Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca
Chương 205: Ta sẽ tha ngươi một mạng!”





Trong lúc A Sân còn chưa kịp định thần lại, âm thanh lạnh lùng của Triệu Vũ lần nữa vang lên. Cảm nhận được uy áp kinh khủng ở trên người của Triệu Vũ, lần này A Sân đã không thể nào duy trì được bao lâu, liền trực tiếp quỳ xuống đất nói ra: “Ta nói, ta nói! Chỉ cần người hứa là không giết ta, ta nhất định sẽ nói hết toàn bộ những gì ta biết cho ngươi!”

Thế nhưng, Triệu Vũ không có đáp ứng yêu cầu này của hắn, mà chỉ lạnh lùng đem một chẫn giẫm đạp ở trên người hắn, nói ra: “Ngươi, không có tư cách để bàn điều kiện với ta!”

Cảm nhận được một luồng khí tức tử vong truyền đến bên trong linh hồn, A Sân nhất thời lạnh run, không dám phản kháng nửa lời, trực tiếp đem toàn bộ những gì mà mình biết được đều nói cho Triệu Vũ một cách chi tiết rõ ràng.

“Thì ra là như vậy!”

Nghe xong lời tưởng thuật của A Sân, Triệu Vũ lúc này mới thở ra một hơi. Mặc dù tình huống hiện tại cũng không mấy tốt lắm, nhưng so với tưởng tượng của hắn vẫn còn khá hơn rất nhiều.

Từ sau khi Triệu Vũ rời khỏi thông đạo, trở lại Thiên Long tinh. Thì đồng thời, lúc đó ở một nơi khác của Ma giới, cũng mở ra một đầu thông đạo thứ hai. Nhưng thông đạo này vừa mới thành lập không được bao lâu, nên sức chịu đựng so với thông đạo ở Cốt Sơn phải nhỏ yếu hơn rất nhiều, chỉ có thể chịu đựng được sức mạnh của ma tộc cấp bậc ma binh tiểu đội trưởng trở xuống, tương đương với một tên cường giả cấp bậc Bán Thần trung kỳ của nhân loại.

Chính vì thế, thông qua các vị ma tộc Đại Thống Lĩnh thảo luận, bọn họ liền quyết định chọn lấy một số ma binh tiến vào thông đạo, đi thông qua Thiên Long tinh để thăm dò một phen. Dù sao, thực lực của Thiên Long tinh nhiều năm như vậy đã bị hao mòn không ít, cường giả ma tộc đối với thế giới này cũng không mấy lưu ý, chỉ cần phải xuống một ít ma binh tiểu tốt là có thể chinh phục được.

Mà lúc đó, Cốt Ma lại là một tên Ma Tướng dưới trướng của một vị Đại Thống Lĩnh trong đó, nhận được nhiệm vụ, hắn liền cho mấy tên ma binh không có bao nhiêu thực lực đi qua thông đạo. Và A Sân đương nhiên là người được lựa chọn. Đồng thời, đi cùng với hắn còn có một tên ma binh khác, tên là A Si.

Đám ma binh đi qua thông đạo lần này, ngoại trừ hai tên A Sân và A Si, tổng cộng có hơn năm trăm người. Trong đó ma binh cấp bậc tiểu đội trưởng thì có hơn năm mươi người. Thế nhưng, lúc đi thông qua thông đạo, bọn chúng đã bị lực lượng của thông đạo làm cho phân tán. Mà A Sân và A Si thì vừa vặn rơi đến nơi này, nhân tiện đụng phải việc Lancelot và Đại hoàng tử có ý định mưu phản, nên bọn chúng mới bày ra trò vui, điều khiển đám người này giết vua đoạt vị.

Đúng vậy, ở trong mắt của hai tên ma binh này, đám người Lancelot và Đại hoàng tử chỉ là đang bày trò, mua vui cho chúng mà thôi. Hiển nhiên, đối với việc này Triệu Vũ không mấy để tâm. Điều hắn lo lắng nhất, vẫn là cỗ lực lượng hơn năm trăm tên ma binh được phái xuống lần này.

Tuy nói, những tên ma binh này thực lực không tính là quá mức cường đại. Nhưng trên Thiên Long tinh, tính toán qua mấy ngàn năm nay, cũng chỉ đản sinh ra không tới trăm vị cường giả Bản Thần. Một khi để cho những tên ma binh này tụ hội lại, đây tuyệt đối là một cỗ lực lượng đủ có thể đem toàn bộ đại lục hủy diệt.

Chính vì thế, sau khi nghe xong được tin tức này, Triệu Vũ cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp xuất ra U Minh Thần Hỏa bắt đầu đem tên A Sân này luyện hóa.

Vừa nhìn thấy một màn này, A Sân nhất thời sợ hãi đến hét toáng lên: “A... tha mạng, xin đại nhân hãy tha mạng cho ta! Ta xin được thuần phục với ngài, được trở thành nô bộc trung thành nhất của ngài!”

Trước sự sống và cái chết, A Sân cho dù vô cùng khinh thường nhân loại, nhưng hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn khuất phục, hy vọng tìm đến cho mình một đầu sinh lộ.

Nhìn thấy một tên cường giả Bán Thần cứ như vậy ở trước mặt mình lộ ra dáng vẻ sợ hãi, hèn mọn, nhất thời động tác của Triệu Vũ có chút ngưng lại. Nhưng mà, hắn cũng không có do dự bao nhiêu, lại tăng lên lực lượng thiêu đốt.

Đến lúc này, A Sân đã sợ đến mức trực tiếp quỳ rạp xuống đất, liên tục dập đầu xin được tha mạng.

“A, tha mạng, xin ngài hãy tha mạng cho ta! Ta có thể giúp ngài tìm ra tung tích của những kẻ còn lại, xin ngài hãy tha mạng cho ta đi!”

Cảm nhận được nhục thân cùng với linh hồn đều bị thiêu đốt đến sắp phải hòa tan, trong lòng A Sân hoàn toàn không có một chút lực lượng kháng cự nào. Hắn vừa dập đầu về phía Triệu Vũ cầu xin, vừa kêu thét vô cùng thảm thiết.

Vốn dĩ Triệu Vũ còn đang muốn đem linh hồn của hắn luyện hóa, thu thập một chút lực lượng. Nhưng sau khi nghe được A Sân nói như vậy, động tác của Triệu Vũ không khỏi ngừng lại.

“Ngươi, thật sự có thể tìm ra tung tích của bọn họ sao?”

“Thật, lời ta nói là thật! Xin ngài hãy thu lại ngọn lửa trên tay của ngài, ta nhất định sẽ giúp ngài tìm ra tung tích của bọn họ!"

Nhìn thấy động tác của Triệu Vũ ngưng lại, A Sân trong lòng không khỏi mừng rỡ, vội vàng kêu lên một tiếng. Mặc dù lúc này, vẻ mặt của hắn cười còn so với khóc càng khó coi hơn gấp mấy chục lần.

Triệu Vũ không ngờ đến kẻ này vì muốn cầu sinh, lại có thể từ bỏ hết mọi tôn nghiêm, còn đem đồng bọn của mình bán đứng. Trong lúc nhất thời, hắn có chút cảm khái thở dài một tiếng.

“Được rồi, chỉ cần ngươi có thể giúp ta truy tìm được tung tích của những kẻ còn lại, ta sẽ tha ngươi một mạng!”

Nói xong, Triệu Vũ liền đem U Minh Thần Hỏa thu hồi. Mà A Sân lúc này như được đại xá, không ngừng hướng về phía Triệu Vũ dập đầu, rồi nhanh chóng đem linh hồn bổn nguyên của mình giao ra cho Triệu Vũ.

“Chủ nhân, xin ngài hãy thu lấy linh hồn bổn nguyên của thuộc hạ. Thuộc hạ nhất định sẽ đem những kẻ còn lại giao nộp về cho ngài!”

Nhìn thấy bộ dạng hèn mọn của A Sân lúc này, Triệu Vũ nhất thời có chút im lặng. Hắn cảm thấy, mình có nên thu nhận kẻ này hay không? Đem một tên thuộc hạ hèn nhát, bỉ ổi như vậy thu về dưới trướng, chẳng phải uy danh của hắn sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng rồi sao?

Nếu như biết được suy nghĩ này của Triệu Vũ, không biết A Sân có thể vì thế mà thương tâm gào khóc một trận hay không?

Ta chỉ muốn sống mà thôi, chuyện này có gì sai chứ?



Trong lúc A Sân còn chưa kịp định thần lại, âm thanh lạnh lùng của Triệu Vũ lần nữa vang lên. Cảm nhận được uy áp kinh khủng ở trên người của Triệu Vũ, lần này A Sân đã không thể nào duy trì được bao lâu, liền trực tiếp quỳ xuống đất nói ra: “Ta nói, ta nói! Chỉ cần người hứa là không giết ta, ta nhất định sẽ nói hết toàn bộ những gì ta biết cho ngươi!”

Thế nhưng, Triệu Vũ không có đáp ứng yêu cầu này của hắn, mà chỉ lạnh lùng đem một chẫn giẫm đạp ở trên người hắn, nói ra: “Ngươi, không có tư cách để bàn điều kiện với ta!”

Cảm nhận được một luồng khí tức tử vong truyền đến bên trong linh hồn, A Sân nhất thời lạnh run, không dám phản kháng nửa lời, trực tiếp đem toàn bộ những gì mà mình biết được đều nói cho Triệu Vũ một cách chi tiết rõ ràng.

“Thì ra là như vậy!”

Nghe xong lời tưởng thuật của A Sân, Triệu Vũ lúc này mới thở ra một hơi. Mặc dù tình huống hiện tại cũng không mấy tốt lắm, nhưng so với tưởng tượng của hắn vẫn còn khá hơn rất nhiều.

Từ sau khi Triệu Vũ rời khỏi thông đạo, trở lại Thiên Long tinh. Thì đồng thời, lúc đó ở một nơi khác của Ma giới, cũng mở ra một đầu thông đạo thứ hai. Nhưng thông đạo này vừa mới thành lập không được bao lâu, nên sức chịu đựng so với thông đạo ở Cốt Sơn phải nhỏ yếu hơn rất nhiều, chỉ có thể chịu đựng được sức mạnh của ma tộc cấp bậc ma binh tiểu đội trưởng trở xuống, tương đương với một tên cường giả cấp bậc Bán Thần trung kỳ của nhân loại.

Chính vì thế, thông qua các vị ma tộc Đại Thống Lĩnh thảo luận, bọn họ liền quyết định chọn lấy một số ma binh tiến vào thông đạo, đi thông qua Thiên Long tinh để thăm dò một phen. Dù sao, thực lực của Thiên Long tinh nhiều năm như vậy đã bị hao mòn không ít, cường giả ma tộc đối với thế giới này cũng không mấy lưu ý, chỉ cần phải xuống một ít ma binh tiểu tốt là có thể chinh phục được.

Mà lúc đó, Cốt Ma lại là một tên Ma Tướng dưới trướng của một vị Đại Thống Lĩnh trong đó, nhận được nhiệm vụ, hắn liền cho mấy tên ma binh không có bao nhiêu thực lực đi qua thông đạo. Và A Sân đương nhiên là người được lựa chọn. Đồng thời, đi cùng với hắn còn có một tên ma binh khác, tên là A Si.

Đám ma binh đi qua thông đạo lần này, ngoại trừ hai tên A Sân và A Si, tổng cộng có hơn năm trăm người. Trong đó ma binh cấp bậc tiểu đội trưởng thì có hơn năm mươi người. Thế nhưng, lúc đi thông qua thông đạo, bọn chúng đã bị lực lượng của thông đạo làm cho phân tán. Mà A Sân và A Si thì vừa vặn rơi đến nơi này, nhân tiện đụng phải việc Lancelot và Đại hoàng tử có ý định mưu phản, nên bọn chúng mới bày ra trò vui, điều khiển đám người này giết vua đoạt vị.

Đúng vậy, ở trong mắt của hai tên ma binh này, đám người Lancelot và Đại hoàng tử chỉ là đang bày trò, mua vui cho chúng mà thôi. Hiển nhiên, đối với việc này Triệu Vũ không mấy để tâm. Điều hắn lo lắng nhất, vẫn là cỗ lực lượng hơn năm trăm tên ma binh được phái xuống lần này.

Tuy nói, những tên ma binh này thực lực không tính là quá mức cường đại. Nhưng trên Thiên Long tinh, tính toán qua mấy ngàn năm nay, cũng chỉ đản sinh ra không tới trăm vị cường giả Bản Thần. Một khi để cho những tên ma binh này tụ hội lại, đây tuyệt đối là một cỗ lực lượng đủ có thể đem toàn bộ đại lục hủy diệt.

Chính vì thế, sau khi nghe xong được tin tức này, Triệu Vũ cũng không nói nhảm nhiều, trực tiếp xuất ra U Minh Thần Hỏa bắt đầu đem tên A Sân này luyện hóa.

Vừa nhìn thấy một màn này, A Sân nhất thời sợ hãi đến hét toáng lên: “A... tha mạng, xin đại nhân hãy tha mạng cho ta! Ta xin được thuần phục với ngài, được trở thành nô bộc trung thành nhất của ngài!”

Trước sự sống và cái chết, A Sân cho dù vô cùng khinh thường nhân loại, nhưng hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn khuất phục, hy vọng tìm đến cho mình một đầu sinh lộ.

Nhìn thấy một tên cường giả Bán Thần cứ như vậy ở trước mặt mình lộ ra dáng vẻ sợ hãi, hèn mọn, nhất thời động tác của Triệu Vũ có chút ngưng lại. Nhưng mà, hắn cũng không có do dự bao nhiêu, lại tăng lên lực lượng thiêu đốt.

Đến lúc này, A Sân đã sợ đến mức trực tiếp quỳ rạp xuống đất, liên tục dập đầu xin được tha mạng.

“A, tha mạng, xin ngài hãy tha mạng cho ta! Ta có thể giúp ngài tìm ra tung tích của những kẻ còn lại, xin ngài hãy tha mạng cho ta đi!”

Cảm nhận được nhục thân cùng với linh hồn đều bị thiêu đốt đến sắp phải hòa tan, trong lòng A Sân hoàn toàn không có một chút lực lượng kháng cự nào. Hắn vừa dập đầu về phía Triệu Vũ cầu xin, vừa kêu thét vô cùng thảm thiết.

Vốn dĩ Triệu Vũ còn đang muốn đem linh hồn của hắn luyện hóa, thu thập một chút lực lượng. Nhưng sau khi nghe được A Sân nói như vậy, động tác của Triệu Vũ không khỏi ngừng lại.

“Ngươi, thật sự có thể tìm ra tung tích của bọn họ sao?”

“Thật, lời ta nói là thật! Xin ngài hãy thu lại ngọn lửa trên tay của ngài, ta nhất định sẽ giúp ngài tìm ra tung tích của bọn họ!"


“Chủ nhân, xin ngài hãy thu lấy linh hồn bổn nguyên của thuộc hạ. Thuộc hạ nhất định sẽ đem những kẻ còn lại giao nộp về cho ngài!”

Nhìn thấy bộ dạng hèn mọn của A Sân lúc này, Triệu Vũ nhất thời có chút im lặng. Hắn cảm thấy, mình có nên thu nhận kẻ này hay không? Đem một tên thuộc hạ hèn nhát, bỉ ổi như vậy thu về dưới trướng, chẳng phải uy danh của hắn sẽ bị hủy hoại nghiêm trọng rồi sao?

Nếu như biết được suy nghĩ này của Triệu Vũ, không biết A Sân có thể vì thế mà thương tâm gào khóc một trận hay không?

Ta chỉ muốn sống mà thôi, chuyện này có gì sai chứ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương