Đừng Lạnh Lùng Như Thế... Hãy Cứ Là Em
-
Chương 24: Phi vụ nguy hiểm (4)
Sau 2 tiếng đồng hồ,tụi nó đã vượt qua 8 căn phòng và đang tiếp tục cùng nhau bước vào căn phòng thứ 9.Tụi nó(nó,Kun,Mina và Hana) nhìn nhau gật đầu như hạ quyết tâm chuẩn bị bước vào nguy hiểm.Hắn mở cửa bước vào đầu tiên,theo sau là nó,Hana,Jin,Mina,Jun,Kevil và cuối cùng là Kun.Phòng trống.Không có bất kì cái bẫy nào đặt trong phòng.Nhưng càng như vậy tụi nó lại càng phải cẩn thận hơn.Mọi người nhìn nhau rồi bắt đầu quan sát xung quanh.”Rầm”,cánh cửa bị đóng lại rồi biến mất sau bức tường,trở thành một căn phòng kín và không có lối thoát.Tụi nó giật mình đứng thành một vòng tròn quay lưng lại với nhau.Rồi từ các mép xung quanh trần nhà,xuất hiền vài ống nhỏ đang xả khí vào phòng.Là khí nóng,chắc cũng phải lên tới vài trăm độ C.Mặc dù bộ quần áo trên người họ mặc được thiết kế đặc biệt có khả năng cách nhiệt nhưng chỉ giảm bớt được một phần,thoáng chốc ai cũng đã chảy mồ hôi nhễ nhãi.
-Chia ra tìm lối thoát đi!_Nó cất giọng lạnh lùng ra lệnh rồi tự mình tiến về phía trước.
Mọi người tản ra tìm kiếm khắp phòng.Nó đưa tay sờ soạng trên các bức tường của căn phòng.Sau 5ph tìm kiếm mà vẫn chưa tìm ra điều gì khả nghi,nhiệt độ trong phòng thì ngày càng tăng lên,không khí nóng bức giống y như đi trên sa mạc.Nó dựa lưng vào tường khoanh tay nhìn mọi người:
-Có tìm thấy gì không?
-Không có,bọn mình đều đã tìm rất kĩ rồi._Jun đáp.
Không gian trầm xuống,mọi người im lặng chờ lệnh của nó.Đột nhiên từ bức tường mà nó đang tựa vào xuất hiện một khe hở như một cánh cửa bí mật.Bọn nó chưa kịp vui mừng thì bức tường đã dịch chuyển thật nhanh khiến nó bị mất đà ngã vào trong rồi đóng lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Bất ngờ,những người còn lại không thể thốt nên lời.Đến khi bình tĩnh lại thì Jun là người đầu tiên chạy tới bức tường mà nó vừa biến mất,mọi người cũng bừng tỉnh chạy thật nhanh đến đó.
-Lunas!_Đồng thanh(trừ hắn)
Nhưng vô ích,họ không thể mở bức tường để cứu nó.Đang lúc tuyệt vọng thì một gương mặt được chiếu lên bức tường bên cạnh,là gương mặt của một người đàn ông trung niên,lão ta cười khành khạch và khuôn mặt đểu giả khiêu khích bọn hắn:
-Haha.bọn nhãi tụi mày cứ ở đó mà khóc lóc đi,con nhỏ kia đã bị giam vào một căn phòng khác,khó mà giữ được mạng sống,tụi mày biết bên trong đó có gì không?Là loại khí độc do chính cô sáng chế đấy Phù thủy Hatred,loại thuốc duy nhất mà cô chưa tìm ra cách giải…
-Cái gì?D401?Đồ khốn,ông dám làm vậy,tôi không tha cho ông_Mina tức giận hét lên,điên cuồng nhìn lão ta.
Lão cười sặc sụa như nghe được một câu chuyện hài:
-Một lũ oắt con còn non sữa mà dám đối đầu với ta sao,để xem có người có thể thoát khỏi đó không rồi hẵng tới tìm ta,còn con nhỏ kia,chắc đang đau khổ lắm,haha…
Màn hình vụt tắt nhưng tiếng cười man rợ của lão vẫn vang vọng khắp phòng,khiến cho người ta cảm thấy lạnh gáy.Kun,Mina và Hana ngã gục xuống,nước mắt lăn dài trong tuyệt vong,tụi cô đã mất nó thật rồi,Bọn hắn từ đầu đến cuối vẫn không hiểu chuyện gì,D401 là cái gì mà có thể khiến các cô đau đớn như vậy.
-Chuyện gì vậy Mina?D401 là thứ gì?Còn nữa,không có thuốc giải là sao?Cậu mau nói cho tụi mình biết đi!_Jun sốt ruột chất vấn cô,hai tay đặt lên vai cô lắc nhẹ,vừa nêu lên nghi vấn của những người còn lại.
-D041 là khí độc nhất mà mình từng chế ra để làm vũ khí cho Lunas,nó vẫn chưa được sử dụng vì chưa tìm ra thuốc giải,còn tại sao ông ta có nó thì mình cũng không biết…
Bọn hắn há hộc miệng kinh ngạc không nói nên lời(trừ hắn thì chỉ hơi ngạc nhiên một chút).Hana ở bên cạnh càng khóc to hơn,bàn tay Jun đang đặt trên vai Mina buông thõng xuống,tai cậu ù đi nhưng vẫn cố tiếp nhận thêm những lời nhỏ nói:
-…Khi hít trúng D401,nó sẽ thâm nhập vào cơ thể làm cho xương cốt như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cắn,đau đớn tột cùng phải tự tìm lấy cái chết,nếu hít phải lượng khí nhiều sẽ chết ngay tức khắc.Trong căn phòng đó chắc chắn được bơm rất nhiều khí,Lunas không thể cứu nữa.
Nói rồi nhỏ cúi gằm mặt xuống,nước mắt từng đợt lăn dài.Cả gian phòng chỉ vang lên tiếng thút thít của tụi nhỏ.Tất cả như vỡ vụn,một người chỉ huy mà bọn cô hết sức tôn trọng,một người bạn thân mà mọi người yêu quý,người con gái mà bọn anh yêu thương đã không còn nữa,họ không biết phải sống tiếp như thế nào khi không có nó.Hắn vẫn vậy,vẫn lạnh lùng vô cảm nhưng có điều,đôi mắt ấy đã hằn lên những tia máu.
Sau vài phút suy sụp,cuối cùng Kun lấy lại tinh thần đứng lên nói với mọi người:
-Khóc lóc cũng chẳng được gì,nó đã hi sinh bản thân mình như vậy,chứng ta phải tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ…và…_Cô nheo mắt,gằn từng chữ-Trả-Thù-Cho-Nó.
Từng lời Kun nói như khắc sâu vào tâm trí mọi người.Họ đứng dậy cố nén những giọt nước mắt và nỗi đau trong lòng.Khi không có nó ở đây,Kun chính là thủ lĩnh của bọn họ,là người mà họ nhất định phải nghe theo.
-Chúng ta phải tìm cách thoát khỏi đây_Jin lên tiếng.
-Nhưng phải làm sao chứ,chúng ta đã tìm kiếm rất lâu rồi mà_Hana
Họ đang rất lo lắng,không thể ở lại nơi này lâu hơn nữa,khí nóng vẫn tiếp tục được bơm vào phòng,họ sẽ bị ngạt thở mất.Không khí đang căng thẳng thì một giọng nói lạnh lùng phát ra:
-Ảo giác_Là hắn,từ đầu đến cuối hắn vẫn im lặng để cho bộ não xử lí thông tin và tìm ra cách giải quyết.
Tụi nhỏ ngơ ngác không hiểu lời hắn nói,cho đến khi Jun lên tiếng giải thích:
-Ý của anh hai là tất cả không có thật,đều do lão ta dựng lên để gạt chúng ta.
Đến lúc này,Kun mới chợt hiểu ra tại sao căn phòng này lại không nằm trong bản kế hoạch mà nó đã đưa cho bọn họ?Thì ra là như vậy.
-Nhắm mắt lại đi,như vậy mới tìm được nơi phát ra ảo giác.
Theo lời Kun,những người khác nhắm mắt lại và cảm nhận,chỉ mình hắn vẫn ung dung đứng nhìn tất cả mọi người và suy nghĩ:”Gia Hân,bất cứ ai làm hại đến em đều không thể sống,xin lỗi vì đã không bảo vệ được em,tôi xin lỗi,nếu có thể làm lại,tôi sẽ không tổn thương em,một chút cũng không.”Hắn đã không thể bảo vệ Rain,giờ lại không thể cứu được nó,hắn thấy mình thật bất tài vô dụng.
“Bùm”…”Xoảng”
Tiếng kính vỡ vụn kéo theo cả bọn rơi xuống cắt ngang suy nghĩ của hắn.Thì ra là Kun đã phát hiện ra điều bất thường và dùng súng phá hủy nó,Thực chất bọn nó chỉ đứng trên một tấm kính chia đôi căn phòng thành hai nửa trên và dưới,khi bị phá nút nguồn thì nó sẽ vỡ vụn.Cũng may là tụi nó phản xạ nhanh nên không ai bị thương.
Nơi tụi nó rơi xuống đã có người chờ sẵn,là một đám sát thủ hung tợn.Nhìn thấy họ,tụi hắn càng thêm tức giận và căm thù khi nghĩ tới hình ảnh nó đau đớn vì trúng độc.
-Nơi này bọn anh sẽ giải quyết,tụi em mau thực hiện nhiệm vụ của mình đi!_Kevil cố nén giận quay sang nói với Kun.
Kun gật đầu rồi cùng Mina và Hana bước lên trên chiếc cầu thang dẫn đến căn phòng cuối cùng-nơi nguy hiểm nhất của căn biệt thự
Tụi hắn lao vào chiến đấu điên cuồng,chém giết không ghê tay,mọi sự giận giữ đều dồn vào những cú đánh mạnh mẽ đầy uy lực.Thoáng chốc cả căn phòng đã nhuốm đầy máu tươi,mùi tanh nồng xốc lên thật khó chịu.
Tất cả là vì nó,đều vì muốn trả thù cho nó-người mà họ yêu thương nhất.
Mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu khi không còn nó bên cạnh,liệu còn những ai phải hi sinh nữa đây?
=>>Đón xem
-Chia ra tìm lối thoát đi!_Nó cất giọng lạnh lùng ra lệnh rồi tự mình tiến về phía trước.
Mọi người tản ra tìm kiếm khắp phòng.Nó đưa tay sờ soạng trên các bức tường của căn phòng.Sau 5ph tìm kiếm mà vẫn chưa tìm ra điều gì khả nghi,nhiệt độ trong phòng thì ngày càng tăng lên,không khí nóng bức giống y như đi trên sa mạc.Nó dựa lưng vào tường khoanh tay nhìn mọi người:
-Có tìm thấy gì không?
-Không có,bọn mình đều đã tìm rất kĩ rồi._Jun đáp.
Không gian trầm xuống,mọi người im lặng chờ lệnh của nó.Đột nhiên từ bức tường mà nó đang tựa vào xuất hiện một khe hở như một cánh cửa bí mật.Bọn nó chưa kịp vui mừng thì bức tường đã dịch chuyển thật nhanh khiến nó bị mất đà ngã vào trong rồi đóng lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Bất ngờ,những người còn lại không thể thốt nên lời.Đến khi bình tĩnh lại thì Jun là người đầu tiên chạy tới bức tường mà nó vừa biến mất,mọi người cũng bừng tỉnh chạy thật nhanh đến đó.
-Lunas!_Đồng thanh(trừ hắn)
Nhưng vô ích,họ không thể mở bức tường để cứu nó.Đang lúc tuyệt vọng thì một gương mặt được chiếu lên bức tường bên cạnh,là gương mặt của một người đàn ông trung niên,lão ta cười khành khạch và khuôn mặt đểu giả khiêu khích bọn hắn:
-Haha.bọn nhãi tụi mày cứ ở đó mà khóc lóc đi,con nhỏ kia đã bị giam vào một căn phòng khác,khó mà giữ được mạng sống,tụi mày biết bên trong đó có gì không?Là loại khí độc do chính cô sáng chế đấy Phù thủy Hatred,loại thuốc duy nhất mà cô chưa tìm ra cách giải…
-Cái gì?D401?Đồ khốn,ông dám làm vậy,tôi không tha cho ông_Mina tức giận hét lên,điên cuồng nhìn lão ta.
Lão cười sặc sụa như nghe được một câu chuyện hài:
-Một lũ oắt con còn non sữa mà dám đối đầu với ta sao,để xem có người có thể thoát khỏi đó không rồi hẵng tới tìm ta,còn con nhỏ kia,chắc đang đau khổ lắm,haha…
Màn hình vụt tắt nhưng tiếng cười man rợ của lão vẫn vang vọng khắp phòng,khiến cho người ta cảm thấy lạnh gáy.Kun,Mina và Hana ngã gục xuống,nước mắt lăn dài trong tuyệt vong,tụi cô đã mất nó thật rồi,Bọn hắn từ đầu đến cuối vẫn không hiểu chuyện gì,D401 là cái gì mà có thể khiến các cô đau đớn như vậy.
-Chuyện gì vậy Mina?D401 là thứ gì?Còn nữa,không có thuốc giải là sao?Cậu mau nói cho tụi mình biết đi!_Jun sốt ruột chất vấn cô,hai tay đặt lên vai cô lắc nhẹ,vừa nêu lên nghi vấn của những người còn lại.
-D041 là khí độc nhất mà mình từng chế ra để làm vũ khí cho Lunas,nó vẫn chưa được sử dụng vì chưa tìm ra thuốc giải,còn tại sao ông ta có nó thì mình cũng không biết…
Bọn hắn há hộc miệng kinh ngạc không nói nên lời(trừ hắn thì chỉ hơi ngạc nhiên một chút).Hana ở bên cạnh càng khóc to hơn,bàn tay Jun đang đặt trên vai Mina buông thõng xuống,tai cậu ù đi nhưng vẫn cố tiếp nhận thêm những lời nhỏ nói:
-…Khi hít trúng D401,nó sẽ thâm nhập vào cơ thể làm cho xương cốt như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cắn,đau đớn tột cùng phải tự tìm lấy cái chết,nếu hít phải lượng khí nhiều sẽ chết ngay tức khắc.Trong căn phòng đó chắc chắn được bơm rất nhiều khí,Lunas không thể cứu nữa.
Nói rồi nhỏ cúi gằm mặt xuống,nước mắt từng đợt lăn dài.Cả gian phòng chỉ vang lên tiếng thút thít của tụi nhỏ.Tất cả như vỡ vụn,một người chỉ huy mà bọn cô hết sức tôn trọng,một người bạn thân mà mọi người yêu quý,người con gái mà bọn anh yêu thương đã không còn nữa,họ không biết phải sống tiếp như thế nào khi không có nó.Hắn vẫn vậy,vẫn lạnh lùng vô cảm nhưng có điều,đôi mắt ấy đã hằn lên những tia máu.
Sau vài phút suy sụp,cuối cùng Kun lấy lại tinh thần đứng lên nói với mọi người:
-Khóc lóc cũng chẳng được gì,nó đã hi sinh bản thân mình như vậy,chứng ta phải tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ…và…_Cô nheo mắt,gằn từng chữ-Trả-Thù-Cho-Nó.
Từng lời Kun nói như khắc sâu vào tâm trí mọi người.Họ đứng dậy cố nén những giọt nước mắt và nỗi đau trong lòng.Khi không có nó ở đây,Kun chính là thủ lĩnh của bọn họ,là người mà họ nhất định phải nghe theo.
-Chúng ta phải tìm cách thoát khỏi đây_Jin lên tiếng.
-Nhưng phải làm sao chứ,chúng ta đã tìm kiếm rất lâu rồi mà_Hana
Họ đang rất lo lắng,không thể ở lại nơi này lâu hơn nữa,khí nóng vẫn tiếp tục được bơm vào phòng,họ sẽ bị ngạt thở mất.Không khí đang căng thẳng thì một giọng nói lạnh lùng phát ra:
-Ảo giác_Là hắn,từ đầu đến cuối hắn vẫn im lặng để cho bộ não xử lí thông tin và tìm ra cách giải quyết.
Tụi nhỏ ngơ ngác không hiểu lời hắn nói,cho đến khi Jun lên tiếng giải thích:
-Ý của anh hai là tất cả không có thật,đều do lão ta dựng lên để gạt chúng ta.
Đến lúc này,Kun mới chợt hiểu ra tại sao căn phòng này lại không nằm trong bản kế hoạch mà nó đã đưa cho bọn họ?Thì ra là như vậy.
-Nhắm mắt lại đi,như vậy mới tìm được nơi phát ra ảo giác.
Theo lời Kun,những người khác nhắm mắt lại và cảm nhận,chỉ mình hắn vẫn ung dung đứng nhìn tất cả mọi người và suy nghĩ:”Gia Hân,bất cứ ai làm hại đến em đều không thể sống,xin lỗi vì đã không bảo vệ được em,tôi xin lỗi,nếu có thể làm lại,tôi sẽ không tổn thương em,một chút cũng không.”Hắn đã không thể bảo vệ Rain,giờ lại không thể cứu được nó,hắn thấy mình thật bất tài vô dụng.
“Bùm”…”Xoảng”
Tiếng kính vỡ vụn kéo theo cả bọn rơi xuống cắt ngang suy nghĩ của hắn.Thì ra là Kun đã phát hiện ra điều bất thường và dùng súng phá hủy nó,Thực chất bọn nó chỉ đứng trên một tấm kính chia đôi căn phòng thành hai nửa trên và dưới,khi bị phá nút nguồn thì nó sẽ vỡ vụn.Cũng may là tụi nó phản xạ nhanh nên không ai bị thương.
Nơi tụi nó rơi xuống đã có người chờ sẵn,là một đám sát thủ hung tợn.Nhìn thấy họ,tụi hắn càng thêm tức giận và căm thù khi nghĩ tới hình ảnh nó đau đớn vì trúng độc.
-Nơi này bọn anh sẽ giải quyết,tụi em mau thực hiện nhiệm vụ của mình đi!_Kevil cố nén giận quay sang nói với Kun.
Kun gật đầu rồi cùng Mina và Hana bước lên trên chiếc cầu thang dẫn đến căn phòng cuối cùng-nơi nguy hiểm nhất của căn biệt thự
Tụi hắn lao vào chiến đấu điên cuồng,chém giết không ghê tay,mọi sự giận giữ đều dồn vào những cú đánh mạnh mẽ đầy uy lực.Thoáng chốc cả căn phòng đã nhuốm đầy máu tươi,mùi tanh nồng xốc lên thật khó chịu.
Tất cả là vì nó,đều vì muốn trả thù cho nó-người mà họ yêu thương nhất.
Mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu khi không còn nó bên cạnh,liệu còn những ai phải hi sinh nữa đây?
=>>Đón xem
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook