"Ngụy Phong vẽ ra 1 bản tạm thời mô tả qua bên trong.

Đá Đà Khúc chắc chắn chỉ được sùng ở bên trên và ở bề ngang còn ở bên dưới cùng bên trong thì vẫn sẽ chỉ là đất nền.

Bởi vì khi dựng đá lên làm trần thì cần có cột dựng thẳng đứng.

Nếu cột dựng ở trên nền đất bình thường thì mới có thể giữ chắc được,nếu lát nền ở đó bằng đá Đà Khúc thì chỉ cần 1 canh giờ chúng sẽ gãy ngay do đá Đà Khung rất trơn,nhẵn.

-Chúng ta đào thẳng xuống dưới,rồi đào lên vị trí mà ta đánh dấu đó.

Sau khi giao phó cho Thẩm Tư Lục xong thì hắn liền quay về phủ.

Đúng như Triệu Vân Mộng nói,ở nhà đồ ăn đã bày sẵn trên bàn đợi hắn.

-Chàng sao về muộn như vậy.

-Kế hoạch trục trặc nên ta phải thay đổi khiến bây giờ mới có thể về được.

Triệu Vân Mộng nhìn Ngụy Phong với vẻ mặt lo lắng rồi liền nói.

-Chàng đừng có quá sức,chàng phải nghỉ ngơi cho tốt.


-Nàng yên tâm,ta biết sức khoẻ của mình.

Vì thời gian dài ở dưới lòng đất làm cho sức khoẻ của hắn bị ảnh hưởng đáng kể.

Ngụy Phong từ khi nhận chức chưa bao giờ phải xuống nơi như vậy nên khó lòng tiếp nhận được.

Trong buổi tối ấy,2 người ngồi ăn với nhau rất vui vẻ,bao nhiêu căng thẳng của Ngụy Phong đều tan biến.

Ngày hôm sau,Ngụy Phong phải tới quốc khố từ rất sớm.

Theo chỉ dẫn của Ngụy Phong bọn họ đã đào gần tới nơi.

-Tình hình thế nào rồi ?
-Cô gia,đã gần tới chỗ đó rồi,trong quá trình đào không hề gặp bất cứ trở ngại nào.

-Quốc khố của Triệu Quốc mà bọn chúng có thể xây dựng lên 1 nơi như vậy thì chắc chắn có thế lực rất lớn che mắt.

-Nếu muốn vận chuyển đá xuống nơi như vậy,e rằng phải mất nhiều năm mới có thể xây xong.

Ngụy Phong nghĩ 1 hồi rồi nói.

-Nếu có người lợi dụng việc tư rồi lén lút xây dựng thì sao ?
Thẩm Tư Lục nghĩ 1 hồi mới nhớ ra.

-Vào 1 năm trước,ở bên ngoài quốc khố 5 dặm đã xây dựng bảo tháp của Triệu Quốc,kì lạ rằng bảo tháp này xây dựng chỉ tốn khoảng vài tháng mà quá trình xây dựng lại mất tới gần 1 năm mới xong.

-Bảo tháp này đặt ở đâu ?
Thẩm Tư Lục chỉ tay về phía bảo tháp.

Nơi này là nơi lưu trữ tài liệu quan trọng của triều đình Triệu Quốc,vì để bảo vệ an toàn hơn mà Triệu Vương quyết định xây nó ở đây.

Người nhận trách nhiệm xây dựng bảo tháp là tướng quân trấn thủ vùng Đông An- Cố Tô Mộc.

-Cố tướng quân ? Ta từng nghe nói ông ta lập công lớn ở Đông An nên được Triệu Vương phong cho chức Trấn Thủ Tướng.

Ông ta có sức ảnh hưởng rất lớn trong triều.

-Cho người điều tra ông ta đi.


Đồng thời cô cũng cho điều tra bảo tháp trong âm thầm ,tránh tai mắt của ông ta.

-Vâng cô gia.

Sau khi đào thông với nơi ấy,thì Ngụy Phong cùng vài người vào thăm dò thử.

Bên trong đúng thật đã bị bịt kín bằng đá Đà Khúc,có vẻ những tên này không có ý định quay lại nơi này nhưng bọn chúng cần cất giấu 1 thứ mà không thể mang ra ngoài được.

Sau khi kiểm tra khắp nơi này thì Ngụy Phong phát hiện ra có rất nhiều thuốc nổ bên trong,nhưng thứ hắn thắc mắc là bọn chúng đã bịt kín toàn bộ nơi này bằng đá Đà Khúc thì sao có thể quay lại.

Hắn đi 1 vòng quanh nơi này,gõ vào tường đá vài cái,đúng như hắn nghĩ vẫn còn thông đạo dẫn tới đây.

Hắn tìm quanh 1 lúc thì thấy được 1 nơi có thể vào được.

Bọn chúng đã không xây tường bằng đá ở 1 góc rồi dùng những vại thuốc nổ che kín.

Nếu có người xâm nhập thành công vào đây thì cũng không tìm được gì.

Ngụy Phong chuyển toàn bộ đống thuốc nổ ra mới có thể tìm được,hắn tiếp tục cho người đào qua nơi này.

Sau 1 hồi đào thì họ tìm ra được 1 thông đạo,mấy người liền đi tới điểm cuối của thông đạo,bên trên được lắp 1 chiếc cửa nhỏ có thể chui qua được.

Ngụy Phong mở chiếc cửa đấy ra rồi trèo lên phía trên thì thấy nơi này có rất nhiều loại văn thư khác nhau đồng thời lúc này cũnh có người quát tháo hắn.

-Ngươi là ai ? Dám lén lút vào bảo tháp của Triệu Quốc.


Nghe thấy vậy thì Ngụy Phong sững người,hắn không ngờ rằng việc mình nghi ngờ lại là thật.

Thẩm Tư Lục cũng tới điều tra ở đây.

Nhìn thấy Ngụy Phong ở đây từ lâu thì cô ta cũng đã ngầm hiểu ở đây có liên quan tới vụ án trộm quốc khố.

-Ta là Ngụy Phong,được Triệu Vương giao phó cho điều tra vụ án trộm quốc khố.

Không ngờ thông đạo bên dưới quốc khố lại dẫn tới đây.

Những quan văn ở bảo tháp nghe thấy vậy thì rất bất ngờ.

Bọn họ sợ chuyện này sẽ bị liên lụy đến mình nên rất phối hợp với Ngụy Phong.

Ngụy Phong cũng hiểu bọn chúng đều là người thông minh nên không thể nào có chuyện không phối hợp điều tra.

Nếu không phối hợp thì đông nghĩa với việc có liên quan tới vụ án trộm quốc khố này.

Ngụy Phong không cho phép ai ra khỏi nơi này khi chưa có lệnh của hắn để tránh thông tin lọt ra ngoài.

"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương