Dưới Tán Cây Anh Đào
-
Chương 11
Tôi tỉnh dậy, quần áo đã được thay, chắc là Mia thay giúp, người cảm thấy thoải mái hơn, không còn cái cảm giác nóng nực, khó chịu nữa. Hắn ra khỏi bếp với một khay bao gồm cháo, nước và đồ ăn, mang tới cạnh chỗ tôi, đặt lên tủ đầu giường.
– Cô không sao chứ? – hắn xoa đầu tôi – Cảm thấy khoẻ hơn chưa?
– Tôi … Anh chăm sóc tôi à? – tôi nhìn hắn ngập ngùng.
– Thì tôi đã nói rồi, tôi có nhiệm vụ chăm sóc cô, đừng có ương bướng nữa! – hắn ngồi xuống giường tôi – Cô ngủ suốt từ chiều hôm qua tới giờ làm em trai tôi và em gái cô lo gần chết! Em cô thay đồ cho cô đấy, tôi không thấy gì đâu nhé!
– Ừ! – tôi đỏ mặt. Cái tên đáng ghét này coi vậy cũng tốt gớm, chăm sóc tôi suốt từ chiều hôm qua mà chưa nhìn thấy gì, chứng tỏ một điều: hắn không phải là tên hám gái!
– Chẳng qua tại cô có hơi flat nên tôi cho qua! – hắn cười đùa, lần này thì tôi rút lại câu nói lúc nãy, hắn là một tên hám gái có hạng! – Thôi tôi đùa đấy! Đừng có giận!
– Anh không đi học à? – tôi nhìn đồng hồ, hỏi qua loa.
– Đã nói là tôi phải chăm sóc cô cơ mà! – hắn thở dài.
– Tôi không phải con nít! – tôi phùng má – Anh khỏi phải lo cho tôi!
– Thế thì ngồi im ăn cháo rồi uống thuốc đi! – hắn nhéo má tôi – Không thì tôi sẽ …
– Tôi ăn!
Hắn gật đầu mỉm cười, nhấc tô cháo lên, múc từng muỗng một cho tôi như cho con nít ăn. Ban đầu tôi không chịu nhưng lại sợ hắn có âm mưu đen tối nên đành ngồi im cho hắn múc ăn. Ăn xong, hắn đưa thuốc cho tôi nhưng tôi lắc đầu không chịu uống vì sợ đắng.
– Này! Không uống thì sao mà biết đắng? – hắn cằn nhằn.
– Tôi không biết nhưng nhất quyết không uống! – tôi lắc đầu chắc nịch.
– Hỏi lần cuối! Uống hay không?
– KHÔNG!
– Thế thì cô ép tôi đấy! – nói rồi hắn bỏ thuốc vào miệng, húp một ngụm nước rồi đè tôi xuống, môi chạm môi và thuốc từ miệng hắn trôi xuống cổ họng tôi. Xong hắn nhìn tôi vui vẻ – Có đắng lắm đâu, cô uống hết còn gì!
– AHHHH!!!!!! – tôi hét lên – Anh làm cái quái gì thế?
– Cho cô uống thuốc! – hắn nhảy xuống giường – tôi nói rồi mà cô đâu có nghe! Vả lại … – hắn mang khay xuống bếp nhìn tôi khiêu khích – trước sau gì chả là vợ chồng, check hàng một tí kiểm định chắc không chết ai!
– Đồ đáng ghét! Tôi … TÔI GHÉT ANH! – tôi hét lên, tay vớ cái gối, ném liên tiếp về phía hắn. Một lúc sau tôi thấm mệt, nằm lăn ra giường ngủ.
Long POV*
Tôi mang bát muỗng xuống nhà bếp, rửa bát đĩa sạch sẽ xong xuôi rồi lên nhìn xem tiểu thư họ Trần như thế nào. Ừ, tôi là một thằng con trai lạnh lùng như mọi người nói, tôi thật sự chưa động lòng vì đứa con gái nào vì bọn con gái mà tôi hay biết chỉ biết xách cặp cho tôi và em trai tôi, lúc nào cũng đánh nhau nói rằng tôi thuộc về họ rồi gây sự với em gái tôi. Sau thấy bất tiện cho nhỏ em, tôi xin mẹ chuyển qua nước ngoài ở, cũng lại có một lũ con gái khác làm y chang, nhưng lần này không liên luỵ gì tới nhỏ em. Tôi và Huy là hai đứa thuộc dạng thương em gái quá thể, vì vậy nên bất cứ chuyện gì bắt nguồn từ tôi hay Huy mà ảnh hưởng tới nhỏ em là chúng tôi lại loạn xị ngầu lên vì nó là đứa em gái duy nhất của chúng tôi.
Tôi nhìn Thy ngủ, bất giác tôi nhớ lại cái ngày đầu tiên mà tôi nhìn thấy cô ấy. Cái cảm giác mà tôi chưa từng biết bao giờ tự nhiên nổi lên trong người tôi. Lần đầu tiên có đứa con gái dám lớn tiếng mắng tôi mà không phải là mẹ tôi hay Chelsea, lần đầu tiên có đứa con gái nổi khùng với tôi chỉ vì tôi chăm sóc cô ta quá kĩ càng và vì tôi … hôn cô ấy. Nghĩ lại nụ hôn ấy, mặt tôi bỗng nhiên đỏ ửng lên. Môi Thy mềm thật! Tôi vẫn có cái mùi hoa nhài từ cô ấy thoang thoảng trên người. Tôi làm thế Thy giận cũng phải thôi! Có lẽ cô ấy chưa thật sự quen với cái kiểu hôn ước này, chắc lát nữa Thy dậy phải làm cái gì đó xin lỗi Thy mới được!
Nghĩ là làm, anh Long của chúng ta lên internet và xông vào bếp làm cho tỉ tỉ nhà ta một món quà xin lỗi!
(TG: Làm trong bếp chắc đồ ăn, tí nữa tỉ tỉ chia phần nhé!)
(KT: Zzz….)
Quay lại trường học, *vỗ tay* chúng ta cùng ngắm nghía chuyện tình tròn méo của Mia và Huy cùng nhân vật ngoài cuộc – Kyo đệ tử!
Lớp 10A1 đang nằm trong tình trạng “bị thôi miên” bởi môn toán học chán ngắt do “Tiến sĩ gây mê” – thầy Đạt – dạy. Phần nửa học sinh trong lớp đã lơ mơ, sắp gục xuống bàn, một phần bốn số học sinh thì chăm chú nghe giảng nhưng đầu óc chắc không thật sự ở trong lớp học. Số còn lại đang làm việc riêng giết thời gian. Ba nhân vật chính của chúng ta đang nằm trong số làm việc riêng. Huy đang cố gắng nói chuyện với Mia nhưng cô nàng bề ngoài thì trông như không nghe chứ nội tâm thâm hậu, chữ nào cũng lọt tai nàng hết. Kyo thì đang ngồi ở bàn bên cạnh, nhìn Huy và Mia nhưng lòng buồn vui lẫn lộn.
Tạm gác chuyện ở đấy, chap tiếp theo au sẽ viết về tình cảm của Mia là chính, coi như là ngoại truyện hen!
– Cô không sao chứ? – hắn xoa đầu tôi – Cảm thấy khoẻ hơn chưa?
– Tôi … Anh chăm sóc tôi à? – tôi nhìn hắn ngập ngùng.
– Thì tôi đã nói rồi, tôi có nhiệm vụ chăm sóc cô, đừng có ương bướng nữa! – hắn ngồi xuống giường tôi – Cô ngủ suốt từ chiều hôm qua tới giờ làm em trai tôi và em gái cô lo gần chết! Em cô thay đồ cho cô đấy, tôi không thấy gì đâu nhé!
– Ừ! – tôi đỏ mặt. Cái tên đáng ghét này coi vậy cũng tốt gớm, chăm sóc tôi suốt từ chiều hôm qua mà chưa nhìn thấy gì, chứng tỏ một điều: hắn không phải là tên hám gái!
– Chẳng qua tại cô có hơi flat nên tôi cho qua! – hắn cười đùa, lần này thì tôi rút lại câu nói lúc nãy, hắn là một tên hám gái có hạng! – Thôi tôi đùa đấy! Đừng có giận!
– Anh không đi học à? – tôi nhìn đồng hồ, hỏi qua loa.
– Đã nói là tôi phải chăm sóc cô cơ mà! – hắn thở dài.
– Tôi không phải con nít! – tôi phùng má – Anh khỏi phải lo cho tôi!
– Thế thì ngồi im ăn cháo rồi uống thuốc đi! – hắn nhéo má tôi – Không thì tôi sẽ …
– Tôi ăn!
Hắn gật đầu mỉm cười, nhấc tô cháo lên, múc từng muỗng một cho tôi như cho con nít ăn. Ban đầu tôi không chịu nhưng lại sợ hắn có âm mưu đen tối nên đành ngồi im cho hắn múc ăn. Ăn xong, hắn đưa thuốc cho tôi nhưng tôi lắc đầu không chịu uống vì sợ đắng.
– Này! Không uống thì sao mà biết đắng? – hắn cằn nhằn.
– Tôi không biết nhưng nhất quyết không uống! – tôi lắc đầu chắc nịch.
– Hỏi lần cuối! Uống hay không?
– KHÔNG!
– Thế thì cô ép tôi đấy! – nói rồi hắn bỏ thuốc vào miệng, húp một ngụm nước rồi đè tôi xuống, môi chạm môi và thuốc từ miệng hắn trôi xuống cổ họng tôi. Xong hắn nhìn tôi vui vẻ – Có đắng lắm đâu, cô uống hết còn gì!
– AHHHH!!!!!! – tôi hét lên – Anh làm cái quái gì thế?
– Cho cô uống thuốc! – hắn nhảy xuống giường – tôi nói rồi mà cô đâu có nghe! Vả lại … – hắn mang khay xuống bếp nhìn tôi khiêu khích – trước sau gì chả là vợ chồng, check hàng một tí kiểm định chắc không chết ai!
– Đồ đáng ghét! Tôi … TÔI GHÉT ANH! – tôi hét lên, tay vớ cái gối, ném liên tiếp về phía hắn. Một lúc sau tôi thấm mệt, nằm lăn ra giường ngủ.
Long POV*
Tôi mang bát muỗng xuống nhà bếp, rửa bát đĩa sạch sẽ xong xuôi rồi lên nhìn xem tiểu thư họ Trần như thế nào. Ừ, tôi là một thằng con trai lạnh lùng như mọi người nói, tôi thật sự chưa động lòng vì đứa con gái nào vì bọn con gái mà tôi hay biết chỉ biết xách cặp cho tôi và em trai tôi, lúc nào cũng đánh nhau nói rằng tôi thuộc về họ rồi gây sự với em gái tôi. Sau thấy bất tiện cho nhỏ em, tôi xin mẹ chuyển qua nước ngoài ở, cũng lại có một lũ con gái khác làm y chang, nhưng lần này không liên luỵ gì tới nhỏ em. Tôi và Huy là hai đứa thuộc dạng thương em gái quá thể, vì vậy nên bất cứ chuyện gì bắt nguồn từ tôi hay Huy mà ảnh hưởng tới nhỏ em là chúng tôi lại loạn xị ngầu lên vì nó là đứa em gái duy nhất của chúng tôi.
Tôi nhìn Thy ngủ, bất giác tôi nhớ lại cái ngày đầu tiên mà tôi nhìn thấy cô ấy. Cái cảm giác mà tôi chưa từng biết bao giờ tự nhiên nổi lên trong người tôi. Lần đầu tiên có đứa con gái dám lớn tiếng mắng tôi mà không phải là mẹ tôi hay Chelsea, lần đầu tiên có đứa con gái nổi khùng với tôi chỉ vì tôi chăm sóc cô ta quá kĩ càng và vì tôi … hôn cô ấy. Nghĩ lại nụ hôn ấy, mặt tôi bỗng nhiên đỏ ửng lên. Môi Thy mềm thật! Tôi vẫn có cái mùi hoa nhài từ cô ấy thoang thoảng trên người. Tôi làm thế Thy giận cũng phải thôi! Có lẽ cô ấy chưa thật sự quen với cái kiểu hôn ước này, chắc lát nữa Thy dậy phải làm cái gì đó xin lỗi Thy mới được!
Nghĩ là làm, anh Long của chúng ta lên internet và xông vào bếp làm cho tỉ tỉ nhà ta một món quà xin lỗi!
(TG: Làm trong bếp chắc đồ ăn, tí nữa tỉ tỉ chia phần nhé!)
(KT: Zzz….)
Quay lại trường học, *vỗ tay* chúng ta cùng ngắm nghía chuyện tình tròn méo của Mia và Huy cùng nhân vật ngoài cuộc – Kyo đệ tử!
Lớp 10A1 đang nằm trong tình trạng “bị thôi miên” bởi môn toán học chán ngắt do “Tiến sĩ gây mê” – thầy Đạt – dạy. Phần nửa học sinh trong lớp đã lơ mơ, sắp gục xuống bàn, một phần bốn số học sinh thì chăm chú nghe giảng nhưng đầu óc chắc không thật sự ở trong lớp học. Số còn lại đang làm việc riêng giết thời gian. Ba nhân vật chính của chúng ta đang nằm trong số làm việc riêng. Huy đang cố gắng nói chuyện với Mia nhưng cô nàng bề ngoài thì trông như không nghe chứ nội tâm thâm hậu, chữ nào cũng lọt tai nàng hết. Kyo thì đang ngồi ở bàn bên cạnh, nhìn Huy và Mia nhưng lòng buồn vui lẫn lộn.
Tạm gác chuyện ở đấy, chap tiếp theo au sẽ viết về tình cảm của Mia là chính, coi như là ngoại truyện hen!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook