Dịp lễ tình nhân đầu tiên của chúng tôi sau khi kết hôn, Mr. Tô được mời tới đám cưới của một người bạn thời đại học. Rất nhiều các bạn học cũ từ Bắc chí Nam cũng có mặt. Buổi tiệc kéo dài từ trưa tới tận tối vẫn còn chưa tàn. Sau khi dọn hết các món ăn buổi trưa đi, họ lại bê một bàn thức ăn mới lên. Mọi người tiếp tục ăn uống và trò chuyện.

Tuy tôi có thể thông cảm, nhưng trong bụng lại khó chịu đôi chút. Mr. Tô gọi điện thông báo với tôi rằng buổi tiệc vẫn chưa kết thúc. Tôi có phần bực dọc, trả lời: "Vậy anh uống ít rượu thôi."

   Tối đó chưa tới chín giờ, Mr. Tô được các bạn học dìu về nhà, khắp người toàn mùi rượu. Anh say đến bất tỉnh nhân sự, các bạn của anh giải thích rằng họ không ngờ tửu lượng của anh lại kém như vậy.


Tiễn họ đi rồi, tôi vừa quay người đã được Mr. Tô ôm chặt vào lòng. Mùi rượu trên người anh vẫn nồng nặc, nhưng ánh mắt anh thì sáng rực, tỉnh táo.

Tôi hỏi: "Anh chưa say sao?"

Anh đáp: "Còn chưa cùng em đón lễ tình nhân, sao anh dám say?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương