[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão
-
Chương 6: Trên đường
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ đến trời sáng, Sesshomaru cuối cùng cũng quay lại.
Jaken lần này trưởng chút trí nhớ, không có dại dột phác lên. Mikazuki yên lặng trông hài tử, không kéo thêm phiền toái cho hắn. Một cái đại nhân hai cái tiểu yêu ngoan ngoãn theo đuôi Sesshomaru, cả hành trình đều yên lặng đến bất thường.
Diễm dương cao chiếu. Cả bốn " người " đều ăn ý dừng lại hành trình. Sesshomaru tìm một cái đại thụ liền treo mình trên đó không xuống. Jaken tự lo bữa trưa của hắn. Mikazuki ngồi dưới gốc cây, đem ngoại y kéo lên chút nữa, che kín Inuyasha trong bóng râm. Hài tử trong ngực còn đang ngủ, bình gốm trên tay chưa từng buông ra.
( Mikazuki che giống thế này nè, chỉ khác ở chỗ áo của Mikazuki là loại áo giống như loại Izayoi hay mặc nhưng thắt lưng được buộc lại bằng đai lưng mà thôi.)
" Khí trời sao lại nóng như vậy? Xem ra phải dùng cách khác che nắng đâu. "
Bằng không hài tử liền muốn nóng đến phát bệnh.
Sesshomaru ghé mắt nhìn hắn, lại như không có chuyện gì dời đi. Bán yêu trong mắt hắn chỉ so nhân loại mạnh hơn một điểm, với đại yêu quái liền chẳng thể so.
Mikazuki động động tay, từ trong cơ thể lấy ra Hoa Kính. Tâm tư rục rịch, trong tay Hoa Kính liền hóa thành một đoàn quang hoàn, sau đó nhanh chóng biến đổi.
Một phen trúc tán màu trắng lơ lửng trước mắt hắn.
Mikazuki ngẫm nghĩ, bỏ thêm chút yêu lực. Không nghĩ đến bạch tán chỉ là sáng lên một chút, về phần công dụng làm mát chống nắng liền không thấy bóng.
Gò má Inuyasha bị hơi nóng hấp đỏ,ngủ có chút không an ổn. Hắn vẫn ngủ đến lúc này đều là nhờ yêu lực của Mikazuki trấn an, đồng thời tạo thành ảo cảnh trong mơ tạm thời đem hắn giữ lại trong hồi ức. Tinh thần trấn an chỉ giúp hắn chìm vào giấc ngủ, triệt tiêu không được tác động từ bên ngoài.
Hài tử ngủ không tốt, Mikazuki tự nhiên không vui. Còn đang tìm thêm cách, một vật được ném đến trước mặt hắn. Mikazuki theo bản năng bắt lấy, phát hiện trong tay là một cái tiểu yêu lông xù. Vật nhỏ kia hiển nhiên bị dọa sợ, " Oa" một tiếng liền nhả ra thứ gì đó, quay người chạy mất.
Lòng bàn tay truyền đến từng trận thanh lương. Vật bị nhả ra kia là một cái tinh thạch màu lam, căn nguyên của cảm giác mát lạnh khi nãy. Mikazuki ngẩng đầu, người trên cây đã không thấy đâu.
Lưu Tiết tiểu yêu, loại yêu quái luôn phát ra nhiệt độ trái ngược với thời tiết. Yêu lực của chúng kết tinh trong bụng tạo thành tinh thạch, rất được nhân loại săn đón. Loại tiểu yêu này thường trốn trong đại thụ, ít khi ló đầu ra ngoài, thường niên bị nhân loại săn bắn khiến số lượng chúng giảm mạnh, những con còn sống đều trốn đi toàn bộ, gần như hoàn toàn biến mất.
Mikazuki nghĩ đến lai lịch của tiểu yêu này, không khỏi cong môi. Hắn ngẫm nghĩ, nói lớn: " Điện hạ quả nhiên quan tâm hắn nha. "
Đau đó truyền đến tiếng hừ lạnh của Sesshomaru: " Ta sợ hắn bệnh hỏng đầu làm đứt manh mối Thiết Toái Nha mà thôi."
Nhất quán đến điểm liền dừng, Mikazuki không nói thêm nữa, đem tinh thạch dung nhập viên ngọc trên cổ Inuyasha. Quả nhiên hiệu quả không sai,hài tử trong ngực liền thôi cựa quậy, ngoan ngoãn ngủ say.
Không lâu sau, Jaken quay lại.
Chẳng qua hắn mang theo không nhỏ " kinh hỉ " về cùng.
" Sesshomaru-sama! Cứu mạng! "
Tiểu yêu quái hỏa tốc chạy về. Mikazuki hiếu kỳ đứng dậy, nhìn Jaken như bị hỏa thiêu mông lao đến chỗ hắn. Ếch xanh mừng đến rơi lệ, vội vã hô to " Mikazuki-sama!!! Làm ơn cứu mạng! "
Mikazuki giật giật khóe miệng, câm nín nhìn Jaken phác lại đây. Sau lưng hắn( Jaken), có một dòng linh lực lao vút đến, dù còn nhỏ yếu nhưng khá tinh thuần.
Phá ma chi tiễn a....
Người nào đó hứng thú vuốt cằm, vung tay. Mũi tên hiểm hiểm vụt qua đầu Jaken, dừng lại trên thân cây phía sau. Jaken một phen yếu tim, vắt chân lên cổ chạy đến sau lưng hắn trốn.
" Yêu quái đứng lại! "
Có tiếng nữ hài hợp thời vang lên. Hai cái hài tử tầm mười tuổi tả hữu, mặc y phục của vu nữ, xách theo cung tiễn đuổi lại đây. Theo sát sau đó là một nam nhân, thần thái bất đắc dĩ khuyên bảo: " Hanato, loại tiểu yêu này không cần đuổi giết, chúng lại không có hại người. "
" Hẳn trộm cá của ta.. " Hanato bất bình " Chẳng lẽ còn không thể bắt? Chúng sẽ tái phạm! "
Mikazuki thâm thúy nhìn Jaken trốn sau lưng. Ếch xanh không phục nhỏ giọng thanh minh: " Là con nhóc đó bắt không được ta mới ra tay, ở đâu ra chuyện trộm cướp! "
Ba người kia không nhanh không chậm xuất hiện trong tầm mắt. Nam nhân ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ đến có người ở nơi hoang dã này. Hanato mắt sắc phát hiện Jaken, xắn tay áo muốn xông lên: " Yêu quái! Còn dám chạy? "
Nam nhân vội vã đem nàng kéo lại, cẩn sực nhìn " người "phía trước. " Người " nọ thoáng dừng lại, chậm rãi xốc lên ngoại y, ôn hòa mỉm cười:
" Pháp sư, chúng ta lại gặp rồi. "
Nam nhân kia không phải ai khác, chính là vu y nam tử trông coi ngọc Tứ hồn lần trước. Nam nhân hiển nhiên cũng nhận ra hắn, ngượng ngùng mở miệng: " Mikazuki-sama, thất lễ! "
Hanato yên lặng nuốt vào lời hùng hổ sắp thốt ra, ngoan ngoãn trốn đến sau lưng nam nhân. Nữ hài còn lại gan dạ hơn, mắt nhìn chằm chằm phần tóc bạc trải rộng trên đất, kinh ngạc nói: " Yêu quái? "
" Ha ha " Mikazuki khô khan cười " Không biết ba vị có chuyện gì cần làm ở đây? "
Vạt áo hơi buông xuống, để lộ một phần thân thể được bọc trong y phục màu trắng của Inuyasha. Kishima thấy tình huống có chút vi diệu, không khỏi lúng túng nói: " Là hài tử không hiểu chuyện, đã quấy rầy rồi! Chúng ta lập tức đi. "
Hanato bướng bỉnh kéo áo hắn, thanh âm nhỏ xíu: " Kishima-san, hắn sau lưng có yêu quái kia."
Kishima buồn bực vỗ trán nàng:" Ta đã nói chỉ là vài con cá, không cần chấp nhất như vậy. "
Nói xong liền kéo hai cái nữ hài đi khỏi. Để Mikazuki hiếu kỳ là, nữ hài lớn gan nhìn chằm chằm hắn trước khi đi còn liên tục ngoái nhìn về phía này, quang mang trong mắt vô cùng kì quái.
Hơi nheo mắt, hắn không tính toán tiếp tục nghi ngờ. Cái kia nữ hài trên người chắc chắn mang bí mật, nhưng chỉ cần đừng hoảng a hoảng đến trước mặt hắn liền không có vấn đề gì.
Jaken thoát một kiếp, thở phào nhẹ nhõm. Không ngờ hắn vừa xoay người, trước mắt liền thấy một đôi giày đen. Sesshomaru cười như không cười nhìn hắn, hiển nhiên bị tiếng kêu quỷ khóc lang gào khi nãy quấy rầy.
Mikazuki yên lặng bế Inuyasha dịch xa một chút, không nhìn ánh mắt cầu cứu của Jaken.
" Mikazuki-sama a a a... "
Một cái lưu tinh xẹt qua bầu trời, phút chốc biến mất. Sesshomaru không hờn không giận nhìn hắn, cư nhiên chủ động nói chuyện: " Ngươi định khiến bán yêu kia ngủ đến lúc nào? "
" Cho đến khi về đến Tây quốc đi? " Mikazuki không nắm chắc nói. Hắn không biết Inuyasha ở trong ảo cảnh đã trút bỏ được bi thương hay chưa, tùy tiện phá ảo cảnh liền có điểm nguy hiểm cho tâm trí hài tử. Với tâm trạng hiện tại của Sesshomaru, muốn về đến Tây quốc có lẽ cần khoảng vài tháng gì đó. Chừng đó thời gian hẳn là đủ cho Inuyasha tự mình tỉnh lại, không cần miễn cưỡng đem hắn đánh thức.
Sesshomaru không nói gì khác, tiếp tục hành trình của mình. Mikazuki đem trúc tán cất đi, kéo cao y phục đuổi theo hắn.
Khoảng ba ngày sau, Jaken như thường lệ tìm được Sesshomaru. Hắn lệ nóng doanh tròng, trong lúc kích động lần nữa bị Sesshomaru đá văng.
Đối với việc này, Mikazuki chỉ biết trầm mặc. Hình thức ở chung này hắn quá quen thuộc, không có chút nào ngoài ý muốn.
Chờ đến trời sáng, Sesshomaru cuối cùng cũng quay lại.
Jaken lần này trưởng chút trí nhớ, không có dại dột phác lên. Mikazuki yên lặng trông hài tử, không kéo thêm phiền toái cho hắn. Một cái đại nhân hai cái tiểu yêu ngoan ngoãn theo đuôi Sesshomaru, cả hành trình đều yên lặng đến bất thường.
Diễm dương cao chiếu. Cả bốn " người " đều ăn ý dừng lại hành trình. Sesshomaru tìm một cái đại thụ liền treo mình trên đó không xuống. Jaken tự lo bữa trưa của hắn. Mikazuki ngồi dưới gốc cây, đem ngoại y kéo lên chút nữa, che kín Inuyasha trong bóng râm. Hài tử trong ngực còn đang ngủ, bình gốm trên tay chưa từng buông ra.
( Mikazuki che giống thế này nè, chỉ khác ở chỗ áo của Mikazuki là loại áo giống như loại Izayoi hay mặc nhưng thắt lưng được buộc lại bằng đai lưng mà thôi.)
" Khí trời sao lại nóng như vậy? Xem ra phải dùng cách khác che nắng đâu. "
Bằng không hài tử liền muốn nóng đến phát bệnh.
Sesshomaru ghé mắt nhìn hắn, lại như không có chuyện gì dời đi. Bán yêu trong mắt hắn chỉ so nhân loại mạnh hơn một điểm, với đại yêu quái liền chẳng thể so.
Mikazuki động động tay, từ trong cơ thể lấy ra Hoa Kính. Tâm tư rục rịch, trong tay Hoa Kính liền hóa thành một đoàn quang hoàn, sau đó nhanh chóng biến đổi.
Một phen trúc tán màu trắng lơ lửng trước mắt hắn.
Mikazuki ngẫm nghĩ, bỏ thêm chút yêu lực. Không nghĩ đến bạch tán chỉ là sáng lên một chút, về phần công dụng làm mát chống nắng liền không thấy bóng.
Gò má Inuyasha bị hơi nóng hấp đỏ,ngủ có chút không an ổn. Hắn vẫn ngủ đến lúc này đều là nhờ yêu lực của Mikazuki trấn an, đồng thời tạo thành ảo cảnh trong mơ tạm thời đem hắn giữ lại trong hồi ức. Tinh thần trấn an chỉ giúp hắn chìm vào giấc ngủ, triệt tiêu không được tác động từ bên ngoài.
Hài tử ngủ không tốt, Mikazuki tự nhiên không vui. Còn đang tìm thêm cách, một vật được ném đến trước mặt hắn. Mikazuki theo bản năng bắt lấy, phát hiện trong tay là một cái tiểu yêu lông xù. Vật nhỏ kia hiển nhiên bị dọa sợ, " Oa" một tiếng liền nhả ra thứ gì đó, quay người chạy mất.
Lòng bàn tay truyền đến từng trận thanh lương. Vật bị nhả ra kia là một cái tinh thạch màu lam, căn nguyên của cảm giác mát lạnh khi nãy. Mikazuki ngẩng đầu, người trên cây đã không thấy đâu.
Lưu Tiết tiểu yêu, loại yêu quái luôn phát ra nhiệt độ trái ngược với thời tiết. Yêu lực của chúng kết tinh trong bụng tạo thành tinh thạch, rất được nhân loại săn đón. Loại tiểu yêu này thường trốn trong đại thụ, ít khi ló đầu ra ngoài, thường niên bị nhân loại săn bắn khiến số lượng chúng giảm mạnh, những con còn sống đều trốn đi toàn bộ, gần như hoàn toàn biến mất.
Mikazuki nghĩ đến lai lịch của tiểu yêu này, không khỏi cong môi. Hắn ngẫm nghĩ, nói lớn: " Điện hạ quả nhiên quan tâm hắn nha. "
Đau đó truyền đến tiếng hừ lạnh của Sesshomaru: " Ta sợ hắn bệnh hỏng đầu làm đứt manh mối Thiết Toái Nha mà thôi."
Nhất quán đến điểm liền dừng, Mikazuki không nói thêm nữa, đem tinh thạch dung nhập viên ngọc trên cổ Inuyasha. Quả nhiên hiệu quả không sai,hài tử trong ngực liền thôi cựa quậy, ngoan ngoãn ngủ say.
Không lâu sau, Jaken quay lại.
Chẳng qua hắn mang theo không nhỏ " kinh hỉ " về cùng.
" Sesshomaru-sama! Cứu mạng! "
Tiểu yêu quái hỏa tốc chạy về. Mikazuki hiếu kỳ đứng dậy, nhìn Jaken như bị hỏa thiêu mông lao đến chỗ hắn. Ếch xanh mừng đến rơi lệ, vội vã hô to " Mikazuki-sama!!! Làm ơn cứu mạng! "
Mikazuki giật giật khóe miệng, câm nín nhìn Jaken phác lại đây. Sau lưng hắn( Jaken), có một dòng linh lực lao vút đến, dù còn nhỏ yếu nhưng khá tinh thuần.
Phá ma chi tiễn a....
Người nào đó hứng thú vuốt cằm, vung tay. Mũi tên hiểm hiểm vụt qua đầu Jaken, dừng lại trên thân cây phía sau. Jaken một phen yếu tim, vắt chân lên cổ chạy đến sau lưng hắn trốn.
" Yêu quái đứng lại! "
Có tiếng nữ hài hợp thời vang lên. Hai cái hài tử tầm mười tuổi tả hữu, mặc y phục của vu nữ, xách theo cung tiễn đuổi lại đây. Theo sát sau đó là một nam nhân, thần thái bất đắc dĩ khuyên bảo: " Hanato, loại tiểu yêu này không cần đuổi giết, chúng lại không có hại người. "
" Hẳn trộm cá của ta.. " Hanato bất bình " Chẳng lẽ còn không thể bắt? Chúng sẽ tái phạm! "
Mikazuki thâm thúy nhìn Jaken trốn sau lưng. Ếch xanh không phục nhỏ giọng thanh minh: " Là con nhóc đó bắt không được ta mới ra tay, ở đâu ra chuyện trộm cướp! "
Ba người kia không nhanh không chậm xuất hiện trong tầm mắt. Nam nhân ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ đến có người ở nơi hoang dã này. Hanato mắt sắc phát hiện Jaken, xắn tay áo muốn xông lên: " Yêu quái! Còn dám chạy? "
Nam nhân vội vã đem nàng kéo lại, cẩn sực nhìn " người "phía trước. " Người " nọ thoáng dừng lại, chậm rãi xốc lên ngoại y, ôn hòa mỉm cười:
" Pháp sư, chúng ta lại gặp rồi. "
Nam nhân kia không phải ai khác, chính là vu y nam tử trông coi ngọc Tứ hồn lần trước. Nam nhân hiển nhiên cũng nhận ra hắn, ngượng ngùng mở miệng: " Mikazuki-sama, thất lễ! "
Hanato yên lặng nuốt vào lời hùng hổ sắp thốt ra, ngoan ngoãn trốn đến sau lưng nam nhân. Nữ hài còn lại gan dạ hơn, mắt nhìn chằm chằm phần tóc bạc trải rộng trên đất, kinh ngạc nói: " Yêu quái? "
" Ha ha " Mikazuki khô khan cười " Không biết ba vị có chuyện gì cần làm ở đây? "
Vạt áo hơi buông xuống, để lộ một phần thân thể được bọc trong y phục màu trắng của Inuyasha. Kishima thấy tình huống có chút vi diệu, không khỏi lúng túng nói: " Là hài tử không hiểu chuyện, đã quấy rầy rồi! Chúng ta lập tức đi. "
Hanato bướng bỉnh kéo áo hắn, thanh âm nhỏ xíu: " Kishima-san, hắn sau lưng có yêu quái kia."
Kishima buồn bực vỗ trán nàng:" Ta đã nói chỉ là vài con cá, không cần chấp nhất như vậy. "
Nói xong liền kéo hai cái nữ hài đi khỏi. Để Mikazuki hiếu kỳ là, nữ hài lớn gan nhìn chằm chằm hắn trước khi đi còn liên tục ngoái nhìn về phía này, quang mang trong mắt vô cùng kì quái.
Hơi nheo mắt, hắn không tính toán tiếp tục nghi ngờ. Cái kia nữ hài trên người chắc chắn mang bí mật, nhưng chỉ cần đừng hoảng a hoảng đến trước mặt hắn liền không có vấn đề gì.
Jaken thoát một kiếp, thở phào nhẹ nhõm. Không ngờ hắn vừa xoay người, trước mắt liền thấy một đôi giày đen. Sesshomaru cười như không cười nhìn hắn, hiển nhiên bị tiếng kêu quỷ khóc lang gào khi nãy quấy rầy.
Mikazuki yên lặng bế Inuyasha dịch xa một chút, không nhìn ánh mắt cầu cứu của Jaken.
" Mikazuki-sama a a a... "
Một cái lưu tinh xẹt qua bầu trời, phút chốc biến mất. Sesshomaru không hờn không giận nhìn hắn, cư nhiên chủ động nói chuyện: " Ngươi định khiến bán yêu kia ngủ đến lúc nào? "
" Cho đến khi về đến Tây quốc đi? " Mikazuki không nắm chắc nói. Hắn không biết Inuyasha ở trong ảo cảnh đã trút bỏ được bi thương hay chưa, tùy tiện phá ảo cảnh liền có điểm nguy hiểm cho tâm trí hài tử. Với tâm trạng hiện tại của Sesshomaru, muốn về đến Tây quốc có lẽ cần khoảng vài tháng gì đó. Chừng đó thời gian hẳn là đủ cho Inuyasha tự mình tỉnh lại, không cần miễn cưỡng đem hắn đánh thức.
Sesshomaru không nói gì khác, tiếp tục hành trình của mình. Mikazuki đem trúc tán cất đi, kéo cao y phục đuổi theo hắn.
Khoảng ba ngày sau, Jaken như thường lệ tìm được Sesshomaru. Hắn lệ nóng doanh tròng, trong lúc kích động lần nữa bị Sesshomaru đá văng.
Đối với việc này, Mikazuki chỉ biết trầm mặc. Hình thức ở chung này hắn quá quen thuộc, không có chút nào ngoài ý muốn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook