Chương 35: Án hút máu (02)
"Bác sĩ Mộc." Lúc tổ Giản Mạc đến nhà của nạn nhân nhìn thấy Mộc Hi Lương đang đứng kiểm tra thi thể.
Vị trí đặt thi thể không có bất kì thay đổi nào, vẫn là trạng thái ngồi ở trong rương gỗ, trên tay chân vẫn bị trói bằng dây thừng. Màu da của thi thể đã chuyển sang trắng bệch, không có huyết khí. Vết bầm trên mặt đã biến thành màu đen, quần áo xộc xệch, con ngươi trợn ngược lên, trong mắt tràn đầy sợ hãi bi thương, trên lỗ tai và tóc còn đọng lại vết máu khô.
"Thời gian tử vong khoảng 11 giờ đêm qua đến rạng sáng hôm nay, nguyên nhân dẫn đến cái chết là mất máu động mạch cảnh, trên cổ tay có vết trói hằn thành vết máu, hẳn là bị trói rất lâu, cộng với việc lúc chết nạn nhân giãy dụa rất nhiều mà tạo thành." Mộc Hi Lương không quay đầu lại chào hỏi, chỉ liếc nhìn từng dấu vết trên thi thể nạn nhân.
"À... Bác sĩ Mộc, tại sao không dời xác nạn nhân ra ngoài vậy?" Đại Vĩ là người đầu tiên nhìn thấy tình trạng con ngươi trợn trắng của nạn nhân, đây không phải đặc điểm của cái chết vì bị thắt cổ à?
"Máu trên người nạn nhân đã bị hung thủ rút sạch, bây giờ thi thể đã cứng ngắc, cho dù có lấy thi thể ra ngoài thì cũng chỉ duy trì tư thế như vậy. Một lát nữa nhân viên của phòng Pháp chứng sẽ đến, trước tiên để bọn họ thu thập chứng cứ đã."
Lúc Mộc Hi Lương vừa nhìn thấy cỗ thi thể này thì liền có cảm giác vô cùng kì quái. Dựa theo nhiệt độ cơ thể, nạn nhân đã tử vong được vài tiếng, nhưng Mộc Hi Lương không nhìn thấy dấu vết bạo hành trên thi thể, da dẻ của nạn nhân cũng tái nhợt, không có chút huyết sắc nào. Lúc đó Mộc Hi Lương đã dùng một con dao cắt một vết nhỏ trên ngón tay của nạn nhân, nhưng kì lạ chính là trong cỗ thi thể này đã không còn chút máu nào. Từ khi theo nghề, đây là lần đầu tiên Mộc Hi Lương nhìn thấy một cỗ thi thể không có máu.
"Nguyên nhân khiến nạn nhân mất máu động mạch cảnh là gì?" Giản Mạc đến gần thi thể, cẩn thận quan sát.
Thấy trên cổ nạn nhân chỉ có hai cái lỗ dính máu, Giản Mạc hỏi: "Chỉ có hai cái lỗ nhỏ nhỏ này?"
"Ừm, chính hai cái lỗ đó đã khiến nạn nhân tử vong vì mất máu động mạch cảnh." Mộc Hi Lương gật đầu.
Khi Tiêu Tiêu nhìn theo hướng mà ngón tay Giản Mạc đang chỉ thì liền giật nảy mình, hoảng sợ nói: "Madam, cái này có phải là do quỷ hút máu làm không a?"
Chỉ có quỷ hút máu mới hút máu người, hung thủ sao có thể nghĩ đến chuyện hút máu này chứ, nếu có thì tên hung thủ này cũng quá biến thái rồi.
"Trên thế gian này làm gì có quỷ hút máu, huống chi quỷ hút máu hút xong rồi còn có thể tốt bụng đưa thi thể về nhà như vậy à." Tư Hàn ôm tay, ngón tay vuốt cằm nói.
"Ừm. Tiêu Tiêu, có phải cô xem phim nhiều quá rồi không, trên thế gian này làm gì có quỷ hút máu nha~" Đại Vĩ trắng mắt liếc Tiêu Tiêu một cái.
"Này này, mặc dù gần đây tôi có xem bộ Khử Tà Diệt Ma của Vạn Ỷ Văn, nhưng đó là phim về cương thi nha, hơn nữa như vậy cũng không có nghĩa là tôi xem phim quá nhiều được, tôi xem, là vì tôi hâm mộ Vạn Ỷ Văn, hừ!" Dù bộ phim này đã có từ rất lâu rồi nhưng nó là kinh điển nha, diễn viên nữ trong phim không tệ, nhất là cặp đôi chính kia. Xem một chút thì thì sao! Thì sao! Chẳng lẽ chỉ cho phép đàn ông thưởng thức phụ nữ mà không cho phụ nữ thưởng thức phụ nữ hả.
"Hi Lương có thể suy đoán hung khí tạo thành vết thương này không?" Giản Mạc chú ý thấy trên cổ nạn nhân có hai lỗ máu nhỏ, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rất rõ, phần thịt trong vết thương tương đối nhỏ, bên ngoài lại lớn. Chắc hẳn hung khí có hình dáng phần đầu nhỏ, phần gốc lớn, chứ không phải là có kích thước bằng nhau.
Chẳng qua nếu đúng như Tiêu Tiêu nói, răng của quỷ hút máu cũng có phần đầu nhỏ, phần gốc to hơn. Có lẽ hung khí cũng có hình dáng như vậy, nhưng có rất nhiều hung khí mang hình dáng như vậy. Ví dụ như nĩa, vân vân.
"Bây giờ vẫn không thể chắc chắn, phải chờ sau khi về về Cục tìm dụng cụ so sánh qua mới có thể cho ra đáp án chính xác." Mộc Hi Lương lắc đầu một cái, có khá nhiều loại đồ vật có thể tạo ra vết thương có hình dạng như vậy, phải chờ sau khi so sánh từng loại thì mới biết được.
"Bác sĩ Mộc, Madam Giản." Đang lúc Mộc Hi Lương và Giản Mạc đứng nói chuyện thì Vương Thủ Nhân của phòng Pháp chứng đã dẫn cấp dưới của mình đến.
"Sếp Vương, mọi người thu thập bằng chứng cho nạn nhân trước đi, tôi xong việc rồi." Mộc Hi Lương đứng dậy, tháo găng tay.
"Ừm." Vương Thủ Nhâm ừ một tiếng rồi gật đầu với cấp dưới, mọi người liền bắt tay vào làm việc.
"Tiểu Mạc, lát nữa chờ bọn họ lấy xong chứng cứ thì sẽ đưa thi thể về Cục, tôi muốn về trước." Mộc Hi Lương vừa thu dọn đồ đạc của mình vừa nói.
"Ừm."
"Mọi người tách ra làm việc đi." Giản Mạc xoay người nói với tổ viên của mình.
*****
Lúc Giản Mạc đi vào phòng khách Lý gia thì nhìn thấy có một người đàn ông trung niên mặc âu phục, sắc mặt rất kém, đang cố gắng an ủi vị phu nhân bên cạnh mình.
Đây chắc là cha mẹ của nạn nhân, âm thanh khóc sướt mướt của người phụ nữ vang khắp phòng, vừa khóc vừa dùng khăn giấy lau nước mắt, tay còn lại đấm đấm lên đầu gối, ngoài miệng càu nhàu vài câu, cuối cùng tiếng khóc hóa thành tiếng sụt sịt.
"Hai người phát hiện nạn nhân khi nào?"
"Huhu.... Hôm nay lúc má Triệu chuẩn bị xong bữa sáng rồi đi ra ngoài đổ rác thì nhìn thấy một cái rương lớn ở trước cổng. Má Triệu cũng không biết là thứ gì nên gọi bảo an khiêng cái rương vào nhà, không ngờ được... vừa mở ra.... huhu..... Con trai đáng thương của tôi....." Lý phu nhân vừa nói xong thì lại bắt đầu nức nở.
"Lúc mọi người mở rương gỗ ra thì có phát hiện thứ gì bên trong không?" Lương Diệc hỏi.
"Không có.... Bên trong chỉ có một mình con trai của tôi thôi." Lý tiên sinh nãy giờ im lặng ngồi bên cạnh nhìn thấy vợ mình đã khóc không ra hình dạng, giọng nói cũng khàn đi, không thể nói thêm được gì nữa, lúc này ông vừa vỗ vỗ lưng vợ vừa trả lời.
"Gần đây con trai hai người có đắc tội với kẻ nào không? Hoặc là trên phương diện làm ăn có kết thù với ai?"
"Không có, Chí Phong đứa bé này mặc dù không chịu thua kém nhưng sẽ không đi trêu chọc thị phi." Lý tiên sinh lắc đầu một cái, đứa trẻ này vốn không có năng khiếu kinh doanh, nếu không phải ông nhờ một vài người bạn giúp đỡ thì sợ là công ty do nó gây dựng nên đã sớm phá sản rồi.
"Hai người nghĩ kĩ một chút, nhớ ra chuyện gì hay nhìn thấy kẻ nào khả nghi thì liên lạc ngay với cảnh sát." Giản Mạc dặn dò trước khi rời đi.
Ra trước cửa, bên sếp Vương đã thu thập xong bằng chứng xung quanh rương gỗ, đang chuẩn bị chuyển cái rương về Cục. Thi thể của Lý Chí Phong đã được khiêng ra, đúng như Mộc Hi Lương nói, vẫn giữ nguyên tư thế ngồi. Mọi người hỗ trợ cùng đưa thi thể của Lý Chí Phong lên xe để đưa về phòng nghiệm thi.
Giản Mạc vừa đi vừa quan sát thiết kế của biệt thự, nhìn thấy có một camera xoay về phía cổng biệt thự. Giản Mạc gật đầu nhìn Lương Diệc một cái, Lương Diệc nhìn thấy liền rời đi.
*****
"Hi Lương, có phát hiện gì không?" Trở lại đồn cảnh sát, việc đầu tiên Giản Mạc làm là đi đến phòng giải phẫu của Mộc Hi Lương.
Lúc Giản Mạc đến, Mộc Hi Lương đang mặc quần áo giải phẫu, trên tay mang găng tay cao su, trên bàn mổ chính là thi thể Lý Chí Phong vừa được đưa về ban nãy. Thấy Giản Mạc đến cũng chỉ gật đầu một cái, không trả lời câu hỏi của cô mà bắt đầu động tác trong tay. Giản Mạc dĩ nhiên hiểu ý của Mộc Hi Lương, im lặng đứng một bên, còn trợ lý Mosi cũng bắt đầu ghi chép.
"Nạn nhân, nam giới, người Châu Á, máu trong cơ thể bị hút sạch, là mưu sát."
"Trên mặt có vết bầm, được tạo thành trước khi chết." Đầu tiên, Mộc Hi Lương kiểm tra gương mặt của nạn nhân.
"Tròng mắt trợn ngược, trên tay và chân của nạn nhân đều có dấu vết bị trói chặt, có thể khiến nạn nhân chết ở trạng thái như vậy, hẳn là hung thủ đã treo ngược nạn nhân lên." Mộc Hi Lương liếc nhìn đôi mắt của nạn nhân, nói.
"Phần đầu không có thương tích." Mộc Hi Lương quan sát từ phần trán đến sau ót của nạn nhân, không phát hiện dấu vết sưng ứ.
"Kiềm giải phẫu." Mộc Hi Lương vươn tay, Mosi liền đặt kiềm giải phẫu vào tay nàng.
Dùng kiềm giải phẫu lấy trong mũi nạn nhân một sợi màu trắng, đặt nó lên khay đựng trong suốt.
Đi đến phần cổ của nạn nhân, hai cái lỗ máu được nhìn thấy rất rõ ràng, Mộc Hi Lương chụp lại nó, tải lên máy vi tính.
"Một lát nữa chúng ra đem bản mẫu của các loại hung khí tải lên máy tính, sau đó so sánh với vết thương của nạn nhân là có thể tìm ra hung khí." Mộc Hi Lương giải thích.
"Trên người nạn nhân có nhiều vết bầm, giống như vết bầm trên mặt, đều được tạo thành trước khi chết. Móng tay sạch sẽ, không phát hiện vụn da." Mộc Hi Lương nhìn toàn thân nạn nhân, sau đó cầm hai bàn tay của hắn lên, không có phát hiện gì.
Ngoại trừ sợi trắng tìm thấy ở trong mũi ra thì không có phát hiện ra manh mối nào từ trên thi thể.
"Mosi, em đem thứ này đến phòng Pháp chứng cho bọn họ hóa nghiệm." Mộc Hi Lương tháo găng tay và khẩu trang, nói với Mosi.
"Vâng, Doctor Mộc."
"Đúng rồi, hôm qua rất cảm ơn cô." Lúc sáng sớm khi thức dậy thì phát hiện ra điểm không bình thường, hoàn cảnh xung quanh hoàn toàn xa lạ, quần áo trên người cũng được thay mới, lập tức đi ra ngoài muốn xác nhận, nhưng chỉ nhìn thấy Giản Mạc đang nằm ngủ say trên sofa.
Chẳng lẽ Giản Mạc không thể ngủ chung giường với mình à? Thật ra thì hai cô gái ngủ chung một giường có làm sao đâu? Cũng không thể nói là nữ nữ thụ thụ bất thân được, nếu không phải thì chuyện gì phải hành hạ bản thân ra sofa ngủ như vậy chứ? Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng vẫn vào phòng lấy cho Giản Mạc một cái chăn mỏng, giúp cô đắp kín.
Lẳng lặng nhìn dung nhan khi ngủ của Giản Mạc, sau đó đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng cho cô rồi mới rời đi.
"Không có gì, lần sau đừng uống nhiều như vậy là được rồi."
"Ừm. Đúng rồi, các cô có phát hiện manh mối gì từ người nhà nạn nhân không?"
"Tạm thời thì không có, theo lời người nhà nói, hắn làm người khá ổn, chỉ là có chút nhu nhược, nhưng sẽ không kết thù với ai. Ở trong biệt thự phát hiện một camera, tôi đã để Lương Diệc đi lấy băng ghi hình rồi, hi vọng là sẽ có chút manh mối." Giản Mạc lắc đầu, tên hung thủ này có thể rút sạch máu của nạn nhân, sau đó còn đưa nạn nhân về nhà, không biết là có thâm cừu đại hận gì đây.
"Thời gian không còn sớm, đi thôi, trước tiên là giải quyết bữa trưa, hôm nay tôi không có nấu cơm trưa." Mộc Hi Lương nhìn đồng hồ trên tường, nói.
"Ừm, đám người Lương Diệc cũng sắp trở lại rồi."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương