Đến bảy giờ tối đã có gia tinh chờ ở cửa dẫn đường, đi qua chỗ hành lang gấp khúc đã có thể nghe thấy tiếng nhạc ưu nhã và tiếng cười nói, James và Snape sóng vai bước vào đại sảnh, đèn đuốc sáng trưng, ăn uống linh đình, ánh mắt của mọi người lập tức hướng về phía hai thiếu niên trẻ tuổi.

Đối mặt với ánh mắt tìm kiếm của mọi người, James rất khẩn trương, từ trước đến nay cậu không am hiểu xã giao nhưng dưới tình huống này cũng chỉ có thể không trâu bắt chó đi cày, kiên trì đến. May phước cậu đã chăm chú học qua lễ tiết với Kevin, cho dù không thể bỗng nhiên nổi tiếng nhưng ít nhất sẽ không làm trò cười. Trái lại Snape rất bình tĩnh, trên mặt hờ hững, chán ghét náo loạn nên bày ra gương mặt quan tài, thêm phần quạnh quẽ lại làm cho người khác thay đổi cách nhìn.

“Xem, chính là cậu ta.”

“Người thừa kế gia tộc Potter sao?”

Theo tiếng mọi người nghị luận, mắt James xuyên qua đại sảnh hoa lệ nhìn chủ nhân trên bàn tiệc, một cô gái mỹ lệ. Lysa là người cầm quyền gia tộc Lahr, mái tóc dài màu bạc là tiêu chí, váy dạ hội trắng, cô giống như viên trân châu lộng lẫy nhất tối nay, giờ phút này, cô cũng đang nhìn James.

“Ngài Potter, nghe danh đã lâu.” Lysa dịu dàng đón nhận ánh mắt James.

James phong độ nhẹ nhàng nâng tay Lysa hôn nhẹ.

“Tôi cũng vậy, tiểu thư Lysa, đêm nay ngài thật đẹp, tôi đã không dời được ánh mắt rồi.” Bề ngoài James hiện tại, khí chất tình nhân đại chúng, tự nhiên là nắm chuẩn, chứng kiến Lysa lộ ra thỏa mãn, kiêu ngạo giống như nữ thần.

“Về chuyện của cha mẹ ngài, tôi rất tiếc nuối, hi vọng ngài Potter có thể nén bi thương, hưởng thụ thời gian mỹ diệu của đêm nay.” Lysa nói ôn hòa nhưng không mất khoảng cách, cô không phải những nữ sinh nhỏ sùng bái James. Lysa có ấn tượng tốt với thiếu niên trước mắt, nhưng tuổi đối phương hơi nhỏ, nếu như lớn hơn vài tuổi thì có thể thiết lập quan hệ thông gia với gia tộc Potter, như vậy sẽ có lợi với sự phát triển tương lai của gia tộc Lahr.

Trên thực tế, yến hội lần này ngoại trừ là tụ hội quý tộc, cũng có thể xem như đại hội kén chồng của Lysa, Lysa năm nay đã 20 tuổi, đối với quý tộc thì đã sớm đến tuổi lấy chồng. Nhưng Lysa tiếp quản một gia tộc lớn, kết hôn cũng không thể tùy tâm sở dục, gia tộc Lahr có thể phồn vinh mấy trăm năm là dựa vào quan hệ thông gia. Vẻ bên ngoài mỹ lệ là vũ khí của cô, cô nhất định phải lựa chọn một người chồng có lợi nhất với gia tộc, đây là trách nhiệm của cô, cũng là bi ai của cô.

Mà giờ khắc này, Lucius đứng ở trong góc nhìn hai thiếu niên khoan thai đến chậm, nội tâm cũng có chút giật mình. Là Snape, sao cậu ta lại ở chỗ này? Còn đi cùng James. Lucius suy nghĩ một chút rồi bưng Champagne đi tới.

“Lysa, không giới thiệu vị khách quý kia sao?” Lucius tự nhiên hào phóng đứng trước mặt Lysa, ánh mắt đánh giá James.

“Chỉ biết anh không chịu ngồi yên.” Lysa mỉm cười, cô quen Lucius, Malfoy đã từng là một trong những người cô dự định chọn nhưng rất đáng tiếc là đối phương đã có một người vợ chưa cưới rồi, là một Black.

“Xin chào, ngài Malfoy.” James chủ động vươn bàn tay ‘hữu nghị’.

“James Potter, chúng ta đã từng gặp nhau.” James cười, chính là vui vẻ lại không rơi vào trong mắt.

Lucius bất động thanh sắc cầm tay đối phương, hai người thăm dò nhau.

“Đúng vậy a, đáng tiếc lúc cậu nhập học tôi đã học năm thứ bảy rồi, không có cơ hội tiếp xúc.” Lucius ứng phó, James biến hóa rất nhiều, lúc trước nhìn thấy chỉ là một thằng ngốc lỗ mãng, giờ… Đã được rèn luyện rồi.

“Ngài Malfoy, đã lâu không gặp.” Snape mở miệng, khác James cung kính với Lucius là do những hành động của Malfoy mà phát ra.

“Đây không phải Severus ư, gần đây không tệ a, thay đổi rất nhiều.” Lucius vừa rồi nhìn xa nên không thấy rõ, tử tế đánh giá, không giống lúc trước. Trên người nhiều ra một phần tự tin, khác bộ dạng chán nản chật vật lúc trước.

“Nhờ phúc của ngài, mọi chuyện đều tốt.” Tự tin trên người Snape hoàn toàn là bị James sủng ra.

“Rất cảm ơn cậu hỗ trợ, cậu cũng biết, cậu giúp tôi giải quyết một phiền toái lớn. Xem như quà cảm ơn, nếu như cậu có cái gì nhờ tôi nhất định sẽ hết sức.” Lucius từng bước một bố trí bẩy rập chờ Snape nhảy vào.

“Vậy thì cám ơn ngài rồi, ngài Malfoy.” Giờ phút này nói chuyện nếu không phải Snape, là James, cậu bỗng nhiên tiến lên thay thế Snape đáp lại. Không chút dấu vết cản Snape ở phía sau, chống lại Lucius, cậu không hy vọng Snape nói quá nhiều với Lucius, trên thực tế cậu hận không thể làm cho hai người kia không biết nhau.

“Severus là người quan trọng nhất của tôi, nếu cậu ấy cần thì đã có tôi giúp, ngài Malfoy không cần lo ngại.” James nhấn mạnh ba chữ quan trọng nhất, hi vọng Lucius thức thời một chút, đừng tới trêu chọc giáo sư của cậu.

Snape tự nhiên sẽ không cảm kích nhưng cậu cũng không muốn xấu mặt ở trước mặt mọi người, chỉ là bí ẩn ở sau lưng James hung hăng véo một cái, thỏa mản chứng kiến đối phương đau đến khóe miệng co giật.

Lucius thấy thế mỉm cười, Lucius đã thành tinh sao lại không nhìn ra ánh mắt hai người này trao đổi, không nghĩ tới quan hệ cá nhân của James và Snape đã đến mức này, khác hoàn toàn tình báo của anh. Nhưng thế cũng tốt, có thể lôi kéo một người, như vậy cổ động người thứ hai cũng là có hi vọng.

Đang nói thì đã nghe thấy tiếng bạo động ở cửa đại sảnh, mọi người nhìn, là một thanh niên trẻ tuổi, sau lưng còn có một vị lão nhân quắc thước, giống Snape, tóc đen mắt đen, bộ dạng kiêu ngạo nói rõ mình là một đứa bé được người nhà sủng ái, mà người này…

Thấy Snape cứng ngắc, James lại lặng lẽ cầm tay Snape, Snape kinh ngạc nhìn James, thấy đối phương cuồi vui vẻ, lo lắng trong lòng bị quét đi hết.

Snape thả lỏng, thanh niên trẻ tuổi kia cho Snape cảm giác, giống như mình lần thứ nhất nhìn thấy James, một đứ trẻ bị làm hư, không biết khó khăn, tự cao tự đại, khuyết điểm cả sọt!

“Đó là ‘Vương tử’ mất tích đã lâu”. “Nhìn xem, thật được hoan nghênh a.” Lysa thấy James nhìn hai người kia cho nên mở miệng giải thích. Độc dược thế gia thần bí, gia tộc Prince, nghe nói trên đời này không có độc dược Prince làm không ra, không biết là thật hay giả.

“Vương tử sao?” James nhấp một chút Champagne, cười cười từ chối cho ý kiến, tiêu chuẩn cỡ này cũng có thể lấy ra so với giáo sư, nói giỡn sao.

Lucius nhìn Borg, lại nhìn Snape, phát hiện năng lực che dấu cảm xúc của Snape không phải bình thường, hoàn toàn không có biến hóa, ý niệm thử xuất hiện trong đầu. Mà hai vị Prince gặp được Lucius, tâm phúc của Lord, tự nhiên cũng muốn đến đây nịnh bợ.

“Ngài Malfoy.” Clare mang theo cháu trai mình vẫn lấy làm kiêu ngạo đi tới trước mặt Lucius, lập tức chú ý tới hai thiếu niên đứng cạnh Lucius.

“Không biết hai vị này là?” Clare nghi hoặc mở miệng, người có thể đứng ở cạnh Lysa và Lucius, thân phận sẽ không tầm thường.

“Ai nha nha, ngài Prince.” James không khống chế nổi mở miệng.

“Thật sự là đại danh đỉnh đỉnh, như sét đánh bên tai a. Ta là James Potter, thật không nghĩ tới sinh thời để ta gặp được một Prince.”

Clare cả kinh, Potter! Trước khi đến ông đã điều tra, thiếu niên với nụ cười chân thành này lại là người thừa kế gia tộc Potter, gia tộc Potter chính là một trong ba gia tộc xưa nhất, nếu như có thể thiết lập quan hệ tốt tự nhiên là trăm lợi mà không một hại.

“Thì ra là truyền nhân gia tộc Potter.” Clare không để lại dấu vết đánh giá, thoạt nhìn rất đơn thuần, chỉ là nụ cười…

Về phần thiếu niên tóc đen mắt đen kia, Clare nhíu mày, đứa bé kia âm lãnh cổ quái, ánh mắt làm càn nhìn ông, hình như còn mang theo khinh miệt làm Clare không thích.

Borg cũng thế, không biết vì sao, thiếu niên giống mình có đặc thù gia tộc Prince tóc đen mắt đen làm cậu không thoải mái, nhất là ánh mắt đối phương, giống một cái giếng trống rỗng, phảng phất không có vật gì, lại phảng phất dấu diếm gì đó, không nhìn thấu.

“Severus.” James tự nhiên hào phóng đẩy Snape lên trước.

“Mau đến xem xem, vị này chính là ‘Vương tử’ thất lạc trong truyền thuyết, cần phải nhận thức, không phải cậu thích nhất độc dược sao, có thể trao đổi một chút.” James nói không mất lễ tiết, nhưng nghe như thế nào cũng thấy không hợp.

“Tôi là Severus Snape, ngài khỏe.” Snape cười lạnh bắt tay Clare.

“Sớm có nghe thấy, gia tộc độc dược Prince, tôi bất tài tự nhận ở phương diện độc dược có chút tạo nghệ, hi vọng ngày khác có thể xin chỉ giáo một hai.” Snape cùng James kẻ xướng người hoạ, khẩu khí hai người không âm không dương làm Clare thấy quỷ dị.

“Đây là tự nhiên.” Clare cười cười.

“Bất quá ta đã già, không làm được độc dược rồi, hiện tại cũng là cháu ta Borg giúp, từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, Borg được chân truyền Prince gia a.” Mục đích chủ yếu Clare tới lần này là đẩy ra cháu trai ngoan trong yến hội quý tộc long trọng.

Borg cười kiêu ngạo, biểu tình không cho là đúng.

“Người ở trước mặt ta tự xưng có tạo nghệ độc dược, ngươi không phải người thứ nhất, cũng sẽ không phải người cuối cùng, nhưng đáng tiếc những người kia cũng đã hổ thẹn trốn đi, không dám nói mình biết làm độc dược nữa rồi.” Khi Borg bắt tay Snape thì dùng lực một chút.

“Xem ra đây cũng là chỗ giống nhau của hai chúng ta, ngài Prince.” Snape nhẹ nhàng nói làm Borg đổi sắc mặt.

James rất muốn vỗ tay cho giáo sư! Đây mới giáo sư của cậu, giáo sư tự tin lời nói ác độc trong ấn tượng của cậu! Chuyến đi này không tệ a!

“Người trẻ tuổi quả nhiên tinh thần phấn chấn mạnh mẽ a.” Hứng thú của Lucius cũng được khơi lên, rất thú vị, thật sự là nước lớn trôi miếu long vương, người nhà không nhận người nhà, không nghĩ tới ngày đầu tiên đã đụng phải trận đùa tốt như vậy, cũng tốt, dễ kiểm nghiệm năng lực ai mạnh, đều là người gia tộc Prince, nghe nói Borg ở Durmstrang cũng đã nổi danh thiên tài, không biết so với Snape thì như thế nào.

“Lysa, cô nói như thế nào.” Bỗng nhiên Lucius đổi hướng nhìn Lysa.

Xem như bạn thân, Lysa thấy biểu tình Lucius thì chỉ biết trong lòng đối phương nghĩ gì rồi, không ngại đưa nhân tình.

“Phòng độc dược gia tộc Lahr cung cấp cho hai vị sử dụng, không bằng chiều mai thi đấu hữu nghị thế nào?” Lysa cười đề nghị, cô là chủ nhân đêm nay, ý kiến của cô tự nhiên quan trọng nhất.

James tự nhiên sẽ không cự tuyệt cơ hội tốt như vậy, trong lòng cậu xem thường Clare và Borg đích, trong suy nghĩ của cậu người xứng với họ Prince chỉ có giáo sư.

“Nếu tiểu thư Lysa đề nghị, sao có đạo lý cự tuyệt, tôi đại biểu Severus tiếp nhận.” James mở miệng, Snape ở chỗ này không có bối cảnh, nếu như tùy tiện thừa nhận khiêu chiến thì sẽ bị người khinh thị, nhưng nếu như cậu ra mặt là đại biểu gia tộc Potter và gia tộc Prince quyết đấu, như vậy tính chất sẽ không giống trước, không có người dám xem nhẹ Snape.

Borg thấy thế cũng không cam chịu yếu thế đứng ra.

“Ta cũng rất muốn luận bàn với ngài Snape đây.” Ánh mắt Borg nhìn Snape giống như dao nhỏ.

Snape liếc James, ai muốn đại biểu ngươi, loạn làm chủ. Nhưng, có thể làm độc dược, còn có thể làm mất mặt tên Borg tự đại, cũng là mua bán đủ lợi nhuận. Snape không cho là sẽ mình thất bại, ở phương diện độc dược cậu chưa từng có thua!

Đương nhiên, tâm tình hiện tại của Borg giống Snape, chỉ xem chiến thắng ngày mai rơi vào nhà nào.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương