Đường Phong Chi Thừa Kiền
Chương 34: Thời gian chuẩn bị đại hội xúc cúc

****

Ban đêm, trong Võ Chính điện.

Lý Thái rất là hưng phấn nhìn về phía thanh niên ngồi đối diện vời mình, “ Thật vậy chăng? Sở Thạch! Phụ hoàng tính tháng sau cử hành đấu xúc cúc?!”

Thanh niên ngồi đối diện có khuôn mặt anh tuấn, trên mặt mang theo ý cười, lại có chút kiêu ngạo, “ Điện hạ, đây chính là do nhạc phụ của ta , Hầu Quân Tập Hầu tướng quân chính miệng nói, làm sao giả được? Điện hạ ngài cứ yên tâm đi!”

Lý Thái hưng phấn lên, đắc ý không thôi, “ Thật tốt quá! Nói như vậy, phụ hoàng thật đúng là đã tiếp nhận sớ của ta rồi, hừ, ta đã nói, cấp Đột Lợi Khả Hãn an bài đấu xúc cúc là tốt nhất, Lý Kính thế nhưng nó cái gì vũ nữ ca xướng?! Hừ, để xem lần này Lý Kính làm gì đi?!”

Trong mắt thah niên ngồi đối diện hiện lên một tia hào quang, nhưng nhanh chóng biến mất, chính là khoe miệng gợi kên một tia cười đắc ý.

Mà lúc này trong Trí Trúc điện.

Lý Kính ngồi trên giường, tiếp nhận chén thuốc thị nữ đưa cho, trầm mặc một hồi, mới thấp giọng nói  “ Đi xuống đi.”

Thị nữ chần chờ một hồi, nhưng dưới ánh mắt nghiêm khắc cảu Lý Kính thì nao núng một chút, vẫn là vội vàng hành lễ, rồi xoay người lui ra.

Sau khi thị nữ lui ra, Lý Kính hờ hững đứng dậy, tùy tay đem chén thuốc đổ ra ngoài cửa sổ.

Buông chén thuốc ra, khóe miệng hơi hơi lộ ra một tia cười khổ, một cơn ho khan trong yết hầu, lại cố nén xuống.

Khóe mắt thoáng nhìn túi hương bên hông, hơi hơi ngây người, nhưng vẫn là chậm rãi cởi xuống, bên trong túi hương, là một cái sáo nhỏ, bên trên có khắc hai chữ bình an.

Lý Kính kinh ngạc nhìn chằm chằm cây sáo nhỏ, nhớ tới hai năm trước, mình cùng mẫu phi vì chuyện của Lý Âm mà khắc khẩu, khi đó, thân mình không khỏe, mẫu phi lại trách cứ mình không để ý đến tình huynh đệ, không chiếu cố Lý Âm, khi đó mình rất buồn, tự đem mình nhốt vào tẩm điện, lại bởi vì phát sốt mà ngất đi, khi tỉnh lại cũng chỉ thấy lão sư – Trưởng Tôn Vô Kỵ . . .

Khi đó, lão sư hung hăng quở trách mình, nhưng sau khi quở trách lại chiếu cố mình, cho đến khi hoàng hậu nương nương cùng mẫu phi biết tin đến đây nhìn xem mình, mới rời đi.

Cũng là lần đó, lão sư cho chính mình bốn chữ – ‘ Khó được hồ đồ’

Khó được hồ đồ.

Cho nên mình bắt đầu giả bộ hồ đồ, giả ngốc, giả yếu ớt.

Rõ ràng  mình so với Lý Thái mạnh hơn, rõ ràng mình so với Lý Thái càng thông minh, nhưng vẫn là, phải, khó được hồ đồ!

Kết quả dâng sớ, là muốn đấu xúc cúc sao?

Kỳ thật, mình vẫn còn một phần sớ nữa đặt ở chỗ lão sư, đó là diễn võ —

Biểu diễn thương pháp của Lý Tĩnh tướng quân cùng quyền pháp của Trình Hiểu Chương tướng quân.

Sau mỗi ngày ở Lân Đức diện của phụ hoàng luyện võ xong, Lý Tĩnh tướng quân cùng Trình Hiểu Chương tướng quân đều đem một ít vũ kỹ truyền cho binh lính, nếu khi Đột Lợi Khả Hãn đến, hơn một ngàn binh lính biểu diễn thương pháp cùng quyền pháp thì sẽ càng biểu thị sự lớn mạnh, cũng sẽ càng được lòng người hơn, còn có thể làm ngoại tộc kinh sợ.

Không biết lão sư có thượng tấu với phụ hoàng không?

Lý Kính rốt cuộc nhịn không được ho khan ra, bất quá như vậy cũng tốt, như vậy, chính mình liền càng hồ đồ đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương