Đừng Để Sói Ăn Thịt
-
Chương 17: Kết thúc tốt đẹp
*****
Buổi tiệc.
Tôi bị mẹ và anh trai chuốc cho say khướt khườn khượt. Rồi họ dìu tôi vào một căn phòng nào đấy ròi nói:
- Con gái ngoan. Ngày mai hãy về nhé.
Thôi chết rồi! Mắc bẫy của họ rồi. Tôi cố gắng đứng dậy nhưng đầu như nặng hẳn lên nghìn tấn khiến tôi loạng choạng lại nằm ra giường.
Cạch.
Ông trời ơi! Không phải Tường Quân đó chứ?
Đúng là anh ấy thật rồi. Tôi gào thét trong thâm tâm. Tường Quân bước đến giường ngồi cạnh tôi nói:
- Em đang sợ anh ư?
Đầu óc tôi như hoa cả lên. Lời nói bắn ra lúc nào không hay:
- Anh là sói.
Tường Quân nở nụ cười đểu giả rồi đè lên người tôi khiến tôi hự một cái. Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc cái gì cả:
- Phải rồi! Sói sắp ăn thịt em đây.
Tôi đưa tay lên bấu víu vai anh nói giọng lè nhè của người say rượu
- Em...sẽ giết anh nếu...anh dám....
Tường Quân đưa ta kéo váy tôi rồi đưa sát mặt xuống hôn đôi mắt, sống mũi rồi bờ môi tôi. Giọng anh khàn khàn:
- Trước khi để em giết anh sẽ giết em trước.
Tôi cười mông lung rồi đưa ta vuốt ve khuôn mặt sáng ngời của anh. chết tiệt , đây không phải hành động của tôi. là rượu đang thôi thúc. Tôi không làm chủ được bản thân mình vội nhổm người dậy hôn nhẹ vào môi anh nói:
- Em yêu anh.
Thôi xong. Câu nói này đã kết thúc cuốc đời làm trinh nữ của tôi. Bông tuyết này đang tan chảy dưới cái nóng hừng hực của ánh mặt trời Tường Quân.
Anh hôn nhẹ nhàng, bàn tay cũng nhẹ nhàng di chuyển khắp nơi trên cơ thể tôi. tôi không chống cự mà chỉ đáp lại khiến anh càng cuồng nhiệt. Tường Quân dồn dập như bão táp mưa xa từng bước chiếm đoạt rồi đi vào trong cơ thể tôi. Anh đã ăn thịt được tôi rồi.
10h sáng hôm sau.
Người tôi đau mỏi rã rời sau trận cuồng phong đêm qua. Tường Quân chết tiệt. Dám ăn tôi trong lúc tôi không đề phòng. Hứ. Sau này anh sẽ chết với em.
Trong khi tôi đang hậm hực thì người tôi lại bị kéo giật xuống và Tường Quân lại đè lên người tôi. Tôi quát lên:
- Em mệt rồi. Em muốn ăn.
Anh bắt đầu giở nụ cười đểu giả:
- Ăn anh đi.
Rồi lại tiếp tục. Chết tiệt.
Khi đã xong xuôi, tôi mệt chẳng buồn nhìn anh. Tường Quân vuốt vè mái tóc tôi rồi ôm tôi vào lòng nói:
- Chúng ta đi đăng kí kết hôn.
Tôi mở mắt nhìn anh:
- Sao nhanh vậy?
Tường quân giải thích:
- Anh muốn em là của anh càng nhanh càng tốt không thì kẻ khác lại cướp mất.
Tôi ngạc nhiên hỏi lại:
- Tại sao? em đã là của anh rồi cơ mà?
Tường Quân nói:
- Phải nhưng em có biết em đặc biệt thế nào không? Ngoại hình không thành vấn đề nhưng...thân thể thì quyến rũ chết người.( Học trong Mờ ám).
Tôi mặc kệ mình đang mệt mỏi rã rời cũng phải nhảy vào xé rách cái miệng kia ra.
Căn phòng tràn ngập tiếng cười hạnh phúc. Kết thúc cho một cuộc săn đuổi của con sói biến thái Mạnh Tường Quân. Miếng mồi đã thuộc về anh và anh cũng thuộc về miếng mồi đó một cách không điều kiện.
Buổi tiệc.
Tôi bị mẹ và anh trai chuốc cho say khướt khườn khượt. Rồi họ dìu tôi vào một căn phòng nào đấy ròi nói:
- Con gái ngoan. Ngày mai hãy về nhé.
Thôi chết rồi! Mắc bẫy của họ rồi. Tôi cố gắng đứng dậy nhưng đầu như nặng hẳn lên nghìn tấn khiến tôi loạng choạng lại nằm ra giường.
Cạch.
Ông trời ơi! Không phải Tường Quân đó chứ?
Đúng là anh ấy thật rồi. Tôi gào thét trong thâm tâm. Tường Quân bước đến giường ngồi cạnh tôi nói:
- Em đang sợ anh ư?
Đầu óc tôi như hoa cả lên. Lời nói bắn ra lúc nào không hay:
- Anh là sói.
Tường Quân nở nụ cười đểu giả rồi đè lên người tôi khiến tôi hự một cái. Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc cái gì cả:
- Phải rồi! Sói sắp ăn thịt em đây.
Tôi đưa tay lên bấu víu vai anh nói giọng lè nhè của người say rượu
- Em...sẽ giết anh nếu...anh dám....
Tường Quân đưa ta kéo váy tôi rồi đưa sát mặt xuống hôn đôi mắt, sống mũi rồi bờ môi tôi. Giọng anh khàn khàn:
- Trước khi để em giết anh sẽ giết em trước.
Tôi cười mông lung rồi đưa ta vuốt ve khuôn mặt sáng ngời của anh. chết tiệt , đây không phải hành động của tôi. là rượu đang thôi thúc. Tôi không làm chủ được bản thân mình vội nhổm người dậy hôn nhẹ vào môi anh nói:
- Em yêu anh.
Thôi xong. Câu nói này đã kết thúc cuốc đời làm trinh nữ của tôi. Bông tuyết này đang tan chảy dưới cái nóng hừng hực của ánh mặt trời Tường Quân.
Anh hôn nhẹ nhàng, bàn tay cũng nhẹ nhàng di chuyển khắp nơi trên cơ thể tôi. tôi không chống cự mà chỉ đáp lại khiến anh càng cuồng nhiệt. Tường Quân dồn dập như bão táp mưa xa từng bước chiếm đoạt rồi đi vào trong cơ thể tôi. Anh đã ăn thịt được tôi rồi.
10h sáng hôm sau.
Người tôi đau mỏi rã rời sau trận cuồng phong đêm qua. Tường Quân chết tiệt. Dám ăn tôi trong lúc tôi không đề phòng. Hứ. Sau này anh sẽ chết với em.
Trong khi tôi đang hậm hực thì người tôi lại bị kéo giật xuống và Tường Quân lại đè lên người tôi. Tôi quát lên:
- Em mệt rồi. Em muốn ăn.
Anh bắt đầu giở nụ cười đểu giả:
- Ăn anh đi.
Rồi lại tiếp tục. Chết tiệt.
Khi đã xong xuôi, tôi mệt chẳng buồn nhìn anh. Tường Quân vuốt vè mái tóc tôi rồi ôm tôi vào lòng nói:
- Chúng ta đi đăng kí kết hôn.
Tôi mở mắt nhìn anh:
- Sao nhanh vậy?
Tường quân giải thích:
- Anh muốn em là của anh càng nhanh càng tốt không thì kẻ khác lại cướp mất.
Tôi ngạc nhiên hỏi lại:
- Tại sao? em đã là của anh rồi cơ mà?
Tường Quân nói:
- Phải nhưng em có biết em đặc biệt thế nào không? Ngoại hình không thành vấn đề nhưng...thân thể thì quyến rũ chết người.( Học trong Mờ ám).
Tôi mặc kệ mình đang mệt mỏi rã rời cũng phải nhảy vào xé rách cái miệng kia ra.
Căn phòng tràn ngập tiếng cười hạnh phúc. Kết thúc cho một cuộc săn đuổi của con sói biến thái Mạnh Tường Quân. Miếng mồi đã thuộc về anh và anh cũng thuộc về miếng mồi đó một cách không điều kiện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook