Nhưng mà rất nhanh Thành Tĩnh Phong đã tỉnh táo lại, hiện tại nàng đã biến thành người, không phải là một chuỗi số liệu lúc trước, đối phương cũng không phải là những minh tinh khiến cho người ta thích ở hiện đại kia.


Cho dù ở trong hoàn cảnh tối tăm thì Thành Tĩnh Phong cũng có thể cảm nhận được hắn đang nhìn thẳng chính mình, mắt sáng như đuốc, làm người nhịn không được mà lưng phát lạnh.

Trong lúc Ngụy Định quan sát nàng cũng chú ý tới một đôi mắt sạch sẽ thanh triệt, không giành thế sự, dường như có ngăn cách với sự ô trọc của thế gian vậy.


Nhìn thấy ăn mày trước mắt lại ho khan tiếp, vì ho khan mà vành mắt bắt đầu phiếm hồng, hắn liền nói: “Mau thu dọn xung quanh một chút, đêm nay sẽ nghỉ tạm ở đây”

Mấy người vốn dĩ rất cảnh giác kia, sau khi nhìn thấy bộ dáng của Thành Tĩnh Phong thì cơ bản cũng có ý tưởng giống như Ngụy Định, cảm thấy đây là ăn mày ở gần đây, với cả hình như thân thể còn không tốt lắm.

Sau khi nghe thấy tướng quân nói thế liền thu đao lại, bắt đầu thu dọn.


Đầu tiên là dọn hành lý từ trên ngựa xuống, sau đó bắt đầu dọn dẹp miếu, chỉ một lúc đã dọn dẹp ra một khu vực sạch sẽ lớn.



Còn thành thạo chém bàn ghế bị vứt bỏ trong miếu này thành củi lửa để đốt.

Lúc này ánh sáng hoàn toàn khác với ánh sáng mỏng manh lúc trước, rất sáng mà cũng rất ấm áp, đặc biệt là sau khi đóng cửa lớn lại, độ ấm trong miếu đổ nát dường như đã cao hơn một chút.


Thành Tĩnh Phong cảm thấy thoải mái hơn nhiều, sau đó liền thấy nhóm người này cởi hết áo trên ra quay.


Tám khối cơ bụng!

Cái này không giống với hình ảnh mà lúc trước nàng xem trên mạng, vừa nhìn đã có thể cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong đó.


Nhưng so sánh với những người khác thì nàng vẫn thích người mặc quần áo màu xanh lơ đậm kia nhất, không có cơ bắp nổi cộm lên giống như người đàn ông cơ bắp ở gần nàng nhất mà ngược lại là đường cong trơn trượt.


Vốn dĩ cảm giác đầu tiên là vai rộng eo thon, hiện tại cởi quần áo ra nhìn liền biết không phải thân hình gầy gò do khống chế ẩm thực giống như các minh tinh ở thời hiện đại.


Mà là dáng người đẹp thật sự do rèn luyện mà hình thành.


Nhưng mà thật đáng tiếc, rất nhanh hắn đã thay sang một bộ quần áo khô mát khác chứ không quay áo trên giống như những người khác.

Nàng chú ý tới trong mấy cái tay nải đặt ở một bên thì chỉ có tay nải của hắn là có chất liệu khác biệt, cho nên không bị nước mưa bên ngoài làm ướt.


Thành Tĩnh Phong cảm thấy ánh mắt của mình không quá rõ ràng, nhưng mà hiển nhiên đối với mấy người kia thì ánh mắt của nàng vẫn rất dễ phát hiện.


Ngụy Định chú ý tới tầm mắt không hề e dè của nàng, vốn dĩ trong lòng còn cảm thấy ăn mày này có khuôn mặt non nớt, thoạt nhìn khoảng 15-16 tuổi, tóc chỉ dùng một cái dây cỏ buộc ở sau đầu, có chút không phân biệt được nam nữ.


Hiện tại hắn liền không chút do dự coi người này là nam tử.


Thạch Hải ở một bên cũng chú ý tới tầm mắt này, tuy rằng hắn cao to vạm vỡ nhưng mà có thể đi theo tướng quân, trừ bỏ việc có võ nghệ bất phàm thì còn phải dựa vào sự cẩn thận.

Đương nhiên hắn cũng cảm nhận được tầm mắt của tên ăn mày này.

Người này nhìn liền biết gầy yếu, chắc là do nhìn thấy thân thể chắc nịch của bọn họ nên có chút hâm mộ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương