Dụ Dạ
Quyển 1 - Chương 45

Nói chuyện một lúc, rất nhanh sẽ đến phiên Lãnh Dạ, Lãnh Dạ chuẩn bị tốt tạo hình liền lên sân khấu chụp ảnh.

Hắn mặc một thân tây trang màu xám, cần cổ vây quanh một chiếc khăn quàng cổ màu lam, trên mặt còn đeo một chiếc kính gọng đen, tạo hình tràn ngập dáng vẻ thư sinh, mới vừa đi ra khiến cho Đỗ Trình cảm thấy trước mắt sáng lên. Mặt hắn có chút nhỏ, mang kính đen có vẻ đặc biệt đẹp, người khác nhìn thấy có xúc động muốn niết mặt hắn một cái, cùng với khí chất lười biếng hằng ngày khác rất nhiều.

Trợ thủ nhiếp ảnh gia kéo ngọn đèn lui sang một bên, nhiếp ảnh sư khiến Lãnh Dạ tạo hình xong, bắt đầu quay chụp.

Lãnh Dạ trước đó đã trải qua nhiều lần quay chụp, cho nên đối việc này vô cùng thuần thục, chụp thực lưu sướng, rất nhanh liền hoàn thành.

Đỗ Trình cùng Lăng Quang Thần ở một bên thưởng thức, toàn bộ quá trình không thiếu người mẫu đến gần Đỗ Trình, bất quá đều bị hắn lễ phép đuổi đi, vì thế những người mẫu nhìn về phía Lãnh Dạ ánh mắt liền càng thêm vi diệu. Thiết kế sư bình thường sẽ không xuất hiện tại buổi chụp hình, ai nấy đều thấy được đến Đỗ Trình vì Lãnh Dạ mà đến, vì thế không ít người bắt đầu đoán quan hệ giữa hai người họ, vòng lẩn quẩn lớn nhất nhất chính là Gay, về tính hướng Đỗ Trình trước kia đã không có ít lời đồn, nhưng vẫn không có tin tức xác thực, bất quá có thể xác định là Đỗ Trình không phải gay thì cũng là song tính luyến.

Trên đài Lãnh Dạ tràn ngập tự tin, tuy rằng khuôn mặt như họa, nhưng khí tràng lại ngoài dự đoán mọi người cường tráng, nhiếp ảnh sư tựa hồ thực thích loại cảm giác này của hắn, quay chụp hoàn thành xong liền nói một câu:“Perfect!”

Hoàn thành quay chụp xong, Lãnh Dạ đổi quần áo của mình, trở lại bên người Lăng Quang Thần cùng Đỗ Trình.

“Thế nào?” Lãnh Dạ hỏi.

“Phi thường xuất sắc.”

“Quá tuyệt vời!”

Lăng Quang Thần cùng Đỗ Trình đồng thời mở miệng, lập tức nhìn nhau cười.

Đỗ Trình lập tức nói:“Quyết định không chỉ có một người, tôi không chắc cậu sẽ được chọn, nhưng nếu là tôi tôi sẽ tuyển cậu.”

“Tôi đây có phải hay không nên trước tiên nói tiếng cám ơn?” Lãnh Dạ cười ha ha.

Quay chụp chấm dứt, ba người cùng đi uống cà phê.

Trong lúc đó, Lãnh Dạ nhận thấy được cách bọn họ không xa có người trốn sau một bức tượng nhìn bọn họ, vì thế nhíu nhíu mày.

“Giống như có người chụp lén chúng ta.” Lãnh Dạ nói.

“Hẳn là paparazi đi.” Đỗ Trình tựa hồ sớm đã thấy nhưng không thể trách:“Từ khi tôi về nước thường xuyên có paparazi đi theo tôi, bỏ cũng không được.”

Lăng Quang Thần đứng dậy:“Tôi đi đuổi bọn họ.”

Đỗ Trình không tán thành lắc lắc đầu:“Hay là thôi đi, bọn họ đã quen như vậy, nói cũng vô dụng, hơn nữa đắc tội bọn họ, làm không tốt họ lại viết loạn.”

Nhận thấy được bọn họ đã phát hiện chính mình, cẩu tử kia rõ ràng cũng không che lấp nữa, đem máy ảnh đứng lên, bộ dáng có chút kiêu ngạo.

Lăng Quang Thần là một người nóng tính, đối việc này rốt cuộc nhịn không nổi nữa, hắn nghiêm mặt đi qua chỗ cẩu tử kia.

Hai người ngay từ đầu còn tại hảo hảo nói chuyện, tựa hồ là bất mãn Lăng Quang Thần cố ý ngăn lại màn ảnh của mình, kia cẩu tử liền đẩy Lăng Quang Thần một phen, đẩy liền chọc giận Lăng Quang Thần, lời nói qua lại hai người liền động thủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương