Dương Gia Vĩ Em Yêu Anh!
Chương 29: Sự thật

*********

Dương Gia Vĩ cùng hai cha con nhà họ Kiều đang cùng ở trong phòng khách nhà họ Kiều, sáng sớm Dương Gia Vĩ đã tới đây xem xét tình hình, trong lúc ba người đang trầm tư suy xét lại mọi việc để tìm ra người có động cơ gây án nhất thì điện thoại của Kiều Nhất Dũng lại đổ chuông. Ba người căng thẳng cực độ nhìn dãy số lạ trên màn hình điện thoại, Kiều Nhất Dũng cũng cho là rất có thể chính là bọn bắt cóc gọi tới nhưng bọn chúng lại gọi cho ông bằng cách gọi video, ông liếc mât nhìn Kiều Nhất Hùng và Dương Gia Vĩ sau khi thấy hai người họ gật đầu ông căng thẳng bấm nút nhận. Rất nhanh trên màn hình xuất hiện hình ảnh Kiều Linh Nhi, bị trói trên ghế toài thân bị đáng đến nỗi bộ đồ da ôm sát người cũng bị đánh râch lộ ra từng đường roi nhuốm máu trên miệng bị bịt bằng băng dính, khóe môi còn vướng một dòng máu đỏ tưới, khuôn mặt tái nhợt. Nhìn thấy đứa con gái mà ông yêu quý nhất bị người ta hành hạ đến thê thảm như vậy, Kiều Nhất Dũng không khỏi kích động: "Linh Nhi con không sao chứ? Con đang ở đâu? Ba rất lo cho con, con hãy cố gắng chịu đựng ba sẽ tới cứu con".

Kiều Linh Nhi nhìn thấy ánh mắt đau thương của ông, khuôn mặt ông đầy vẻ lo lắng, trái tim cô đau đơn vô cùng cô thật hối hận vì đã đối xử không tốt với ông suốt bảy nam qua, cổ họng cô nghẹn cứng, nước mât không tự chủ rơi xuống khôngbphari vì cô bị đánh mà cảm thấy đau đớn, mà vì trong lòng cô đang rất đau đớn đau đến nghẹn ngào. Dương Gia Vĩ và Kiều Nhất Hùng đứng bên cạnh cũng nhình thấy hình ảnh này, Dương Gia Vĩ bình tính lấy máy tính không ngừng gõ xuống bàn phím cố gắng truy tìm tung tích của cô từ đường truyền đang kết nối với tên bắt cóc kia. Kiều Nhất Dũng nhìn thấy cô khóc thì không kìm lòng được, ông cho rằng cô bị bọn họ hành hạ đến khổ sở nên nhìn thấy ông mới khóc như vậy: "Linh Nhi, con phải mạnh mẽ lên, không được khóc con phải tin tưởng ta, nhất định ta sẽ cứu được con, không được nản lòng nghe ta cố gắng chịu đựng, không được bỏ cuộc có biết chưa?"

Hoàng Hữu Kiệt nghe được giọng nói lo lắng đầy kích động của Kiều Nhát Dũng, ông ta không khỏi vui mừng cái ông ta muốn thấy nhất là cảnh tượng này, ông ta cười cợt nói: " Kiều Nhất Dũng không ngờ ông cũng có ngày này, sao? Cảm giác bây giờ của ông có phải rất khổ sở không nhìn đứa con gái yêu quý của mình đang bị tôi nắm giữ mạng sống có phải rất sợ hãi hay không?".

Kiều Nhất Dũng nghe ra được giọng nói này là của ai, ông càng thêm kích động: "Hoàng Hữu Kiệt sao lại là ngươi? Ngươi có mục đích gì? Sao lại bắt cóc con gái ta? Nếu muốn trả thù ta thì hãy tới tìm ta, không được làm hại con gái ta, ngươi nghe rõ không?".

Hoàng Hữu Kiệt: "Có mục đích gì sao? Đương nhiên là muốn nhìn thấy ông phải khổ sở rồi, tôi muốn ông nhìn thấy con gái ông bị tôi giết chết mà không hề làm được gì chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn...haha...ha" nói xong kết nối liền bị cắt đứt, Kiều Nhất Dũng vốn bị bệnh tim ông không thể chịu được đả kích lớn như vậy, căn bệnh liền tái phát, má Trần nhanh chóng đưa thuốc cho ông uống, Kiều Nhất Hùng sắc mặt trắng bệch thều thào nói: "Nhất Hùng con nhất định phải cứu được Linh Nhi, nhất định phải cứu được con bé". Kiều Nhất Hùng gật đầu với ông, sau đó phân phó cho má Trần và Nhật Vân chăm sóc cho ông, còn mình thì theo địa chỉ mà Dương Gia Vĩ đã để lại theo lời căn dặn của anh đi giải cứu Linh Nhi. Dương Gia Vĩ sau khi tra được vị trí của cô đã nhanh như chớp chạy xe tới nơi mà cô đang bị giam giữ, trên đường đi không ngừng gọi điện thoại phân phó người tiếp ứng trong ngoài. Mặc dù ngoài mặt anh tỏ ra bình tĩnh nhưng không ai biết được lòng anh nóng như lửa đốt, anh không ngừng mong cho cô an toàn tới lúc anh tìm được cô, nhất định không được xảy ra chuyện gì, tốc độ lái xe ngay càng nhanh, anh gần như phóng hết tốc độ lao như một tia chớp trên đường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương