Đừng trốn
Chương 38:

Trans: Luvevaland.BL

Bạch Ty Ty tỉnh giấc.

Ký ức cuối cùng của cô dừng lại vào hôm qua, cô nói chuyện với Tần Thâm trên xe anh, sau đó cô có chút kích động, chọc giận Tần Thâm, sau đó anh trở nên rất đáng sợ, ở trong xe cưỡng ép cô làm chuyện đó.

Cô nhớ mình đau quá nên ngất đi, khi đó ý thức của cô đã trở nên mơ hồ nhưng cô hình như không cầu xin anh, khi đó cô cực hận anh, lần nữa quen biết con người thật của anh.

Người chung gối chung giường với mình lâu như thế vậy mà từ đầu chí cuối đều là diễn kịch, cô thật sự rất khó chấp nhận được, cô cố tìm một lời giải thích hợp lý, nhưng những chuyện trước đây anh không hề nhắc đến. Dù cho cô thích anh cũng không thể nào thích đến nỗi chấp nhận được việc bị anh lừa vô số lần.

Căn phòng này không giống như cách bài trí ở căn hộ của họ, nơi này sang trọng hơn rất nhiều, cô phát hiện ra trên người cô không mặc quần áo, bên dưới có lẽ đã được anh bôi thuốc nên không đau như hôm qua nữa.

Nhưng cô vẫn không thể xuống giường.

Tần Thâm mang thức ăn bước vào, anh suy nghĩ cả đêm mới biết hành động hôm qua của mình tổn thương rất lớn đến cô.

“Ty Ty, em đỡ hơn chưa, chuyện hôm qua là anh không đúng, đã khiến em bị thương.” Anh khôi phục lại dáng vẻ trước kia, xin cô tha thứ.

Bạch Ty Ty rất khâm phục việc anh có thể thay đổi hai loại thái độ như thế, “Làm cũng làm rồi, nói những lời này có tác dụng gì chứ.”

“Ty Ty, là anh quá yêu em, em chỉ cần nói muốn chia tay, anh…anh sẽ mất kiểm soát.” Vẻ mặt anh thành khẩn, cũng hạ cái tôi xuống cực thấp.


Bạch Ty Ty không vui, làm chuyện quá đáng xong lại tự tìm cớ liền có thể xem như mọi chuyện chưa xảy ra sao?

“Đây là cách anh yêu tôi sao?” Bạch Ty Ty cảm thấy rất buồn cười, chất vấn anh.

Tần Thâm có nói gì đi nữa cô đều không tin. Anh yêu cô, yêu tận xương tủy nhưng cô không yêu anh, cô chỉ có chút thích mà thôi, có lẽ bây giờ cũng không dư lại chút nào.

Trước đây tiếp xúc đã không thể nào thỏa mãn được dục vọng chiếm hữu của anh, thậm chí anh còn không muốn để cô đến trường.

Anh chính là người như thế, nhưng cô không biết vì cô không thích nên trước đó anh chỉ có thể diễn dáng vẻ mà cô thích.

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã đi đến bước này, anh cũng không cách nào diễn tiếp được nữa, anh cũng không muốn tiếp tục đeo mặt nạ.

“Đúng.”

“Ha.” Bạch Ty Ty bật cười.

“Anh đang nói đùa sao? Cho dù tôi có thể tha thứ chuyện trước đây anh lừa tôi, nhưng bây giờ tôi cũng không thể tha thứ chuyện anh làm tôi bị thương.” Yêu cô mà lại làm cô bị tổn thương? Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage Sắc - Cấm Thành nhé.

“Không, anh không muốn làm em bị thương, anh chỉ muốn chiếm hữu em.” Tần Thâm bước đến bên cạnh cô.

Anh ngồi xuống bên giường, nắm lấy tay cô, hôn lên chiếc nhẫn trên tay cô, “Anh chỉ muốn em thuộc về anh.”

“Thuộc về anh? Anh xem tôi là thú cưng của anh sao?” Bạch Ty Ty cảm thấy rất buồn cười, anh có ý gì đây?

Không phải thú cưng, chẳng qua Tần Thâm nghe được lời cô lại có chút xúc động, anh cảm thấy suy nghĩ trong đáy lòng lại không kiểm soát được rồi.

Tần Thâm chỉ nhìn cô không nói.

Bạch Ty Ty cho rằng anh đã thừa nhận, nhận thức này khiến cô cảm thấy cả người không còn sức lực.

“Ăn cơm đi, lát nữa anh vào thăm em.”


Tối qua anh chỉ để ý đến Bạch Ty Ty không để ý đến bố, anh biết chuyện của anh và cô không giấu được nữa, anh cũng không muốn giấu, bây giờ bố anh cũng không có năng lực quản lý anh.

Sớm muộn cũng phải ngả bài.


Tần Thâm gõ cửa phòng bố, bước vào.

“Sao con vẫn ở cạnh đứa con gái họ Bạch kia.” Sắc mặt của Tần Như Hải rất thối, vì đã lớn tuổi nên trông ông vô cùng uy nghiêm.

Anh không có ý giấu giếm, “Con yêu em ấy, đương nhiên muốn ở cạnh em ấy.”

Tần Như Hải đập gậy chống vào lưng anh, “Con quên mất bố đã cảnh cáo con như thế náo sao? Nếu như có ngày nó biết được chuyện hai nhà chúng ta, con nghĩ nó sẽ nghĩ thế nào?”

“Không phải bố không đồng ý hai con ở cạnh nhau, cho dù cái chết của bố nó không có liên quan đến bố đi nữa thì nó chịu tin không!” Tần Như Hải dịu giọng khuyên anh. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage Sắc - Cấm Thành nhé.

Tần Thâm không để ý, “Không sao, cô ấy sẽ không có cơ hội biết được.”

“Ý con là sao?”

“Chuyện này bố không cần lo, ngày mai con sẽ đưa cô ấy rời khỏi đây.”

Những chuyện Tần Thâm muốn làm, anh không cần nói với bố, suy nghĩ này anh vừa nghĩ xong, cũng là điều anh luôn muốn làm.

Chỉ nghĩ thôi cũng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.



Sức khỏe là vốn liếng của cách mạng, cô không muốn để bản thân chuyện thiệt, phải ăn no mới có thể để cơ thể nhanh chóng khỏe lại, mới có thể cách xa anh được.

Cô không có quần áo để mặc cũng không biết đây là đâu, cũng không có cách ra khỏi cửa, chỉ có thể ở trong phòng đợi Tần Thâm.


Không có việc để làm, cô liền mê man thiếp đi.

Đến khi cô tỉnh lại đã là buổi chiều, cô mở mắt, phát hiện Tần Thâm đang ở trong phòng, “Tôi muốn mặc quần áo.”

“Mở chân ra, anh bôi thuốc cho em.” Tần Thâm không đáp cô.

“Tôi muốn mặc quần áo.” Bạch Ty Ty lặp lại.

“Ngoan, để anh bôi thuốc cho em trước, bôi xong cho em mặc được không.” Anh dỗ cô, để cô ngoan ngoãn tách chân ra.

Cô không muốn để anh chạm vào người, “Tôi tự bôi.”

Tần Thâm cưỡng chế tách chân cô ra, ngón tay bôi thuốc, đầu ngón tay tiến vào trong âm đạo ấm nóng của cô.

Thuốc lành lạnh khiến cô bị kích thích đến rùng mình, bên trong kẹp chặt ngón tay anh.

Tần Thâm biết bên đó có bao nhiêu mê hồn, nhưng trước đó là anh mất kiểm soát, bây giờ anh không thể phóng túng để mặc dục vọng của mình tiến vào trong.

Anh chuyển động ngón tay để thuốc bôi vào trong, lúc rút ra, trên ngón tay dính chất dịch dính nhớp.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương