ trụ.

Đường Tăng nói, hắn không biết ai bị cột vũ trụ trấn áp, nhưng có thể xác định nơi này có cột vũ trụ.

- Vâng thưa sư phụ.

- Sự phụ! Con đi đây.

Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới không kịp chờ đợi lao ra chiến thuyền.

Trư Bát Giới chảy ra nước miếng, hắn ngửi thấy mùi thơm của thức ăn. Hành tinh này chắc chắn có nhân loại, hơn nữa còn có rượu ngon.

Vì Tôn Ngộ Không cảm ứng được Hoa Quả Sơn, hơn nữa còn cảm ứng được khí tức của Tử Lan và hầu tử hầu tôn, nên hắn đã không thể chờ đợi muốn trở về Hoa Quả Sơn ngay lập tức, đồng thời trong lòng hắn cũng nghi hoặc. Trước kia, Hoa Quả Sơn đã bị hủy diệt trong hỗn độn, thì tại sao nó lại xuất hiện ở đây.

- À không! Trước kia, sư phụ đã bày ra đại trận thông thiên, ngăn chặn tất cả sức mạnh bên ngoài tiến vào Hoa Quả Sơn, nên Hoa Quả Sơn vẫn còn tồn tại.

Tôn Ngộ Không rất nhanh nghĩ đến điều này, trong lòng càng cảm kích Đường Tăng. Nếu không Tử Lan và các con của hắn đều đã chết. Lúc đó, hắn cũng sẽ nổi điên.

Sau khi tất cả mọi người rời đi. Đường Tăng cũng bay lên, vẫy tay một cái, chiến thuyền lập tức thu nhỏ bằng lòng bàng tay, rồi bay vào tay hắn, bị hắn thu vào Tùy Thân Tiên Giới.

- Hệ thống! Cột vũ trụ ở đâu?

Đường Tăng hỏi, đồng thời chế tạo ra một Tạo Hóa Thần Điện, đặt trong dãy núi và lưu lại một ý chí phân thân.

- Ta không biết vị trí cụ thể, hình như nó đã bị ẩn đi. Chủ nhân ngài hãy kiên trì tìm kiếm, chắc chắn nó nằm trong tinh vực này,

Hệ thống trả lời.

Đường Tăng gật đầu. Hắn cũng đại khái đoán được. Trước đây, hắn đã tiêu diệt hai cây cột vũ trụ. Nếu có kẻ muốn ngăn cản hắn, thì kẻ đó tất nhiên sẽ dấu đi cột vũ trụ.

- Sức mạnh trấn áp ở đây, ngay cả ta cũng bị ảnh hưởng, rốt cuộc là nó là gì mà khiến ta có cảm giác quen thuộc đến vậy...

Đường Tăng nỉ non, bỗng nhiên trong đầu lóe lên một tia sáng, rốt cuộc nhớ tới:

- Định Giới Châu... Đây là sức mạnh trấn áp của Định Giới Châu.

Cuối cùng Đường Tăng cũng nghĩ ra, thì ra nó là sức mạnh trấn áp của Định Giới Châu, trách gì hắn có cảm giác quen như vậy.

Trước đây, Định Giới Châu là một trong những bảo vật, mà hắn và phật tổ Như Lai cướp được từ một Bán Thánh mặc áo bào đen thần bí. Sau này, đại quân Thượng Thương xâm lấn, Đường Tăng đã giao nó cho Vương Mẫu nương nương.

- Bây giờ, Định Giới Châu đã xuất hiện ở đây, chẳng lẽ... Nàng cũng ở đây!

Trong mắt Đường Tăng lóe lên một tia sáng, có chút chờ mong.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương