Dũng Khí Để Yêu
Chương 46

*

Hai người nói chuyện một thoáng đến tận nửa đêm. Lúc sắp ngủ Thư Tiếu giúp Giang Hoài điều chỉnh tư thế một chút, dặn dò anh nếu muốn lật người hoặc đi vệ sinh nhớ phải đánh thức cô, sau đó mới tắt đèn.

Lúc rạng sáng, Thư Tiếu mơ hồ cảm giác được phía bên cạnh lay động, cô vẫn chưa tỉnh táo lắm nên vẫn nhắm mắt như cũ. Có điều bên cạnh liên tục động đậy một trận cô rốt cuộc bị đánh thức.

Cô cố ý để anh tự mình lật người nên quyết định trước mắt quan sát một chút. Ở cạnh giường cô sớm đã trang bị thêm tay vịn để giúp anh dễ dàng lật người hơn. Mặc dù như thế, đối với người thường chỉ mất giây là có thể lật người nhưng với anh lại rất miễn cưỡng. Mấy lần Thư Tiếu không nhịn được muốn đưa tay giúp đỡ nhưng vẫn hung hăng nhịn xuống.

Một lần, hai lần, ba lần….suốt mười bảy lần cố gắng Giang Hoài mới đưa được nửa người lật qua, hiển nhiên tư thế này so với trước càng khiến anh khó chịu, anh thở hồng hộc, lợi dụng chút sức lực ở cổ tay nâng chân mình lên, hồi lâu cũng chỉ di chuyển được một chút khoảng cách.

Thư Tiếu kìm lòng không đậu từ sau lưng ôm chặt anh, môi run rẩy hôn lên vết sẹo trên cổ anh.

Giang Hoài ngẩn người một chút, bả vai hơi nhúc nhích dưới nệm, vội vàng nói: “Thư Tiếu, em đừng qua đây.”

Cô vừa định trêu chọc có phải anh xấu hổ hay không lại cảm thấy phía dưới đệm có chút ẩm ướt, cô theo bản năng đưa tay sờ xuống phía dưới chân anh, nơi đó cũng ướt lạnh khẳng định phỏng đoán của cô.

Thư Tiếu không nói gì, trước tiên thay đổi vị trí nằm để anh thoải mái chút, sau đó mới ngồi dậy, mang theo một tia đau lòng và trách cứ nhìn về anh.

Giang Hoài giống như đứa trẻ làm sai an phận chịu phạt, ngập ngừng nói: “Thấy em ngủ ngon nên anh không nỡ đánh thức em, vốn định nhịn đến sáng ai ngờ là tự đánh giá cao mình….đến lúc anh muốn gọi em thì đã không nhịn nổi nữa…Ngay cả muốn xoay người tránh xa em một chút cũng không kịp. Biết rõ bản thân không nhịn được bao lâu mà còn cậy mạnh —– thật buồn cười! Xin lỗi em Thư Tiếu, nếu không phải anh không biết lượng sức có lẽ đã không khiến em phiền phức như vậy.”

“Em tức giận không phải vì anh phiền phức mà là anh không muốn nhận sự giúp đỡ của em.” Thư Tiếu quyết định dạy dỗ anh một chút, cố ý xụ mặt xoay người bước xuống giường đi vào phòng vệ sinh rửa tay.

Sau khi từ phòng vệ sinh đi ra, cô vẫn như cũ lạnh mặt không nói chuyện với Giang Hoài. Anh vẫn nhìn cô chằm chằm, cả hai đều duy trì yên lặng, hồi lâu sau anh giống như lấy hết dũng khí, mở miệng nói: “Thư Tiếu, trên người anh bây giờ nhất định rất bẩn em có thể giúp anh lau mình một chút được không?”

Vừa nghe xong cô đã mềm lòng, nhưng ngoài mặt vẫn không để ý tới anh, xoay người vào phòng vệ sinh bưng ra một chậu nước và khăn lông.

Khi vén chăn lên, mặt Giang Hoài liền đỏ.

Thư Tiếu nhẹ nhàng ấn bụng anh mấy cái, chất lỏng màu vàng nhạt lại đứt quãng chảy xuống nệm, cho đến khi hoàn toàn dừng lại cô mới chuyển Giang Hoài đến một vị trí sạch sẽ, giúp anh lau người. Sau đó Thư Tiếu nâng người Giang Hoài rút tấm nệm bên dưới ra, cuốn nó lại rồi bỏ vào thùng rác trong bếp.

Cô đi rửa tay, sau đó kéo ghế ngồi xuống bên giường, nghiêm mặt nói: “Giang Hoài, em nghĩ có phải anh đang cường điệu quá mức nguyên tắc không trở thành bảo mẫu lần trước mà quên mất rằng giữa chúng ta vẫn tồn tại mối quan hệ giúp đỡ lẫn nhau?”

Thư Tiếu khom người, từ dưới giường lấy lên một túi tã lót cho người lớn: “So với những bệnh nhân bị tổn thương tuỷ sống anh vẫn còn may mắn hơn vì không phải mang túi tiểu hoặc tã lót cả ngày. Chỉ cần anh đồng ý dựa vào em, thì chuyện ngoài ý muốn như hôm nay đã dễ dàng tránh khỏi. Sau khi cùng anh hẹn hò, em không ngừng trùng tu nhà cửa, mua thêm mấy thứ anh cần, em cũng sẵn sàng giúp anh sử dụng chúng một cách dễ dàng —— em không phải là thánh mẫu có lòng từ bi vô hạn, em sẽ không vì người khác mà làm đến mức độ như vậy! Đối với em mà nói, nếu người đó không phải anh, những việc đó tự nhiên sẽ giống như khổ sai. Em cũng là người bình thường, khi em giúp anh xử lí những sinh hoạt căn bản thì khứu giác của em cũng ngửi được mùi khiến người ta khó chịu. Nhưng em muốn anh biết, sau khi lựa chọn anh, em nhất định phải làm quen với những chuyện như vậy. Bởi vì cho dù anh có người giúp việc hay hộ lí thì luôn có những thời điểm em và anh thân mật chung đụng, nếu em muốn hưởng thụ thế giới riêng của hai người, thì em cũng nhất định phải chấp nhận nó không hoàn mỹ.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương