Đứa Nhỏ Nhà Bên Lại Nằm Trên Cửa Sổ Nhìn Tôi
-
Chương 18
Editor: Kẹo Mặn Chát
Sầm Nhạc ở nhà họ Giang hai ngày vừa vui vừa sướng, sau khi về nhà vẫn lưu luyến không rời.
Phương thức ở chung của mẹ con nhà họ Giang khá ngoài dự liệu của Sầm Nhạc, trong ấn tượng của Sầm Nhạc, mẹ Giang vẫn luôn ôn hòa hiền lành, mà Giang Cẩn Hành càng dịu dàng săn sóc. Kết quả là hai mẹ con nhà này thường xuyên trò chuyện được một lát rồi quay sang ầm ĩ tách nhau ra, mẹ Giang cầm dép lê đuổi theo Giang Cẩn Hành từ đầu phòng này đến cuối phòng kia.
Thường thường những lúc như thế Giang Cẩn Hành sẽ trốn sau lưng Sầm Nhạc, có chỗ dựa vững chắc hiên ngang chẳng sợ chết nhìn mẹ mình.
Ban đầu Sầm Nhạc chỉ có thể bất lực đứng sững tại chỗ, nhưng số lần xảy ra càng nhiều, cậu sẽ vô cùng thuần thục bật chế độ nịnh nọt, dỗ dành mẹ Giang đến cả người thoải mái, giải quyết rất nhiều lần "khủng hoảng mẹ con" của nhà họ Giang, bởi vậy Sầm Nhạc cảm thấy trách nhiệm của mình mang tính trọng đại sâu sắc.
Sau khi về nhà, mỗi ngày Sầm Nhạc đều bấm ngón tay tính ngày sinh nhật của mình, sinh nhật của cậu vào đúng một ngày trước khi kỳ thi hàng tháng. Hai ngày sau kỳ thi đó, thêm một buổi chữa đề, kỳ học thêm hè của lớp 12 cũng kết thúc.
Trước đây, sinh nhật của Sầm Nhạc đều trong kỳ nghỉ hè nên không thể ăn mừng với các bạn cùng lớp, thế nên lần này vừa hay phải đến lớp, bạn học có quan hệ tốt với Sầm Nhạc đã lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ cho cậu, vào giờ cơm chiều ngay trước khi tự học buổi tối.
Các bạn cùng lớp đã chiếm trước nguyên một cái bàn hình chữ nhật, đặt bánh ngọt được mua từ trước, chờ Sầm Nhạc vừa đến là mọi người bắt đầu reo hò, các bạn học khác trong căng tin nhìn thấy thế trận này cũng ồn ào theo, náo loạn đến mức tất cả những người quen biết hay không quen biết đều hát chúc mừng sinh nhật, ngay cả bác gái căng tin cũng tặng cho Sầm Nhạc thêm một cái đùi gà, Sầm Nhạc cảm động lớn tiếng nói cảm ơn.
Sau một hồi ầm ĩ, mọi người bắt đầu ngồi xuống ăn cơm, hàn huyên vài câu, có người hỏi Sầm Nhạc sao dạo gần đây đều về nhà sớm như vậy, có phải đang yêu đương rồi không.
"Tớ cũng muốn vậy lắm..." Sầm Nhạc thở dài: "Nhưng thực ra tớ đi học thêm."
Bạn cùng bàn có quan hệ tốt với Sầm Nhạc trêu ghẹo nói: "Ôi trời, rất là tình hình nha Sầm Nhạc, coi trọng người nào thế?"
Sầm Nhạc tiếp tục thở dài, coi nước chanh như rượu giải sầu rót đầy cốc: "Haizzz, coi trọng một người chướng mắt tớ."
Mọi người nghe thấy drama của Sầm Nhạc đều vây quanh lại, mồm năm miệng mười sôi nổi nghị luận.
"Hả? Ai? Vậy mà dám khinh thường tiểu vương tử ban xã hội của chúng ta?"
"Chẳng lẽ cậu coi trọng hoa khôi trường chúng ta?"
"Hoa khôi trường mình là ai?"
"Chuyện này cậu cũng không biết à? Ở lớp thực nghiệm ban tự nhiên tên là Điềm Điềm hay sao á, nhìn khá xinh nhưng cực kỳ lạnh lùng, cô ấy chướng mắt Sầm Nhạc cũng là chuyện bình thường, trước đó cô ấy còn từ chối hotboy trường của chúng ta cơ mà."
"Hotboy trường mình là ai?"
"...... Hôm nay cậu mới chuyển đến đúng không?". TruyenHD
Sầm Nhạc không chịu nổi sự "chất vấn" của bạn cùng bàn, đành nói ngắn gọn về tình huống của mình, đơn giản chỉ là thầm mến một người rất ưu tú, tự cảm thấy bản thân không xứng với người ta, cho nên ngay cả mở miệng thổ lộ cũng không dám, sợ không làm bạn bè được nữa.
Bạn cùng bàn khuyên Sầm Nhạc: "Không thử một lần thì làm sao biết? Sầm Nhạc, cậu ngẫm lại xem, cậu thử thì còn có 50% cơ hội thành công, nếu cậu không thử thì ngay cả 50% cơ hội kia cũng không có!"
Sầm Nhạc nhớ tới chiếc bánh ngọt tối nay của Giang Cẩn Hành, vì vậy cậu không ăn một miếng bánh nhỏ nào mà bạn cùng lớp đã mua.
"Nói sau đi."
Sầm Nhạc đương nhiên hiểu đạo lý này, nhưng cậu không dám mạo hiểm làm vậy.
Bạn cùng bàn thích xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện: "Đừng mà, chọn ngày không bằng đụng ngày, ngay tối nay thì thế nào. Dù sao ngày mai cũng thi rồi, cho dù thổ lộ thất bại, sau đó cậu còn có một tuần để lấy lại tinh thần mà. Người anh em tui giúp cậu gọi người ra, cậu thấy sao? Thẩm Điềm Điềm lớp thực nghiệm ban tự nhiên đúng không?"
Sầm Nhạc lập tức nói: "Cậu đừng làm bậy! Tớ và Thẩm Điềm Điềm không có chút quan hệ nào đâu, người tớ thích không phải cô ấy."
Mặc dù Sầm Nhạc đã nói thế nhưng lời đồn đãi vĩnh viễn chạy nhanh nhất.
Người qua đường luôn vây xem bên cạnh Sầm Nhạc mang theo tin tức nóng hổi quay về tòa dạy học, bắt gặp người quen liền nói Sầm Nhạc thích Thẩm Điềm Điềm. Trùng hợp ngay lúc ấy có một giáo viên đi ngang qua, vì thế ba phút sau, toàn bộ giáo viên và học sinh khối 12 đều biết Sầm Nhạc thích Thẩm Điềm Điềm, hơn nữa muốn thổ lộ vào luôn tối nay.
Mẹ Giang vừa ăn cơm tối xong, đang thu dọn bát đũa thì điện thoại đặt trên bàn trà không ngừng có thông báo tin nhắn. Bà mở ra xem, lập tức cảm thấy vui vẻ, bà chụp màn hình lịch sử trò chuyện với đồng nghiệp rồi sang tay cho Giang Cẩn Hành.
Giang Cẩn Hành đang ở tiệm bánh ngọt vừa ăn vội mấy món lót dạ xong, đang định đứng về quầy thì đột nhiên nhìn thấy tin nhắn của mẹ mình——
"Người trong lòng con sắp chạy theo người khác rồi, mỉm cười.
Sầm Nhạc ở nhà họ Giang hai ngày vừa vui vừa sướng, sau khi về nhà vẫn lưu luyến không rời.
Phương thức ở chung của mẹ con nhà họ Giang khá ngoài dự liệu của Sầm Nhạc, trong ấn tượng của Sầm Nhạc, mẹ Giang vẫn luôn ôn hòa hiền lành, mà Giang Cẩn Hành càng dịu dàng săn sóc. Kết quả là hai mẹ con nhà này thường xuyên trò chuyện được một lát rồi quay sang ầm ĩ tách nhau ra, mẹ Giang cầm dép lê đuổi theo Giang Cẩn Hành từ đầu phòng này đến cuối phòng kia.
Thường thường những lúc như thế Giang Cẩn Hành sẽ trốn sau lưng Sầm Nhạc, có chỗ dựa vững chắc hiên ngang chẳng sợ chết nhìn mẹ mình.
Ban đầu Sầm Nhạc chỉ có thể bất lực đứng sững tại chỗ, nhưng số lần xảy ra càng nhiều, cậu sẽ vô cùng thuần thục bật chế độ nịnh nọt, dỗ dành mẹ Giang đến cả người thoải mái, giải quyết rất nhiều lần "khủng hoảng mẹ con" của nhà họ Giang, bởi vậy Sầm Nhạc cảm thấy trách nhiệm của mình mang tính trọng đại sâu sắc.
Sau khi về nhà, mỗi ngày Sầm Nhạc đều bấm ngón tay tính ngày sinh nhật của mình, sinh nhật của cậu vào đúng một ngày trước khi kỳ thi hàng tháng. Hai ngày sau kỳ thi đó, thêm một buổi chữa đề, kỳ học thêm hè của lớp 12 cũng kết thúc.
Trước đây, sinh nhật của Sầm Nhạc đều trong kỳ nghỉ hè nên không thể ăn mừng với các bạn cùng lớp, thế nên lần này vừa hay phải đến lớp, bạn học có quan hệ tốt với Sầm Nhạc đã lên kế hoạch tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nho nhỏ cho cậu, vào giờ cơm chiều ngay trước khi tự học buổi tối.
Các bạn cùng lớp đã chiếm trước nguyên một cái bàn hình chữ nhật, đặt bánh ngọt được mua từ trước, chờ Sầm Nhạc vừa đến là mọi người bắt đầu reo hò, các bạn học khác trong căng tin nhìn thấy thế trận này cũng ồn ào theo, náo loạn đến mức tất cả những người quen biết hay không quen biết đều hát chúc mừng sinh nhật, ngay cả bác gái căng tin cũng tặng cho Sầm Nhạc thêm một cái đùi gà, Sầm Nhạc cảm động lớn tiếng nói cảm ơn.
Sau một hồi ầm ĩ, mọi người bắt đầu ngồi xuống ăn cơm, hàn huyên vài câu, có người hỏi Sầm Nhạc sao dạo gần đây đều về nhà sớm như vậy, có phải đang yêu đương rồi không.
"Tớ cũng muốn vậy lắm..." Sầm Nhạc thở dài: "Nhưng thực ra tớ đi học thêm."
Bạn cùng bàn có quan hệ tốt với Sầm Nhạc trêu ghẹo nói: "Ôi trời, rất là tình hình nha Sầm Nhạc, coi trọng người nào thế?"
Sầm Nhạc tiếp tục thở dài, coi nước chanh như rượu giải sầu rót đầy cốc: "Haizzz, coi trọng một người chướng mắt tớ."
Mọi người nghe thấy drama của Sầm Nhạc đều vây quanh lại, mồm năm miệng mười sôi nổi nghị luận.
"Hả? Ai? Vậy mà dám khinh thường tiểu vương tử ban xã hội của chúng ta?"
"Chẳng lẽ cậu coi trọng hoa khôi trường chúng ta?"
"Hoa khôi trường mình là ai?"
"Chuyện này cậu cũng không biết à? Ở lớp thực nghiệm ban tự nhiên tên là Điềm Điềm hay sao á, nhìn khá xinh nhưng cực kỳ lạnh lùng, cô ấy chướng mắt Sầm Nhạc cũng là chuyện bình thường, trước đó cô ấy còn từ chối hotboy trường của chúng ta cơ mà."
"Hotboy trường mình là ai?"
"...... Hôm nay cậu mới chuyển đến đúng không?". TruyenHD
Sầm Nhạc không chịu nổi sự "chất vấn" của bạn cùng bàn, đành nói ngắn gọn về tình huống của mình, đơn giản chỉ là thầm mến một người rất ưu tú, tự cảm thấy bản thân không xứng với người ta, cho nên ngay cả mở miệng thổ lộ cũng không dám, sợ không làm bạn bè được nữa.
Bạn cùng bàn khuyên Sầm Nhạc: "Không thử một lần thì làm sao biết? Sầm Nhạc, cậu ngẫm lại xem, cậu thử thì còn có 50% cơ hội thành công, nếu cậu không thử thì ngay cả 50% cơ hội kia cũng không có!"
Sầm Nhạc nhớ tới chiếc bánh ngọt tối nay của Giang Cẩn Hành, vì vậy cậu không ăn một miếng bánh nhỏ nào mà bạn cùng lớp đã mua.
"Nói sau đi."
Sầm Nhạc đương nhiên hiểu đạo lý này, nhưng cậu không dám mạo hiểm làm vậy.
Bạn cùng bàn thích xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện: "Đừng mà, chọn ngày không bằng đụng ngày, ngay tối nay thì thế nào. Dù sao ngày mai cũng thi rồi, cho dù thổ lộ thất bại, sau đó cậu còn có một tuần để lấy lại tinh thần mà. Người anh em tui giúp cậu gọi người ra, cậu thấy sao? Thẩm Điềm Điềm lớp thực nghiệm ban tự nhiên đúng không?"
Sầm Nhạc lập tức nói: "Cậu đừng làm bậy! Tớ và Thẩm Điềm Điềm không có chút quan hệ nào đâu, người tớ thích không phải cô ấy."
Mặc dù Sầm Nhạc đã nói thế nhưng lời đồn đãi vĩnh viễn chạy nhanh nhất.
Người qua đường luôn vây xem bên cạnh Sầm Nhạc mang theo tin tức nóng hổi quay về tòa dạy học, bắt gặp người quen liền nói Sầm Nhạc thích Thẩm Điềm Điềm. Trùng hợp ngay lúc ấy có một giáo viên đi ngang qua, vì thế ba phút sau, toàn bộ giáo viên và học sinh khối 12 đều biết Sầm Nhạc thích Thẩm Điềm Điềm, hơn nữa muốn thổ lộ vào luôn tối nay.
Mẹ Giang vừa ăn cơm tối xong, đang thu dọn bát đũa thì điện thoại đặt trên bàn trà không ngừng có thông báo tin nhắn. Bà mở ra xem, lập tức cảm thấy vui vẻ, bà chụp màn hình lịch sử trò chuyện với đồng nghiệp rồi sang tay cho Giang Cẩn Hành.
Giang Cẩn Hành đang ở tiệm bánh ngọt vừa ăn vội mấy món lót dạ xong, đang định đứng về quầy thì đột nhiên nhìn thấy tin nhắn của mẹ mình——
"Người trong lòng con sắp chạy theo người khác rồi, mỉm cười.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook