"Hoắc An tuy trông thế này, nhưng thực ra rất! "
"Yếu đuối.
"
Tiêu Hòa theo anh Kiếm trở về công ty, đẩy cửa phòng nghỉ ra thì thấy Hoắc An đang ngồi bên trong.
Người thật còn vạm vỡ hơn trong ảnh, lưng hùm vai gấu, ngồi đó trông như một vị thần giữ cửa, không giận mà uy, từ đầu đến chân đều chẳng dính dáng gì đến hai chữ "yếu đuối".
Tiêu Hòa không tin.
Thể hình thế này, so với dị năng giả trong đội của cô cũng không hề kém cạnh.
Mà dị năng giả kia còn có thể nhấc bổng cả ô tô.
Cô vẫy tay.
"Hoắc An, cậu qua đây, tôi có chuyện muốn bàn với cậu.
"
Chàng trai cường tráng không nói một lời đứng dậy, thân hình vạm vỡ tự mang theo sức ép, cơ bắp trên người gồ cao, cả người mang theo hình tượng nam tính mạnh mẽ, tiến về phía Tiêu Hòa.
Vừa mới bước ra một bước.
Thân thể đột nhiên run lên, đồng thời phát ra một tiếng kêu kinh ngạc mềm mại.
"Úi dà ——"
Sau đó cúi người, ôm chân.
Cắn môi.
Ánh mắt lấp lánh.
Yểu điệu nằm vật ra ghế sofa.
Tiêu Hòa:???
Đồng tử rung chuyển.
"Cậu đang làm gì vậy?"
Hoắc An nhíu chặt mày, đau đớn tố cáo: "Trên sàn có cục đá, làm trẹo chân em rồi.
"
Tiêu Hòa mở to mắt tìm kiếm.
Quả thực có một viên đá trên mặt đất, còn chưa bằng ngón út.
Anh Kiếm liếc nhìn cô: "Bây giờ em hiểu ý anh rồi chứ?"
Tiêu Hòa im lặng.
Một người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn đang rưng rưng nước mắt thổi vào chỗ bị trẹo chân của mình, hình ảnh thực sự quá mức chịu đựng, khiến cô phải từ từ bình tĩnh lại.
Hoắc An ra mắt được một năm, cũng là người mà Tiêu Hòa trong sách một tay đào tạo, nhìn thì vạm vỡ cường tráng, nhưng thực ra mới 22 tuổi.
Con đường ngôi sao của cậu ta cũng giống như những nghệ sĩ khác dưới trướng Tiêu Hòa, từ khi ra mắt đã không thuận lợi, tìm kiếm tên Hoắc An trên mạng, các từ khóa hiện ra là: ẻo lả, xấu xí.
Một tràng chửi bới.
Thực ra khuôn mặt của Hoắc An không đến nỗi xấu, có thể nói là anh tuấn, chính khí ngời ngời, cộng thêm cơ bắp cuồn cuộn trên người, ngoại hình căn bản không tệ.
Đáng tiếc là cậu ta lại rất yếu đuối.
Uống nước cũng có thể sặc, đi đường cũng có thể trẹo chân.
Chạy hai bước là thở hổn hển, sức lực cũng không theo kịp người khác, còn động một chút là mắt ngấn lệ.
Rõ ràng là thân hình của một người đàn ông cường tráng, nhưng lại có thể trạng giống Lâm Đại Ngọc.
Điều này trực tiếp khiến cậu ta không được lòng cả hai giới.
Đàn ông mắng câu ta ẻo lả, còn phụ nữ thích trai đẹp thì mắng cậu ta xấu xí.
Ra mắt lâu như vậy, chỉ có thời gian đầu là còn tham gia một vài thông cáo, sau đó thì chỉ ở lì trong nhà.
Với lượng người hâm mộ ít ỏi, chẳng trách đạo diễn của "Tốc Độ Cực Hạn" không chịu cho cậu ta tham gia.
Tiêu Hòa giải thích nội dung thông cáo cho Hoắc An, Hoắc An vừa nghe tên chương trình, sắc mặt lập tức tái mét, liên tục lắc đầu.
"Em đã từng làm những dự án tương tự trước đây, ngay cả vòng đầu tiên cũng không vượt qua được.
"
"Không sao, tôi đã nói chuyện với đạo diễn rồi, còn nửa tháng nữa mới đến lượt cậu lên sân khấu, trước khi tham gia chương trình, tôi sẽ giúp cậu huấn luyện đơn giản.
"
Hoắc An: "Nhưng em chưa bao giờ được đào tạo hết.
"
"Vậy cơ bắp trên người cậu là thế nào?"
Cơ bắp cường tráng đẹp đẽ này, biết bao người muốn luyện cũng không luyện được.
Cậu ta đỏ mặt, có chút ngượng ngùng nói: "Đây là di truyền từ gia đình, người nhà em đều như vậy, hồi nhỏ người nhà cũng muốn huấn luyện em, nhưng vì sức khỏe em không tốt nên cuối cùng đành từ bỏ.
"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook