Druid Station Seoul
Chương 54: Chiến!

Seoul Station Druid tập 54

CHIẾN!

- Không, anh. Sao anh không trả lời điện thoại?

"Nói thẳng và rõ ràng đi."

- Sao vậy anh?

"Có phải là có một thằng nhóc tên là Lee Sung-Woo đã từng đến Guild phải không?"

-Em không biết nữa, anh ta đột nhiên đến và ném một quả cầu lửa.

Lee Sung-Woo bất ngờ xuất hiện và ném một quả cầu lửa vào pháo đài gỗ.

Không có mối đe dọa lớn, ngọn lửa nhanh chóng được dập tắt, nhưng các thành viên của Guild nhanh chóng tập họp ngay lập tức.

-Em đã làm việc với văn phòng Cục Quản Lý, nhưng bây giờ nghĩ lại, em nghĩ anh ta chỉ đến đây để khiêu khích. Có lẽ anh ta cảm thấy chúng ta quá yếu nên anh ta đã quay lại buổi họp báo.

"Cậu để cho hắn ta đi như vậy?"

- Bọn em có thể làm gì bây giờ?

"thằng nhóc này."

Là vì em trai tôi quá yếu.

Tôi đã làm một nơi trú ẩn, nhưng bọn trẻ vẫn còn quá yếu. Sau này, sao tôi có thể tự do đi lại và săn bắn.

Tôi nghĩ một lúc nào đó tôi sẽ phải đến thăm hành tinh Aruka.

"Mấy người phải chăm chỉ tập luyện đến chết cho đến khi tôi trở về."

- Không, bọn em làm sai gì sao ...….

Tutu.

Cúp điện thoại xong, Suho trả lại cho David.

"Cảm ơn."

"… ... cậu sẽ đi?"

"Đi."

"Tôi không biết tại sao anh ta lại bị ám ảnh bởi cậu, nhưng rõ ràng là anh ta có mục đích."

Đây không phải là nhà vô địch gặp kẻ thách đấu.

Mà là Nhà vô địch chỉ ra và khiêu khích một Người Thức Tỉnh Hàn Quốc chưa có tên trên bảng xếp hạng. Nếu nhìn vào thành tích của anh ấy, khả năng cao sẽ xảy ra chuyện không hay trong trận đấu.

“Tôi vẫn muốn ngăn cản cậu, nhưng…….”

"Tôi phải đi."

"Được thôi."

Ngay cả khi rõ ràng không thể chiến thắng,nhưng có một số điều không thể tránh khỏi.

Khi David nhìn vào mắt Suho, anh ấy không thể kìm nén được.

Tôi chỉ mong rằng sẽ không có tai nạn đáng tiếc nào xảy ra trong quá trình thách đấu.

"Tôi sẽ nói với tiến sĩ sau."

Nghiên cứu có thể được thực hiện cùng nhau hoặc riêng biệt. Không, Su-ho tự hỏi liệu sẽ có bất kỳ sự khác biệt nào không nếu họ cùng nhau nghiên cứu.

Với họ mọi việc chỉ là giả thiết, nhưng với Suho nó là sự thật.

'Hành tinh đã bị chia tách. Bạn bè của tôi đã ra đi. '

Hành tinh bị chia cắt trở thành các hầm ngục và mắc kẹt với Trái đất.

Điều mà Suho thực sự tò mò là nơi ở của những người bạn đã thất lạc của cậu ấy, mà không phải tìm hiểu một hành tinh bị chia cắt liệu có thể khôi phục trở lại thành một hành tinh bằng cách thu thập các hầm ngục hay không.

"Hẹn gặp lại anh lần sau nhé, anh bạn”

"Hẹn gặp lại lần sau."

Suho bước ra khỏi trung tâm huấn luyện, ngay lập tức triệu hồi con Thằn Lằn Bay.

Ngay khi Su-ho vừa leo lên yên, nó rụt cổ lại và gào thét.

"Kuuuuu!"

"Đi."

Hụt!hụt!hụt

Nó nhảy lên với một cú đập cánh mạnh mẽ và bay đi ngay lập tức.

Trong sân chỉ còn lại gió bụi, David nhìn lên trời và lẩm bẩm.

"yeah, anh ta trông thật ngầu?"

"Ồ."

Mọi tòa nhà của trung tâm huấn luyện đều chật kín người xem qua các cửa sổ đang mở. Người quản lý của David đến gần và đưa cho anh một chiếc khăn tắm.

"Anh đã có một người bạn tốt. David."

"đúng. Một người bạn tuyệt vời."

"Khi anh ta trở lại Hàn Quốc, anh ta sẽ tự hào về tình bạn của mình với David."

"Hừm. Người bạn đó không biết thứ hạng của tôi."

"Ừm, có thể."

Anh ta đang giả vờ không biết? Hoàn toàn không có dấu hiệu của việc dó.

Nghĩ lại thì David cảm thấy thân thiết với anh ta ở điểm nào?

"Chúng ta vào thôi."

"Đi nào.”

David cầm lấy khăn lau cái đầu hói của mình.

* Các thành viên của Guild tập trung xung quanh Jun-ho, người đang nghe điện thoại.

"Anh của cậu nói gì?"



"Tôi không biết, Anh ấy vừa tức giận cúp máy."

"Ồ, thấy chưa. Tên người Nhật đó thậm chí còn không nói gì với chúng ta , nhưng chúng ta đã quá sợ hãi."

"Anh cũng đã nhìn thấy đôi mắt của hắn rồi đúng không."

"Dù vậy. Anh ta là người tấn công trước."

Tôi tự hỏi liệu nó có phải là một vấn đề lớn nếu tôi phản kháng một chút khi đó.

Junho thở dài hỏi.

"Cục quản lý nói thế nào?"

"Có một bài báo ở đây. Họ xin lỗi."

"Ha, xin lỗi. Khốn kiếp."

Một người Nhật Bản nhập cảnh trái phép vào Hàn Quốc và sử dụng vũ lực chống lại một bang hội Hàn Quốc. Tuy nhiên, phản ứng của chính phủ chỉ là bày tỏ sự tiếc nuối.

Myung-Jin nãy giờ vẫn yên lặng ngủ say, đột ngột đứng dậy.

"Tôi phải đuổi theo anh ta và kháng nghị ngay bây giờ."

"Hãy kiên nhẫn, thầy tu."

Đối thủ của bạn là một người có thứ hạng.

Trong những người Hạng S trên toàn thế giới anh ta cũng là người có thứ hạng đứng đầu.

"Chúng ta hãy chờ Su-ho trở về."

"Chắc là khoảng 10 ngày."

"Bây giờ ở đây có rất nhiều việc, không biết khi nào hắn sẽ tới. Có thể là 3 hoặc 4 ngày?"

Không ai biết chính xác tên đó lại đến nữa. Su-ho không thể liên lạc được vì cậu ấy đã làm rơi điện thoại. Không có cách nào để liên hệ với cậu ấy cho đến khi cậu ấy liên hệ với họ trước.

"Hừ, chúng ta phải kiên nhẫn."

“Nam mô a di đà phật…….”

Jang Jae-sik nhớ lại tình huống trước đó khi nhìn các đồng đội và Myung-Jin đang niệm kinh để kiểm soát tâm trạng của mình.

'Đôi mắt đó thật trống rỗng.'

Lee Sung-Woo xuất hiện từ hư không, ném một quả cầu lửa vào pháo đài gỗ mà chẳng có tác dụng gì. Tôi nghĩ nó sẽ cháy mạnh vì nó là gỗ, nhưng nó đã chống lại ngọn lửa mạnh mẽ một cách đáng kinh ngạc, và khi ma lực của quả cầu lửa cạn kiệt, nó biến mất.

Pháo đài bằng gỗ là chỉ hơi cháy. không có sụp đổ.

Lee Sung-Woo không nói gì.

Tôi chỉ biết đứng yên và nhìn chằm chằm vào lâu đài bằng gỗ một lúc.

Các thành viên của guild đã tụ tập trong sự hỗn loạn và những người của Cục quản lý vẫn còn đang chờ ở cổng để tấn công Hầm Ngục đã tập hợp lại và chuẩn bị đối mặt với anh ta, nhưng anh ta chỉ liếc nhìn và bỏ đi mà không nói một lời.

'Tôi đã không thể cử động.'

Jang Jae-sik là người đã nhìn trực tiếp vào mắt của anh ta.

Cậu nhìn xuống tay mình và chúng vẫn còn run.

Tôi đã nghĩ tất cả chúng tôi đều là con người, nhưng đẳng cấp của chúng tôi hoàn toàn khác nhau.

Tôi đã nhìn vào trong mắt của anh ta.

Nếu tôi không thể chịu đựng được, tôi đã chết.

Jae-Sik run rẩy với cảm giác bất lực tràn ngập lồng ngực và tức giận với chính mình.

"uh? Đó là một lời nói dối. Lee Sung-Woo đã về Nhật Bản."

"Tên khốn nạn đang làm theo ý mình."

"Các anh em. Hãy làm việc của chúng ta. Chúng ta sẽ xử lý hắn khi Su-ho trở về."

Cho dù sự thoải mái của Dong-Sucó tác dụng hay tên của Suho có tác dụng, các thành viên trong hội đều có chút sảng khoái.

"Đúng rồi. Mọi người có muốn làm gì đó khác không? Bất lực là một tội lỗi."

Chính phủ coi đó là một cuộc xung đột giữa các bang hội.

Sẽ là một gánh nặng khi phải đối phó với Nhật Bản nếu nó leo thang thành một cuộc xung đột quốc gia, vì vậy các bang hội nên tự giải quyết vấn đề.

Buồn cười là, mặc dù Lee Sung-Woo thuộc Bộ Quốc phòng Nhật Bản, anh ta lại xem nó như là một vấn đề cá nhân.

"Chết tiệt, họ chỉ biết xin lỗi."

Mọi người đều rất tức giận về tuyên bố của chính phủ.

* Sau một ngày trôi qua, mọi người đã vui vẻ hơn.

Myung-Jinvà Jae-sik đang không ngừng tham gia các cuộc tấn công như bị ám ảnh bởi một thứ gì đó, và Jun-ho đã luyện tập trong thời gian rảnh rỗi trong khi kiểm tra kế hoạch xây dựng thành phố.

Ngay cả khi bạn không phải vào Hầm ngục, bạn vẫn có thể rèn luyện thể chất một cách nhất quán.

Dong-Su bận rộn cả đêm với máy tính.

"Mọi người đều đang luyện tập chăm chỉ, nhưng anh đang làm gì vậy?"

"A, anh bạn. Tôi cũng rất tức giận, nhưng tôi cũng phải chuẩn bị cho một cú đánh thật tốt."

Dong-Su đang lùng sục trên Internet để thu thập dữ liệu về Lee Sung-Woo.

"Với tính cách của Suho, anh ấy sẽ không bao giờ chịu thua. Chúng ta cần phải có sự hiểu biết nhất định về đối thủ."

"Anh suy nghĩ chu đáo hơn tôi."

Jun-ho tự hào và vỗ vai Dong-Su.

* Một ngày nữa đã trôi qua.

"Tôi đã mắc nợ các bạn suốt thời gian qua."

Thấy Miso Kim chào hỏi, Jun-ho chỉ gật đầu.

"Tất cả là về hợp đồng."

"Ừm, đừng quá ghét bỏ chính phủ."

"Tôi biết."

“…….”

Guild Su-ho đã nhận được nhiều đề nghị nhập cư từ nhiều nơi khác nhau.



Ngay cả bây giờ, các phương tiện truyền thông nước ngoài như Hoa Kỳ cũng đã đăng các bài báo nói rằng Su-ho Guild nên thu dọn đồ đạc và đến Hoa Kỳ ngay lập tức.

Hoa Kỳ sẽ bảo vệ họ.

"Vậy hẹn gặp lại lần sau."

"Vâng, đi thôi."

Đội quản lý Người Khứ Hồi, đội quản lý cổng dịch chuyển và lực lượng đặc nhiệm đều rút khỏi văn phòng quản lý, đón nhận một sự tiễn đưa đầy lạnh lùng.

Cuối cùng, ngay cả khi đã tấn công đến vòng cuối cùng của Hầm ngục, họ vẫn quay trở lại mà không nhận được bất kỳ tài nguyên hay kho báu nào.

"Dong-Su. Chúng ta đi đến pháo đài."

"Anh muốn đến đó làm gì?"

"Cậu không biết. Tôi cảm thấy lo lắng."

Họ trông rất tốt, nhưng họ không đáng tin cậy.

Dong-Su tìm kiếm tất cả các khu rừng xung quanh cổng dịch chuyển nơi họ đang ở, tự hỏi liệu Cục Quản Lý có để lại thiết bị nghe lén hay không, nhưng không có gì cả.

" Trưởng nhóm Kim Mi-so là một người tốt, đừng quá gay gắt."

"Anh đang nóng nảy. Thật khó chịu khi một tên ngoại quốc đã vứt bỏ đất nước của mình đến đây và gây chuyện.”

"Hừ, tất cả đều là do chúng ta không đủ mạnh.”

Kỷ nguyên hòa bình và hòa hợp đã trôi qua từ lâu.

Trung Quốc bị chia rẽ khẳng định tính hợp pháp nguyên nhân không chỉ là do những con quái vật mà còn cả các cuộc chiến liên miên xảy ra giữa các liên minh thành phố.

Không khó để một tia lửa nhỏ leo thang thành một cuộc chiến trong một thế giới như thế này. Tôi hiểu quan điểm của chính phủ rằng họ không muốn mâu thuẫn leo thang, nhưng tôi vẫn tức giận.

“bọn trẻ càng ngày càng lớn."

"Ừ. Tôi không nghĩ là anh trai tôi sẽ trở về ngay ...…."

Jun-ho và Dong-Su cũng biết về kỹ năng “Nuôi Thú”.

Con thú mà người giám hộ đã thuần hóa thành công có thể được triệu hồi và thu hồi bằng cách sử dụng pháo đài gỗ này làm nơi sinh sản. Khi con Thằn Lằn Bay to lớn lần đầu tiên xuất hiện, họ đã khá lúng túng, nhưng giờ thì họ đã quen với nó.

"gruuuuu”

"Gâu gâu!"

Cảnh tượng một con gấu lớn và một con chó con đang đi chơi cùng nhau là một cảnh mà bạn sẽ không dễ dàng nhìn thấy ngoại trừ ở đây, hay một con đại bàng và một con thỏ cùng chơi với nhau.

"uh?"

Dong-Su nghiêng đầu khi nhìn thấy một con khỉ to lớn.

"Anh ấy đã thuần hóa một con khỉ."

"Woof!"

Nó có tay chân dài bất thường, nhưng toàn bộ khuôn mặt của nó lại đỏ, một điều khá bất thường.

"Đó không phải là khỉ Nhật Bản sao?"

"Nó trông khá tương tự."

Dong-Su và Jun-ho nhìn con khỉ rất lâu, bắt gặp ánh mắt của chúng.

"chắc chắn!"

Jun-ho và Dong-Su rút điện thoại di động cùng lúc.

Không cần phải tìm kiếm.

Tin tức nóng hổi nổi lên ở đầu tab Tin tức.

"Ugh! Có một bài báo."

Có một Người Thức Tỉnh đang khiến cả Châu Âu xôn xao dạo gần đây.

Với việc hầm ngục Thằn Lằn Bay phá vỡ ở Siberia, con đường hàng không của nhân loại tạm thời bị chiếm đóng bởi những con quái vật.

Một Người Thức Tỉnh không rõ danh tính đã xuất hiện trong lúc lực lượng không quân của các nước châu Á và châu Âu đang gấp rút giải quyết vấn đề.

Đó là Park Su-ho, một người Hàn Quốc đã thức tỉnh, người đã đánh bại, thuần hóa và cưỡi con Thằn Lằn Bay.

Anh ấy đã trải qua những điều này khi đang trên đường đến Anh theo lời mời của Tiến sĩ Toddler…….

Trong khi đến Anh theo lời mời của Tiến sĩ Toddler, Lee Sung-Woo, một người xếp hạng thế giới người Nhật, đã đến và khiêu khích Park Su-ho…….

Theo ước tính, Park Soo-ho đã xuất hiện cưỡi trên con Thằn Lằn Bay lúc 3 giờ chiều hôm nay, xuất hiện tại Cục Quản Lý Sức Mạnh Siêu Nhiên và ngay lập tức thể hiện ý định đấu tay đôi để tìm kiếm Lee Sung-Woo…….

Khi hai người đang đọc một bài báo lộn xộn, cảm giác như một nhà báo đang khẩn cấp muốn đưa một tin nóng hổi lên trước, một đồng nghiệp đã hét lên.

"Có một video trên YouTube!"

"Hãy xem nào."

Đó là một đoạn video trên điện thoại di động, trông giống như nó được quay bởi một người qua đường đi ngang qua Cục Quản Lý.

Mọi người bị rung động bởi con quái vật xuất hiện trên bầu trời.

Con Thằn Lằn Bay đang từ từ lướt xuống, bất ngờ từ trên trời rơi xuống và lao xuống đường.

Park Su-ho, người đang cưỡi trên đỉnh nó, là một chủ đề khá phổ biến đối với người Nhật, và nhiều người đã bàn tán và nhận ra anh ta.

- # $ #% #

- @ # @ #

Những người tỉnh táo trong bộ đồng phục trông giống như cảnh sát Nhật Bản lao ra và hét lên điều gì đó, nhưng chỉ có thể nghe thấy tiếng Yamete bên tai Dong-su.

"Họ đang nói cái gì vậy."

Không có bản dịch âm thanh, vì vậy không ai có thể hiểu được.

Su-ho trong video cũng nhảy ra khỏi con Thằn Lằn Bay và hét lên

-Lee Sung-Woo, đồ khốn nạn!

“…….”

Jun-ho im lặng và Dong-Su hầu như không nói gì.

"Chết tiệt, tôi mệt mỏi quá."

Anh ấy bị sao vậy?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương