[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão
-
Chương 11: Yêu Vương
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Sesshomaru-sama... "
" Sesshomaru-sama!"
Tiếng bước chân trong rừng dừng lại, có người nghiêng đầu lắng nghe. Bóng trắng len lỏi qua vài bụi cây thấp bé, dừng lại trước một gốc đại thụ.
" Jaken? " Mikazuki lau mồ hôi ^_^|| " Mỗi lần ta tìm thấy ngươi đều xảy ra loại chuyện này là thế nào? "
Trên một cành cây to khỏe, Jaken bị một sợi dây đằng xanh biếc treo ngược đầu cành. Gậy Đầu Người rơi rụng dưới đất. Nhìn thấy Mikazuki, hắn nước mắt lưng tròng kể lể:
" Là bọn mèo kia treo ta ở trên này. Mikazuki-sama, làm ơn thả ta xuống. Sesshomaru-sama lại không thấy đâu rồi! "
X﹏X " Ngươi yên tâm " Người nào đó vung tay, yêu khí nhẹ nhàng cắt đứt dây trói " Hắn đã về lâu rồi. Ngươi rõ ràng là đi cứu ta, thế nào cuối cùng lại là ta cứu ngươi? "
Jaken không kịp phòng bị rơi thẳng xuống đất, đầu ếch quay cuồng. Hắn lảo đảo đứng dậy, nhặt lại Gậy Đầu Người liền muốn cuốc bộ đi về. Mikazuki bất đắc dĩ xách cổ hắn, tung người nhảy lên. Yêu khí tụ lại thành một đám mây dưới chân hắn, nhanh chóng lướt qua bầu trời.
Chờ đến lúc Mikazuki thả hắn xuống đất, Jaken hai chân phát run, không nói hai lời liền gục ngã. Vạn ác chi nguyên còn không có một chút áy náy nào, vòng qua hắn đi về phía gốc cây to lớn, đúng lúc thấy được mỹ cảnh hiếm có.
Ánh lửa bập bùng chiếu sáng một khoảng trống nhỏ, hắt lên mặt cỏ màu cam đỏ đặc trưng. Nguyệt quang ôn nhu ôm lấy mọi thứ, trượt dài trên mái tóc ngân bạch của thiếu niên tuấn mỹ. Hài tử thanh tú ngồi trên đùi hắn, nửa người dựa vào tầng lông tơ mềm mại. Cả hai an tĩnh ngồi đó, tựa như kiệt tác của thiên nhiên, đối lập lại hòa hợp.
" Ngươi còn muốn nhìn đến lúc nào? "
Thiếu niên quay đầu, đôi mắt phượng hẹp dài an tĩnh nhìn hắn. Inuyasha thoáng giật giật thân thể, cọ cọ "gối ôm" dưới thân. Mikazuki nhìn loại không khí hòa hợp, không lựa lời mà nói: " Điện hạ có vẻ rất thích hắn đâu? "
Sesshomaru không lãng phí thời gian nói chuyện với kẻ không có thần kinh kia. Trong lòng hắn nhịn không được cười nhạo một tiếng.
Sesshomaru hắn sao có thể thích loại sinh vật " hài tử "mềm mềm yếu nhược này? Quả thật nực cười!
Không chỉ một lần muốn đem bán yêu này bỏ ra, nhưng mỗi lần ánh mắt đáng thương như bị bỏ rơi kia đều khiến hắn không động thủ được. Cảm giác vô cùng vi diệu, giống như đây là lần đầu tiên có người hoàn toàn ỷ lại vào hắn, chứng minh hắn đã trưởng thành, có đủ sức mạnh để làm điều mình muốn.
Sesshomaru nhìn thoáng qua hài tử trong lòng, chần chờ hỏi: " Hắn vì sao vẫn luôn ở trạng thái này? "
Mikazuki tươi cười nhạt đi, thanh âm không rõ ý vị: " Có lẽ một lần nữa ôn lại ký ước khiến hắn còn chưa hoàn toàn thoát khỏi mộng tưởng, cần thêm chút thời gian nữa. "
Inuyasha thức dậy sớm hơn dự kiến, nguyên do lớn nhất liền là sự cộng hưởng yêu khí cùng Sesshomaru trong vô thức. Mikazuki có thói quen che giấu yêu khí trang người vô hại, Sesshomaru lại thường không chủ động đi khống chế phạm vi hoạt động của yêu khí trên người. Hắn cùng Inuyasha huyết mạch tương liên, yêu khí có lẽ trong vô thức đan chéo vào nhau, dần dần qua một tháng liền đạt thành cộng hưởng, không chỉ nuôi dưỡng yêu khí của tiểu cẩu cẩu mà còn ảnh hưởng đến mộng cảnh trong ý thức của hài tử, rút ngắn thời gian mê man.
Sự việc càng ngày càng tiến triển theo hướng không ngờ. Mikazuki thở dài, đột nhiên nhảy lên chạc cây trên cao: " Điện hạ đã giúp liền giúp cho trót, thay ta trông hắn một đêm đi!"
Sesshomaru mất một lúc mới phản ứng lại, trừng mắt nhìn hắn. Mikazuki đã ngủ như chết, tư thế ngủ ngược lại rất quy củ, an toàn treo lại trên cành không sợ rơi.
Dù sao hắn cũng đã phân thần chiếu cố Inuyasha một tháng.
→_→ Ngươi rõ ràng chỉ chịu trách nhiệm ôm cùng độ yêu lực cho hắn, so với nữ nhân chăm hài tử bình thường còn muốn nhàn.
Một đêm vô mộng.
- ---
Sáng hôm sau, Sesshomaru quyết định lập tức khởi hành về Tây quốc. Sự việc Miêu tộc lần này nhắc nhở hắn một chuyện không nhỏ. Hiện tại phụ thân đã tạ thế, cả Tây quốc hùng mạnh đều do một mình mẫu thân chống đỡ, hiển nhiên khó không chỉ có một vài cái như này. Hắn bản nhân chu du mười năm, ngược lại chưa từng nghĩ đến việc quay về Tây quốc thực hiện nghĩa vụ của mình. Lúc này có lẽ còn chưa muộn, chẳng qua-
Sesshomaru nhìn chằm chằm Inuyasha đang nép vào sát bên hắn, không khỏi một trận vô lực.
Inuyasha từ khi tỉnh lại không nói một lời, chỉ khư khư ôm bình gốm đựng hài cốt Izayoi. Nếu như chỉ là việc này, Sát điện hạ cũng không thấy có gì to tát. Thế nhưng hài tử kia không có thân cận Mikazuki ôm hắn đi đường một tháng, trái lại tựa như bánh gạo dính chặt lấy Sesshomaru, một bước không rời kè kè cạnh bên, thần tình giống một cái tiểu cẩu lo sợ bị bỏ lại trên đường.
Đối với việc này, chủ mưu nào đó vẻ mặt vô tội tặng hắn bốn chữ, khiến Sesshomaru giận đến suýt nữa hóa thân nguyên hình đem hắn một ngụm cắn rời.
Hiệu ứng chim non.
Sesshomaru đương nhiên biết ý nghĩa bốn từ này.
Chim non vừa phá xác chui ra, nhìn thấy sinh vật nào đầu tiên đều sẽ nhận làm " mẹ ", cho dù đối phương có là thiên địch của chúng, cũng sẽ vô hạn ỷ lại.
Tình huống của Inuyasha so với những điều này quả thật không sai biệt lắm. Nhưng người hắn bám theo là ai? Sesshomaru a, người vô cùng chán ghét bán yêu nhỏ yếu.
Ni mã thật muốn giết người nhưng không thể là thế nào?  ̄︿ ̄
Vì có Inuyasha không ngừng nghỉ bám theo đuôi hắn, Mikazuki nhất quyết không cho hắn đi tai họa đại yêu trên đường đi. Sesshomaru vẻ mặt âm trầm, hàn khí ngùn ngụt bốc lên quanh người. Inuyasha lại như không có nhận ra, nhắm mắt theo sau, dù Mikazuki hống thế nào cũng sẽ không tách ra.
Tạo nghiệt a... ╮(╯▽╰)╭
Chiến tranh lạnh xảy ra, đáng thương nhất là Jaken đứng mũi chịu sào. Hắn thường thường lảm nhảm quá nhiều, hiện tại chỉ cần há miệng nói một chữ lập tức sẽ bị Sesshomaru đá bay.
Mikazuki đi sau, lẳng lặng nhìn hai bóng dáng lớn nhỏ phía trước, trong lòng nhịn không được cười thầm. Điện hạ rõ ràng rất chán ghét bán yêu, lại không thể không nhẫn nhịn. Inuyasha dù sao vẫn còn nhỏ, Sesshomaru còn chưa có xấu tính đến mức ra tay ném hắn đi.
Jaken bên cạnh yên lặng chảy khoan mì lệ.
Hành trình về Tây quốc tiếp tục bị rút ngắn lại.
- ---
Tây quốc đô thành.
Sát điện hạ chân trước vừa về đến đô thành, chân sau Irasue đã đem cả Tây quốc lật lên, đem toàn bộ nhân vật mấu chốt ném ra cửa thành tiếp đón hắn. Một đống lớn yêu quái dưới dâm uy của Lăng Nguyệt Tiên Cơ hóa thành nhân hình, ngoan ngoãn xếp hàng chờ đợi. Irasue ôm tâm lý xem náo nhiệt, không có gấp gáp mong chờ. Trước khi đứa con bất hiếu bỏ mẹ mà đi kia báo tin muốn về, Irasue đã sớm nhận được tình báo của Mikazuki về chuyện xảy ra trên đường đi. Có điều, Irasue vẫn không có biết chuyện Sesshomaru chấp nhận đem Inuyasha về cùng. Tin tức của nàng chỉ dừng lại ở thời điểm Izayoi vừa mất không lâu, còn lại hoàn toàn không có thêm chút đầu mối nào.
Trận thế long trọng này thu hút sự chú ý của không ít con dân yêu quái sống trong thành. Sesshomaru vốn phi hành mà đến, nhìn thấy loại tình huống này không khỏi nhíu mày, theo sau thong thả đáp xuống trước mặt mẫu thân hắn. Mikazuki dự cảm bất hảo liếc nhìn Irasue, người sau lại thần tình vui vẻ không có nhìn hắn.
Người này... Không lẽ nàng định trực tiếp giao quyền ngay tại nơi này?
Sesshomaru hiển nhiên cũng mờ mịt nhận ra ý nghĩa của trận đón tiếp này, lại chỉ bình tĩnh quay đầu nhìn Mikazuki. Trong đôi mắt màu hổ phách ánh lên tia sáng kỳ lạ, khiến người nào đó không khỏi chột dạ dời mắt.
Irasue cười híp mắt nhìn nhi tử duy nhất của mình: " Nha, nhi tử bảo bối của ta cuối cùng cũng nhớ đến người mẹ này? "
" Mẫu thân đại nhân. " Sesshomaru không có tính toán để nàng nói thêm, bằng không lát nữa khó xử liền là hắn:" Ngài đây là có ý gì?"
Vị mẫu thân nào đó thần tình bi ai nâng tay áo lau mắt, ánh mắt lại sáng quắc nhìn hắn:" Ngươi cái tên bất hiếu này, bỏ đi lâu như vậy, để kẻ già yếu như ta thay ngươi chấp chưởng cái quốc gia to lớn này. Ngươi còn dám hỏi ta có ý gì?"
Sesshomaru mặt không đổi sắc nhìn nàng. Ngươi nói mình già, có dám hay không nhận mình già mà không kính?
Yêu quái sau lưng Irasue yên lặng lau mồ hôi, không có ai dám đứng ra đánh vỡ cục diện kỳ ba này.
Quốc chủ phu nhân khôi phục bộ dáng lãnh tĩnh, xua tay với bọn họ: " Tất cả các ngươi, còn không cung nghênh Yêu Vương hồi cung?"
Nhóm người phía sau cả kinh ngẩng đầu, Nhưng khi thấy thần sắc kiên quyết trên mặt irasue, bọn họ liền biết đây không phải vui đùa. Vì vậy tất cả tạm thời chưa dám có ý kiến, hai chân nhanh chóng quỳ xuống. Những con dân yêu quái xung quanh thấy loại tràng diện này cũng vội vã quỳ xuống, chờ đợi vị đại nhân vật kia mau chóng rời đi. Tiếng hô rung trời gần như vang khắp cả đô thành.
" Cung nghênh Vương thượng hồi cung! "
Giữa tình cảnh trang trọng này, một cái đầu nho nhỏ không hợp thời hơi ló ra từ sau lưng Sesshomaru, lại nhanh chóng rụt vào.
" Sesshomaru-sama... "
" Sesshomaru-sama!"
Tiếng bước chân trong rừng dừng lại, có người nghiêng đầu lắng nghe. Bóng trắng len lỏi qua vài bụi cây thấp bé, dừng lại trước một gốc đại thụ.
" Jaken? " Mikazuki lau mồ hôi ^_^|| " Mỗi lần ta tìm thấy ngươi đều xảy ra loại chuyện này là thế nào? "
Trên một cành cây to khỏe, Jaken bị một sợi dây đằng xanh biếc treo ngược đầu cành. Gậy Đầu Người rơi rụng dưới đất. Nhìn thấy Mikazuki, hắn nước mắt lưng tròng kể lể:
" Là bọn mèo kia treo ta ở trên này. Mikazuki-sama, làm ơn thả ta xuống. Sesshomaru-sama lại không thấy đâu rồi! "
X﹏X " Ngươi yên tâm " Người nào đó vung tay, yêu khí nhẹ nhàng cắt đứt dây trói " Hắn đã về lâu rồi. Ngươi rõ ràng là đi cứu ta, thế nào cuối cùng lại là ta cứu ngươi? "
Jaken không kịp phòng bị rơi thẳng xuống đất, đầu ếch quay cuồng. Hắn lảo đảo đứng dậy, nhặt lại Gậy Đầu Người liền muốn cuốc bộ đi về. Mikazuki bất đắc dĩ xách cổ hắn, tung người nhảy lên. Yêu khí tụ lại thành một đám mây dưới chân hắn, nhanh chóng lướt qua bầu trời.
Chờ đến lúc Mikazuki thả hắn xuống đất, Jaken hai chân phát run, không nói hai lời liền gục ngã. Vạn ác chi nguyên còn không có một chút áy náy nào, vòng qua hắn đi về phía gốc cây to lớn, đúng lúc thấy được mỹ cảnh hiếm có.
Ánh lửa bập bùng chiếu sáng một khoảng trống nhỏ, hắt lên mặt cỏ màu cam đỏ đặc trưng. Nguyệt quang ôn nhu ôm lấy mọi thứ, trượt dài trên mái tóc ngân bạch của thiếu niên tuấn mỹ. Hài tử thanh tú ngồi trên đùi hắn, nửa người dựa vào tầng lông tơ mềm mại. Cả hai an tĩnh ngồi đó, tựa như kiệt tác của thiên nhiên, đối lập lại hòa hợp.
" Ngươi còn muốn nhìn đến lúc nào? "
Thiếu niên quay đầu, đôi mắt phượng hẹp dài an tĩnh nhìn hắn. Inuyasha thoáng giật giật thân thể, cọ cọ "gối ôm" dưới thân. Mikazuki nhìn loại không khí hòa hợp, không lựa lời mà nói: " Điện hạ có vẻ rất thích hắn đâu? "
Sesshomaru không lãng phí thời gian nói chuyện với kẻ không có thần kinh kia. Trong lòng hắn nhịn không được cười nhạo một tiếng.
Sesshomaru hắn sao có thể thích loại sinh vật " hài tử "mềm mềm yếu nhược này? Quả thật nực cười!
Không chỉ một lần muốn đem bán yêu này bỏ ra, nhưng mỗi lần ánh mắt đáng thương như bị bỏ rơi kia đều khiến hắn không động thủ được. Cảm giác vô cùng vi diệu, giống như đây là lần đầu tiên có người hoàn toàn ỷ lại vào hắn, chứng minh hắn đã trưởng thành, có đủ sức mạnh để làm điều mình muốn.
Sesshomaru nhìn thoáng qua hài tử trong lòng, chần chờ hỏi: " Hắn vì sao vẫn luôn ở trạng thái này? "
Mikazuki tươi cười nhạt đi, thanh âm không rõ ý vị: " Có lẽ một lần nữa ôn lại ký ước khiến hắn còn chưa hoàn toàn thoát khỏi mộng tưởng, cần thêm chút thời gian nữa. "
Inuyasha thức dậy sớm hơn dự kiến, nguyên do lớn nhất liền là sự cộng hưởng yêu khí cùng Sesshomaru trong vô thức. Mikazuki có thói quen che giấu yêu khí trang người vô hại, Sesshomaru lại thường không chủ động đi khống chế phạm vi hoạt động của yêu khí trên người. Hắn cùng Inuyasha huyết mạch tương liên, yêu khí có lẽ trong vô thức đan chéo vào nhau, dần dần qua một tháng liền đạt thành cộng hưởng, không chỉ nuôi dưỡng yêu khí của tiểu cẩu cẩu mà còn ảnh hưởng đến mộng cảnh trong ý thức của hài tử, rút ngắn thời gian mê man.
Sự việc càng ngày càng tiến triển theo hướng không ngờ. Mikazuki thở dài, đột nhiên nhảy lên chạc cây trên cao: " Điện hạ đã giúp liền giúp cho trót, thay ta trông hắn một đêm đi!"
Sesshomaru mất một lúc mới phản ứng lại, trừng mắt nhìn hắn. Mikazuki đã ngủ như chết, tư thế ngủ ngược lại rất quy củ, an toàn treo lại trên cành không sợ rơi.
Dù sao hắn cũng đã phân thần chiếu cố Inuyasha một tháng.
→_→ Ngươi rõ ràng chỉ chịu trách nhiệm ôm cùng độ yêu lực cho hắn, so với nữ nhân chăm hài tử bình thường còn muốn nhàn.
Một đêm vô mộng.
- ---
Sáng hôm sau, Sesshomaru quyết định lập tức khởi hành về Tây quốc. Sự việc Miêu tộc lần này nhắc nhở hắn một chuyện không nhỏ. Hiện tại phụ thân đã tạ thế, cả Tây quốc hùng mạnh đều do một mình mẫu thân chống đỡ, hiển nhiên khó không chỉ có một vài cái như này. Hắn bản nhân chu du mười năm, ngược lại chưa từng nghĩ đến việc quay về Tây quốc thực hiện nghĩa vụ của mình. Lúc này có lẽ còn chưa muộn, chẳng qua-
Sesshomaru nhìn chằm chằm Inuyasha đang nép vào sát bên hắn, không khỏi một trận vô lực.
Inuyasha từ khi tỉnh lại không nói một lời, chỉ khư khư ôm bình gốm đựng hài cốt Izayoi. Nếu như chỉ là việc này, Sát điện hạ cũng không thấy có gì to tát. Thế nhưng hài tử kia không có thân cận Mikazuki ôm hắn đi đường một tháng, trái lại tựa như bánh gạo dính chặt lấy Sesshomaru, một bước không rời kè kè cạnh bên, thần tình giống một cái tiểu cẩu lo sợ bị bỏ lại trên đường.
Đối với việc này, chủ mưu nào đó vẻ mặt vô tội tặng hắn bốn chữ, khiến Sesshomaru giận đến suýt nữa hóa thân nguyên hình đem hắn một ngụm cắn rời.
Hiệu ứng chim non.
Sesshomaru đương nhiên biết ý nghĩa bốn từ này.
Chim non vừa phá xác chui ra, nhìn thấy sinh vật nào đầu tiên đều sẽ nhận làm " mẹ ", cho dù đối phương có là thiên địch của chúng, cũng sẽ vô hạn ỷ lại.
Tình huống của Inuyasha so với những điều này quả thật không sai biệt lắm. Nhưng người hắn bám theo là ai? Sesshomaru a, người vô cùng chán ghét bán yêu nhỏ yếu.
Ni mã thật muốn giết người nhưng không thể là thế nào?  ̄︿ ̄
Vì có Inuyasha không ngừng nghỉ bám theo đuôi hắn, Mikazuki nhất quyết không cho hắn đi tai họa đại yêu trên đường đi. Sesshomaru vẻ mặt âm trầm, hàn khí ngùn ngụt bốc lên quanh người. Inuyasha lại như không có nhận ra, nhắm mắt theo sau, dù Mikazuki hống thế nào cũng sẽ không tách ra.
Tạo nghiệt a... ╮(╯▽╰)╭
Chiến tranh lạnh xảy ra, đáng thương nhất là Jaken đứng mũi chịu sào. Hắn thường thường lảm nhảm quá nhiều, hiện tại chỉ cần há miệng nói một chữ lập tức sẽ bị Sesshomaru đá bay.
Mikazuki đi sau, lẳng lặng nhìn hai bóng dáng lớn nhỏ phía trước, trong lòng nhịn không được cười thầm. Điện hạ rõ ràng rất chán ghét bán yêu, lại không thể không nhẫn nhịn. Inuyasha dù sao vẫn còn nhỏ, Sesshomaru còn chưa có xấu tính đến mức ra tay ném hắn đi.
Jaken bên cạnh yên lặng chảy khoan mì lệ.
Hành trình về Tây quốc tiếp tục bị rút ngắn lại.
- ---
Tây quốc đô thành.
Sát điện hạ chân trước vừa về đến đô thành, chân sau Irasue đã đem cả Tây quốc lật lên, đem toàn bộ nhân vật mấu chốt ném ra cửa thành tiếp đón hắn. Một đống lớn yêu quái dưới dâm uy của Lăng Nguyệt Tiên Cơ hóa thành nhân hình, ngoan ngoãn xếp hàng chờ đợi. Irasue ôm tâm lý xem náo nhiệt, không có gấp gáp mong chờ. Trước khi đứa con bất hiếu bỏ mẹ mà đi kia báo tin muốn về, Irasue đã sớm nhận được tình báo của Mikazuki về chuyện xảy ra trên đường đi. Có điều, Irasue vẫn không có biết chuyện Sesshomaru chấp nhận đem Inuyasha về cùng. Tin tức của nàng chỉ dừng lại ở thời điểm Izayoi vừa mất không lâu, còn lại hoàn toàn không có thêm chút đầu mối nào.
Trận thế long trọng này thu hút sự chú ý của không ít con dân yêu quái sống trong thành. Sesshomaru vốn phi hành mà đến, nhìn thấy loại tình huống này không khỏi nhíu mày, theo sau thong thả đáp xuống trước mặt mẫu thân hắn. Mikazuki dự cảm bất hảo liếc nhìn Irasue, người sau lại thần tình vui vẻ không có nhìn hắn.
Người này... Không lẽ nàng định trực tiếp giao quyền ngay tại nơi này?
Sesshomaru hiển nhiên cũng mờ mịt nhận ra ý nghĩa của trận đón tiếp này, lại chỉ bình tĩnh quay đầu nhìn Mikazuki. Trong đôi mắt màu hổ phách ánh lên tia sáng kỳ lạ, khiến người nào đó không khỏi chột dạ dời mắt.
Irasue cười híp mắt nhìn nhi tử duy nhất của mình: " Nha, nhi tử bảo bối của ta cuối cùng cũng nhớ đến người mẹ này? "
" Mẫu thân đại nhân. " Sesshomaru không có tính toán để nàng nói thêm, bằng không lát nữa khó xử liền là hắn:" Ngài đây là có ý gì?"
Vị mẫu thân nào đó thần tình bi ai nâng tay áo lau mắt, ánh mắt lại sáng quắc nhìn hắn:" Ngươi cái tên bất hiếu này, bỏ đi lâu như vậy, để kẻ già yếu như ta thay ngươi chấp chưởng cái quốc gia to lớn này. Ngươi còn dám hỏi ta có ý gì?"
Sesshomaru mặt không đổi sắc nhìn nàng. Ngươi nói mình già, có dám hay không nhận mình già mà không kính?
Yêu quái sau lưng Irasue yên lặng lau mồ hôi, không có ai dám đứng ra đánh vỡ cục diện kỳ ba này.
Quốc chủ phu nhân khôi phục bộ dáng lãnh tĩnh, xua tay với bọn họ: " Tất cả các ngươi, còn không cung nghênh Yêu Vương hồi cung?"
Nhóm người phía sau cả kinh ngẩng đầu, Nhưng khi thấy thần sắc kiên quyết trên mặt irasue, bọn họ liền biết đây không phải vui đùa. Vì vậy tất cả tạm thời chưa dám có ý kiến, hai chân nhanh chóng quỳ xuống. Những con dân yêu quái xung quanh thấy loại tràng diện này cũng vội vã quỳ xuống, chờ đợi vị đại nhân vật kia mau chóng rời đi. Tiếng hô rung trời gần như vang khắp cả đô thành.
" Cung nghênh Vương thượng hồi cung! "
Giữa tình cảnh trang trọng này, một cái đầu nho nhỏ không hợp thời hơi ló ra từ sau lưng Sesshomaru, lại nhanh chóng rụt vào.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook