Đứa Con Của Tạo Hóa
-
Chương 298: Nữ nhân theo đuôi
Lúc này ở bên trong thế giới hỗn độn của Vô Danh có thể thấy ở giữa không trung có một quả cầu khổng lồ màu đen, bên trong quả cầu đen này phát ra một loại hơi thở mạnh mẽ. Theo thời gian trôi qua, quả cầu đen không ngừng thu nhỏ lại, thế nhưng hơi thở bên trong quả cầu đen ngày càng mạnh mẽ, cảm giác như nó sắp phá vỡ quả cầu lao ra bên ngoài vậy.
Sau nửa năm ở bên trong thế giới hỗn độn, quả cầu đen theo mỗi ngày thu nhỏ đi một chút, cuối cùng bây giờ hiện ra thân ảnh một con hắc long đang cuộn mình thành vòng tròn, hai mắt của nó nhắm lại, hơi thở mạnh mẽ đều đều phát ra.
“Grao”
Con Hắc Long đột nhiên mở ra hai mắt sau đó gầm lên một tiếng tràn ngập vui mừng, nó ở trên không trung không ngừng bay lượn. Cuối cùng nó cũng đã trở thành một chân long.
Vô Danh đang ngồi tu luyện ở một bên cũng bị tiếng gầm của Lôi Tâm làm cho mở mắt. Hắn suốt nửa năm này tu luyện cũng khiến cho bản thân bước vào Nguyên Anh tầng năm trung kỳ, quá trình này tiêu tốn của hắn một triệu linh thạch thượng phẩm.
Vô Danh lúc này cũng dừng việc tu luyện lại, hắn gọi Lôi Tâm và Kim Luân Vương tới sau đó cả ba liền đi ra bên ngoài.
Lôi Tâm lúc này hóa thành một ấn ký đầu rồng ở trên mu bàn tay phải của Vô Danh, chỉ cần hắn kêu gọi thì nó có thể tùy thời xuất hiện.
Vô Danh không biết rằng trong khoảng thời gian này hắn bế quan thì ở bên ngoài chiến trường cổ đã xảy ra bao nhiên biến cố. Bên trong chiến trường cổ lúc này xuất hiện một tên đại ma đầu, đại ma đầu này cực kỳ tàn nhẫn, cả người tràn ngập mùi huyết tinh, hắn đã giết rất nhiều người ở trong chiến trường cổ này, trên cây thương của hắn còn lưu lại một tầng sương máu.
Nghe đồn đại ma đầu này đi tới đâu thì người chết tới đó, cả người toát ra ma khí ngợp trời, giết người cướp của, nhìn trộm nữ nhân tắm rửa, không có chuyện gì thương thiên hại lý mà hắn chưa làm qua. Nghe nói các quân đội nằm trong mười hạng đầu cũng đang điên cuồng tìm kiếm người này trả thù.
Còn có nghe đồn tên đại ma đầu này cực kỳ đẹp trai, khuân mặt thon dài, ngũ quan thanh tú, cả người tràn ngập ma khí khiến cho hắn sở hữu một loại vẻ đẹp tà dị.
Ma đầu này đặc điểm nổi bật không phải chỉ có vẻ đẹp tà dị cùng thân thể toát ra ma khí ngợp trời của hắn, hắn còn bị người chú ý tới bởi vì chỉ có một cánh tay, một cánh tay này của hắn hay là bị người của Bá Long quân đội vây công chặt xuống.
Bên trong chiến trường cổ lúc này xuất hiện một bầu không khí căng thẳng tới cực độ, tất cả đều là vì sự xuất hiện của đại ma đầu kia. Bởi vì hắn có xích mích với Bá Long quân đội, bị Bá Long quân đội chặt đi một tay cho nên giữa hai bên tạo thành một loại không khí căng thẳng. Hai bên đã rất nhiều lần giao chiến qua, lần nào cũng là đại ma đầu kia đến tìm kiếm Bá Long quân đội khiêu chiến, nhưng lần nào cũng là người đầy thương tích bỏ chạy, bởi vì bên trong Bá Long quân đội có một chủ soái được mệnh danh là Đệ Nhất Thương Vương, Lạc Long Cương.
Mặc dù đại ma đầu kia lần nào tới khiêu chiến Bá Long quân đội đều ôm thương tích đầy mình, nhưng đồng dạng Bá Long quân đội cũng bị hắn chọc cho tức chết. Rất nhiều Nguyên Anh cao thủ của Bá Long quân đội bị người này giết, số Kim Đan tu sĩ chết dưới tay hắn cũng không ít, mỗi lần hắn tới là lại lấy đi mấy ngàn sĩ binh cổ của Bá Long quân đội. Nhưng chuyện còn chưa dừng ở đó, tên đại ma đầu này chẳng nhưng giết người cực kỳ tàn nhẫn, mà hắn còn rất thích trêu hoa ghẹo nguyệt. Nghe nói muội muội ruột của Lạc Long Cương là Lạc Hàn Tịnh thường xuyên bị tên đại ma đầu này quấy rối, hai người mập mờ không rõ ràng, không biết là vì lý do gì.
Chính vì tên đại ma đầu này khó chịu như vậy cho nên Bá Long quân đội đã phát động truy nã diện rộng, treo thưởng rất hậu hĩnh. Nhiều quân đội cũng vì thế mà tìm kiếm truy giết đại ma đầu này, từ đó đại ma đầu này chẳng những đắc tội với Bá Long quân đội mà còn đắc tội với toàn bộ người trong chiến trường cổ.
Ma tu rất ít xuất hiện ở tu chân giới, nhưng mỗi lần xuất hiện ma tu đều có thể khiến tu chân giới náo loạn. Bởi vì một kẻ đã trở thành ma tu thì rất thích giết chóc, già trẻ gái trai đều không tha một ai, ra tay cực kỳ tàn nhẫn, là mục tiêu người người truy sát, là kẻ bị thế giới này xua đuổi, bị ruồng bỏ. Kẻ gọi là Ma Tu này không phải những kẻ tu ma có thể so sánh được.
Đại ma đầu này bây giờ không chỉ bị người truy sát vì tội ác tày trời của hắn, mà hắn còn bị truy sát vì trên người của hắn có quá nhiều bảo vật. Trong chiến trường cổ chẳng những một đường giết chóc mà đi tới đâu còn cướp của ăn trộm tới đó. Người ta nhìn hắn không chỉ như nhìn một tên ma đầu tàn ác mà còn nhìn hắn giống như bảo vật vô giá, ai ai cũng muốn sở hữu.
Trong chiến trường cổ đã có biến đổi to lớn như vậy, nhưng những biến đổi này Vô Danh không hề biết chút nào. Vô Danh sau khi rời khỏi thế giới hỗn độn thì liền xuất hiện ở bên trong lòng núi lần trước hắn thu phục Mộng Ảnh Kiều Diễm, bên cạnh Vô Danh lúc này chính là Kim Luân Vương.
Vô Danh thu hồi lại trận pháp chặn ở phía cửa động sau đó cầm lên Bạch Đế ấn của hắn. Vô Danh thần niệm rơi vào trên Bạch Đế ấn, ngay khi hắn thấy điểm chiến tích là hai mươi một triệu thì liền vui vẻ cười nói:
“Không tệ, không tệ, có thể tìm được nhiều điểm chiến tích như vậy, ta cũng sẽ cho các ngươi phần thưởng tương xứng.”
Nam Quốc quân của hắn hiện tại đang đứng ở hạng thứ mười lăm với hai mươi mốt triệu điểm chiến tích, cái này toàn bộ đều không cần Vô Danh bỏ ra một chút công sức nào cả.
Vô Danh lại đưa mắt lên nhìn mười quân đội top đầu, toàn bộ mười quân đội này đều chiếm hơn sáu mươi triệu điểm chiến tích, hắn có thể thấy rõ ràng vị trí của chúng ở trên bản đồ. Vô Danh nhìn mười vị trí này rồi thì thào:
“Bây giờ mới là lúc ta đi săn các ngươi.”
Vô Danh nói xong thì liền thu lại Bạch Đế ấn sau đó rời khỏi lòng núi này. Vô Danh vừa mới đi lên tới đỉnh núi thì lập tức cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, gió mát thổi qua khiến cho tóc và y phục của hắn bay phần phật.
Vô Danh đứng ở trên đỉnh núi nhìn một vòng, đồng thời trong đầu của hắn cũng suy nghĩ xem tiếp theo nên đi tới chỗ nào. Vô Danh lúc này đột nhiên nhớ tới Hồng Mông, hắn đã rất lâu không nhìn thấy Hồng Mông, cũng không nhận được chút tin tức nào, truyền tin châu hắn gửi đi cũng không thấy trả lời, điều này khiến cho hắn cảm thấy tức giận và lo lắng.
Vô Danh lấy ra Bạch Đế ấn để xem vị trí của Hồng Mông, quân lệnh của hắn sẽ ghi lại vị trí, cho nên hắn có thể nhờ đó mà tìm thấy Hồng Mông. Vô Danh nhìn Kim Luân Vương ở bên cạnh rồi nói:
“Chúng ta đi hướng này.”
Vô Danh nói xong liền lấy ra phi hành khí Đào Mệnh của hắn, không chút sợ hãi ở bên trong chiến trường cổ này phi hành. Hắn bây giờ trước tiên liền muốn đi tìm Hồng Mông, sau đó dạy dỗ Hồng Mông một trận.
Kim Luân Vương cũng nhảy lên Đào Mệnh của Vô Danh rồi theo hắn bay đi. Đào Mệnh của Vô Danh là trung phẩm linh cấp phi hành khí, tốc độ cũng khá là nhanh. Đồng thời Đào Mệnh còn được Vô Danh bố trí rất nhiều trận pháp ở trên đó, vừa có thể bảo hộ vừa có thể công kích, đồng thời còn có trận pháp giúp tăng tốc độ của phi thuyền, có trận pháp giúp phi thuyền ẩn nấp, nói chung là rất nhiều trận pháp.
Vô Danh bởi vì có thể cảm nhận được pháp tắc đao gió đánh qua cho nên hắn có thể dễ dàng điều khiển phi thuyền né tránh những luồng đao gió này, chẳng những thế tốc độ của hắn còn rất nhanh nữa.
Kim Luân Vương ở trên Đào Mệnh của Vô Danh cũng rất là kinh hoàng, ngồi trên Đào Mệnh Vô Danh điều khiển mà cảm giác như sắp tuyệt mệnh đến nơi vậy. Vô Danh chỉ để lại duy nhất một câu chấn an tinh thần của Kim Luân Vương:
“Trời này do ta mở, ngươi có thể yên tâm ngồi đây nhìn ngắm phong cảnh.”
Kim Luân Vương nghe câu này Vô Danh nói mà cảm giác cứ như là thật vậy, từ giọng nói cho đến khí chất, đều khiến cho người khác thật sự nghĩ rằng trời này do hắn mở ra.
Mà lúc này thần niệm của Vô Danh phát hiện có một bóng người đuổi theo phía sau phi thuyền của hắn. Bóng người này trước đó hắn cũng đã thấy qua nhưng không quan tâm, nhưng người này cứ một mực đuổi theo phi thuyền của hắn, không biết tới đây kiếm chuyện hay là có việc gì. Vô Danh cho dừng lại phi thuyền, sau đó âm thanh của hắn liền truyền ra:
“Không biết vị đạo hữu nào ở phía sau, ngươi rốt cục đuổi theo ta là có mục đích gì.”
Sau khi Vô Danh cho dừng lại phi toa của hắn thì lúc này bóng người phía sau mới kịp đuổi tới, đó là một nữ nhân.
Sau nửa năm ở bên trong thế giới hỗn độn, quả cầu đen theo mỗi ngày thu nhỏ đi một chút, cuối cùng bây giờ hiện ra thân ảnh một con hắc long đang cuộn mình thành vòng tròn, hai mắt của nó nhắm lại, hơi thở mạnh mẽ đều đều phát ra.
“Grao”
Con Hắc Long đột nhiên mở ra hai mắt sau đó gầm lên một tiếng tràn ngập vui mừng, nó ở trên không trung không ngừng bay lượn. Cuối cùng nó cũng đã trở thành một chân long.
Vô Danh đang ngồi tu luyện ở một bên cũng bị tiếng gầm của Lôi Tâm làm cho mở mắt. Hắn suốt nửa năm này tu luyện cũng khiến cho bản thân bước vào Nguyên Anh tầng năm trung kỳ, quá trình này tiêu tốn của hắn một triệu linh thạch thượng phẩm.
Vô Danh lúc này cũng dừng việc tu luyện lại, hắn gọi Lôi Tâm và Kim Luân Vương tới sau đó cả ba liền đi ra bên ngoài.
Lôi Tâm lúc này hóa thành một ấn ký đầu rồng ở trên mu bàn tay phải của Vô Danh, chỉ cần hắn kêu gọi thì nó có thể tùy thời xuất hiện.
Vô Danh không biết rằng trong khoảng thời gian này hắn bế quan thì ở bên ngoài chiến trường cổ đã xảy ra bao nhiên biến cố. Bên trong chiến trường cổ lúc này xuất hiện một tên đại ma đầu, đại ma đầu này cực kỳ tàn nhẫn, cả người tràn ngập mùi huyết tinh, hắn đã giết rất nhiều người ở trong chiến trường cổ này, trên cây thương của hắn còn lưu lại một tầng sương máu.
Nghe đồn đại ma đầu này đi tới đâu thì người chết tới đó, cả người toát ra ma khí ngợp trời, giết người cướp của, nhìn trộm nữ nhân tắm rửa, không có chuyện gì thương thiên hại lý mà hắn chưa làm qua. Nghe nói các quân đội nằm trong mười hạng đầu cũng đang điên cuồng tìm kiếm người này trả thù.
Còn có nghe đồn tên đại ma đầu này cực kỳ đẹp trai, khuân mặt thon dài, ngũ quan thanh tú, cả người tràn ngập ma khí khiến cho hắn sở hữu một loại vẻ đẹp tà dị.
Ma đầu này đặc điểm nổi bật không phải chỉ có vẻ đẹp tà dị cùng thân thể toát ra ma khí ngợp trời của hắn, hắn còn bị người chú ý tới bởi vì chỉ có một cánh tay, một cánh tay này của hắn hay là bị người của Bá Long quân đội vây công chặt xuống.
Bên trong chiến trường cổ lúc này xuất hiện một bầu không khí căng thẳng tới cực độ, tất cả đều là vì sự xuất hiện của đại ma đầu kia. Bởi vì hắn có xích mích với Bá Long quân đội, bị Bá Long quân đội chặt đi một tay cho nên giữa hai bên tạo thành một loại không khí căng thẳng. Hai bên đã rất nhiều lần giao chiến qua, lần nào cũng là đại ma đầu kia đến tìm kiếm Bá Long quân đội khiêu chiến, nhưng lần nào cũng là người đầy thương tích bỏ chạy, bởi vì bên trong Bá Long quân đội có một chủ soái được mệnh danh là Đệ Nhất Thương Vương, Lạc Long Cương.
Mặc dù đại ma đầu kia lần nào tới khiêu chiến Bá Long quân đội đều ôm thương tích đầy mình, nhưng đồng dạng Bá Long quân đội cũng bị hắn chọc cho tức chết. Rất nhiều Nguyên Anh cao thủ của Bá Long quân đội bị người này giết, số Kim Đan tu sĩ chết dưới tay hắn cũng không ít, mỗi lần hắn tới là lại lấy đi mấy ngàn sĩ binh cổ của Bá Long quân đội. Nhưng chuyện còn chưa dừng ở đó, tên đại ma đầu này chẳng nhưng giết người cực kỳ tàn nhẫn, mà hắn còn rất thích trêu hoa ghẹo nguyệt. Nghe nói muội muội ruột của Lạc Long Cương là Lạc Hàn Tịnh thường xuyên bị tên đại ma đầu này quấy rối, hai người mập mờ không rõ ràng, không biết là vì lý do gì.
Chính vì tên đại ma đầu này khó chịu như vậy cho nên Bá Long quân đội đã phát động truy nã diện rộng, treo thưởng rất hậu hĩnh. Nhiều quân đội cũng vì thế mà tìm kiếm truy giết đại ma đầu này, từ đó đại ma đầu này chẳng những đắc tội với Bá Long quân đội mà còn đắc tội với toàn bộ người trong chiến trường cổ.
Ma tu rất ít xuất hiện ở tu chân giới, nhưng mỗi lần xuất hiện ma tu đều có thể khiến tu chân giới náo loạn. Bởi vì một kẻ đã trở thành ma tu thì rất thích giết chóc, già trẻ gái trai đều không tha một ai, ra tay cực kỳ tàn nhẫn, là mục tiêu người người truy sát, là kẻ bị thế giới này xua đuổi, bị ruồng bỏ. Kẻ gọi là Ma Tu này không phải những kẻ tu ma có thể so sánh được.
Đại ma đầu này bây giờ không chỉ bị người truy sát vì tội ác tày trời của hắn, mà hắn còn bị truy sát vì trên người của hắn có quá nhiều bảo vật. Trong chiến trường cổ chẳng những một đường giết chóc mà đi tới đâu còn cướp của ăn trộm tới đó. Người ta nhìn hắn không chỉ như nhìn một tên ma đầu tàn ác mà còn nhìn hắn giống như bảo vật vô giá, ai ai cũng muốn sở hữu.
Trong chiến trường cổ đã có biến đổi to lớn như vậy, nhưng những biến đổi này Vô Danh không hề biết chút nào. Vô Danh sau khi rời khỏi thế giới hỗn độn thì liền xuất hiện ở bên trong lòng núi lần trước hắn thu phục Mộng Ảnh Kiều Diễm, bên cạnh Vô Danh lúc này chính là Kim Luân Vương.
Vô Danh thu hồi lại trận pháp chặn ở phía cửa động sau đó cầm lên Bạch Đế ấn của hắn. Vô Danh thần niệm rơi vào trên Bạch Đế ấn, ngay khi hắn thấy điểm chiến tích là hai mươi một triệu thì liền vui vẻ cười nói:
“Không tệ, không tệ, có thể tìm được nhiều điểm chiến tích như vậy, ta cũng sẽ cho các ngươi phần thưởng tương xứng.”
Nam Quốc quân của hắn hiện tại đang đứng ở hạng thứ mười lăm với hai mươi mốt triệu điểm chiến tích, cái này toàn bộ đều không cần Vô Danh bỏ ra một chút công sức nào cả.
Vô Danh lại đưa mắt lên nhìn mười quân đội top đầu, toàn bộ mười quân đội này đều chiếm hơn sáu mươi triệu điểm chiến tích, hắn có thể thấy rõ ràng vị trí của chúng ở trên bản đồ. Vô Danh nhìn mười vị trí này rồi thì thào:
“Bây giờ mới là lúc ta đi săn các ngươi.”
Vô Danh nói xong thì liền thu lại Bạch Đế ấn sau đó rời khỏi lòng núi này. Vô Danh vừa mới đi lên tới đỉnh núi thì lập tức cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, gió mát thổi qua khiến cho tóc và y phục của hắn bay phần phật.
Vô Danh đứng ở trên đỉnh núi nhìn một vòng, đồng thời trong đầu của hắn cũng suy nghĩ xem tiếp theo nên đi tới chỗ nào. Vô Danh lúc này đột nhiên nhớ tới Hồng Mông, hắn đã rất lâu không nhìn thấy Hồng Mông, cũng không nhận được chút tin tức nào, truyền tin châu hắn gửi đi cũng không thấy trả lời, điều này khiến cho hắn cảm thấy tức giận và lo lắng.
Vô Danh lấy ra Bạch Đế ấn để xem vị trí của Hồng Mông, quân lệnh của hắn sẽ ghi lại vị trí, cho nên hắn có thể nhờ đó mà tìm thấy Hồng Mông. Vô Danh nhìn Kim Luân Vương ở bên cạnh rồi nói:
“Chúng ta đi hướng này.”
Vô Danh nói xong liền lấy ra phi hành khí Đào Mệnh của hắn, không chút sợ hãi ở bên trong chiến trường cổ này phi hành. Hắn bây giờ trước tiên liền muốn đi tìm Hồng Mông, sau đó dạy dỗ Hồng Mông một trận.
Kim Luân Vương cũng nhảy lên Đào Mệnh của Vô Danh rồi theo hắn bay đi. Đào Mệnh của Vô Danh là trung phẩm linh cấp phi hành khí, tốc độ cũng khá là nhanh. Đồng thời Đào Mệnh còn được Vô Danh bố trí rất nhiều trận pháp ở trên đó, vừa có thể bảo hộ vừa có thể công kích, đồng thời còn có trận pháp giúp tăng tốc độ của phi thuyền, có trận pháp giúp phi thuyền ẩn nấp, nói chung là rất nhiều trận pháp.
Vô Danh bởi vì có thể cảm nhận được pháp tắc đao gió đánh qua cho nên hắn có thể dễ dàng điều khiển phi thuyền né tránh những luồng đao gió này, chẳng những thế tốc độ của hắn còn rất nhanh nữa.
Kim Luân Vương ở trên Đào Mệnh của Vô Danh cũng rất là kinh hoàng, ngồi trên Đào Mệnh Vô Danh điều khiển mà cảm giác như sắp tuyệt mệnh đến nơi vậy. Vô Danh chỉ để lại duy nhất một câu chấn an tinh thần của Kim Luân Vương:
“Trời này do ta mở, ngươi có thể yên tâm ngồi đây nhìn ngắm phong cảnh.”
Kim Luân Vương nghe câu này Vô Danh nói mà cảm giác cứ như là thật vậy, từ giọng nói cho đến khí chất, đều khiến cho người khác thật sự nghĩ rằng trời này do hắn mở ra.
Mà lúc này thần niệm của Vô Danh phát hiện có một bóng người đuổi theo phía sau phi thuyền của hắn. Bóng người này trước đó hắn cũng đã thấy qua nhưng không quan tâm, nhưng người này cứ một mực đuổi theo phi thuyền của hắn, không biết tới đây kiếm chuyện hay là có việc gì. Vô Danh cho dừng lại phi thuyền, sau đó âm thanh của hắn liền truyền ra:
“Không biết vị đạo hữu nào ở phía sau, ngươi rốt cục đuổi theo ta là có mục đích gì.”
Sau khi Vô Danh cho dừng lại phi toa của hắn thì lúc này bóng người phía sau mới kịp đuổi tới, đó là một nữ nhân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook