Còn có một lần khác, tôi mơ thấy Mr. Tô bị người ta lôi kéo ra nước ngoài làm bác sĩ, anh nói với tôi rằng anh sẽ không bao giờ quay lại nữa.

Tôi ngủ được nửa chừng thì giận quá mà bừng tỉnh. Thấy anh yên lặng ngủ bên cạnh mình, tôi càng nhìn càng tức. Đầu óc con người lúc nửa đêm không linh hoạt chút nào. Tôi cứ đắm chìm trong cơn mộng mị ấy không thể thoát ra, cảm thấy anh thật sự sẽ rời xa tôi. Thế là tôi cầm di động của anh lên, format lại các cài đặt ban đầu, làm sạch dữ liệu di động, nghĩ bụng như vậy sẽ không ai lôi kéo được anh hết.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, chuông báo thức của Mr. Tô không kêu, anh suýt nữa thì ngủ quá giờ. Anh cầm di động lên xem thấy trên màn hình hiển thị: Hello, hãy cài đặt bước tiếp theo cho di động của bạn...

Anh gọi tôi dậy và hỏi: "Em xem di động của em có bị tình trạng như vậy không?"


Bấy giờ tôi mới nhớ ra chuyện lúc nửa đêm, nhưng vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh và trả lời: "Không có, hay điện thoại của anh bị hack rồi?"

Mr. Tô cuống cuồng dậy đi làm. Tới văn phòng anh khôi phục lại dữ liệu, mọi tài liệu trong di động vẫn còn nguyên nhưng anh vẫn không hiểu tại sao điện thoại di động tự dưng cài đặt lại.

Đến tận khi anh đi làm về tôi mới ngoan ngoãn khai nhận.

Anh tỏ ra kỳ lạ: "Đó chỉ là giấc mơ thôi mà..."

Tôi nói: "Em biết, nhưng lúc đó em mơ ngủ, rất không tỉnh táo!"

Anh chép miệng: "Sau này trước khi ngủ chúng ta trói vào nhau đi, lỡ như nửa đêm em kích động làm việc gì dại dột thì..."

Tôi ngắt lời anh: "Để anh dễ ngăn cản em à?"

Anh lắc đầu: "Để anh dễ đi chung với em hơn."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương