Đừng Phá Nữa, Yêu Cô Là Được Chứ Gì
-
C12: Part 7.1
Part 7.1
“Cháu chào chú!”-Yuri lễ phép cúi đầu chào chủ tịch Jung, đôi mắt buồn đã đỏ lên khi nhớ đến người cha quá cố của mình, cảm giác ngại ngùng và bối rối ban đầu đều tan biến hết đi thay thế cho những hồi ức tuổi thơ đang hiện lên trong đầu.
Chủ tịch Jung cũng không ngăn được nỗi xúc động nhìn đứa trẻ ngày nào nay đã trưởng thành, còn là một cô gái xinh đẹp: “Cháu đúng là Yuri rồi, nhìn cháu y hệt mẹ cháu ấy.”
“Vâng… ”
“Ta xin lỗi đã nhắc lại chuyện buồn.”
“Không sao đâu chú, mọi chuyện đã qua rồi. Lâu ngày không gặp lại, cháu cũng rất nhớ chú.”
“Sica tìm cháu thật vất vả đấy, cuối cùng cũng có thể gặp được rồi, quả là không uổng phí công sức.”-đôi mắt già nua nhưng không hề mất đi sự tinh anh, chủ tịch Jung nhìn sang đứa con của mình đang có dấu hiệu ngượng ngùng phá ra cười sảng khoái: “Haha, đó cháu nhìn kìa, trước giờ con bé có bao giờ như thế này đâu.”
“Ba… ”
Dù trò chuyện cùng ông Jung nhưng mọi hành động của Jessica đều thu hết vào mắt Yuri không bỏ sót điều gì, khóe môi hơi cong lên một đường nhỏ ý tứ, Yuri vẫn là muốn thể hiện mặc chín chắn của mình trước mặt ba Jessica: “Vâng. Sica đúng là rất ít khi đáng yêu như thế nhưng cũng rất xinh ạ.”
Mím môi không lên tiếng, bây giờ dù Jessica có nói điều gì cũng sẽ bị lấy ra làm trò cười cho bọn họ cho nên cô chọn cách im lặng, nhưng phía bên dưới, bàn tay ngăm của ai đó đã bị nhéo một cái đau thấu trời.
“A… ”
“Chuyện gì vậy Yuri?”-nhìn gương mặt hơi nhăn nhó của Yuri ông Jung thắc mắc hỏi.
“Dạ không, chú đến nãy giờ mà cháu quên lấy nước cho chú, thật thất lễ quá.”
“Nhà này của em mà, Yul ngồi đó đi!”-ánh mắt sắc lẻm nhìn Yuri khiến cô không rét mà run, Yuri nào có đắc tội gì với Jessica sao cô ấy lại lườm cô như vậy, còn cái tay trước khi bỏ đi còn kịp nhéo một cái nữa chứ >.<
“Haha, con ngoan, lâu rồi mới thấy con tốt với ba như vậy đấy.”-tâm tình vui vẻ, ông cười lớn nói với theo khi Jessica đã đi vào trong, nhưng rất nhanh sau đó gương mặt đã trở nên điềm đạm khi cả hai đã ngồi xuống ghế.
“Thời gian qua cháu đã trải qua khoảng thời gian cực khổ rồi, ta xin lỗi đã không tìm ra cháu sớm hơn.”
“Chú đừng nói vậy, bây giờ cháu sống rất tốt, còn có những người bạn tốt bên cạnh và cả Sica nữa ạ.”-vừa nói xong tự nhiên Yuri muốn phụt câu nói này ghê, bạn bè tốt cái nổi gì khi có phúc không chịu chia sẻ gì hết.
“Như vậy ta cũng yên tâm phần nào rồi.”-ngưng lại vài giây để nhìn kỹ hơn gương mặt thanh tú phía trước, ông Jung suy tư một lúc mới lên tiếng nói tiếp: “Cháu và Sica bây giờ đã lớn hết cả rồi, tình cảm của hai đứa đều vẫn tốt đẹp, ta thấy làm vui mừng.”
“Dạ.”-Yuri bắt đầu có cảm giác là lạ khi ông Jung đột ngột chuyển chủ đề, chẳng lẽ ông ấy đã phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ giữa cô và Jessica và muốn thăm dò từ cô sao. Nếu câu tiếp theo mà chủ tịch Jung hỏi đến nghề nghiệp hiện tại của mình Yuri sẽ vô cùng khó xử và mất mặt đây.
“Sica tính tình tuy lạnh lùng và khó chịu nhưng thực chất nó rất tốt, mười mấy năm qua nó luôn nhớ đến cháu và tìm mọi cách để có thể biết tung tích của cháu, ngay cả khi ta gần như tuyệt vọng muốn từ bỏ thì đứa trẻ ấy vẫn kiên trì trong thầm lặng.”
Bàn tay bên dưới bàn đã nắm chặt lấy hai đầu gối, Yuri biết Jessica đối với cô luôn có một thứ tình cảm đặc biệt. Yuri cũng yêu đứa trẻ này nhưng so với tình yêu to lớn theo thời gian đó thì thứ tình yêu của cô không là gì cả, nó quá nhỏ bé rồi.
“Ta nói những lời này không có ý gì cả, cháu đừng tự tạo áp lực hay gánh nặng cho bản thân.”-chủ tịch Jung nhận ra biểu hiện tự trách trên khuôn mặt cố tỏ ra bình thản của Yuri mỉm cười phúc hậu, bàn tay già nua đưa ra vỗ nhẹ lên bàn tay Yuri giúp cô lấy lại bình tĩnh, vừa hay đúng lúc Jessica bước ra ngoài với bộ ấm trà đặt lên bàn nhìn cả hai với ánh mắt nghi ngờ.
“Hai người đang nói xấu gì con phải không?”
“Phải, ta nói con tính tình rất xấu, cần phải uốn nắn lại.”-ông Jung hài hước đáp trả, bàn tay thuận tiện cầm lấy tách trà từ tay con gái rót cho đưa lên miệng thổi rồi nhấp một ngụm.
“Không uổng công ba cho con đi học, trà rất ngon. Yul, cháu cũng uống trà đi!”
“Vâng ạ… khụ khụ…”-Yuri như con rối nghe lời ông Jung cầm ly trà từ tay Jessica uống một hơi để rồi cái lưỡi của cô tê rần vì bỏng :3
Jessica lo lắng ngồi xuống bên cạnh Yuri, nửa trách nửa lo mắng: “Yul làm gì thế, trà nóng phải thổi chứ?”
“Không… sao đâu… phù… ”-gương mặt ngăm đỏ lên vì ngượng và quê, Yuri bẽn lẽn đặt tách trà trở lại bàn ngồi khép nép trông phát tội.
Ánh mắt thâm sâu nhìn Yuri rồi nhìn qua con gái mình, chủ tịch Jung chỉ đơn giản mỉm cười nhấp tiếp ngụm trà khác giả vờ lờ đi sự quan tâm của Jessica dành cho Yuri.
“Năm xưa ta và ba của cháu từng giao ước với nhau sau này lớn lên nếu hai đứa có tình cảm với nhau thì chúng ta sẽ tác hợp. Hiện tại ta nghĩ giao ước này sắp trở thành hiện thực rồi.”
Không hẹn mà gặp, hai đôi mắt mở to lên nhìn người vừa thốt lên câu nói hết sức tự nhiên như thể nó là điều hiển nhân và tất yếu sẽ xảy ra trong tương lai. Jessica là người lấy lại ý thức đầu tiên, cầm lấy ấm trà rót tiếp lên tách trà đã vơi của ba mình, thấp giọng nói: “Ba và chú Kwon đúng là nhìn xa trông rộng, bọn con quả thật đang có tình cảm với nhau, chúng con còn chưa nói ba đã nhìn ra rồi.”
Yuri cứng họng nhìn Jessica trân trối, cái thể loại gì thế này? Cô là chưa muốn nói chuyện này ra sớm như vậy đâu, Yuri còn chưa tạo dựng sự nghiệp gì hết, cô đến với Jessica người khác sẽ nghĩ không tốt. Cô thì không sao đi nhưng bọn họ sẽ nói luôn cả Sica của cô, như thế là không chấp nhận được.
“Đừng nghĩ nhiều quá, bọn họ không sống cho hạnh phúc của các con nên các con không cần quan tâm. Hơn hết, ta sẽ ủng hộ hai con, đừng lo lắng gì cả.”-nhìn ánh mắt dao động của Yuri ông có thể hiểu được nỗi canh cánh trong lòng đứa trẻ nhỏ, quả thật ông không quan tâm đến địa vị của Yuri, ông chỉ có duy nhất một đứa con gái, nó đã tài giỏi xuất chúng hơn người rồi nên ông cũng không lo ngại sẽ chịu thiệt với thiên hạ, nay chỉ cần chọn lựa một người có thể toàn tâm toàn ý yêu thương và đem lại hạnh phúc cho con gái ông là được rồi, nếu là Yuri thì ông lại càng an tâm giao Jessica cho cô ấy hơn bất kỳ ai.
Không hề che giấu hay lấp liếm cảm xúc của bản thân, Jessica vòng tay qua ôm lấy cánh tay Yuri siết nhẹ, ánh mắt yêu thương nhìn cô ấy nhẹ nhàng nói: “Ba đã nói thay lời của em rồi, em không lo sợ thị phi, em chỉ muốn bên cạnh Yul thôi có được không?”
“Sica… ”-có chút bối rối với cử chỉ thân mật của Jessica trước mặt chủ tịch Jung, nửa muốn rút tay ra nửa sợ làm phật ý oắt con nhà cô, cuối cùng đành ngồi im re luôn.
“Sao nào? Yul không muốn bên cạnh em nữa phải không?”-không hài lòng với thái độ lập lờ của người yêu, Jessica nheo mắt hỏi. Bấy lâu nay dù không nói ra nhưng cô biết Yuri vẫn luôn tự ti với cô, hôm nay sẵn dịp nói rõ ràng luôn thể.
“Yul đương nhiên là muốn ở cạnh em rồi, em không nhìn thấy Yul đã nổ lực như thế nào để có thể xứng đáng với em sao?”-như con ngựa bị tuột dây cương, mọi ức chế trong lòng chẳng mấy chốc đều được Yuri phát tiết ra ngoài, cánh mũi phập phồng cùng hơi thở nặng nề cố gắng kiềm nén lại nhưng đã vô tác dụng.
Mím môi xấu hổ, Yuri tự trách bản thân đột nhiên mất bình tĩnh ngay trước mặt ba Jessica và người yêu mình, nhưng rõ ràng cô đã rất cố gắng rồi.
“Haha, được lắm. Ta rất thích cháu cứ thẳng thắn như vậy.”-trái với suy đoán của Yuri, ông Jung không những không hề phản cảm mà rất hào hứng với cô, nhưng mà Yuri vẫn không cảm thấy khá hơn bao nhiêu.
“Cháu chỉ cần là chính cháu thôi Yul, không cần phải gượng ép bản thân vì điều gì cả. Hãy là chỗ dựa cho Sica mỗi lúc nó cô đơn hay khó khăn, con bé cũng là con người và sẽ có lúc suy sụp, đến lúc đó ta cần cháu bên cạnh quan tâm và săn sóc cho nó, đó là tấm lòng của một người ba dành cho con gái mình, cháu có thể làm được như vậy không?”
“Cháu… làm được.”-một chút do dự ban đầu dần chuyển sang dứt khoát, đôi mắt đen ánh lên sự kiên định khi nhìn sang đôi mắt màu nâu sẫm đang nhìn mình tha thiết và chờ mong, nếu điều đơn giản như thế mà Yuri còn không làm được thì ngay cả tư cách để yêu Jessica cô cũng không xứng.
“Vậy thì được rồi. Jessica là người có tính chiếm hữu rất cao, so với việc cháu muốn trở nên xứng đáng với nó và việc cháu gặp gỡ trò chuyện vui vẻ cùng nhiều người thì ta biết chắc rằng nó chỉ muốn giấu cháu ở yên một chỗ trong nhà thôi.”
“Ba!”-Jessica nhíu mày khó coi, ba cô sao lại nói xấu cô nữa rồi, cô chỉ không muốn Yuri phải hạ thấp giá trị của mình với người khác thôi chứ bộ, cô ấy chỉ được hạ thấp với một mình Jessica Jung thôi.
“Cháu hiểu, cho nên bây giờ cháu sống rất thầm lặng và an phận.”-câu nói đầy vẻ cam chịu của Yuri làm Jessica hài lòng chút ít, như thế có phải ngoan hơn không, ở nhà nấu cơm chờ cô đi làm về là được rồi, kinh tế gia đình hãy để cô gánh vác.
“Sica, con như thế cũng không được có biết không, là seobang người ta cũng đừng áp đặt quá, nếu không Yuri sẽ chịu không nổi với con đâu.”
“Chú à, hình như có chút hiểu lầm ở đây… ”-tâm tình mới vừa bình ổn nghe từ Seobang thốt ra từ miệng chủ tịch Jung khiến Yuri bị sốc tiếp, Jessica mà làm seobang thì mặt mũi của cô còn để ở đâu được chứ.
Ánh mắt thâm trầm lướt mắt một lượt nhìn hai đứa trẻ trước mặt đánh giá một lần nữa, làm sao mà ông nhầm được khi mà con gái ông đang khoác trên người bộ com lê đen rất cool đối ngược với chiếc váy màu xanh ngọc nữ tính và dịu dàng của Yuri.
Như đọc được suy nghĩ từ đôi mắt người đối diện, Yuri uất ức trừng mắt liếc xéo Jessica khi nhìn lại bộ dạng của mình, sáng nay trong lúc gấp rút chuẩn bị để gặp ba Jessica cô ấy đã giúp cô chọn đồ và nói cái này để lại cái nhìn ấn tượng tốt trong mắt chủ tịch Jung.
Đúng là ấn tượng rất tốt…
Tốt đến nỗi sau này có nhảy xuống sông Hoàng hà Yuri cũng không cải chính được kiếp “bé bì” của mình luôn nha… T.T
TBC.
Happy New Year muộn nha mọi người!!!!!!!!!!!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook