Du Nhiên Mạt Thế
-
Chương 39: Muốn ăn tết
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lâm Phàm, ở cùng ta.” Nghiêm Hàn mặt nhăn nhíu, lạnh giọng hạ lệnh. (=))) giời, được lúc lên mặt)
“Ô ô…” Đại Hắc không thể nói lưu loát, chỉ có thể ủy khuất nhìn Lâm Phàm. (chỉ giỏi làm nũng, cho nên giờ mới dừng tại chấm mút =)))) số nhọ nhất hội)
“Còn hơn hai tên tiểu tử, chúng ta thích hợp nhất.” Lôi Khê ám muội hướng Lâm Phàm cười cười, nhìn khiến Lâm Phàm nhiệt huyết sôi trào.(Chẹp, Lôi hoàng đế trưởng thành hơn nha, kinh nghiệm dụ dỗ dày dặn nha, thảo nào… hahahaaaa)
Lâm Phàm thật rối rắm, Nghiêm Hàn hiện tại là đối tượng hắn thích nhất, sư tử con lãnh ngạo gợi ham muốn chinh phục của hắn, chính là sau khi biết tên này mới 17 tuổi, thật sự không xuống tay được! Đại Hắc hắn tín nhiệm nhất, cũng là đối tượng duy nhất lúc còn thanh tỉnh hắn có thể thoải mái ra vào không gian, đáng tiếc lại là Bán Thú nhân sơ cấp, để hắn cùng Đại Hắc tựa như chơi nhân thú, khẩu vị quá nặng không tiếp thụ được! Lôi Khê thật ra là đối tượng thích hợp nhất, thành thục tự chủ, diện mạo hợp khẩu vị Lâm Phàm, nhưng trực giác cho Lâm Phàm biết, Lôi Khê tuyệt đối không giống vẻ ngoài hảo tụ hảo tán(dễ yêu dễ chia tay), cho nên vẫn luôn do dự không bước tới.
Phải như thế nào chọn a!
Thảo luận đến mức Trữ Bằng, Hứa Sách, Hồng Tư đói bụng muốn nổi bão, vẫn chưa ra kết quả, cuối cùng Lâm Phàm không thể không quyết định, ba ngày một vòng, hắn mỗi ngày ngủ cùng từng người, tuyệt đối công bằng, ai cũng không được ầm ĩ, nếu không hủy quyền tham dự!
Này ngay cả Nghiêm Hàn cũng không dám ầm ĩ, nếu tiếp tục chính là tiện nghi hai tên còn lại!
Mặc kệ những người này, Lâm Phàm đi vào bếp nấu cơm, khu đen trong phòng còn có cả gas! Quả nhiên tiền nào của nấy a! Bởi vì không gian đã lộ ra một mặt bất phàm, Lâm Phàm cũng lười giấu nữa, trực giác nói cho hắn biết rằng những người này có thể tín nhiệm, vì thế Lâm Phàm lấy ra hoa quả rau dưa đã lâu chưa ăn, còn có thịt lợn thịt dê tươi mới, làm một bàn ăn phong phú tràn đầy.
Hạt cơm trắng nõn mượt mà, thịt kho tàu thơm nức mê người, sườn xào chua ngọt, thịt kho Đông Pha, canh thịt dê cay, cải ngọt xào gừng tỏi, canh lõi cải thảo, xà lách xào tỏi, cần tây xắt khúc xào*, một khay lớn hoa quả, mấy người nhìn mắt đều phát lục quang rồi!
Hơn nữa rau dưa xanh biếc đã lâu chưa ăn, khiến Lôi Khê cũng nhịn không được liều mạng gắp vào bát, Trữ Bằng ăn miệng đầy mỡ, lão đại của hắn ánh mắt quả nhiên sắc bén, đại tẩu tương lai không đơn giản, còn có thể lấy ra rau dưa tươi mới! Nghiêm Hàn cùng Đại Hắc còn đỡ, luôn luôn đi theo Lâm Phàm, phương diện ăn uống Lâm Phàm chưa từng ủy khuất hai người, bất quá bàn đồ ăn này chính là Lâm Phàm đầu tư làm, hai người không thẹn lương tâm mà tranh đoạt, trong lòng khó chịu, những thứ này vốn chỉ có mình (ta) hưởng thụ, mấy người này chiếm hời lớn.
Mấy ngày kế 7 người đều lười trong biệt thự, Lôi Khê, Hồng Tư cùng Nghiêm Hàn có đủ não tinh, đang thăng cấp, đi ra ngoài giết tang thi đối bọn họ cũng không mang lại ý nghĩa lớn. Hứa Sách nhìn ra đao lưng đen của Lâm Phàm không phải đồ tầm thường, liên hợp Trữ Bằng mỗi ngày quấn Lâm Phàm lấy vài cái đao tốt cho bọn hắn, cuối cùng Lâm Phàm bị quấy rầy đến không biện pháp, đảo qua kho hàng, quả thật phát hiện vài đồ thủ được chỗ Trần Nguyên, trong đó có mấy lưỡi dao nhọn xếp thành hình cây quạt cùng một roi dài màu đỏ làm bằng gân động vật nào đó, thực hợp Hứa Sách cùng Trữ Bằng, Lâm Phàm vung tay cho luôn.
Lâm Phàm cũng không quên phần Lôi Khê với Nghiêm Hàn, đưa Lôi Khê là thanh dao đút tay áo nhỏ**, còn đưa Nghiêm Hàn đoản kiếm khoảng nửa mét, Hồng Tư thì là cây búa nặng.
Mấy ngày này, Lôi Khê, Nghiêm Hàn, Hồng Tư, Đại Hắc liên tục tiến giai lên cấp 2, hơn ba người khác vất vả hấp thu não tinh, Đại Hắc đem não tinh như kẹo ngậm ăn, thừa dịp dính lấy Lâm Phàm, hưởng thụ niềm vui độc chiếm, ngẫu nhiên nắm vài khỏa não tinh ăn rồi ngủ một hồi, nhoáng cái, Đại Hắc liền tiến cấp, lỗ tai dài ra theo kiểu tai sói bạc, manh Lâm Phàm nước miếng chảy ròng, không có việc gì liền nhéo suốt ngày. Đương nhiên vì che dấu người khác, bình thường Đại Hắc đều đội mũ ẩn tai đi.
Trí lực Đại Hắc được đề cao không ít, nhưng cách người thường vẫn thiếu chút nữa, nhiều nhất hiểu được gây phiền toái, hãm hại một chút Lôi Khê cùng Nghiêm Hàn đáng ghét. (đáng yêu dã man =)))))
Nháy mắt, hơn một tuần trôi qua, trong khi Hứa Sách Trữ Bằng nắm giữ 8 phần vũ khí Lâm Phàm đưa, mấy người Lôi Khê cũng thêm thuần thục dị năng của mình hơn, tết âm đã gần ngay trước mắt.
Từ khi nguy cơ tang thi bùng nổ đến nay, còn có ba ngày nữa là ngày tết tân niên trọng yếu nhất đối với người Trung Hoa, đại biểu cho những điều mới, ký thác lên những khát vọng, thành kính. Các vị lão đại quân sự và chính trị an toàn khu vì nâng cao tinh thần mọi người, xóa bi quan, quyết định tổ chức một tràng náo nhiệt – cơm tối tất niên, mời toàn bộ những người may mắn sống sót cùng ăn một bữa no nê. Tin tức vừa tung ra, quả nhiên được mọi người ngóng trông, không chỉ bình dân khu trắng chảy nước miếng xòe ngón tay tính ngày, ngay cả binh lính bình thường, nhân viên công tác cấp thấp khu xanh lục cùng khu hồng cũng chờ mong không thôi, bọn hắn cũng chẳng tốt hơn so với bình dân bao nhiêu, nhiều nhất chỉ đủ không bị đói bụng.
Từ sau khi không khí rét lạnh mạnh mẽ tràn về cùng tang thi tiến hóa tạo thành hai tầng đả kích, an toàn khu thay đổi rất nhiều, nguyên bản lãnh đạo an toàn khu không quá coi trọng bình dân ở khu trắng, đã rộng lượng phân chia không ít công tác xây dựng cho dân thường, trừ các công trình phòng ngự cùng dựng bản thiết kế; ngoài ra còn đặc biệt phái một đội binh lính đến miễn phí giảng dạy phương pháp công kích, cổ vũ dân chúng đi ra an toàn khu không chỉ thu thập vật tư, có thể đánh chết tang thi cũng nhận được tích phân tương ứng, đương nhiên cách tính toán làm sao còn cần thay đổi dần, trước mắt đang dùng phương pháp khá ngốc nghếch, đó là mang đầu tang thi về, mỗi đầu đổi 0.1~0.2 điểm tích phân, nói cách khác, giết một con tang thi, liền ít nhất có thể đảm bảo lượng cơm một ngày, giết nhiều thêm nữa không chừng có thể trải qua cuộc sống thật tốt.
Nói đến giết tang thi, Lâm Phàm nhịn không được cười trộm, đại khái hôm trước, nhà nghiên cứu phía chính phủ rốt cuộc hiểu ra được tác dụng của não tinh, tuyệt đối là thời khắc lịch sử đối với mạt thế. Quân sự và chính trị họp lại sau đó đột nhiên nhớ tới hơn tuần trước sau khi dị tượng xảy ra, có nhiệm vụ chiếm xưởng may đánh chết lượng lớn tang thi, nếu nhân viên nghiên cứu kết luận là đúng, thế thì 2000 tang thi bị giết kia có ít nhất một nửa có não tinh. Quân đội biết được khẩn cấp cử binh lính đến khảo sát, chỉ thấy cảnh vườn không nhà trống, đầu tang thi tiến hóa có não tinh toàn bộ bị xé ra, quan chấp hành nhiệm vụ nổi giận còn tưởng để lộ ra tin tức, cuối cùng nhân viên nghiên cứu đưa khẳng định não tinh bị đào ra ít nhất một tuần rồi, khi đó còn chưa có nghiên cứu ra tác dụng của não tinh, vì vậy chỉ có thể chán nản quay về an toàn khu chờ ăn mắng.
Đương nhiên, việc này cũng chẳng liên quan đến dân chúng, cả an toàn khu tựa hồ đều bị huy động, quét tước trang trí, còn có một vài người làm văn nghệ, sôi nổi thành lập các đoàn thể biểu diễn, do đoàn ca múa quân sự và chính trị tiến hành lựa chọn, cuối cùng sẽ chọn ra 10 bài hát, người được chọn còn được thưởng 0.5 tích phân, làm dân chúng càng thêm kích động.
Lâm Phàm cũng nhân không khí hân hoan vui sướng, từ không gian lấy ra chữ phúc, câu đối tết, còn có giấy cắt hình thù xinh đẹp, đem biệt thự trang hoàng ấm áp cực kỳ. Từ khi Lâm Phàm nửa vời bộc lộ dị năng không gian, trong biệt thự hoa quả rau dưa sẽ không ngừng được cung cấp, còn lấy ra vài cái máy tính, để mọi người giết thời gian.
Đêm 30 dưới sự chờ đợi của mọi người, đến.
~~~~~~~~
*: Thịt kho Đông Pha, một trong những món nổi tiếng của Trung Quốc, cách làm khá phức tạp, đầu tiên chọn tảng thịt lợn ba chỉ, cạo sạch bì, rửa sạch để ráo. Bắc chảo làm nóng mỡ, úp phần bì xuống di đi di lại, cốt để có được bì cứng, ăn sẽ ngon hơn sau khi kho, chắc thế =))) Sau đó, luộc cả tảng thịt cho chín tới, đừng chín vừa. Vớt thịt ra cắt thành miếng vuông vức, lấy một nồi đất, hoặc nồi để kho, cho củ của hành lá, gừng … xuống đáy lót, đặt tấm lạt mắt to lên trên, rồi xếp từng miếng thịt sắp hàng vào, có thể buộc cọng hành lá đã trần qua như buộc bánh chưng vào miếng thịt cho đẹp, sau đó đổ xì dầu, mắm muối tiêu…. cho vừa miệng, đậy vung lại kho
Cải ngọt xào gừng tỏi
Canh lõi cải thảo
Cần tây xắt khúc xào
**: Dao đút tay áo nhỏ, là 1 trong 2 loại dưới đây, loại dưới nó là dao gập
“Lâm Phàm, ở cùng ta.” Nghiêm Hàn mặt nhăn nhíu, lạnh giọng hạ lệnh. (=))) giời, được lúc lên mặt)
“Ô ô…” Đại Hắc không thể nói lưu loát, chỉ có thể ủy khuất nhìn Lâm Phàm. (chỉ giỏi làm nũng, cho nên giờ mới dừng tại chấm mút =)))) số nhọ nhất hội)
“Còn hơn hai tên tiểu tử, chúng ta thích hợp nhất.” Lôi Khê ám muội hướng Lâm Phàm cười cười, nhìn khiến Lâm Phàm nhiệt huyết sôi trào.(Chẹp, Lôi hoàng đế trưởng thành hơn nha, kinh nghiệm dụ dỗ dày dặn nha, thảo nào… hahahaaaa)
Lâm Phàm thật rối rắm, Nghiêm Hàn hiện tại là đối tượng hắn thích nhất, sư tử con lãnh ngạo gợi ham muốn chinh phục của hắn, chính là sau khi biết tên này mới 17 tuổi, thật sự không xuống tay được! Đại Hắc hắn tín nhiệm nhất, cũng là đối tượng duy nhất lúc còn thanh tỉnh hắn có thể thoải mái ra vào không gian, đáng tiếc lại là Bán Thú nhân sơ cấp, để hắn cùng Đại Hắc tựa như chơi nhân thú, khẩu vị quá nặng không tiếp thụ được! Lôi Khê thật ra là đối tượng thích hợp nhất, thành thục tự chủ, diện mạo hợp khẩu vị Lâm Phàm, nhưng trực giác cho Lâm Phàm biết, Lôi Khê tuyệt đối không giống vẻ ngoài hảo tụ hảo tán(dễ yêu dễ chia tay), cho nên vẫn luôn do dự không bước tới.
Phải như thế nào chọn a!
Thảo luận đến mức Trữ Bằng, Hứa Sách, Hồng Tư đói bụng muốn nổi bão, vẫn chưa ra kết quả, cuối cùng Lâm Phàm không thể không quyết định, ba ngày một vòng, hắn mỗi ngày ngủ cùng từng người, tuyệt đối công bằng, ai cũng không được ầm ĩ, nếu không hủy quyền tham dự!
Này ngay cả Nghiêm Hàn cũng không dám ầm ĩ, nếu tiếp tục chính là tiện nghi hai tên còn lại!
Mặc kệ những người này, Lâm Phàm đi vào bếp nấu cơm, khu đen trong phòng còn có cả gas! Quả nhiên tiền nào của nấy a! Bởi vì không gian đã lộ ra một mặt bất phàm, Lâm Phàm cũng lười giấu nữa, trực giác nói cho hắn biết rằng những người này có thể tín nhiệm, vì thế Lâm Phàm lấy ra hoa quả rau dưa đã lâu chưa ăn, còn có thịt lợn thịt dê tươi mới, làm một bàn ăn phong phú tràn đầy.
Hạt cơm trắng nõn mượt mà, thịt kho tàu thơm nức mê người, sườn xào chua ngọt, thịt kho Đông Pha, canh thịt dê cay, cải ngọt xào gừng tỏi, canh lõi cải thảo, xà lách xào tỏi, cần tây xắt khúc xào*, một khay lớn hoa quả, mấy người nhìn mắt đều phát lục quang rồi!
Hơn nữa rau dưa xanh biếc đã lâu chưa ăn, khiến Lôi Khê cũng nhịn không được liều mạng gắp vào bát, Trữ Bằng ăn miệng đầy mỡ, lão đại của hắn ánh mắt quả nhiên sắc bén, đại tẩu tương lai không đơn giản, còn có thể lấy ra rau dưa tươi mới! Nghiêm Hàn cùng Đại Hắc còn đỡ, luôn luôn đi theo Lâm Phàm, phương diện ăn uống Lâm Phàm chưa từng ủy khuất hai người, bất quá bàn đồ ăn này chính là Lâm Phàm đầu tư làm, hai người không thẹn lương tâm mà tranh đoạt, trong lòng khó chịu, những thứ này vốn chỉ có mình (ta) hưởng thụ, mấy người này chiếm hời lớn.
Mấy ngày kế 7 người đều lười trong biệt thự, Lôi Khê, Hồng Tư cùng Nghiêm Hàn có đủ não tinh, đang thăng cấp, đi ra ngoài giết tang thi đối bọn họ cũng không mang lại ý nghĩa lớn. Hứa Sách nhìn ra đao lưng đen của Lâm Phàm không phải đồ tầm thường, liên hợp Trữ Bằng mỗi ngày quấn Lâm Phàm lấy vài cái đao tốt cho bọn hắn, cuối cùng Lâm Phàm bị quấy rầy đến không biện pháp, đảo qua kho hàng, quả thật phát hiện vài đồ thủ được chỗ Trần Nguyên, trong đó có mấy lưỡi dao nhọn xếp thành hình cây quạt cùng một roi dài màu đỏ làm bằng gân động vật nào đó, thực hợp Hứa Sách cùng Trữ Bằng, Lâm Phàm vung tay cho luôn.
Lâm Phàm cũng không quên phần Lôi Khê với Nghiêm Hàn, đưa Lôi Khê là thanh dao đút tay áo nhỏ**, còn đưa Nghiêm Hàn đoản kiếm khoảng nửa mét, Hồng Tư thì là cây búa nặng.
Mấy ngày này, Lôi Khê, Nghiêm Hàn, Hồng Tư, Đại Hắc liên tục tiến giai lên cấp 2, hơn ba người khác vất vả hấp thu não tinh, Đại Hắc đem não tinh như kẹo ngậm ăn, thừa dịp dính lấy Lâm Phàm, hưởng thụ niềm vui độc chiếm, ngẫu nhiên nắm vài khỏa não tinh ăn rồi ngủ một hồi, nhoáng cái, Đại Hắc liền tiến cấp, lỗ tai dài ra theo kiểu tai sói bạc, manh Lâm Phàm nước miếng chảy ròng, không có việc gì liền nhéo suốt ngày. Đương nhiên vì che dấu người khác, bình thường Đại Hắc đều đội mũ ẩn tai đi.
Trí lực Đại Hắc được đề cao không ít, nhưng cách người thường vẫn thiếu chút nữa, nhiều nhất hiểu được gây phiền toái, hãm hại một chút Lôi Khê cùng Nghiêm Hàn đáng ghét. (đáng yêu dã man =)))))
Nháy mắt, hơn một tuần trôi qua, trong khi Hứa Sách Trữ Bằng nắm giữ 8 phần vũ khí Lâm Phàm đưa, mấy người Lôi Khê cũng thêm thuần thục dị năng của mình hơn, tết âm đã gần ngay trước mắt.
Từ khi nguy cơ tang thi bùng nổ đến nay, còn có ba ngày nữa là ngày tết tân niên trọng yếu nhất đối với người Trung Hoa, đại biểu cho những điều mới, ký thác lên những khát vọng, thành kính. Các vị lão đại quân sự và chính trị an toàn khu vì nâng cao tinh thần mọi người, xóa bi quan, quyết định tổ chức một tràng náo nhiệt – cơm tối tất niên, mời toàn bộ những người may mắn sống sót cùng ăn một bữa no nê. Tin tức vừa tung ra, quả nhiên được mọi người ngóng trông, không chỉ bình dân khu trắng chảy nước miếng xòe ngón tay tính ngày, ngay cả binh lính bình thường, nhân viên công tác cấp thấp khu xanh lục cùng khu hồng cũng chờ mong không thôi, bọn hắn cũng chẳng tốt hơn so với bình dân bao nhiêu, nhiều nhất chỉ đủ không bị đói bụng.
Từ sau khi không khí rét lạnh mạnh mẽ tràn về cùng tang thi tiến hóa tạo thành hai tầng đả kích, an toàn khu thay đổi rất nhiều, nguyên bản lãnh đạo an toàn khu không quá coi trọng bình dân ở khu trắng, đã rộng lượng phân chia không ít công tác xây dựng cho dân thường, trừ các công trình phòng ngự cùng dựng bản thiết kế; ngoài ra còn đặc biệt phái một đội binh lính đến miễn phí giảng dạy phương pháp công kích, cổ vũ dân chúng đi ra an toàn khu không chỉ thu thập vật tư, có thể đánh chết tang thi cũng nhận được tích phân tương ứng, đương nhiên cách tính toán làm sao còn cần thay đổi dần, trước mắt đang dùng phương pháp khá ngốc nghếch, đó là mang đầu tang thi về, mỗi đầu đổi 0.1~0.2 điểm tích phân, nói cách khác, giết một con tang thi, liền ít nhất có thể đảm bảo lượng cơm một ngày, giết nhiều thêm nữa không chừng có thể trải qua cuộc sống thật tốt.
Nói đến giết tang thi, Lâm Phàm nhịn không được cười trộm, đại khái hôm trước, nhà nghiên cứu phía chính phủ rốt cuộc hiểu ra được tác dụng của não tinh, tuyệt đối là thời khắc lịch sử đối với mạt thế. Quân sự và chính trị họp lại sau đó đột nhiên nhớ tới hơn tuần trước sau khi dị tượng xảy ra, có nhiệm vụ chiếm xưởng may đánh chết lượng lớn tang thi, nếu nhân viên nghiên cứu kết luận là đúng, thế thì 2000 tang thi bị giết kia có ít nhất một nửa có não tinh. Quân đội biết được khẩn cấp cử binh lính đến khảo sát, chỉ thấy cảnh vườn không nhà trống, đầu tang thi tiến hóa có não tinh toàn bộ bị xé ra, quan chấp hành nhiệm vụ nổi giận còn tưởng để lộ ra tin tức, cuối cùng nhân viên nghiên cứu đưa khẳng định não tinh bị đào ra ít nhất một tuần rồi, khi đó còn chưa có nghiên cứu ra tác dụng của não tinh, vì vậy chỉ có thể chán nản quay về an toàn khu chờ ăn mắng.
Đương nhiên, việc này cũng chẳng liên quan đến dân chúng, cả an toàn khu tựa hồ đều bị huy động, quét tước trang trí, còn có một vài người làm văn nghệ, sôi nổi thành lập các đoàn thể biểu diễn, do đoàn ca múa quân sự và chính trị tiến hành lựa chọn, cuối cùng sẽ chọn ra 10 bài hát, người được chọn còn được thưởng 0.5 tích phân, làm dân chúng càng thêm kích động.
Lâm Phàm cũng nhân không khí hân hoan vui sướng, từ không gian lấy ra chữ phúc, câu đối tết, còn có giấy cắt hình thù xinh đẹp, đem biệt thự trang hoàng ấm áp cực kỳ. Từ khi Lâm Phàm nửa vời bộc lộ dị năng không gian, trong biệt thự hoa quả rau dưa sẽ không ngừng được cung cấp, còn lấy ra vài cái máy tính, để mọi người giết thời gian.
Đêm 30 dưới sự chờ đợi của mọi người, đến.
~~~~~~~~
*: Thịt kho Đông Pha, một trong những món nổi tiếng của Trung Quốc, cách làm khá phức tạp, đầu tiên chọn tảng thịt lợn ba chỉ, cạo sạch bì, rửa sạch để ráo. Bắc chảo làm nóng mỡ, úp phần bì xuống di đi di lại, cốt để có được bì cứng, ăn sẽ ngon hơn sau khi kho, chắc thế =))) Sau đó, luộc cả tảng thịt cho chín tới, đừng chín vừa. Vớt thịt ra cắt thành miếng vuông vức, lấy một nồi đất, hoặc nồi để kho, cho củ của hành lá, gừng … xuống đáy lót, đặt tấm lạt mắt to lên trên, rồi xếp từng miếng thịt sắp hàng vào, có thể buộc cọng hành lá đã trần qua như buộc bánh chưng vào miếng thịt cho đẹp, sau đó đổ xì dầu, mắm muối tiêu…. cho vừa miệng, đậy vung lại kho
Cải ngọt xào gừng tỏi
Canh lõi cải thảo
Cần tây xắt khúc xào
**: Dao đút tay áo nhỏ, là 1 trong 2 loại dưới đây, loại dưới nó là dao gập
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook