Du hành sang các thế giới
-
Chương 13: Tình hữu nghị với Akame
Bách khi bế Akame vào trong rồi cậu vào rừng săn ma thú, cậu vừa đi vừa suy nghĩ là tại sao lúc cậu đến đây thì không có một con thú nào cả, thì cậu nhận được câu trả lời đế từ hệ thống
- --------------chú thích-------------
Vì lúc hệ thống đang khởi động thì
hệ thống đã lập nên một từ trường
bảo vệ chủ nhân khỏi ma thú
bằng cách không muốn đến gần chủ
nhân.
- ---------------------------------------
Bách sau khi xem xong thì cậu hiểu vì sao lúc cậu hét lên thì không có con thú nào lại mlem cậu cả. Vừa đi vừa trò chuyện với Slayer về bản chất của Mana thì Bách cảm nhận được có một con quái thú đang chạy lại gần đây
- Nó hình như là một con thằn lằn mập nửa nhỉ- Bách nói
Bách gầm lên một tiếng khi ở trạng thái Long nhân để đuổi cái con quái kia, nhưng đúng như Bách dự đoán nó không hề sợ hãi khi nghe thấy tiếng gầm của Bách mà chỉ thấy nó càng hung hăng hơn.
- Đúng như mong đợi từ một con quái vật-Bách cười và nói.
Con quái cuối cùng đã tìm thấy con "mồi" của nó. Hai con quái vật đang mặt đối mặt với nhau, một luồn sức mạnh cực kì đáng sợ tỏa ra từ con quái vật. Bách nhận xét nếu nó xuất hiện cùng với Oker thì chỉ có cái chết đang chờ đợi nó nhưng nó không hề tầm thường tí nào, theo sự đo lường sức mạnh của Bách thì con quái này nó mạnh gắp đôi Tyrant và xác của Tagool cộng lại trong thế giới Akame ga kill.
- Lại thêm một thứ thú vị nữa rồi
Khi nói xong, thì cả hai lao vào trận chiến 1 chiều. Đúng là một con quái vật đ@o có não, nó tưởng sở hữu sức mạnh như nó là vô địch rồi nhưng nó không hề tưởng tượng được một con quái vật như Bách có thể tồn tại như thế cả. Một cú chém đến từ Slayer đã khiến cho cái đầu của nó lìa xa thân thể, không hề có một chút khoan nhượng nào đến từ Bách. Sau khi hấp thụ tất cả Mana của con quái thú đó thì Bách lại nghe tiếng Slayer:
- Chủ nhân! Cuối cùng tôi cũng hấp thụ tất cả mana biến chất rồi
- Ủa ta tưởng mày đã hấp thụ hết nó rồi chứ.
- Không đâu món mana này nó hơi khó hấp thụ vì nó biến chất nhưng thành quả thu được thì cực kỳ đáng giá đấy chủ nhân
- Vậy ngươi thu nhận được gì
- Đó là skill Nguyền rủa của thanh kiếm Muda gi đó đấy
- Murasame ông ơi
- À đúng rồi Murasame
- Chúng ta có thể thử nó được không- Slayer nói với một tông giọng cầu xin trong đầu Bách.
- Haiz, được rồi.
Bách dùng khả năng của mình để tìm một quái nữa. Chỉ sau một vài mili giây thì Bách có thể tìm được một con sư tử sừng, một trong những con đã bị chém bởi Akame trong phim, Bách ngay lập tiếp cận nó bằng tốc độ racing boy của mình. Nhưng cậu cảm thấy một điều gì đó bất thường khi đang phóng đi
- Đây là một cô gái mà, sao cô ta lại ở kế gần con quái kia chứ-Bách nói thầm.
- Kệ đi cứu người là quan trọng nhất.
Bách lao đi với tốc độ còn cao hơn lúc nãy, để ngay lập tức tiếp cận con quái vật
Tiếp cận con quái sư tử đó, lúc nó đang chuẩn bị "hiếp dâm" cô gái. Bách dùng thanh Slayer ở dạng katana chém một nhát vào nó, y hệt như những gì Bách nhớ về khả năng Teigu của Akame trong truyện nhưng tốc độ lan lời nguyền nhanh hơn gấp mấy trăm lần. Tuy nhát chém chỉ làm xướt con quái vật nhưng những vết bùa đã ngay lập tức lan ra và đắp chiếu cho kẻ địch.
Người con gái suýt nữa thì bị ăn thịt bởi con quái vật đó thì khóc nức nở cả lên và những thứ nước thánh chảy ra từ váy của cô nàng. Thật ra đây không phải là một cô gái mà là một cô bé mặc chiếc váy liền áo màu hồng, mái tóc bạch kim của cô bé cài thêm một cái nơ caro sọc. Những giọt nước mắt lăn dài từ một đôi mắt màu xanh biếc, chảy xuống nước da trắng hồng của cô bé, nhìn chung là cô bé này rất xinh đẹp nhưng Bách đ@o phải Lolicon nên mấy chuyện này không ảnh hưởng gì tới Bách. Thấy cô bé sợ hãi như vậy thì Bách mới trấn an cô bé:
- Này con quái vật chết rồi, em sẽ không sao đâu
- Thật chứ-Cô bé nín khóc nói với Bách
- Thật!
Cô bé đã ngừng khóc, nhóc đó lại gần chân Bách rồi ôm rồi nói:
- Anh sẽ bảo vệ em chứ?-Cô bé nói với đôi mắt long lanh như cún con
- Không-Bách trả lời với một khuôn mặt cười tươi như mặt trời
Cô bé khi nghe câu nói đùa của Bách thì khóc còn to hơn lúc nãy tới mức cả khu rừng đều nghe thấy, khi nghe cô bé khóc to như vậy thì Bách lấy tay bịt miệng cô nhóc này như mấy ông bắt cóc rồi nói:
- Này, này anh đùa thôi mà
- Thật ạ?
- Thật!
- Oni-chan không đùa chứ
Bách cảm thấy khó hiểu vì tại sao cái hệ thống không dịch từ oni-chan nhưng cậu gạt đi mà hỏi cô nhóc:
- Em tên gì?
- Em tên Kanne
- Em ở đâu?-Bách hỏi tiếp
- Em ở phía bên kia ngọn núi.
- Em..........
30 phút sau ~~~
Bách hỏi thêm một số câu hỏi nữa cho Kanne, sau một hồi hỏi thăm thì cậu tổng kết được một số thông tin quan trọng. Đầu tiên là cô bé này sống ở bên kia ngọn nói, thứ hai là cô bé ấy đi vào chỗ này vì muốn tìm một số cây táo và cái thứ ba làm Bách ngờ nhất đó là cô bé này đã 18 tuổi rồi, khi nghe xong số tuổi của cô " thiếu nữ" loli này thì bách suýt ngất vì nhìn thế nào đây cũng là một cô bé mới 12 tuổi.
Sau khi nghe hết thông tin về cô nàng loli này thì Bách hóa thành dạng long nhân, rồi dùng cánh để bay về phía bên kia ngọn núi. Tới nơi Bách khá bất ngờ là cô bé này sống một mình trong một căn nhà nhỏ phía chân ngọn núi. Bách hỏi Kanne:
- Gia đình em đâu rồi
- Họ bị giết rồi-Cô nàng loli này vừa nói vừa ngậm ngùi khóc
- Họ bị giết bởi chính con quái vật mà anh đã giết đấy.
- Vậy..........à-Bách ngậm ngùi nói
- Anh sẽ ở lại đây chứ, anh hứa sẽ bảo vệ em mà- Cô nhóc này nói với tộng giọng vui ve khác hẳn với vẻ mặt u buồn lúc nãy
- Xin lỗi! Anh còn việc phải làm nên không thể ở với em được nhưng anh hứa anh sẽ đến chơi với em mà.
- Thật chứ! Lâu lắm rồi em không bạn rồi.
Nói xong Bách đưa Kanne một viên ngọc, nó có tác dụng là sẽ bẻ cong mana quanh ngôi nhà khiến cho nó như tàng hình trước mặt mấy con quái thú. Dù sao thì nó chỉ có tác dụng với ma thú chứ không có tác dụng với ma thú và nó chỉ là một vật phẩm hạng (F) nên Bách rộng lượng cho Kanne.
Bất giác bụng của Kanne kêu lên khiến cho cô nàng loli này đỏ hết cả mặc, còn ông Bách thì cười hì hì rồi đưa cho cô một phần Rồng xào xả ớt từ trong không gian của hệ thống. Việc này khiến cho cô rất cảm kích Bách, nàng loli này vừa gắp miếng thịt đưa vào miệng. Cô nhường như bị dịch chuyển sang một thế giới khác, một thế giới tràn đầy những con rồng nhỏ bay lượn xung quanh, và cùng nhau nhảy múa. Sau một lúc thì Kanne mới trở lại thực tại khi ăn món ăn của Bách làm với khuôn mặt hạnh phúc, cô nói:
- Món này ngon quá Oni-chan.
- Đương nhiên rồi, món anh nấu mà-Bách tự tin nói
Sau một hồi buôn chuyện với Kanna, Bách để lại cho cô một phần thịt nữa rồi rời đi.
Bách quay lại chỗ Akamem lúc bách quya về thì đúng ngay lúc Akame tỉnh dậy. Thấy mình đang nằm trong chỗ của kẻ địch, cô cầm Murasame lên chuẩn bị chiến đấu tiếp, nhưng Bách lại hỏi cô:
- Cô còn muốn chiến nữa à?
Đáp trả lại câu nói của Bách, Akame lạnh lùng trả lời:
- Đúng vậy.
Bách không thể hiểu nổi chuyện gì xảy ra với cô một năm trước khi cuộc đảo chính bắt đầu cả, cậu thở dìa vì trong truyện cô không hề tin ai và gần như cũng không có biểu cả gì, Bách nghĩ chắc cậu ta đã giết Oker, sinh vật mạnh nhất trong thế giới Akame ga kill hiện giờ nên một số chuyện sẽ diễn ra ngoài ý muốn. Bất ngờ cô nói:
- Không thể nào! tất cả những vết bớt đã biến mất rồi.
- Ngạc nhiên à? ta làm đó.-Bách hớn hở trả lời
- Sao ngươi có thể làm được chứ, cái giá phải trả của con át chủ bài là không thể biến mất.
Nghe cô nói như vậy, Bách giựt lấy thanh kiếm của cô đang cầm trên tay. Rút vỏ của nó ra, rồi tung ra một cú chém cực nhanh hướng về cô, Đường kiếm chỉ đi xướt qua da của cô để lại một vết cắt nhỏ. Nhưng lần này biểu cảm của cô khác hẳn lần trước, chỉ có một khuôn mặt lạnh, dường như cô đã ổn định lại cảm xúc của mình khi gặp Bách, mà nói
- Lời nguyền không hoạt động à. Không thể nào, ngươi đã phá hỏng Tegui của ta rồi à.
Để chứng minh cho cô thấy Murasame không hề bị mình làm gãy, cậu quăng lại cho Akame kiểm tra, nhưng cô cũng không thấy sự hư hại gì đến từ nó, điều này càng khiến cô thấy tên Bách này vô cùng bí ẩn không những hạ gục được cô còn có thể hóa giải lời nguyền của cô nữa.
- Thật à? Nó không hề bị hư hại một chút nào cả.
- Bây giờ cô tin ta chưa?-Bách lại hỏi Akame
Cô không hề để tâm đến câu hỏi của Bách. Mà thứ cô để tâm hiện giờ đó chính là chuyện chạm bàn tay trần của mình vào chính cây kiếm Murasame, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nếu cô không gặp được Bách. Thấy cô như vậy thì Bách nhắc nhở:
- Tới giờ cơm rồi này, cô muốn ăn không.
Nói xong Bách lôi từ trong balo cậu đã chuẩn bị trước đó mà kết nối không gian hệ thống vào, một dĩa thịt rồng xào xả ớt nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Đưa cho Akame, cô hỏi Bách:
- Sao ngươi không giết ta?
- Vì ta có hận thù gì cô mà phải cho cô đi ngắm gà hả. Với lại cô có nhìn thấy cái áo của ta không.
Bây giờ Akame mới chú ý tới cái thứ mà tên Wibu đang mặc, một chiếc áo in hình của cô và các người đồng đội khác nhưng có thêm một người khác nữa đó là Tatsumi, cô thấy điểm này rất lạ nên mới hỏi Bách nhưng Bách chỉ trả lời cô là tương lai sẽ làm sáng tỏ tất cả.
Khi ăn xong cô hỏi lại Bách:
- Ngươi là người của hoàng gia phải không? Tại sao ngươi không giết ta.
Lần đầu Bách thấy Akame nói như vậy có chút bất ngờ, Bách không ngờ một người gần như không bao giờ giao tiếp một cách lưu loát mà có thể hỏi Bách mấy câu như thế này thật đáng bất ngờ:
- Sao cô tin người quá vậy, ta nói ta là người của hoàng gia là cô tin luôn sao?
- Ý ngươi là gì.
Bách thở dài, cậu không ngờ là Akame không thể hiểu hàm ý của cậu, một cái hàm ý mà đến cả đứa trẻ học tiểu học là có thể hiểu tường tận ý nghĩa cảu nó, nhưng Akame lại không thể hiểu nó:
- Ý ta là cô quá tin người đấy.
Akame gật gù tỏ vẻ hiểu rồi, nhưng trong thâm tâm cô từ chối hiểu cái thằng Bách, cái thằng mà đã tét đít cô bằng dôi dép tổ ong thần thánh. Khi thấy cô nàng đã tỏ vẻ hiểu rồi thì Bách mới tỏ ra cái bộ mặt cáo già của mình, Bách đúng ra là một cái tứ gì đó sống hơn mấy tỷ năm rồi, còn Akame cô chỉ mới sống được vài chục năm trên cái thế giới này thôi, nên không thể so cùng Bách về trí tuệ lẫn sự ranh ma.
- Cô còn nợ tôi một thứ đấy.
Akame thì không thể biết cái thứ cô nợ Bách là thứ gì, nên cô hỏi Bách bằng cái giọng gây thơ nhất của mình, nhưng lần này cô chính thức xác nhận Bách không phải kẻ thù của mình nên cô đổi cách xưng hô:
- Tôi nợ gì anh hả?
- Cô còn nợ ta một suất thịt rồng.
- Bao nhiêu?
Sao khi nghe câu hỏi "Bao nhiêu" phát ra từ miệng của Akame, Bách mỉm cười đê tiện nói:
- Đây là thịt rồng hảo hạng, con rồng này trên thế giới chỉ có duy nhất một con. Cộng thêm cái tài năng đầu bếp của tôi nữa nên tôi tính rẻ cho cô 300 đồng vàng. Mà tôi thấy cô xinh đấy, cỡ ngực thì đạt được C-cup rồi đấy, hình như là 38 cm phải không. Nên bán cô cho nhà thổ thì cũng được giá đấy.
Akame nghe xong cứ tưởng mình nghe nhầm là 30 đồng vàng chứ không phải là 300 đồng vàng, cô còn thấy khiếp đảm hơn cái người đàn ông đang đứng trước mặt mình vài hắn có thể đoán gần đúng cỡ ngực của cô. Vì thế cô hỏi Bách lại nhưng khi nghe bách xác nhận nó đúng là 300 đồng vàng thì khuôn mặt vô cảm của cô nàng bỗng hiện lên một chút cảm xúc sợ hãi, cái sợ đầu tiên của cô là tên này phải làm gì cô mới cho cô vào nhà thổ, nhưng với số tiền siêu to khổng lồ ấy có thể giúp một phần của quân Cách mạng yên ổn về lực lượng, lương thục, vũ khí, thuốc men trong vòng một tháng thì căn bản cô không trả nổi. Khi Bách nhìn thấy biểu cảm đó của cô, thấy khá hài lòng, một con người vô cảm như cô mà thấy được biểu cảm như vậy quá là hiếm thấy. Không những thế Bách còn nhìn được trực tiếp chứ không cần thông qua cái màn hình nữa, điều này đối với một thằng wibu như Bách là quá tuyệt vời, nên cậu mới cho cô hi vọng.
- Cô chưa trả bây giờ cũng không sao. Vì tôi cũng có lỗi khi đã phá hủy Tegui của cô, nên món nợ này sẽ được giảm một nửa, và tôi cũng đang dự định mở một quán ăn ở trong kinh đô Đế quốc, chỉ cần cô giới thiệu với quân cách mạng hay nói đúng hơn là Night Raid tới thì phần nợ của cô sẽ được xóa, mà hơn hết tôi cũng sẽ miễn phí phần cho cô.
Nghe xong cái bản hợp đồng ác quỷ của Bách thì Akame sáng cả mắt lên,mặc kệ cái tính logic của câu nói, chuyện này đối với cô là quá tốt. Với cái thể loại ham ăn như cô nàng thì nghe cái đề nghị thì chắc chắn sẽ đồng ý và sẽ không bị tên Bách lếu lều
Hai người bắt tay nhau thể hiện sự hữu nghị, Bách mua một tờ giấy trong của hàng trong đó ghi hai chữ bằng tiếng Việt "Miễn phí" rồi đưa cho Akame. Cô nhìn nó mà không biết nó có ý nghĩa gì, Bách xạo lìn rằng nó là một mật mã chỉ có Bách biết được. Cô vui mừng cầm tờ giấy mà trở lại căn cứ.
Bách lúc giải quyết được Akame rồi thì tiếp tục nghĩ cách bảo vệ cho Kanne. Việc cô ở lại một mình trong ngọn núi này quá nguy hiểm mà Bách còn có nhiệm vụ phải hoàn thành nữa nên không thể bảo vệ cô, nên cậu đưa ra một quyết định sẽ phải tìm đến trò đỏ đen mang tên Hệ thống Gacha một lần nữa
Buổi chiều hôm ấy cả khu rừng chìm trong máu và mùi xác chết của mấy con quái vật.
Cuối cùng Bách cũng quay ra một vũ khí mang tên Koyenda rank (C+), nó có tác dụng điều khiển tất cả ma thú tuy chỉ dùng được trong thế giới của Akame ga kill nên rank của nó chỉ còn có (C+), nó mang hình dáng của sáo làm bằng tre với tám lỗ trên thân nhưng nó đặc biệt ở một chỗ được đính thêm một cái hình lưỡi hái nhỏ ở đàu cây sáo. Khi nhận được vật phẩm này thì trời đã tối rồi, nên bách tức tốc bay đến nhà của Kanne. Nhưng trước khi đưa cô nàng thì Bách cũng dùng thử. Hiệu quả còn trên cả mong đợi, chỉ bằng một khúc sáo đã thu hút được 5 con khỉ đột khổng lồ, tám con ếch khủng long và ba con thổ long ( mấy con rết mà Tatsumi giết đầu Anime). Sức mạnh này thật quá kinh khủng trong thế giới Akame ga kill. Nếu cô nàng Kanne mà thổi một khúc đủ dài thì có thể điều khiển hết tất cả quái vật trong thế giới này.
Bách cuối cùng đến nhà Kanne. Chưa kịp gõ cửa thì cô nàng đã chạy ra ôm lấy Bách mà nói với một khuôn mặt tươi cười, khuôn mặt của cô nàng, nó đáng yêu tới mức có thể khiến một lũ Lolicon phải ngồi nhà đá và ăn cơm nhà nước:
- Bách onii-chan. Anh nhớ em rồi phải không, nên mới tới đây gặp em
Bách đáp trả lại khuôn mặt dẽ thương ấy, bằng một biểu cảm hết sức ngượng ngạo, nói:
- Không anh chỉ ghé qua để tặng em vài món đồ thôi.
Bách lôi cây sáo ra từ trong cái túi quần, thật ra cậu đã nhét nó vào trong không gian của hệ thống nhưng vì không tiện dùng không gian của hệ thống nên mới làm như vậy trước mặt Kanne.
Cô cùng Bách bước ra thử sự tương thích của cô với cây sáo Koyenda. Sức mạnh của nó trong tay cô còn lớn hơn những gì Bách mong đợi, chỉ bằng một khúc nhạc là cô nàng đã lôi kéo hơn 10 con khỉ đột khổng lồ rồi, cây sáo này trong tay cô còn bá hơn lúc ở trong tay Bách nữa.
Cô được chứng kiến sức mạnh của nó mang lại thì vui hết cả lên, quên cả chuyện ý tứ mà hôn lên má Bách một cái. Lúc nhận ra thì cô nàng ngượng ngùn đỏ mặt còn Bách thì không quan tâm lắm vì chuyện này xảy ra với cậu cả nghìn lần rồi.
Khi thử sức mạnh của cây sáo xong, thì Bách cùng Kanne vào nhà làm chuyện gì đó mà chỉ nghe:
- A ~ Đã....QUÁ BÁCH ONII-CHAN-Kanne
- Đúng ~ là...Đã thật-Bách.
Khi làm xong thì Bách dẫn Kanne đi thử mấy bộ váy mà cậu đã mua từ hệ thống. Nhận được sự phản hồi tích cực của Kanne, Bách cảm thấy vui lắm. Sau màn thử đồ thì bách ngủ lại tại nhà của Kanne
P/s: Nhân vật Kanne hoàn toàn không có trong đại ý của tác giả, chỉ là trong lúc viết truyện này. Tác giả chỉ muốn thêm thời gian của bách trong rừng thêm thú vị chứ không phải quay quanh Akame. Nên về sao thì sự phát triển của Kanne có chút vấn đề nên mong đạo hữu thông cảm
- --------------chú thích-------------
Vì lúc hệ thống đang khởi động thì
hệ thống đã lập nên một từ trường
bảo vệ chủ nhân khỏi ma thú
bằng cách không muốn đến gần chủ
nhân.
- ---------------------------------------
Bách sau khi xem xong thì cậu hiểu vì sao lúc cậu hét lên thì không có con thú nào lại mlem cậu cả. Vừa đi vừa trò chuyện với Slayer về bản chất của Mana thì Bách cảm nhận được có một con quái thú đang chạy lại gần đây
- Nó hình như là một con thằn lằn mập nửa nhỉ- Bách nói
Bách gầm lên một tiếng khi ở trạng thái Long nhân để đuổi cái con quái kia, nhưng đúng như Bách dự đoán nó không hề sợ hãi khi nghe thấy tiếng gầm của Bách mà chỉ thấy nó càng hung hăng hơn.
- Đúng như mong đợi từ một con quái vật-Bách cười và nói.
Con quái cuối cùng đã tìm thấy con "mồi" của nó. Hai con quái vật đang mặt đối mặt với nhau, một luồn sức mạnh cực kì đáng sợ tỏa ra từ con quái vật. Bách nhận xét nếu nó xuất hiện cùng với Oker thì chỉ có cái chết đang chờ đợi nó nhưng nó không hề tầm thường tí nào, theo sự đo lường sức mạnh của Bách thì con quái này nó mạnh gắp đôi Tyrant và xác của Tagool cộng lại trong thế giới Akame ga kill.
- Lại thêm một thứ thú vị nữa rồi
Khi nói xong, thì cả hai lao vào trận chiến 1 chiều. Đúng là một con quái vật đ@o có não, nó tưởng sở hữu sức mạnh như nó là vô địch rồi nhưng nó không hề tưởng tượng được một con quái vật như Bách có thể tồn tại như thế cả. Một cú chém đến từ Slayer đã khiến cho cái đầu của nó lìa xa thân thể, không hề có một chút khoan nhượng nào đến từ Bách. Sau khi hấp thụ tất cả Mana của con quái thú đó thì Bách lại nghe tiếng Slayer:
- Chủ nhân! Cuối cùng tôi cũng hấp thụ tất cả mana biến chất rồi
- Ủa ta tưởng mày đã hấp thụ hết nó rồi chứ.
- Không đâu món mana này nó hơi khó hấp thụ vì nó biến chất nhưng thành quả thu được thì cực kỳ đáng giá đấy chủ nhân
- Vậy ngươi thu nhận được gì
- Đó là skill Nguyền rủa của thanh kiếm Muda gi đó đấy
- Murasame ông ơi
- À đúng rồi Murasame
- Chúng ta có thể thử nó được không- Slayer nói với một tông giọng cầu xin trong đầu Bách.
- Haiz, được rồi.
Bách dùng khả năng của mình để tìm một quái nữa. Chỉ sau một vài mili giây thì Bách có thể tìm được một con sư tử sừng, một trong những con đã bị chém bởi Akame trong phim, Bách ngay lập tiếp cận nó bằng tốc độ racing boy của mình. Nhưng cậu cảm thấy một điều gì đó bất thường khi đang phóng đi
- Đây là một cô gái mà, sao cô ta lại ở kế gần con quái kia chứ-Bách nói thầm.
- Kệ đi cứu người là quan trọng nhất.
Bách lao đi với tốc độ còn cao hơn lúc nãy, để ngay lập tức tiếp cận con quái vật
Tiếp cận con quái sư tử đó, lúc nó đang chuẩn bị "hiếp dâm" cô gái. Bách dùng thanh Slayer ở dạng katana chém một nhát vào nó, y hệt như những gì Bách nhớ về khả năng Teigu của Akame trong truyện nhưng tốc độ lan lời nguyền nhanh hơn gấp mấy trăm lần. Tuy nhát chém chỉ làm xướt con quái vật nhưng những vết bùa đã ngay lập tức lan ra và đắp chiếu cho kẻ địch.
Người con gái suýt nữa thì bị ăn thịt bởi con quái vật đó thì khóc nức nở cả lên và những thứ nước thánh chảy ra từ váy của cô nàng. Thật ra đây không phải là một cô gái mà là một cô bé mặc chiếc váy liền áo màu hồng, mái tóc bạch kim của cô bé cài thêm một cái nơ caro sọc. Những giọt nước mắt lăn dài từ một đôi mắt màu xanh biếc, chảy xuống nước da trắng hồng của cô bé, nhìn chung là cô bé này rất xinh đẹp nhưng Bách đ@o phải Lolicon nên mấy chuyện này không ảnh hưởng gì tới Bách. Thấy cô bé sợ hãi như vậy thì Bách mới trấn an cô bé:
- Này con quái vật chết rồi, em sẽ không sao đâu
- Thật chứ-Cô bé nín khóc nói với Bách
- Thật!
Cô bé đã ngừng khóc, nhóc đó lại gần chân Bách rồi ôm rồi nói:
- Anh sẽ bảo vệ em chứ?-Cô bé nói với đôi mắt long lanh như cún con
- Không-Bách trả lời với một khuôn mặt cười tươi như mặt trời
Cô bé khi nghe câu nói đùa của Bách thì khóc còn to hơn lúc nãy tới mức cả khu rừng đều nghe thấy, khi nghe cô bé khóc to như vậy thì Bách lấy tay bịt miệng cô nhóc này như mấy ông bắt cóc rồi nói:
- Này, này anh đùa thôi mà
- Thật ạ?
- Thật!
- Oni-chan không đùa chứ
Bách cảm thấy khó hiểu vì tại sao cái hệ thống không dịch từ oni-chan nhưng cậu gạt đi mà hỏi cô nhóc:
- Em tên gì?
- Em tên Kanne
- Em ở đâu?-Bách hỏi tiếp
- Em ở phía bên kia ngọn núi.
- Em..........
30 phút sau ~~~
Bách hỏi thêm một số câu hỏi nữa cho Kanne, sau một hồi hỏi thăm thì cậu tổng kết được một số thông tin quan trọng. Đầu tiên là cô bé này sống ở bên kia ngọn nói, thứ hai là cô bé ấy đi vào chỗ này vì muốn tìm một số cây táo và cái thứ ba làm Bách ngờ nhất đó là cô bé này đã 18 tuổi rồi, khi nghe xong số tuổi của cô " thiếu nữ" loli này thì bách suýt ngất vì nhìn thế nào đây cũng là một cô bé mới 12 tuổi.
Sau khi nghe hết thông tin về cô nàng loli này thì Bách hóa thành dạng long nhân, rồi dùng cánh để bay về phía bên kia ngọn núi. Tới nơi Bách khá bất ngờ là cô bé này sống một mình trong một căn nhà nhỏ phía chân ngọn núi. Bách hỏi Kanne:
- Gia đình em đâu rồi
- Họ bị giết rồi-Cô nàng loli này vừa nói vừa ngậm ngùi khóc
- Họ bị giết bởi chính con quái vật mà anh đã giết đấy.
- Vậy..........à-Bách ngậm ngùi nói
- Anh sẽ ở lại đây chứ, anh hứa sẽ bảo vệ em mà- Cô nhóc này nói với tộng giọng vui ve khác hẳn với vẻ mặt u buồn lúc nãy
- Xin lỗi! Anh còn việc phải làm nên không thể ở với em được nhưng anh hứa anh sẽ đến chơi với em mà.
- Thật chứ! Lâu lắm rồi em không bạn rồi.
Nói xong Bách đưa Kanne một viên ngọc, nó có tác dụng là sẽ bẻ cong mana quanh ngôi nhà khiến cho nó như tàng hình trước mặt mấy con quái thú. Dù sao thì nó chỉ có tác dụng với ma thú chứ không có tác dụng với ma thú và nó chỉ là một vật phẩm hạng (F) nên Bách rộng lượng cho Kanne.
Bất giác bụng của Kanne kêu lên khiến cho cô nàng loli này đỏ hết cả mặc, còn ông Bách thì cười hì hì rồi đưa cho cô một phần Rồng xào xả ớt từ trong không gian của hệ thống. Việc này khiến cho cô rất cảm kích Bách, nàng loli này vừa gắp miếng thịt đưa vào miệng. Cô nhường như bị dịch chuyển sang một thế giới khác, một thế giới tràn đầy những con rồng nhỏ bay lượn xung quanh, và cùng nhau nhảy múa. Sau một lúc thì Kanne mới trở lại thực tại khi ăn món ăn của Bách làm với khuôn mặt hạnh phúc, cô nói:
- Món này ngon quá Oni-chan.
- Đương nhiên rồi, món anh nấu mà-Bách tự tin nói
Sau một hồi buôn chuyện với Kanna, Bách để lại cho cô một phần thịt nữa rồi rời đi.
Bách quay lại chỗ Akamem lúc bách quya về thì đúng ngay lúc Akame tỉnh dậy. Thấy mình đang nằm trong chỗ của kẻ địch, cô cầm Murasame lên chuẩn bị chiến đấu tiếp, nhưng Bách lại hỏi cô:
- Cô còn muốn chiến nữa à?
Đáp trả lại câu nói của Bách, Akame lạnh lùng trả lời:
- Đúng vậy.
Bách không thể hiểu nổi chuyện gì xảy ra với cô một năm trước khi cuộc đảo chính bắt đầu cả, cậu thở dìa vì trong truyện cô không hề tin ai và gần như cũng không có biểu cả gì, Bách nghĩ chắc cậu ta đã giết Oker, sinh vật mạnh nhất trong thế giới Akame ga kill hiện giờ nên một số chuyện sẽ diễn ra ngoài ý muốn. Bất ngờ cô nói:
- Không thể nào! tất cả những vết bớt đã biến mất rồi.
- Ngạc nhiên à? ta làm đó.-Bách hớn hở trả lời
- Sao ngươi có thể làm được chứ, cái giá phải trả của con át chủ bài là không thể biến mất.
Nghe cô nói như vậy, Bách giựt lấy thanh kiếm của cô đang cầm trên tay. Rút vỏ của nó ra, rồi tung ra một cú chém cực nhanh hướng về cô, Đường kiếm chỉ đi xướt qua da của cô để lại một vết cắt nhỏ. Nhưng lần này biểu cảm của cô khác hẳn lần trước, chỉ có một khuôn mặt lạnh, dường như cô đã ổn định lại cảm xúc của mình khi gặp Bách, mà nói
- Lời nguyền không hoạt động à. Không thể nào, ngươi đã phá hỏng Tegui của ta rồi à.
Để chứng minh cho cô thấy Murasame không hề bị mình làm gãy, cậu quăng lại cho Akame kiểm tra, nhưng cô cũng không thấy sự hư hại gì đến từ nó, điều này càng khiến cô thấy tên Bách này vô cùng bí ẩn không những hạ gục được cô còn có thể hóa giải lời nguyền của cô nữa.
- Thật à? Nó không hề bị hư hại một chút nào cả.
- Bây giờ cô tin ta chưa?-Bách lại hỏi Akame
Cô không hề để tâm đến câu hỏi của Bách. Mà thứ cô để tâm hiện giờ đó chính là chuyện chạm bàn tay trần của mình vào chính cây kiếm Murasame, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nếu cô không gặp được Bách. Thấy cô như vậy thì Bách nhắc nhở:
- Tới giờ cơm rồi này, cô muốn ăn không.
Nói xong Bách lôi từ trong balo cậu đã chuẩn bị trước đó mà kết nối không gian hệ thống vào, một dĩa thịt rồng xào xả ớt nóng hổi vừa thổi vừa ăn. Đưa cho Akame, cô hỏi Bách:
- Sao ngươi không giết ta?
- Vì ta có hận thù gì cô mà phải cho cô đi ngắm gà hả. Với lại cô có nhìn thấy cái áo của ta không.
Bây giờ Akame mới chú ý tới cái thứ mà tên Wibu đang mặc, một chiếc áo in hình của cô và các người đồng đội khác nhưng có thêm một người khác nữa đó là Tatsumi, cô thấy điểm này rất lạ nên mới hỏi Bách nhưng Bách chỉ trả lời cô là tương lai sẽ làm sáng tỏ tất cả.
Khi ăn xong cô hỏi lại Bách:
- Ngươi là người của hoàng gia phải không? Tại sao ngươi không giết ta.
Lần đầu Bách thấy Akame nói như vậy có chút bất ngờ, Bách không ngờ một người gần như không bao giờ giao tiếp một cách lưu loát mà có thể hỏi Bách mấy câu như thế này thật đáng bất ngờ:
- Sao cô tin người quá vậy, ta nói ta là người của hoàng gia là cô tin luôn sao?
- Ý ngươi là gì.
Bách thở dài, cậu không ngờ là Akame không thể hiểu hàm ý của cậu, một cái hàm ý mà đến cả đứa trẻ học tiểu học là có thể hiểu tường tận ý nghĩa cảu nó, nhưng Akame lại không thể hiểu nó:
- Ý ta là cô quá tin người đấy.
Akame gật gù tỏ vẻ hiểu rồi, nhưng trong thâm tâm cô từ chối hiểu cái thằng Bách, cái thằng mà đã tét đít cô bằng dôi dép tổ ong thần thánh. Khi thấy cô nàng đã tỏ vẻ hiểu rồi thì Bách mới tỏ ra cái bộ mặt cáo già của mình, Bách đúng ra là một cái tứ gì đó sống hơn mấy tỷ năm rồi, còn Akame cô chỉ mới sống được vài chục năm trên cái thế giới này thôi, nên không thể so cùng Bách về trí tuệ lẫn sự ranh ma.
- Cô còn nợ tôi một thứ đấy.
Akame thì không thể biết cái thứ cô nợ Bách là thứ gì, nên cô hỏi Bách bằng cái giọng gây thơ nhất của mình, nhưng lần này cô chính thức xác nhận Bách không phải kẻ thù của mình nên cô đổi cách xưng hô:
- Tôi nợ gì anh hả?
- Cô còn nợ ta một suất thịt rồng.
- Bao nhiêu?
Sao khi nghe câu hỏi "Bao nhiêu" phát ra từ miệng của Akame, Bách mỉm cười đê tiện nói:
- Đây là thịt rồng hảo hạng, con rồng này trên thế giới chỉ có duy nhất một con. Cộng thêm cái tài năng đầu bếp của tôi nữa nên tôi tính rẻ cho cô 300 đồng vàng. Mà tôi thấy cô xinh đấy, cỡ ngực thì đạt được C-cup rồi đấy, hình như là 38 cm phải không. Nên bán cô cho nhà thổ thì cũng được giá đấy.
Akame nghe xong cứ tưởng mình nghe nhầm là 30 đồng vàng chứ không phải là 300 đồng vàng, cô còn thấy khiếp đảm hơn cái người đàn ông đang đứng trước mặt mình vài hắn có thể đoán gần đúng cỡ ngực của cô. Vì thế cô hỏi Bách lại nhưng khi nghe bách xác nhận nó đúng là 300 đồng vàng thì khuôn mặt vô cảm của cô nàng bỗng hiện lên một chút cảm xúc sợ hãi, cái sợ đầu tiên của cô là tên này phải làm gì cô mới cho cô vào nhà thổ, nhưng với số tiền siêu to khổng lồ ấy có thể giúp một phần của quân Cách mạng yên ổn về lực lượng, lương thục, vũ khí, thuốc men trong vòng một tháng thì căn bản cô không trả nổi. Khi Bách nhìn thấy biểu cảm đó của cô, thấy khá hài lòng, một con người vô cảm như cô mà thấy được biểu cảm như vậy quá là hiếm thấy. Không những thế Bách còn nhìn được trực tiếp chứ không cần thông qua cái màn hình nữa, điều này đối với một thằng wibu như Bách là quá tuyệt vời, nên cậu mới cho cô hi vọng.
- Cô chưa trả bây giờ cũng không sao. Vì tôi cũng có lỗi khi đã phá hủy Tegui của cô, nên món nợ này sẽ được giảm một nửa, và tôi cũng đang dự định mở một quán ăn ở trong kinh đô Đế quốc, chỉ cần cô giới thiệu với quân cách mạng hay nói đúng hơn là Night Raid tới thì phần nợ của cô sẽ được xóa, mà hơn hết tôi cũng sẽ miễn phí phần cho cô.
Nghe xong cái bản hợp đồng ác quỷ của Bách thì Akame sáng cả mắt lên,mặc kệ cái tính logic của câu nói, chuyện này đối với cô là quá tốt. Với cái thể loại ham ăn như cô nàng thì nghe cái đề nghị thì chắc chắn sẽ đồng ý và sẽ không bị tên Bách lếu lều
Hai người bắt tay nhau thể hiện sự hữu nghị, Bách mua một tờ giấy trong của hàng trong đó ghi hai chữ bằng tiếng Việt "Miễn phí" rồi đưa cho Akame. Cô nhìn nó mà không biết nó có ý nghĩa gì, Bách xạo lìn rằng nó là một mật mã chỉ có Bách biết được. Cô vui mừng cầm tờ giấy mà trở lại căn cứ.
Bách lúc giải quyết được Akame rồi thì tiếp tục nghĩ cách bảo vệ cho Kanne. Việc cô ở lại một mình trong ngọn núi này quá nguy hiểm mà Bách còn có nhiệm vụ phải hoàn thành nữa nên không thể bảo vệ cô, nên cậu đưa ra một quyết định sẽ phải tìm đến trò đỏ đen mang tên Hệ thống Gacha một lần nữa
Buổi chiều hôm ấy cả khu rừng chìm trong máu và mùi xác chết của mấy con quái vật.
Cuối cùng Bách cũng quay ra một vũ khí mang tên Koyenda rank (C+), nó có tác dụng điều khiển tất cả ma thú tuy chỉ dùng được trong thế giới của Akame ga kill nên rank của nó chỉ còn có (C+), nó mang hình dáng của sáo làm bằng tre với tám lỗ trên thân nhưng nó đặc biệt ở một chỗ được đính thêm một cái hình lưỡi hái nhỏ ở đàu cây sáo. Khi nhận được vật phẩm này thì trời đã tối rồi, nên bách tức tốc bay đến nhà của Kanne. Nhưng trước khi đưa cô nàng thì Bách cũng dùng thử. Hiệu quả còn trên cả mong đợi, chỉ bằng một khúc sáo đã thu hút được 5 con khỉ đột khổng lồ, tám con ếch khủng long và ba con thổ long ( mấy con rết mà Tatsumi giết đầu Anime). Sức mạnh này thật quá kinh khủng trong thế giới Akame ga kill. Nếu cô nàng Kanne mà thổi một khúc đủ dài thì có thể điều khiển hết tất cả quái vật trong thế giới này.
Bách cuối cùng đến nhà Kanne. Chưa kịp gõ cửa thì cô nàng đã chạy ra ôm lấy Bách mà nói với một khuôn mặt tươi cười, khuôn mặt của cô nàng, nó đáng yêu tới mức có thể khiến một lũ Lolicon phải ngồi nhà đá và ăn cơm nhà nước:
- Bách onii-chan. Anh nhớ em rồi phải không, nên mới tới đây gặp em
Bách đáp trả lại khuôn mặt dẽ thương ấy, bằng một biểu cảm hết sức ngượng ngạo, nói:
- Không anh chỉ ghé qua để tặng em vài món đồ thôi.
Bách lôi cây sáo ra từ trong cái túi quần, thật ra cậu đã nhét nó vào trong không gian của hệ thống nhưng vì không tiện dùng không gian của hệ thống nên mới làm như vậy trước mặt Kanne.
Cô cùng Bách bước ra thử sự tương thích của cô với cây sáo Koyenda. Sức mạnh của nó trong tay cô còn lớn hơn những gì Bách mong đợi, chỉ bằng một khúc nhạc là cô nàng đã lôi kéo hơn 10 con khỉ đột khổng lồ rồi, cây sáo này trong tay cô còn bá hơn lúc ở trong tay Bách nữa.
Cô được chứng kiến sức mạnh của nó mang lại thì vui hết cả lên, quên cả chuyện ý tứ mà hôn lên má Bách một cái. Lúc nhận ra thì cô nàng ngượng ngùn đỏ mặt còn Bách thì không quan tâm lắm vì chuyện này xảy ra với cậu cả nghìn lần rồi.
Khi thử sức mạnh của cây sáo xong, thì Bách cùng Kanne vào nhà làm chuyện gì đó mà chỉ nghe:
- A ~ Đã....QUÁ BÁCH ONII-CHAN-Kanne
- Đúng ~ là...Đã thật-Bách.
Khi làm xong thì Bách dẫn Kanne đi thử mấy bộ váy mà cậu đã mua từ hệ thống. Nhận được sự phản hồi tích cực của Kanne, Bách cảm thấy vui lắm. Sau màn thử đồ thì bách ngủ lại tại nhà của Kanne
P/s: Nhân vật Kanne hoàn toàn không có trong đại ý của tác giả, chỉ là trong lúc viết truyện này. Tác giả chỉ muốn thêm thời gian của bách trong rừng thêm thú vị chứ không phải quay quanh Akame. Nên về sao thì sự phát triển của Kanne có chút vấn đề nên mong đạo hữu thông cảm
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook