Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
-
Chương 373: Đại kết cục (ba)
Đối với điều này, Cố Duy Nhất là nữ nhân, như thế nào không hiểu đây!?
Nghĩ đến, trong lòng A Nô là có Mạc Tiêu Diêu.
Nhưng mà cũng khó trách, giống như Mạc Tiêu Diêu có dáng vẻ xinh đẹp, võ công cao cường, lại là một giáo chủ, có chỗ nào mà một nữ nhân không thích!?
Đặc biệt giống như A Nô vậy, là nữ nhân ngày ngày đi theo bên người Mạc Tiêu Diêu, tự nhiên cũng không thể ngăn cản được.
Ngay lúc trong lòng Cố Duy Nhất trong lòng còn suy nghĩ, Mạc Tiêu Diêu lại thấy Cố Duy Nhất ánh mắt một mực nhìn chằm chằm phương hướng A Nô rời khỏi, phảng phất là nghĩ đến điều gì, đồng mâu không khỏi nhẹ nhàng lóe ra tia sáng.
“Duy Nhất, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy!?”
“Ách…”
Nghe được lời Mạc Tiêu Diêu nói, Cố Duy Nhất không khỏi từ từ thu hồi ánh mắt, lập tức, do dự một phen, hé mở làn môi hồng, không nhịn được mở miệng nói.
“A Nô, nàng, hình như rất căng thẳng khi gặp ngươi a!”
Cố Duy Nhất trong lòng biết chính mình không nên nhiều chuyện về điều này, chỉ là, nàng nhìn ra được, A Nô là yêu mến Mạc Tiêu Diêu, nhưng mà, A Nô là người không giỏi biểu đạt cảm xúc, hơn nữa, là người thích đem tâm sự che dấu dưới đáy lòng.
Nếu như A Nô không nói, chỉ sợ Mạc Tiêu Diêu cả đời sẽ không biết tâm tư của nàng đồi với hắn đi!?
Ngay lúc trong lòng Cố Duy Nhất đang trong thời gian suy nghĩ, Mạc Tiêu Diêu nghe được lời này của nàng, trên mặt đầu tiên là sửng sốt, lập tức, hé mở làn môi hồng, trực tiếp hỏi.
“Duy Nhất, ngươi muốn nói cái gì đây!?”
Nghe được Mạc Tiêu Diêu nói những lời trực tiếp như thế, trên mặt Cố Duy Nhất đầu tiên sửng sốt, lập tức biết mình nhất thời suy nghĩ quá nghiêm túc mà không biết đã nói ra điều mà mình đang suy nghĩ.
“Ta cảm giác được, A Nô là thật sự yêu mến ngươi! Không phải ta là người nhiều chuyện, kỳ thật, ta cảm giác được A Nô là một cô nương tốt, ngươi nhìn, A Nô dung mạo dáng vẻ rất tốt, hơn nữa đối với ngươi rất trung thành, mới vừa rồi nghĩ đến ngươi bị thương, lập tức trên mặt đều là lo lắng, người sáng suốt liền biết rõ, A Nô nàng thích ngươi, cho nên, Mạc đại ca…”
Cố Duy Nhất càng nói càng hăng say, quả thực hận không thể đem Mạc Tiêu Diêu và A Nô ghép thành một đôi.
Tuy nhiên, lời của nàng còn chưa nói hết, liền bị Mạc Tiêu Diêu mở miệng cắt đứt.
“Đủ rồi, Duy Nhất, ta cho là, ta đã nói đủ rõ ràng, người ta thích là ngươi, cho nên, coi như A Nô lớn lên đẹp như tiên, ta tuyệt đối sẽ không thích nàng !”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, thần sắc kiên định nói ra những lời này.
Nghe vậy, Cố Duy Nhất liền sửng sốt, đối với Mạc Tiêu Diêu ánh mắt chăm chú nhìn nàng, để cho nàng không biết đối mặt với hắn như thế nào.
“Mạc Đại ca, chính là ngươi biết, người ta thích là ai, còn nữa, trong bụng của ta đã có đứa bé của hắn rồi…”
Cố Duy Nhất mở miệng, vẻ mặt khổ não.
Nghe vậy, ánh sáng trong mắt Mạc Tiêu Diêu không khỏi nhẹ nhàng chợt tắt, ánh mắt từ từ rơi xuống bụng vẫn còn chưa nhô lên của của Cố Duy Nhất.
“Ta cũng biết, chính là nam nhân kia đã tổn thương ngươi như thế nào, chẳng lẽ, ngươi vẫn như trước đối với hắn không thể chết tâm sao!? Duy Nhất, không nên hồ đồ như thế, ngươi đều nói, hắn đối với ngươi rất tốt, chẳng qua là ngươi đã quá yêu thương hắn nên tự ngươi chính mình đa tình mà thôi, mặc dù, ngươi đã có đứa bé của hắn, chính là, Duy Nhất, ta có thể chăm sóc ngươi thật tốt, sau này, ta sẽ đem đứa bé này coi là con của mình, bởi vì, ta chỉ yêu một người là nàng mà thôi!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, giọng điệu càng là kiên định vô cùng.
Ánh mắt nhìn trên người Cố Duy Nhất, càng không thể che dấu hết thâm tình chân thành.
Nghe vậy, nhìn thấy ánh mắt kiên định của Mạc Tiêu Diêu, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy áp lực rất lớn.
Dù sao, trong lòng của nàng, chỉ có Độc Cô Ngạo Phong.
Kể từ mấy năm trước gặp phải hắn, trong lòng của nàng, trí nhớ đều là chỉ có một mình hắn.
Cả thế giới của nàng, đều là bóng hình của hắn, hiện nay biết được chân tướng tàn khốc, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy trái tim mình như bị ai đó hung hăng chém một nhát.
Giờ phút này, nàng căn bản không thể dung nạp được nam nhân nào khác rồi.
“Thật xin lỗi, Mạc Đại ca, trong lòng ta hảo loạn…”
“Duy Nhất, ta biết hiện tại tâm tình ngươi khẳng định là không tốt, chính là, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, cho dù ngươi muốn ta chờ đợi bao lâu cũng được, ta đều sẽ chờ đợi, chờ đến một ngày nào đó ngươi quên được nam nhân kia, tới lúc ngươi có thể đón nhận tình cảm của ta, ta yêu ngươi, Duy Nhất!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, gằn từng tiếng, giọng điệu vô cùng kiên định mà thâm tình.
Nghe vậy, đối mặt với ánh mắt thâm tình của nam nhân, Cố Duy Nhất chỉ là gắt gao cắn cắn môi dưới.
Sau một khắc, ánh mắt quét một vòng, liền rơi vào bóng dáng ở cửa ra vào không biết xuật hiện từ khi nào, trên mặt Cố Duy Nhất không khỏi sửng sốt, đôi mắt mở to.
“A Nô!?”
Là A Nô, nàng đã trở về từ lúc nào vậy!? Còn nữa, mới vừa rồi nàng rốt cuộc đã nghe được bao nhiêu đây!?
Trong lòng Cố Duy Nhất kinh ngạc, nhưng mà lại thấy ánh mắt A Nô nhìn bọn họ, đều là kinh ngạc và bi thương, Cố Duy Nhất cũng biết, A Nô khẳng định là đứng ở đó trong thời gian rất lâu, những điều không nên nghe toàn bộ cũng đã nghe hết đi!?
Nghĩ tới đây, trong lòng Cố Duy Nhất không khỏi hoảng hốt, đối với A Nô, cũng nảy lên một cỗ áy náy.
Nếu không phải nàng bát quái, có lẽ A Nô trong lòng cũng sẽ không khó chịu như vậy đi!?
Cố Duy Nhất thì rất muốn xin lỗi A Nô, còn lúc Mạc Tiêu Diêu nghe được Cố Duy Nhất hô nhỏ, ánh mắt không khỏi nhẹ nhàng quét nhanh một lượt, ánh mắt rơi tại trên người A Nô, đều là hoàn toàn lạnh lùng, phảng phất, A Nô đối với hắn mà nói, lại là người cực kì bình thường.
Đương đầu với ánh mắt lạnh lùng của Mạc Tiêu Diêu, trong mắt A Nô, không khỏi xẹt qua vài phần mất mát và buồn bã.
Chỉ là vẻ mặt buồn bã và mất mát kia, chợt lóe rồi biến mất, liền lại lần nữa khôi phục thần sắc lạnh lùng đạm bạc.
“Chủ nhân, A Mông đến!”
“Ừ, bảo hắn vào đi.”
Nghe được lời A Nô nói, Mạc Tiêu Diêu chỉ là lạnh nhạt nói một tiếng.
Ngồi ở một bên, lẳng lặng nhìn cuộc đối thoại giữa A Nô và Mạc Tiêu Diêu, Cố Duy Nhất trong lòng không khỏi thở dài một hơi.
Mạc dù Sắc mặt A Nô lạnh lùng, chỉ là, khẳng định trong lòng chịu khổ sở đi!?
Dù sao, nam nhân mà mình yêu mến, lại đi thích nữ nhân khác, cảm giác như thế, nàng có thể hiểu được.
Cho nên, đối với A Nô, Cố Duy Nhất càng là vô hạn đồng cảm.
Trong lòng Cố Duy Nhất thở dài, cùng với lời nói của Mạc Tiêu Diêu, chỉ thấy một người mặc y phục màu xanh thẫm, nam nhân trẻ tuổi trong trang phục thư sinh, trên lưng deo cái hòm thuốc nhanh chóng đi đến.
“Giáo Chủ, ngươi là nơi nào không thoải mái sao!? Khiến cho A Mông phải đích thân tới đây!”
Nghe được lời A Mông nói, Mạc Tiêu Diêu lập tức mở miệng nói.
“Không phải ta, là Duy Nhất, ngươi kiểm tra một chút cho Duy Nhất một chút!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, nguyên bản gương mặt lạnh lùng, không khỏi hiện lên vài phần căng thẳng.
Nghe vậy, gương mặt thanh tú của A Mông không khỏi có hơi sửng sốt, nhìn về phía ánh mắt Mạc Tiêu Diêu, càng là xẹt qua vài phần kinh ngạc.
Dù sao, hắn đã tới đây nhiều năm, một mực cũng không từng thấy nam nhân này quan tâm tới một ai đó đến như vậy.
Chớ nói chi là, hắn đã mang một nữ nhân trở về, nói như vậy, nữ nhân kia, đối với nam nhân này mà nói, khẳng địnhlà hết sức quan trọng đi!?
Liền lúc trong thời gian mà A Mông đang suy nghĩ, ánh mắt nhẹ nhàng quét nhanh một lượt, liền rơi lên người Cố Duy Nhất.
Ngay sau đó, trong mắt A Mông lập tức xuất hiện một vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy nữ nhân trước mắt, đôi má hồng hào, mặt như tranh vẽ, sống mũi dọc dừa, làn da bóng mịn như ngọc, đôi môi đỏ mọng chúm chím, mạc dù sắc mặt hơi tái nhợt, lại không hề tổn hao gì tới với vẻ đẹp của nàng, chỉ là khiến cho nàng tăng thêm vài phần tươi tắn quyến rũ động lòng người.
Không trách được đến cả Giáo Chủ không gần nữ sắc, đột nhiên phá lệ mang về một nữ nhân.
Dù sao, tuyệt sắc nữ nhân như thế, thiên hạ hiếm thấy, có chỗ nào không khỏi khiến nam nhân động tâm.
Trong lúc A Mông còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Mạc Tiêu Diêu lại thấy A Mông chỉ là ngây ngốc nhìn Cố Duy Nhất, trong mắt vẻ kinh ngạc không che dấu chút nào, lập tức, chân mày không khỏi cau mày lại một cái.
“A Mông!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng hô nhỏ, giọng điệu tuy là nhẹ nhàng, chỉ là trên mặt, cũng đã lộ ra vẻ không vui.
Nghe vậy, A Mông mới nhanh chóng phục hồi lại tinh thần, khiến cho Mạc Tiêu Diêu trên mặt không vui, trong lòng đầu tiên là giật nảy lên một cái, trên mặt liền buồn bực, trong lòng ảo não.
Coi như nữ nhân trước mắt là tuyệt sắc giai nhân, đều không phải là người hắn có thể chạm tới, không thấy tà giáo Giáo Chủ kia chính là nhìn chằm chằm hắn sao!?
Nghĩ tới đây, A Mông lập tức thu hồi tâm tư, sau đó liền bắt đầu chăm chú bắt mạch cho Cố Duy Nhất.
Đang thăm dò mạch cho Cố Duy Nhất, A Mông không khỏi xẹt qua một phần kinh ngạc.
“Vị cô nương này mang thai đã hơn một tháng, bởi vì tâm tình kích động, cho nên mới bị động thai, nhưng mà không đáng ngại, chỉ cần hốt vài thang thuốc dưỡng thai liền có thể ổn định.”
Nghe được lời A Mông nói, cùng với lời đại phu của y quán là giống nhau, Mạc Tiêu Diêu mới hơi chút thở phào nhẹ nhõm.
“Ừ, vậy ngươi nhanh lên một chút đi xuống sắc thuốc đi!”
“Vâng!”
Nghe dược lời Mạc Tiêu Diêu nói, A Mông lập tức lĩnh mệnh.
Lúc này, Mạc Tiêu Diêu dường như lại nghĩ đến cái gì, không khỏi cúi đầu, đối với Cố Duy Nhất mở miệng hỏi.
“Duy Nhất, ngươi có đói bụng không!?”
“Ừ, có một chút.”
Nghe được lời Mạc Tiêu Diêu hỏi, Cố Duy Nhất mới cảm giác đói bụng.
Hiện tại, nàng không phải chỉ có một mình, cho nên đặc biệt dễ dàng cảm thấy đói.
Nghe vậy, Mạc Tiêu Diêu khóe miệng không khỏi nhẹ nhàng cong lên một cái, lập tức, lại nhẹ nhàng vén lên sợi tóc của Cố Duy Nhất đang rơi trên gò má, sau đó, hắn quay đầu, nhìn đến A Nô đang ở phía sau, ánh mắt dịu dàng kia lập tức biến mất hầu như không còn.
“A Nô, chuẩn bị chút thức ăn nhẹ!”
Nhìn thấy ánh mắt Mạc Tiêu Diêu đối với chính mình và Cố Duy Nhất khác một trời một vực, trong lòng A Nô không khỏi chua xót.
Chỉ là trên mặt, cũng là một bộ dáng vẻ lạnh lùng, đôi môi nhẹ nhàng hé ra, mở miệng trầm giọng nói.
“Vâng, thưa chủ nhân.”
Vừa nói dứt lời, A Nô liền lập tức xoay người rời đi, đi xuống thu xếp bữa tối.
Chỉ là, trước khi đi, A Nô vẫn không nhịn được quay đầu, hướng tới Mạc Tiêu Diêu bên kia nhìn lại
Liền thấy Mạc Tiêu Diêu nhìn Cố Duy Nhất kia điềm đạm bình tĩnh ánh mắt, đó là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân này đối với nữ nhân khác lộ ra thần sắc dịu dàng như vậy.
Trong lòng chua xót, chỉ là, A Nô cũng biết.
Có một số người, là nàng vĩnh viễn đều không chiếm được.
Cho dù có yêu, là nàng đời này đều cầu không được.
Như vậy, nàng chỉ có thể yên lặng, đem giấu một phần tình cảm không thể nói ra, thật sự nên che dấu dưới đáy lòng đi!
Nghĩ đến, trong lòng A Nô là có Mạc Tiêu Diêu.
Nhưng mà cũng khó trách, giống như Mạc Tiêu Diêu có dáng vẻ xinh đẹp, võ công cao cường, lại là một giáo chủ, có chỗ nào mà một nữ nhân không thích!?
Đặc biệt giống như A Nô vậy, là nữ nhân ngày ngày đi theo bên người Mạc Tiêu Diêu, tự nhiên cũng không thể ngăn cản được.
Ngay lúc trong lòng Cố Duy Nhất trong lòng còn suy nghĩ, Mạc Tiêu Diêu lại thấy Cố Duy Nhất ánh mắt một mực nhìn chằm chằm phương hướng A Nô rời khỏi, phảng phất là nghĩ đến điều gì, đồng mâu không khỏi nhẹ nhàng lóe ra tia sáng.
“Duy Nhất, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy!?”
“Ách…”
Nghe được lời Mạc Tiêu Diêu nói, Cố Duy Nhất không khỏi từ từ thu hồi ánh mắt, lập tức, do dự một phen, hé mở làn môi hồng, không nhịn được mở miệng nói.
“A Nô, nàng, hình như rất căng thẳng khi gặp ngươi a!”
Cố Duy Nhất trong lòng biết chính mình không nên nhiều chuyện về điều này, chỉ là, nàng nhìn ra được, A Nô là yêu mến Mạc Tiêu Diêu, nhưng mà, A Nô là người không giỏi biểu đạt cảm xúc, hơn nữa, là người thích đem tâm sự che dấu dưới đáy lòng.
Nếu như A Nô không nói, chỉ sợ Mạc Tiêu Diêu cả đời sẽ không biết tâm tư của nàng đồi với hắn đi!?
Ngay lúc trong lòng Cố Duy Nhất đang trong thời gian suy nghĩ, Mạc Tiêu Diêu nghe được lời này của nàng, trên mặt đầu tiên là sửng sốt, lập tức, hé mở làn môi hồng, trực tiếp hỏi.
“Duy Nhất, ngươi muốn nói cái gì đây!?”
Nghe được Mạc Tiêu Diêu nói những lời trực tiếp như thế, trên mặt Cố Duy Nhất đầu tiên sửng sốt, lập tức biết mình nhất thời suy nghĩ quá nghiêm túc mà không biết đã nói ra điều mà mình đang suy nghĩ.
“Ta cảm giác được, A Nô là thật sự yêu mến ngươi! Không phải ta là người nhiều chuyện, kỳ thật, ta cảm giác được A Nô là một cô nương tốt, ngươi nhìn, A Nô dung mạo dáng vẻ rất tốt, hơn nữa đối với ngươi rất trung thành, mới vừa rồi nghĩ đến ngươi bị thương, lập tức trên mặt đều là lo lắng, người sáng suốt liền biết rõ, A Nô nàng thích ngươi, cho nên, Mạc đại ca…”
Cố Duy Nhất càng nói càng hăng say, quả thực hận không thể đem Mạc Tiêu Diêu và A Nô ghép thành một đôi.
Tuy nhiên, lời của nàng còn chưa nói hết, liền bị Mạc Tiêu Diêu mở miệng cắt đứt.
“Đủ rồi, Duy Nhất, ta cho là, ta đã nói đủ rõ ràng, người ta thích là ngươi, cho nên, coi như A Nô lớn lên đẹp như tiên, ta tuyệt đối sẽ không thích nàng !”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, thần sắc kiên định nói ra những lời này.
Nghe vậy, Cố Duy Nhất liền sửng sốt, đối với Mạc Tiêu Diêu ánh mắt chăm chú nhìn nàng, để cho nàng không biết đối mặt với hắn như thế nào.
“Mạc Đại ca, chính là ngươi biết, người ta thích là ai, còn nữa, trong bụng của ta đã có đứa bé của hắn rồi…”
Cố Duy Nhất mở miệng, vẻ mặt khổ não.
Nghe vậy, ánh sáng trong mắt Mạc Tiêu Diêu không khỏi nhẹ nhàng chợt tắt, ánh mắt từ từ rơi xuống bụng vẫn còn chưa nhô lên của của Cố Duy Nhất.
“Ta cũng biết, chính là nam nhân kia đã tổn thương ngươi như thế nào, chẳng lẽ, ngươi vẫn như trước đối với hắn không thể chết tâm sao!? Duy Nhất, không nên hồ đồ như thế, ngươi đều nói, hắn đối với ngươi rất tốt, chẳng qua là ngươi đã quá yêu thương hắn nên tự ngươi chính mình đa tình mà thôi, mặc dù, ngươi đã có đứa bé của hắn, chính là, Duy Nhất, ta có thể chăm sóc ngươi thật tốt, sau này, ta sẽ đem đứa bé này coi là con của mình, bởi vì, ta chỉ yêu một người là nàng mà thôi!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, giọng điệu càng là kiên định vô cùng.
Ánh mắt nhìn trên người Cố Duy Nhất, càng không thể che dấu hết thâm tình chân thành.
Nghe vậy, nhìn thấy ánh mắt kiên định của Mạc Tiêu Diêu, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy áp lực rất lớn.
Dù sao, trong lòng của nàng, chỉ có Độc Cô Ngạo Phong.
Kể từ mấy năm trước gặp phải hắn, trong lòng của nàng, trí nhớ đều là chỉ có một mình hắn.
Cả thế giới của nàng, đều là bóng hình của hắn, hiện nay biết được chân tướng tàn khốc, Cố Duy Nhất chỉ cảm thấy trái tim mình như bị ai đó hung hăng chém một nhát.
Giờ phút này, nàng căn bản không thể dung nạp được nam nhân nào khác rồi.
“Thật xin lỗi, Mạc Đại ca, trong lòng ta hảo loạn…”
“Duy Nhất, ta biết hiện tại tâm tình ngươi khẳng định là không tốt, chính là, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, cho dù ngươi muốn ta chờ đợi bao lâu cũng được, ta đều sẽ chờ đợi, chờ đến một ngày nào đó ngươi quên được nam nhân kia, tới lúc ngươi có thể đón nhận tình cảm của ta, ta yêu ngươi, Duy Nhất!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, gằn từng tiếng, giọng điệu vô cùng kiên định mà thâm tình.
Nghe vậy, đối mặt với ánh mắt thâm tình của nam nhân, Cố Duy Nhất chỉ là gắt gao cắn cắn môi dưới.
Sau một khắc, ánh mắt quét một vòng, liền rơi vào bóng dáng ở cửa ra vào không biết xuật hiện từ khi nào, trên mặt Cố Duy Nhất không khỏi sửng sốt, đôi mắt mở to.
“A Nô!?”
Là A Nô, nàng đã trở về từ lúc nào vậy!? Còn nữa, mới vừa rồi nàng rốt cuộc đã nghe được bao nhiêu đây!?
Trong lòng Cố Duy Nhất kinh ngạc, nhưng mà lại thấy ánh mắt A Nô nhìn bọn họ, đều là kinh ngạc và bi thương, Cố Duy Nhất cũng biết, A Nô khẳng định là đứng ở đó trong thời gian rất lâu, những điều không nên nghe toàn bộ cũng đã nghe hết đi!?
Nghĩ tới đây, trong lòng Cố Duy Nhất không khỏi hoảng hốt, đối với A Nô, cũng nảy lên một cỗ áy náy.
Nếu không phải nàng bát quái, có lẽ A Nô trong lòng cũng sẽ không khó chịu như vậy đi!?
Cố Duy Nhất thì rất muốn xin lỗi A Nô, còn lúc Mạc Tiêu Diêu nghe được Cố Duy Nhất hô nhỏ, ánh mắt không khỏi nhẹ nhàng quét nhanh một lượt, ánh mắt rơi tại trên người A Nô, đều là hoàn toàn lạnh lùng, phảng phất, A Nô đối với hắn mà nói, lại là người cực kì bình thường.
Đương đầu với ánh mắt lạnh lùng của Mạc Tiêu Diêu, trong mắt A Nô, không khỏi xẹt qua vài phần mất mát và buồn bã.
Chỉ là vẻ mặt buồn bã và mất mát kia, chợt lóe rồi biến mất, liền lại lần nữa khôi phục thần sắc lạnh lùng đạm bạc.
“Chủ nhân, A Mông đến!”
“Ừ, bảo hắn vào đi.”
Nghe được lời A Nô nói, Mạc Tiêu Diêu chỉ là lạnh nhạt nói một tiếng.
Ngồi ở một bên, lẳng lặng nhìn cuộc đối thoại giữa A Nô và Mạc Tiêu Diêu, Cố Duy Nhất trong lòng không khỏi thở dài một hơi.
Mạc dù Sắc mặt A Nô lạnh lùng, chỉ là, khẳng định trong lòng chịu khổ sở đi!?
Dù sao, nam nhân mà mình yêu mến, lại đi thích nữ nhân khác, cảm giác như thế, nàng có thể hiểu được.
Cho nên, đối với A Nô, Cố Duy Nhất càng là vô hạn đồng cảm.
Trong lòng Cố Duy Nhất thở dài, cùng với lời nói của Mạc Tiêu Diêu, chỉ thấy một người mặc y phục màu xanh thẫm, nam nhân trẻ tuổi trong trang phục thư sinh, trên lưng deo cái hòm thuốc nhanh chóng đi đến.
“Giáo Chủ, ngươi là nơi nào không thoải mái sao!? Khiến cho A Mông phải đích thân tới đây!”
Nghe được lời A Mông nói, Mạc Tiêu Diêu lập tức mở miệng nói.
“Không phải ta, là Duy Nhất, ngươi kiểm tra một chút cho Duy Nhất một chút!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng, nguyên bản gương mặt lạnh lùng, không khỏi hiện lên vài phần căng thẳng.
Nghe vậy, gương mặt thanh tú của A Mông không khỏi có hơi sửng sốt, nhìn về phía ánh mắt Mạc Tiêu Diêu, càng là xẹt qua vài phần kinh ngạc.
Dù sao, hắn đã tới đây nhiều năm, một mực cũng không từng thấy nam nhân này quan tâm tới một ai đó đến như vậy.
Chớ nói chi là, hắn đã mang một nữ nhân trở về, nói như vậy, nữ nhân kia, đối với nam nhân này mà nói, khẳng địnhlà hết sức quan trọng đi!?
Liền lúc trong thời gian mà A Mông đang suy nghĩ, ánh mắt nhẹ nhàng quét nhanh một lượt, liền rơi lên người Cố Duy Nhất.
Ngay sau đó, trong mắt A Mông lập tức xuất hiện một vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy nữ nhân trước mắt, đôi má hồng hào, mặt như tranh vẽ, sống mũi dọc dừa, làn da bóng mịn như ngọc, đôi môi đỏ mọng chúm chím, mạc dù sắc mặt hơi tái nhợt, lại không hề tổn hao gì tới với vẻ đẹp của nàng, chỉ là khiến cho nàng tăng thêm vài phần tươi tắn quyến rũ động lòng người.
Không trách được đến cả Giáo Chủ không gần nữ sắc, đột nhiên phá lệ mang về một nữ nhân.
Dù sao, tuyệt sắc nữ nhân như thế, thiên hạ hiếm thấy, có chỗ nào không khỏi khiến nam nhân động tâm.
Trong lúc A Mông còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, Mạc Tiêu Diêu lại thấy A Mông chỉ là ngây ngốc nhìn Cố Duy Nhất, trong mắt vẻ kinh ngạc không che dấu chút nào, lập tức, chân mày không khỏi cau mày lại một cái.
“A Mông!”
Mạc Tiêu Diêu mở miệng hô nhỏ, giọng điệu tuy là nhẹ nhàng, chỉ là trên mặt, cũng đã lộ ra vẻ không vui.
Nghe vậy, A Mông mới nhanh chóng phục hồi lại tinh thần, khiến cho Mạc Tiêu Diêu trên mặt không vui, trong lòng đầu tiên là giật nảy lên một cái, trên mặt liền buồn bực, trong lòng ảo não.
Coi như nữ nhân trước mắt là tuyệt sắc giai nhân, đều không phải là người hắn có thể chạm tới, không thấy tà giáo Giáo Chủ kia chính là nhìn chằm chằm hắn sao!?
Nghĩ tới đây, A Mông lập tức thu hồi tâm tư, sau đó liền bắt đầu chăm chú bắt mạch cho Cố Duy Nhất.
Đang thăm dò mạch cho Cố Duy Nhất, A Mông không khỏi xẹt qua một phần kinh ngạc.
“Vị cô nương này mang thai đã hơn một tháng, bởi vì tâm tình kích động, cho nên mới bị động thai, nhưng mà không đáng ngại, chỉ cần hốt vài thang thuốc dưỡng thai liền có thể ổn định.”
Nghe được lời A Mông nói, cùng với lời đại phu của y quán là giống nhau, Mạc Tiêu Diêu mới hơi chút thở phào nhẹ nhõm.
“Ừ, vậy ngươi nhanh lên một chút đi xuống sắc thuốc đi!”
“Vâng!”
Nghe dược lời Mạc Tiêu Diêu nói, A Mông lập tức lĩnh mệnh.
Lúc này, Mạc Tiêu Diêu dường như lại nghĩ đến cái gì, không khỏi cúi đầu, đối với Cố Duy Nhất mở miệng hỏi.
“Duy Nhất, ngươi có đói bụng không!?”
“Ừ, có một chút.”
Nghe được lời Mạc Tiêu Diêu hỏi, Cố Duy Nhất mới cảm giác đói bụng.
Hiện tại, nàng không phải chỉ có một mình, cho nên đặc biệt dễ dàng cảm thấy đói.
Nghe vậy, Mạc Tiêu Diêu khóe miệng không khỏi nhẹ nhàng cong lên một cái, lập tức, lại nhẹ nhàng vén lên sợi tóc của Cố Duy Nhất đang rơi trên gò má, sau đó, hắn quay đầu, nhìn đến A Nô đang ở phía sau, ánh mắt dịu dàng kia lập tức biến mất hầu như không còn.
“A Nô, chuẩn bị chút thức ăn nhẹ!”
Nhìn thấy ánh mắt Mạc Tiêu Diêu đối với chính mình và Cố Duy Nhất khác một trời một vực, trong lòng A Nô không khỏi chua xót.
Chỉ là trên mặt, cũng là một bộ dáng vẻ lạnh lùng, đôi môi nhẹ nhàng hé ra, mở miệng trầm giọng nói.
“Vâng, thưa chủ nhân.”
Vừa nói dứt lời, A Nô liền lập tức xoay người rời đi, đi xuống thu xếp bữa tối.
Chỉ là, trước khi đi, A Nô vẫn không nhịn được quay đầu, hướng tới Mạc Tiêu Diêu bên kia nhìn lại
Liền thấy Mạc Tiêu Diêu nhìn Cố Duy Nhất kia điềm đạm bình tĩnh ánh mắt, đó là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân này đối với nữ nhân khác lộ ra thần sắc dịu dàng như vậy.
Trong lòng chua xót, chỉ là, A Nô cũng biết.
Có một số người, là nàng vĩnh viễn đều không chiếm được.
Cho dù có yêu, là nàng đời này đều cầu không được.
Như vậy, nàng chỉ có thể yên lặng, đem giấu một phần tình cảm không thể nói ra, thật sự nên che dấu dưới đáy lòng đi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook