Tin tức này vừa truyền ra, những người quen biết nhà họ Lâm ở thị trấn Liễu Giang và thị trấn Thanh Long đều nhao nhao dùng tên thật phát biểu, bọn họ có thể chứng minh Lâm Hoài Hạ là do ông nội cô nuôi lớn. Lúc ông nội Lâm Hoài Hạ qua đời, Lâm Tây Hồ cũng không thèm về nhà.

Vãi thật, làm con trai, làm cha mà lại như thế?

Lập tức trên mạng có rất nhiều lời mắng chửi, danh tiếng của Lâm Tây Hồ thối đến không ngửi nổi.

Cả nhà họ Triệu lúc này không quan tâm đến tình hình trên mạng, cãi nhau đánh nhau túi bụi.

Lâm Tây Hồ tức phát run: “Triệu Doãn Hi, rốt cuộc Viện Viện có phải con gái của tôi không?”

Triệu Doãn Hi mất kiên nhẫn: “Không phải con gái của ông thì là con gái của ai? Nó gọi ông là cha bao nhiêu năm nay, chẳng lẽ là giả?”

“Vậy bằng chứng xét nghiệm ADN kia là thế nào? Bà mau giải thích rõ ràng cho tôi.”

“Giải thích cái gì, ông không tin thì thôi.”

“Bây giờ chúng tôi sẽ đi làm xét nghiệm ADN.”

“Làm đi, muốn thì cứ làm, từ nay về sau ông muốn ở lại nhà họ Triệu hay lựa chọn ly hôn thì Triệu Doãn Hi tôi cũng không có ý kiến!”

Lâm Tây Hồ đỏ ngầu cả mắt: “Triệu Doãn Hi, cái loại vô lương tâm! Tôi chịu bao nhiêu nhục nhã vì bà, vậy mà bà lại đối xử với tôi như thế.”

“Ha ha, cái loại ăn bám người khác còn ra vẻ thanh cao!”

Triệu Viện Viện sụp đổ khóc lóc, sai rồi, tất cả đều sai rồi!

“Đừng cãi nhau nữa, cầu xin các người đừng cãi nhau nữa!”

Lúc này, giữa trưa có người tiết lộ tin tức về bữa tiệc nhà họ Tô tổ chức, lòi ra chuyện nhà họ Tô và nhà họ Lâm bế nhầm con!

Ôi, Lâm Hoài Hạ bị mắng nhiều như vậy lại là con gái của nhà họ Tô.

Phần lớn cư dân mạng đều đau lòng cho Lâm Hoài Hạ, đúng là khổ tám đời, vướng phải một mớ hỗn độn như vậy.

Chuyện này cũng trở thành cọng rơm cuối cùng áp đảo nhà họ Triệu.

Anh trai của Triệu Doãn Hi biết được chuyện này, lập tức tập hợp người trong công ty cướp quyền quản lý.

Triệu Doãn Hi đắc tội với hai con quái vật khổng lồ nhà họ Tô và nhà họ Lục này, nhà họ Triệu còn có đường sống sao?

Chỉ có đuổi Triệu Doãn Hi đi, cúi đầu sống khiêm tốn thì nhà họ Triệu mới thoát được một kiếp. Đây gần như đã trở thành nhận thức chung của phần lớn người nhà họ Triệu và những người điều hành công ty.

Triệu Doãn Hi ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có, mọi việc của nhà họ Triệu đều không còn liên quan gì đến bà ta!

Triệu Doãn Hi hận độc người nhà họ Lâm, đang yên đang lành sao bà ta lại rơi vào hoàn cảnh này?

Chờ chuyện này lắng xuống, người nhà họ Lâm ăn tối xong cũng chuẩn bị quay về, ở nhà vẫn còn rất nhiều việc phải giải quyết, không thể thiếu người được.

Lâm Tùy Tâm: “Dù sao ngày mai quán ăn vặt nhà họ Lâm không mở cửa, Lâm Hoài Hạ đừng về với mọi người, ở lại nhà họ Tô một đêm cũng được.”

Lâm Hoài Hạ gật đầu: “Em biết rồi, để em đưa mọi người ra ngoài.”

Hina

Tiễn người nhà về xong, Lâm Hoài Hạ kéo Lục Nghiễn nũng nịu: “Em muốn uống trà sữa kem dâu.”

Lục Nghiễn cưng chiều nhìn bạn gái: “Được, mua hai ly.”

“Ha ha ha, vậy chúng ta đi thôi, dưới chân núi có quán trà sữa, chúng ta đi bộ xuống đó nhé.”

Tô Viễn Thần không muốn đi xuống: “Mua cho tôi một ly trà sữa trân châu khoai môn.”

“Được.” Lục Nghiễn lập tức đồng ý.

Chỉ cần anh ấy không làm cái đuôi bám theo, muốn uống cái gì anh cũng mua cho.

Biệt thự nhà họ Tô nằm trên núi, đường xuống núi rợp bóng cây xanh, cộng thêm mặt trời đang ngả về tây, đi bộ trên đường núi chỉ cảm thấy mát mẻ, thoải mái, dễ chịu.

Hai người thong thả đi đến chân núi, lưu loát gọi món cô thích, Lâm Hoài Hạ cầm trà sữa trong tay, thoả mãn hút chùn chụt.

Cô đưa trà sữa tới miệng Lục Nghiễn: “Ngon lắm, anh uống một hớp đi.”

Khoé miệng Lục Nghiễn cong lên, sắc mặt đột nhiên thay đổi, lập tức ném trà sữa đi, kéo Lâm Hoài Hạ quay người chạy về phía ven đường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương