Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng
-
Chương 49
Edit: Chianti
Như dự đoán ngay từ đầu của Trì Ý, nam sinh có tính cách lẫn bề ngoài giống Tiếu Chỉ hàn, quả thật ở Đại học như cá gặp nước.
Đầu tiên là trong lúc tập huấn quân sự ở sân thể dục biểu diễn đàn ghi ta một phen khiến danh tiếng được lưu truyền giữa dòng sinh viên năm nhất, rồi sau đó nhờ vào một tấm ảnh chụp gò mà mà người khác chụp được ở siêu thị trường học bị phát tán trên diễn đàn trường, khiến cho không ít người ở phía dưới xin địa chỉ lớp, khoa lẫn cả phương thức liên lạc, đi trên đường cũng có người chỉ chỉ trỏ trỏ kèm theo vài tiếng thét choi tay, chỉ kém mỗi điều chạy đến trước mặt Tiếu Chỉ Hàn để hỏi một câu, “Anh đẹp trai, anh có bạn gái chưa, nhìn xem em có thích hợp làm bạn gái anh không.”
Đối với chuyện này này, Tiếu Chỉ Hàn không để bụng, Trì Ý cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Khoa chuyên ngành của bọn họ cả lớp chỉ có hai mươi sinh viên, tinh anh theo kiểu được dạy từ lúc mẫu giáo, ngày bình thường việc học Tiếng Anh cũng rất kín, lại đều là học bá mũi nhọn từ trời nam đất bắt tiến vào, vẫn là có chút cảm giác áp lực, hơn nữa vừa mới bước vào Đại học công việc tương đối nhiều, thường xuyên quên phải gọi điện thoại cho Tiếu Chỉ Hàn, đặc biệt là mấy ngày tập huấn quân sự, vẫn là do Tiếu Chỉ Hàn chủ động gọi điện thoại tới cho Trì Ý.
“Hàn ca,” chờ Tiếu Chỉ Hàn cúp điện thoại, Chu Chính mới mở miệng, “Cậu nhìn diễn đàn trường chưa, lại tung ảnh của cậu nữa rồi.”
Anh cầm di động, đọc một cách đầy sinh động, “Ôi ôi ôi vừa mới gặp được một anh đẹp trai ở nhà ăn số ba, xin phương thức liên lạc nha.”
Phía dưới đã có một đám người bình luận theo.
“Đây không phải là tân sinh năm nay sao, học đệ ở khoa quản lý thư viện.”
“Cả người anh đẹp giai từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu đấy, trên tay là đồng hồ Patek Philippe, huống chi với cái khuôn mặt này, vừa thấy đã biết không thiếu bạn gái rồi.”
“Cái gì chứ, trường chúng ta còn có loại người như thế này sao? Trong một phút đồng hồ tôi phải biết được phương thức liên lạc của cậu ấy.”
……
Chu Chính cất di động, nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, “Hàn ca, cậu nói mà xem, nếu cái khuôn mặt này mà dán lên mặt mình thì thật tốt, đừng nói một người bạn gái, một ngày một người cũng có thể ấy chứ.”
Từ trước đến nay nam sinh vốn dễ quen, bây giờ mới là ngày đầu tiên kết thúc khóa huấn luyện quân sự, bốn người trong ký túc xá cũng đã dường như hiểu rõ tận gốc rễ của nhau.
Chẳng qua về chuyện bạn gái, bọn họ không hỏi, bản thân Tiếu Chỉ Hàn cũng chưa nói, cho dù thấy anh mỗi tối đều gọi điện thoại, cũng đoán không ra anh đang gọi điện thoại cho bạn gái.
Bởi vì nhìn thì hình như toàn là do Tiếu Chỉ Hàn chủ động gọi điện thoại, lúc dừng cũng lưu luyến không rời.
Nhưng nhìn vào tính cách của anh, không giống như sẽ mở mắt trông mong, mặt dán sau mông người ta, ngược lại hẳn là nữ sinh phải kiểm tra 24/24 giờ mới đúng, rốt cuộc có không ít nữ sinh đang đánh chủ ý lên người anh, chỉ cần không cẩn thận là đã bị câu mất rồi
“Tớ nói thật, cậu cũng chả hiểu phong tình gì cả, hoa khôi của ban chúng ta cũng nói rõ rồi, rõ ràng chính là muốn mời cậu đi chơi, cậu cũng không đáp lại một tiếng.” Chu Chính nói xong, Trần Bách chung ký túc xá cũng tiếp lời.
“Nói không chừng cả tòa nhà chỉ có phòng ký túc xá của chúng ta là toàn độc thân, không phải nói nam sinh thì dễ thoát ế hơn sao, vì sao vẫn chưa có ai tới theo đuổi tớ, tớ lập tức đồng ý ngay.”
“Lão tử có bạn gái rồi,” Tiếu Chỉ Hàn lại nhắn vài tin với Trì Ý, cũng không ngẩng đầu lên, mở miệng, “Không phải cẩu độc thân.”
“Được đấy, thâm tàng bất lộ, chị dâu trông như thế nào, vậy mà có thể thu phục được cậu.”
“Một đám nữ sinh trong trường chúng ta mà biết được, nói không chừng tim rơi đầy đất.”
Nhắc tới Trì Ý, khóe môi Tiếu Chỉ Hàn cong lên, “Nhất định rất là xinh đẹp.”
Vừa nghe Tiếu Chỉ Hàn nói như vậy, Chu Chính nổi lên hứng thú, “Rất xinh đẹp sao, xinh hơn cả hoa khôi giảng đường của ban chúng ta sao, có tấm hình nào không để nhìn xem.”
Tiếu Chỉ Hàn liếc mắt nhìn anh ta, cực kì lãnh đạm mở miệng, “Không cho xem.”
“Keo kiệt.”
“Nếu không phải do người ta nói chuyên ngành này nữ sinh nhiều, lúc trước tớ cũng chẳng đăng kí vào chuyên ngành này.”
“Chẳng lẽ không phải vì điểm của cậu không đủ đăng kí chuyên ngành khác sao.” Lâm Siêu vẫn luôn ít lời mở miệng vạch trần, nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, “Còn cậu thì sao Hàn ca, thành tích của cậu hoàn toàn có thể đi đến 211 ở chỗ các cậu chứ”
Tiếu Chỉ Hàn từ trước tới nay vẫn lười mở miệng nói chuyện đêm, lúc này cũng là ngoài ý muốn mở miệng, “Đi theo bước chân bà xã của tớ.”
Chu Chính bĩu môi, cảm thấy cứ mỗi lần nhắc tới bạn gái, dường như Tiếu Chỉ Hàn biến đổi thành một con người khác vậy.
“Câm miệng đi, biết cậu có bạn gái rồi.” Chu Chính nói một câu, dường như vừa nghĩ ra cái gì đó, nói thêm, “Buổi chiều lúc đi học, tớ đọc được một cái post, nữ sinh của học viện ngoại giao cách vách đúng thật toàn là nữ thân, ngay cả tân sinh cũng vậy, quả thật là cầm trên tay rồi cũng không dám bỏ ra.”
“Giống như bọn họ nói nữ sinh đại diện cho Tân Sinh viên lên phát biểu thậm chí còn xinh hơn cả hoa khôi trường chúng ta, học ngoại giao đều có khí chất như thế sao?”
“Người cậu nói ắt hẳn là Trì Ý, nghe nói hệ luật của trường chúng mình cũng có quan hệ với khoa bọn họ, hình như chủ tịch của hệ bọn họ đang theo đuổi cô ấy đấy.”
Bước vào Đại học, ký túc xá nam sinh còn có nhiều chuyện bát quái hơn cả tưởng tượng so với ký túc xá nữ sinh. Từ ai muốn theo đuổi ai, hoặc là ai cắm sừng ai, bọn họ đều có thể nói đến mức không có giới hạn.
Trần Bách mới vừa nói xong, ngay lập tức nhìn thấy Tiếu Chỉ Hàn ném thẳng điện thoại lên bàn vang lên một tiếng “bộp”.
Liếc mắt nhìn quay, đã thấy vẻ mặt vốn coi như bình thường trong nháy mắt trở nên lạnh lùng thâm trầm vô cùng.
“Theo cái rắm, góc tường nhà ông đây dễ cạy thế sao?”
Lời này vừa được thốt ra, ký túc xá yên tĩnh được vài giây rồi đột nhiên bùng nổ.
“Mẹ nó, Hàn ca cậu được lắm, im hơi lặng tiếng vậy mà đã nắm tay được với người đẹp của trường cách vách rồi sao?.”
“Tớ còn thắc mắc vì sao cậu lại chướng mắt nữ sinh trường chúng ta chứ, này mẹ nó quả thật không thể nào so sánh với nhau đâu.”
“Mau nói chị dâu giới thiệu cho tới vài nữ sinh của viện chị ấy với……”
Tiếu Chỉ Hàn mặc kệ đám người đang trong trạng thái hưng phấn, lập tức gọi điện qua cho Trì Ý.
Trì Ý mới vừa tắm rửa xong đã nhận được điện thoại của Tiếu Chỉ Hàn, cô nhìn qua Tô Tỉnh Tỉnh đang call video với người khác,, khom lưng đi ra ngoài ban công.
Buổi tối, gió thổi lên người tạo nên cảm giác mát mẻ nói không nên lời, cô nhìn xuống đôi tình nhân đang ôm nhau dưới kí túc xá, giọng nói tự nhiên trở nên ôn hòa dịu dàng hơn, “Làm sao vậy, không phải chúng ta vừa mới gọi điện thoại sao?”
“Bây giờ, cậu ngay lập tức đăng một bức ảnh chụp chung của chúng ta lên vòng bạn bè ngay đó, nhanh lên, lập tức lập tức, đợi lát nữa tớ kiểm tra.”
Trì Ý nghe xong, vẻ mặt mơ màng, mở miệng theo bản năng, “Cậu lại lên cơn điên đấy à”
“Có phải có người muốn theo đuổi cậu không, tớ để cho bọn họ thấy được cậu có bạn trai rồi, để xem bọn họ dám mang mặt theo đuổi cậu nữa không,” Tiếu Chỉ Hàn nói, nhịn không được mắng thêm một câu thô tục, “Mẹ nó, còn dám cạy góc tường ngay trên đầu ông đây”
Dăm ba câu nói đã giúp Trì Ý hiểu được vì sao Tiếu Chỉ Hàn lại lên cơn điên này rồi.
Cô có chút bất đắc dĩ, nói một câu nhàm chán rồi cúp điện thoại.
Tiếu Chỉ Hàn thấy điện thoại bị cúp, đen mặt, tiếp tục gọi điện thoại.
Trì Ý nói mồm là thế, nhưng tay lại cực kì thành thập tìm một vòng trong album ảnh, đăng một tấm ảnh chụp với Tiếu Chỉ Hàn vào vòng bạn bè, còn đặc biệt tag anh vào.
Trên ảnh chụp, là lúc hai người bọn họ mặc đồ đôi đứng dưới cao ốc của Thành Phố Nam để chụp ảnh chung. Tiếu Chỉ Hàn dựa vào phía sau lan can, ôm Trì Ý vào trong ngực.
Tuấn nam mỹ nữ, xứng đôi cực kì.
Giữa một ngôi trường toàn nhân tài, Trì Ý còn có thể đại diện cho Tân Sinh Viên lên phát biểu, không ít người cũng đã biết cô với con điểm cao chót vót trực tiếp bỏ qua đại học C và đại học Q, chọn trường của bọn họ, hơn nữa lại xinh đẹp, quả thật khiến không ít nam sinh phải rục rịch.
Không ít người thông qua Học Sinh Hội với Đoàn Trường để có thể chung đường với Trì Ý, bây giờ lại thấy cô đột nhiên tung ra một bức ảnh chụp với một nam sinh khác, bây giờ thì còn có gì không hiểu nữa, đành phải chặt đứt hết tất cả tâm tư trong lòng còn chưa nói ra của mình thôi.
Tiếu Chỉ Hàn dò xét hết tất cả các bình luận ở dưới, nhìn thấy hầu hết là các bình luận bình thường, trong lòng lập tức vui vẻ hơn không ít
Tuy rằng Trì Ý đã đăng ảnh chụp chứng minh chính mình có chủ, Tiếu Chỉ Hàn vẫn là không yên tâm lắm. Ngày hôm sau, không nói cho Trì Ý một tiếng đã đi tới trường học tìm cô.
Lúc trước anh tiễn Trì Ý về ký túc xá, từng dạo qua khu học tập, tất nhiên cũng biết được vị trí và phương hướng cụ thể.
Vừa mới đi đến khu dạy học chuyên ngành của bọn họ, từ xa đã nhìn thấy có một nam sinh đang đứng trước mặt Trì Ý, không biết đang nói cái gì với Trì ý, bên cạnh còn có không ít người vây xem đang che miệng cười.
Này mẹ nó vừa thấy chẳng phải là hiện trường thổ lộ hay sao, Tiếu Chỉ Hàn chờ không nổi nữa, hai ba bước đi về phía trước.
“Chào em Trì Ý, anh là XX của hệ ngoại ngữ……”
Nam sinh còn chưa tự giới thiệu xong, bả vai đã bị người phía sau giữ lấy.
Trì Ý nhìn thấy Tiếu Chỉ Hàn, sửng sốt, có chút kinh ngạc mở miệng, “Sao cậu lại tới đây”
Tiếu Chỉ Hàn không trả lời, lúc nam sinh quay đầu về phía sau nhìn anh, đưa tay chỉ vào Trì Ý, khẽ hất cằm một cái, “Cô ấy,”, sau đó lại chỉ về phía mình, “Của tôi.”
Trong nháy mắt, vẻ mặt của nam sinh trở nên cứng ngắc. Kỳ thật trước khi anh ta quyết định tỏ tình, đã nghe nói hình như Trì Ý có bạn trai, vừa đăng ảnh lên vòng bạn bè, chẳng qua anh ta vẫn ôm suy nghĩ thử một lần, lỡ may người kia chỉ là anh trai hoặc là bạn bè gì đó, ai biết……
Tiếu Chỉ Hàn không thèm liếc mắt nhìn nam sinh thêm một lần nào nữa, một phen kéo Trì Ý lại, ôm cô rời khỏi khu học tập.
Chờ đi xa được một vài bước, Tiếu Chỉ Hàn lập tức mở miệng.
“Cậu nhìn đi, biết cậu đã có bạn trai rồi mà còn có người chưa chết tâm nữa đấy.”
Đối với sự việc bị Tiếu Chỉ Hàn bắt gặp trực tiếp, trong lòng Trì Ý cũng hơi chột dạ, nhưng nghe thấy những lời này lại nhịn không được mở miệng, “Người ta thế nào mà lại tà tâm không chết, không phải cậu xuất hiện rồi sao?.”
“Tớ mà không xuất hiện có phải cậu định đứng đó nghe người ta thổ lộ xong có phải không?”
“…… Này không phải nên nghe xong mới cự tuyệt à?.”
Tiếu Chỉ Hàn vừa muốn nói tiếp, di động Trì ý cầm trong tay bỗng đổ chuông.
Là chuyện liên quan đến bộ môn.
Tiếu Chỉ Hàn ghé đến gần, thính tai nghe thấy giọng nói của nam sinh phía bên đầu dây bên kia, lại nghe được giọng nói dịu dàng đến mức không thể dịu dàng hơn của Trì Ý, vẻ mặt ngay lập tức thay đổi.
Chờ xử lý xong việc, Trì Ý ngẩng đầu đúng lúc thấy vẻ mặt của Tiếu Chỉ Hàn, vươn tay sờ mặt anh, “Sao sắc mặt cậu có vẻ kém thế, hay là đổ bệnh rồi?”
Vừa rồi không phải vẫn rất tốt sao, giờ cũng mới qua có vài phút thôi mà.
Tiếu Chỉ Hàn dừng chân, đột nhiên vùi đầu vào cổ Trì Ý, “Cậu còn chưa từng nói chuyện dịu dàng như thế với tớ bao giờ cả.”
Trì Ý nghe xong quả thực dở khóc dở cười, vỗ lên vai Tiếu Chỉ Hàn một cái, “Chuyện này mà cậu cũng ghen à.”
Mặt Tiếu Chỉ Hàn không đổi sắc, không hề cảm thấy mình nói sai hay làm sai cái gì, cực kì cao ngạo lạnh lùng ừ một tiếng, còn nói bổ sung, “Cậu nói xem.”
Bạn trai chính quy là anh còn chưa từng được cảm nhận sự dịu dàng của cô, dựa vào đâu mà người khác cại có thể chứ
Nội tâm Tiếu Chỉ Hàn cực kì bất bình.
“Ghen nhiều bực nhiều sẽ thành già thành xấu, thành già thành xấu thì cậu sẽ bị tiểu tiên nữ vứt bỏ, vì không để tiểu tiên nữ phải bỏ chồng, cậu cũng không nên thường xuyên ghen tuông tức giận. Bằng không lúc đi trên đường cậu sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ,” Trì Ý nói một cách sinh động như thật, “Ôi trời, nam sinh này già như thế, sao Trì Ý lại ở chung với cậu ta chứ.”
Tiếu Chỉ Hàn sửng sốt, đây là lần đầu tiên anh nghe được cách khuyên giải lúc ghen tuông mà có thể sạch sẽ không dính bụi trần như thế.
“Đi,” Tiếu Chỉ Hàn nghiến răng nghiến lợi, “Cậu đẹp cậu nói gì cũng đúng.”
“Ừ.”
Trì Ý cười tủm tỉm rồi ừ một tiếng, đột nhiên nâng mặt Tiếu Chỉ Hàn lên, vào lúc anh không kịp phòng bị đột nhiên nhón chân hôn một cái vào môi anh, giọng nói đột nhiên trở nên vô cùng dịu dàng, thậm chí còn dịu dàng hơn so với lúc mà cô nói chuyện điện thoại ban nãy.
“Tiếu Chỉ Hàn là chàng trai mà tớ thích nhất trên thế giới này, cho nên cậu không cần phải ăn một chút bình dấu râu ria nào cả.”
Tác giả có lời muốn nói:Thả một quả chặn lại, sắp kết thúc rồi
Như dự đoán ngay từ đầu của Trì Ý, nam sinh có tính cách lẫn bề ngoài giống Tiếu Chỉ hàn, quả thật ở Đại học như cá gặp nước.
Đầu tiên là trong lúc tập huấn quân sự ở sân thể dục biểu diễn đàn ghi ta một phen khiến danh tiếng được lưu truyền giữa dòng sinh viên năm nhất, rồi sau đó nhờ vào một tấm ảnh chụp gò mà mà người khác chụp được ở siêu thị trường học bị phát tán trên diễn đàn trường, khiến cho không ít người ở phía dưới xin địa chỉ lớp, khoa lẫn cả phương thức liên lạc, đi trên đường cũng có người chỉ chỉ trỏ trỏ kèm theo vài tiếng thét choi tay, chỉ kém mỗi điều chạy đến trước mặt Tiếu Chỉ Hàn để hỏi một câu, “Anh đẹp trai, anh có bạn gái chưa, nhìn xem em có thích hợp làm bạn gái anh không.”
Đối với chuyện này này, Tiếu Chỉ Hàn không để bụng, Trì Ý cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Khoa chuyên ngành của bọn họ cả lớp chỉ có hai mươi sinh viên, tinh anh theo kiểu được dạy từ lúc mẫu giáo, ngày bình thường việc học Tiếng Anh cũng rất kín, lại đều là học bá mũi nhọn từ trời nam đất bắt tiến vào, vẫn là có chút cảm giác áp lực, hơn nữa vừa mới bước vào Đại học công việc tương đối nhiều, thường xuyên quên phải gọi điện thoại cho Tiếu Chỉ Hàn, đặc biệt là mấy ngày tập huấn quân sự, vẫn là do Tiếu Chỉ Hàn chủ động gọi điện thoại tới cho Trì Ý.
“Hàn ca,” chờ Tiếu Chỉ Hàn cúp điện thoại, Chu Chính mới mở miệng, “Cậu nhìn diễn đàn trường chưa, lại tung ảnh của cậu nữa rồi.”
Anh cầm di động, đọc một cách đầy sinh động, “Ôi ôi ôi vừa mới gặp được một anh đẹp trai ở nhà ăn số ba, xin phương thức liên lạc nha.”
Phía dưới đã có một đám người bình luận theo.
“Đây không phải là tân sinh năm nay sao, học đệ ở khoa quản lý thư viện.”
“Cả người anh đẹp giai từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu đấy, trên tay là đồng hồ Patek Philippe, huống chi với cái khuôn mặt này, vừa thấy đã biết không thiếu bạn gái rồi.”
“Cái gì chứ, trường chúng ta còn có loại người như thế này sao? Trong một phút đồng hồ tôi phải biết được phương thức liên lạc của cậu ấy.”
……
Chu Chính cất di động, nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, “Hàn ca, cậu nói mà xem, nếu cái khuôn mặt này mà dán lên mặt mình thì thật tốt, đừng nói một người bạn gái, một ngày một người cũng có thể ấy chứ.”
Từ trước đến nay nam sinh vốn dễ quen, bây giờ mới là ngày đầu tiên kết thúc khóa huấn luyện quân sự, bốn người trong ký túc xá cũng đã dường như hiểu rõ tận gốc rễ của nhau.
Chẳng qua về chuyện bạn gái, bọn họ không hỏi, bản thân Tiếu Chỉ Hàn cũng chưa nói, cho dù thấy anh mỗi tối đều gọi điện thoại, cũng đoán không ra anh đang gọi điện thoại cho bạn gái.
Bởi vì nhìn thì hình như toàn là do Tiếu Chỉ Hàn chủ động gọi điện thoại, lúc dừng cũng lưu luyến không rời.
Nhưng nhìn vào tính cách của anh, không giống như sẽ mở mắt trông mong, mặt dán sau mông người ta, ngược lại hẳn là nữ sinh phải kiểm tra 24/24 giờ mới đúng, rốt cuộc có không ít nữ sinh đang đánh chủ ý lên người anh, chỉ cần không cẩn thận là đã bị câu mất rồi
“Tớ nói thật, cậu cũng chả hiểu phong tình gì cả, hoa khôi của ban chúng ta cũng nói rõ rồi, rõ ràng chính là muốn mời cậu đi chơi, cậu cũng không đáp lại một tiếng.” Chu Chính nói xong, Trần Bách chung ký túc xá cũng tiếp lời.
“Nói không chừng cả tòa nhà chỉ có phòng ký túc xá của chúng ta là toàn độc thân, không phải nói nam sinh thì dễ thoát ế hơn sao, vì sao vẫn chưa có ai tới theo đuổi tớ, tớ lập tức đồng ý ngay.”
“Lão tử có bạn gái rồi,” Tiếu Chỉ Hàn lại nhắn vài tin với Trì Ý, cũng không ngẩng đầu lên, mở miệng, “Không phải cẩu độc thân.”
“Được đấy, thâm tàng bất lộ, chị dâu trông như thế nào, vậy mà có thể thu phục được cậu.”
“Một đám nữ sinh trong trường chúng ta mà biết được, nói không chừng tim rơi đầy đất.”
Nhắc tới Trì Ý, khóe môi Tiếu Chỉ Hàn cong lên, “Nhất định rất là xinh đẹp.”
Vừa nghe Tiếu Chỉ Hàn nói như vậy, Chu Chính nổi lên hứng thú, “Rất xinh đẹp sao, xinh hơn cả hoa khôi giảng đường của ban chúng ta sao, có tấm hình nào không để nhìn xem.”
Tiếu Chỉ Hàn liếc mắt nhìn anh ta, cực kì lãnh đạm mở miệng, “Không cho xem.”
“Keo kiệt.”
“Nếu không phải do người ta nói chuyên ngành này nữ sinh nhiều, lúc trước tớ cũng chẳng đăng kí vào chuyên ngành này.”
“Chẳng lẽ không phải vì điểm của cậu không đủ đăng kí chuyên ngành khác sao.” Lâm Siêu vẫn luôn ít lời mở miệng vạch trần, nhìn về phía Tiếu Chỉ Hàn, “Còn cậu thì sao Hàn ca, thành tích của cậu hoàn toàn có thể đi đến 211 ở chỗ các cậu chứ”
Tiếu Chỉ Hàn từ trước tới nay vẫn lười mở miệng nói chuyện đêm, lúc này cũng là ngoài ý muốn mở miệng, “Đi theo bước chân bà xã của tớ.”
Chu Chính bĩu môi, cảm thấy cứ mỗi lần nhắc tới bạn gái, dường như Tiếu Chỉ Hàn biến đổi thành một con người khác vậy.
“Câm miệng đi, biết cậu có bạn gái rồi.” Chu Chính nói một câu, dường như vừa nghĩ ra cái gì đó, nói thêm, “Buổi chiều lúc đi học, tớ đọc được một cái post, nữ sinh của học viện ngoại giao cách vách đúng thật toàn là nữ thân, ngay cả tân sinh cũng vậy, quả thật là cầm trên tay rồi cũng không dám bỏ ra.”
“Giống như bọn họ nói nữ sinh đại diện cho Tân Sinh viên lên phát biểu thậm chí còn xinh hơn cả hoa khôi trường chúng ta, học ngoại giao đều có khí chất như thế sao?”
“Người cậu nói ắt hẳn là Trì Ý, nghe nói hệ luật của trường chúng mình cũng có quan hệ với khoa bọn họ, hình như chủ tịch của hệ bọn họ đang theo đuổi cô ấy đấy.”
Bước vào Đại học, ký túc xá nam sinh còn có nhiều chuyện bát quái hơn cả tưởng tượng so với ký túc xá nữ sinh. Từ ai muốn theo đuổi ai, hoặc là ai cắm sừng ai, bọn họ đều có thể nói đến mức không có giới hạn.
Trần Bách mới vừa nói xong, ngay lập tức nhìn thấy Tiếu Chỉ Hàn ném thẳng điện thoại lên bàn vang lên một tiếng “bộp”.
Liếc mắt nhìn quay, đã thấy vẻ mặt vốn coi như bình thường trong nháy mắt trở nên lạnh lùng thâm trầm vô cùng.
“Theo cái rắm, góc tường nhà ông đây dễ cạy thế sao?”
Lời này vừa được thốt ra, ký túc xá yên tĩnh được vài giây rồi đột nhiên bùng nổ.
“Mẹ nó, Hàn ca cậu được lắm, im hơi lặng tiếng vậy mà đã nắm tay được với người đẹp của trường cách vách rồi sao?.”
“Tớ còn thắc mắc vì sao cậu lại chướng mắt nữ sinh trường chúng ta chứ, này mẹ nó quả thật không thể nào so sánh với nhau đâu.”
“Mau nói chị dâu giới thiệu cho tới vài nữ sinh của viện chị ấy với……”
Tiếu Chỉ Hàn mặc kệ đám người đang trong trạng thái hưng phấn, lập tức gọi điện qua cho Trì Ý.
Trì Ý mới vừa tắm rửa xong đã nhận được điện thoại của Tiếu Chỉ Hàn, cô nhìn qua Tô Tỉnh Tỉnh đang call video với người khác,, khom lưng đi ra ngoài ban công.
Buổi tối, gió thổi lên người tạo nên cảm giác mát mẻ nói không nên lời, cô nhìn xuống đôi tình nhân đang ôm nhau dưới kí túc xá, giọng nói tự nhiên trở nên ôn hòa dịu dàng hơn, “Làm sao vậy, không phải chúng ta vừa mới gọi điện thoại sao?”
“Bây giờ, cậu ngay lập tức đăng một bức ảnh chụp chung của chúng ta lên vòng bạn bè ngay đó, nhanh lên, lập tức lập tức, đợi lát nữa tớ kiểm tra.”
Trì Ý nghe xong, vẻ mặt mơ màng, mở miệng theo bản năng, “Cậu lại lên cơn điên đấy à”
“Có phải có người muốn theo đuổi cậu không, tớ để cho bọn họ thấy được cậu có bạn trai rồi, để xem bọn họ dám mang mặt theo đuổi cậu nữa không,” Tiếu Chỉ Hàn nói, nhịn không được mắng thêm một câu thô tục, “Mẹ nó, còn dám cạy góc tường ngay trên đầu ông đây”
Dăm ba câu nói đã giúp Trì Ý hiểu được vì sao Tiếu Chỉ Hàn lại lên cơn điên này rồi.
Cô có chút bất đắc dĩ, nói một câu nhàm chán rồi cúp điện thoại.
Tiếu Chỉ Hàn thấy điện thoại bị cúp, đen mặt, tiếp tục gọi điện thoại.
Trì Ý nói mồm là thế, nhưng tay lại cực kì thành thập tìm một vòng trong album ảnh, đăng một tấm ảnh chụp với Tiếu Chỉ Hàn vào vòng bạn bè, còn đặc biệt tag anh vào.
Trên ảnh chụp, là lúc hai người bọn họ mặc đồ đôi đứng dưới cao ốc của Thành Phố Nam để chụp ảnh chung. Tiếu Chỉ Hàn dựa vào phía sau lan can, ôm Trì Ý vào trong ngực.
Tuấn nam mỹ nữ, xứng đôi cực kì.
Giữa một ngôi trường toàn nhân tài, Trì Ý còn có thể đại diện cho Tân Sinh Viên lên phát biểu, không ít người cũng đã biết cô với con điểm cao chót vót trực tiếp bỏ qua đại học C và đại học Q, chọn trường của bọn họ, hơn nữa lại xinh đẹp, quả thật khiến không ít nam sinh phải rục rịch.
Không ít người thông qua Học Sinh Hội với Đoàn Trường để có thể chung đường với Trì Ý, bây giờ lại thấy cô đột nhiên tung ra một bức ảnh chụp với một nam sinh khác, bây giờ thì còn có gì không hiểu nữa, đành phải chặt đứt hết tất cả tâm tư trong lòng còn chưa nói ra của mình thôi.
Tiếu Chỉ Hàn dò xét hết tất cả các bình luận ở dưới, nhìn thấy hầu hết là các bình luận bình thường, trong lòng lập tức vui vẻ hơn không ít
Tuy rằng Trì Ý đã đăng ảnh chụp chứng minh chính mình có chủ, Tiếu Chỉ Hàn vẫn là không yên tâm lắm. Ngày hôm sau, không nói cho Trì Ý một tiếng đã đi tới trường học tìm cô.
Lúc trước anh tiễn Trì Ý về ký túc xá, từng dạo qua khu học tập, tất nhiên cũng biết được vị trí và phương hướng cụ thể.
Vừa mới đi đến khu dạy học chuyên ngành của bọn họ, từ xa đã nhìn thấy có một nam sinh đang đứng trước mặt Trì Ý, không biết đang nói cái gì với Trì ý, bên cạnh còn có không ít người vây xem đang che miệng cười.
Này mẹ nó vừa thấy chẳng phải là hiện trường thổ lộ hay sao, Tiếu Chỉ Hàn chờ không nổi nữa, hai ba bước đi về phía trước.
“Chào em Trì Ý, anh là XX của hệ ngoại ngữ……”
Nam sinh còn chưa tự giới thiệu xong, bả vai đã bị người phía sau giữ lấy.
Trì Ý nhìn thấy Tiếu Chỉ Hàn, sửng sốt, có chút kinh ngạc mở miệng, “Sao cậu lại tới đây”
Tiếu Chỉ Hàn không trả lời, lúc nam sinh quay đầu về phía sau nhìn anh, đưa tay chỉ vào Trì Ý, khẽ hất cằm một cái, “Cô ấy,”, sau đó lại chỉ về phía mình, “Của tôi.”
Trong nháy mắt, vẻ mặt của nam sinh trở nên cứng ngắc. Kỳ thật trước khi anh ta quyết định tỏ tình, đã nghe nói hình như Trì Ý có bạn trai, vừa đăng ảnh lên vòng bạn bè, chẳng qua anh ta vẫn ôm suy nghĩ thử một lần, lỡ may người kia chỉ là anh trai hoặc là bạn bè gì đó, ai biết……
Tiếu Chỉ Hàn không thèm liếc mắt nhìn nam sinh thêm một lần nào nữa, một phen kéo Trì Ý lại, ôm cô rời khỏi khu học tập.
Chờ đi xa được một vài bước, Tiếu Chỉ Hàn lập tức mở miệng.
“Cậu nhìn đi, biết cậu đã có bạn trai rồi mà còn có người chưa chết tâm nữa đấy.”
Đối với sự việc bị Tiếu Chỉ Hàn bắt gặp trực tiếp, trong lòng Trì Ý cũng hơi chột dạ, nhưng nghe thấy những lời này lại nhịn không được mở miệng, “Người ta thế nào mà lại tà tâm không chết, không phải cậu xuất hiện rồi sao?.”
“Tớ mà không xuất hiện có phải cậu định đứng đó nghe người ta thổ lộ xong có phải không?”
“…… Này không phải nên nghe xong mới cự tuyệt à?.”
Tiếu Chỉ Hàn vừa muốn nói tiếp, di động Trì ý cầm trong tay bỗng đổ chuông.
Là chuyện liên quan đến bộ môn.
Tiếu Chỉ Hàn ghé đến gần, thính tai nghe thấy giọng nói của nam sinh phía bên đầu dây bên kia, lại nghe được giọng nói dịu dàng đến mức không thể dịu dàng hơn của Trì Ý, vẻ mặt ngay lập tức thay đổi.
Chờ xử lý xong việc, Trì Ý ngẩng đầu đúng lúc thấy vẻ mặt của Tiếu Chỉ Hàn, vươn tay sờ mặt anh, “Sao sắc mặt cậu có vẻ kém thế, hay là đổ bệnh rồi?”
Vừa rồi không phải vẫn rất tốt sao, giờ cũng mới qua có vài phút thôi mà.
Tiếu Chỉ Hàn dừng chân, đột nhiên vùi đầu vào cổ Trì Ý, “Cậu còn chưa từng nói chuyện dịu dàng như thế với tớ bao giờ cả.”
Trì Ý nghe xong quả thực dở khóc dở cười, vỗ lên vai Tiếu Chỉ Hàn một cái, “Chuyện này mà cậu cũng ghen à.”
Mặt Tiếu Chỉ Hàn không đổi sắc, không hề cảm thấy mình nói sai hay làm sai cái gì, cực kì cao ngạo lạnh lùng ừ một tiếng, còn nói bổ sung, “Cậu nói xem.”
Bạn trai chính quy là anh còn chưa từng được cảm nhận sự dịu dàng của cô, dựa vào đâu mà người khác cại có thể chứ
Nội tâm Tiếu Chỉ Hàn cực kì bất bình.
“Ghen nhiều bực nhiều sẽ thành già thành xấu, thành già thành xấu thì cậu sẽ bị tiểu tiên nữ vứt bỏ, vì không để tiểu tiên nữ phải bỏ chồng, cậu cũng không nên thường xuyên ghen tuông tức giận. Bằng không lúc đi trên đường cậu sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ,” Trì Ý nói một cách sinh động như thật, “Ôi trời, nam sinh này già như thế, sao Trì Ý lại ở chung với cậu ta chứ.”
Tiếu Chỉ Hàn sửng sốt, đây là lần đầu tiên anh nghe được cách khuyên giải lúc ghen tuông mà có thể sạch sẽ không dính bụi trần như thế.
“Đi,” Tiếu Chỉ Hàn nghiến răng nghiến lợi, “Cậu đẹp cậu nói gì cũng đúng.”
“Ừ.”
Trì Ý cười tủm tỉm rồi ừ một tiếng, đột nhiên nâng mặt Tiếu Chỉ Hàn lên, vào lúc anh không kịp phòng bị đột nhiên nhón chân hôn một cái vào môi anh, giọng nói đột nhiên trở nên vô cùng dịu dàng, thậm chí còn dịu dàng hơn so với lúc mà cô nói chuyện điện thoại ban nãy.
“Tiếu Chỉ Hàn là chàng trai mà tớ thích nhất trên thế giới này, cho nên cậu không cần phải ăn một chút bình dấu râu ria nào cả.”
Tác giả có lời muốn nói:Thả một quả chặn lại, sắp kết thúc rồi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook