Trước ngày cưới, chúng tôi còn đi chọn trang sức.

Trong tủ bày la liệt những loại ngọc và kim cương toả sáng rực rỡ. Tôi nói: "Em không cần đâu, em chỉ cần nhẫn cưới là được rồi. Lỡ như sau này nghèo lại không thể tuỳ tiện mang những thứ này ra ngoài bán lấy tiền."

Mr. Tô hỏi: "Có anh, sao em có thể nghèo được?"

Tôi: "Nhưng em muốn mình trở thành một người phụ nữ độc lập, em muốn có tiền để dành!"

Ngày hôm sau, Mr. Tô bèn mua một sợi dây chuyền vàng nhỏ xíu, bên trên khắc một hình vẽ tỉ mỉ, anh nói: "Này, vàng để dành của em đấy."

Sau này cứ đến ngày kỷ niệm đám cưới của chúng tôi, quà dành cho tôi đều là sợi dây chuyền vàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương