Đừng trốn
Chương 11:

Trans: Luvevaland.BL

Bệnh đến như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ [1], câu này thật sự không sai.

([1] Nguyên văn: 病来如山倒病去如抽丝: Bệnh đến thì rất nhanh rất dữ dội nhưng khôi phục chậm và kéo dài)

Sáng nay sau khi tỉnh dậy, Bạch Ty Ty cảm thấy cả người tỉnh táo, dường như chứa đầy sức sống còn khỏe hơn trước lúc ngã bệnh.

Ăn sáng xong, Tần Thâm lại rời đi, hơn nữa bữa sáng hôm nay… cũng là do Tần Thâm nấu.

Cô cảm thấy mình không phải đến đây làm bảo mẫu, mà giống như đến đây hưởng phúc.

Tần Thâm thật sự quá tốt rồi, càng tiếp xúc với anh cô càng cảm thấy anh tốt. Tuy rằng lời đánh giá của cô rất trắng trợn nhưng cô thật sự cảm thấy anh rất tốt.

Hơn nữa hôm qua anh còn gọi cô là, Ty Ty.

Lần đầu tiên cô cảm thấy tên của mình rất hay.

Cô chỉ mới hai mươi, hoài xuân một chút cũng không quá đáng nhỉ.

Chỉ là nhớ đến cuộc gọi của mẹ lúc sáng, cô có chút đau đầu, bây giờ cô vẫn còn thiếu rất nhiều tiền, căn cứ theo tình hình gia đình cô bây giờ, hai năm cũng không chắc có thể trả được nhiều tiền như vậy.


Cô không thể nào lên tiếng mượn của Tần Thâm được.

Trong đầu cô lập tức bỏ đi suy nghĩ kia, nghĩ đi nghĩ lại, cô cảm thấy chỉ còn một cách thôi.

Tiếp rượu.

Tuy rằng công việc này vượt ngoài giới hạn của cô, nhưng hiện tại cô cũng không thể có giới hạn gì cả, nếu như cô may mắn có thể sẽ không xảy ra chuyện gì.

Nhưng quan trọng nhất là, công việc này cô có thể thương lượng với giám đốc, thời gian đi làm không cố định, như vậy cô có thể nhân lúc Tần Thâm không ở đây mới đi làm, theo như thói quen sinh hoạt trước đây của anh, mỗi tuần ít nhất anh sẽ có hai đêm không ở đây, thường là thứ hai và thứ sáu.

Mà hôm nay lại là thứ hai, anh cũng đi từ sớm, lúc anh đi có hỏi thăm bệnh tình của cô, cô nói với anh mình đã khỏe rồi, anh cũng yên tâm hơn nhiều.

Hơn nữa anh còn nói cho cô biết, tối nay anh không về.

Thế là cô do dự gọi điện cho quản lý quán bar.

Quản lý quán bar họ Trương, Bạch Ty Ty gọi chị ta là chị Trương, chị Trương thật là là một phụ nữ tinh ranh, nhưng không biết tại sao chị ta rất thích Bạch Ty Ty, thích cô đến mức khiến Bạch Ty Ty hốt hoảng hoang mang. Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage Sắc - Cấm Thành nhé.

Trước đây lúc cô làm nhân viên phục vụ, cô ta thường xuyên hỏi thăm cô, không chỉ không để cô làm việc mệt mỏi, thỉnh thoảng còn tặng cô các món quà nhỏ.

Khi ấy Bạch Ty Ty cũng khó hiểu nhận lấy, vì cô không thể từ chối được.

Bây giờ vừa nghe Bạch Ty Ty lại về làm, chị Trương vô cùng vui mừng, vui như tết đến vậy.

Nghe nói cô muốn tiếp rượu, chị Trương do dự, nói với cô rằng tiếp rượu cũng được, nhưng nhất định phải chú ý an toàn, tiền cô kiếm được cũng nhiều hơn, tiền tip cũng thế.

Hơn nữa chị Triệu nói với cô sẽ sắp xếp cho cô tiếp những nhân vật tai to mặt lớn.

Cô liên tục cảm ơn chị Trương.

Sau khi liên lạc với chị Trương xong cô lại gọi cho Sở Mộng, nói cho cô ấy biết mình sẽ đi tiếp rượu, Sở Mộng rõ ràng giật mình, chẳng qua Sở Mộng bảo cô ấy cũng ở quán bar vật nên nếu gặp chuyện gì nhất định phải gọi cho cô ấy.

Bạch Ty Ty cảm thấy ấm áp.

Tối đến, cô mang mặc một chiến đầm liền, trang điểm đậm đến nổi mà mẹ ruột của cô cũng không nhận ra cô, cô đi đôi giày cao gót bước vào trong quán bar.


Từ bé tửu lượng của cô đã rất tốt, có thể là bẩm sinh nên cô cũng không sợ uống rượu.

Cô chỉ sợ các ông dê xồm.

Chỉ là nếu cô đã quyết định làm công việc này, những thứ đó cô đều phải chịu đựng.

“Chị Trương.” Bạch Ty Ty nhìn thấy chị Trương, hôm nay chị ta rất vui, vừa nhìn thấy Bạch Ty Ty, khóe miệng cười tận đến mang tai.

“Ty Ty à, hôm nay có nhân vật lớn đến, tuy rằng đây là lần đầu tiên đi làm, nhưng em cũng rất nhanh nhẹn, lát nữa chị sẽ dẫn em vào, em chỉ cần thông minh một chút là được, người trong đó không thể đắc tội ai cả.” Chị Trương dẫn Bạch Ty Ty mặc đầm đỏ bước vào phòng V888.

Cô rất căng thẳng, trước đây cô chỉ làm nhân viên phục vụ ở đây thôi, dùng thân phận tiếp rượu bước vào phòng bao vẫn là lần đầu tiên.

Cả đường đi cô đều tưởng tượng đến những kẻ dê xồm, nếu như gặp phải cô cần ứng phó như thế nào.

Cùng cô bước vào còn có hai cô gái khác, mà hai cô gái này trông vô cùng sỏi nghề.

Không hề sợ sệt, vừa mở cửa liền bước vào trong.

Trong phòng hơi tối, cô cũng không nhìn rõ mặt bọn họ. Bên trong có khoảng năm người đàn ông đang ngồi, trông còn rất trẻ, có lẽ cũng là giả bộ đứng đắn, một người đàn ông tốt sao có thể đến chốn này chứ? Nếu bạn có đọc bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ ghé Luvevaland đọc để ủng hộ mình có thêm view nhé. Nhiều view sẽ giúp mình và các nhóm dịch có thêm động lực để hoàn nhiều bộ khác nữa. Thắc mắc gì thì bạn có thể inbox qua fanpage Sắc - Cấm Thành nhé.

Sau khi bước vào, chị Trương nói vài lời xả giao, sau đó để ba người họ ngồi giữa năm người đàn ông.

Hai cô gái kia rất nhanh liền đùa giỡn với khách, cô thì có chút lúng túng.

Cô ngồi giữa hai người đàn ông, một người để đầu húi cua, cô nhìn kỹ phát hiện ra gương mặt của anh ta rất hung dữ.


Người đàn ông nhìn cô một cái, “Người đẹp, mới đến à?”

“Vâng.” Cô thật sự không biết phải trả lời thế nào.

“Có thể uống không? Uống cạn ly rượu này cho tôi xem.” Người đàn ông để đầu húi cua đưa cho cô một ly rượu.

Một ly rượu, không sao cả, cô nâng ly uống cạn.

“Ôi, được nhỉ, lại uống một ly.” Người đàn ông kia cười, lại đẩy cho một ly.

Sau đó, Bạch Ty Ty uống liền tù tì sáu ly rượu, nếu là mọi khi đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, nhưng hôm nay cô lại cảm thấy… Có chút choáng… Còn có chút… nóng.

“Đủ rồi.”

Lúc này từ trong góc truyền đến giọng của một người đàn ông.

Bạch Ty Ty bây giờ mới chú ý ở trong góc còn có một người.

Là một người quen.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương