[Đồng Nhân NHAC] Asisu Dưỡng Bảo Bảo
-
Chương 46
Ngày hôm sau cả kinh thành Tê Bê truyền đi tin tức của Carol với tốc độ nhanh kinh người.
Người dân bàng hoàng, bất cứ ở đâu cũng nghe thấy họ bàn luận về Carol:
- Nữ thần sao có thể là người như vậy chứ?! Ta không tin được!
- Có gì mà không tin, Pharaon và Nữ hoàng đã bắt được nàng ta. Không ngờ nàng ta là kẻ phản bội, dối trá!
- Vậy còn những truyện trước đây?! Nữ thần còn làm cho chúng ta rất nhiều việc?!
- Sao còn gọi cô ta là nữ thần?! Các người không biết sao?! Những thứ đó nghe nói là cô ta học ở ngoại quốc. Còn nghe nói rằng... Gia đình nàng ta là đào trộm mộ của các Pharaon.
- trời! Không thể tin được! Nàng ta nhất định sẽ không được thần linh tha thứ!
Người dân xôn xao, một số nơi nổi lên bạo động giải cứu Carol nhưng đều bị binh lính phát hiện và dập tắt nhanh chóng.
Nhược Thiên nằm trên nhuyễn sạp, hai đứa nhỏ nằm hai bên nàng. Nàng nhỏ giọng nói với chúng:
- Chúng ta sẽ trở về Hạ Ai Cập được chứ?! Dân chúng chắc chờ chúng ta rất lâu rồi.
Geb ngẩng lên nhìn nàng, giọng tò mò hỏi:
- Đây không phải nhà của chúng ta sao?! Nhưng mà Phụ thân đã nói...
Nhược Thiên vuốt vuốt tóc Geb, ôn nhu cười.
- Ta muốn con hiểu, sau này con sẽ phải cai quản Hạ Ai Cập.
Nut ngồi dậy, rồi lại rụi mặt vào lòng nàng. Thỏ thẻ nói:
- Nhưng mẹ... Con rất thích phụ thân xinh đẹp.
Izumin?! Nhược Thiên nhíu mi, khó xử.
Nàng ôm hai đứa nhỏ vào lòng, thở dài một hơi.
+++++++++++++++++++++++++++
Menfuisu ngồi uy nghiên trên ngai vàng, hắn một thân ái choàng đen. Váy lanh dát vàng và đai nếp cầu kì. Tay cầm một quyền trượng rắn hổ mang đang nhe răng.
Nhược Thiên ngồi song song với hắn, váy lanh trắng nhẹ nhàng, cùng vương miện đại bàng đẩy đĩa mặt trời.
Quần thần bên dưới quỳ rạp xuống hành lễ, ngày hôm nay tất cả đều cảm thấy ngạt thở như bị loại khí chất vương giả của họ áp đảo.
Ngay lão Imotep cũng cảm nhận được, lão mỉm cười. Tiên đế! Thật sự vị hoàng đế trẻ tuổi và nữ hoàng đều đã trưởng thành rồi.
Giọng Menfuisu mạnh mẽ vang lên:
- Tất cả các ngươi đều biết ngày hôm nay là có chuyện gì chứ?!
- Dạ!
Quần thần cúi đầu, đồng thanh hô. Nhược Thiên híp mắt nhìn họ.
Lúc này Usanu bước lên phía trước, dõng dạc nói:
- Thưa Pharaon, ta đã điều tra và
tìm thấy trong tẩm cung của Carol nhiều thư tín quan trọng.
Usanu dứt lời thì có một thị nữ bưng một chiếc khay bước vào, bên trên là vài tấm da bò cùng tấm đất sét. Có ghi lại nội dung cơ mật của Ai Cập.
Nhược Thiên cầm trên tay bằng chứng tố cáo Carol, trong lòng nở nụ cười nhạt.
Từng nét chữ đều giống y chang nét chữ của Carol, có kẻ nào có thể phân biệt được đây là giả chứ?!
Nàng nhất định không để cho Carol còn đường lui nữa, Nhược Thiên nhìn sang phía Menfuisu.
Hắn cũng biết đây là bằng chứng giả, Carol đã có thể lừa dối Ai Cập lâu như thế. Không thể nào lại giấu bằng chứng lật đổ mình ở trong tẩm cung.
Nhưng hắn lại âm thầm đồng ý với nàng, không thể để nàng ta tiếp tục âm mưu trong hoàng cung Ai Cập của hắn. Không thể để nàng ta tiếp tục hãm hại đứa nhỏ và chị.
Menfuisu nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt loé ra sát khí:
- Đây xác thực là nét chữ của nàng ta. Cho người giải nàng ta lên đây.
Usanu cúi đầu lui xuống, lão Imotep bước lên, nói:
- Thưa nữ hoàng, Carol nếu chỉ giả mạo thần linh thì những lời trước nay của nàng ta đều là giả. Vậy... Vương tử và công chúa...?!
Lão Imotep không nói hết lời nhưng đủ cho nàng hiểu ý lão. Khi Nhược Thiên định mở miệng nói thì giọng Menfuisu đã cắt ngang:
- Tể tướng, ngươi hỏi như vậy không phải thừa thãi sao?!
Đứa nhỏ là con của hắn. Chuyện này hắn sẽ không thương lượng với bất kì ai. Ngay cả Izumin.
- Lời của Menfuisu bệ hạ rất đúng, đáng lẽ ta không nên xen vào chuyện nội bộ các ngài. Nhưng ta có vài lời muốn nói.
Izumin một thân thanh y, tiêu sái bước vào đại điện. Mái tóc trắng của hắn xoã sau lưng như một tấm tơ lụa.
Môi bạc nhếch lên, ánh mắt hướng về nàng mỉm cười. Phía sau hắn là một đoàn sứ giả Hitaito. Hắn nói tiếp:
- Get và Nut là đứa nhỏ của ta. Sau khi trở về nước ta lập tức sẽ cầu hôn nữ hoàng Asisu. Để nàng trở thành thái tử phi của Hitaito.
Lão Imotep nheo mắt nhìn Izumin, liếc qua Menfuisu. Rồi lên tiếng:
- Hoàng tử Izumin, về việc vương tử và công chúa nữ hoàng vẫn chưa nói rõ. Với lại... Nữ hoàng có hôn ước với Pharaon, đây là di ngôn của Hoàng hậu đã khuất.
- không phải chính Menfuisu bệ hạ đã huỷ hôn ước với nàng sao?!
Lão Imotep yên lặng, Izumin nở nụ cười.
Ngoài đại điện bỗng có tiếng bước chân đồn dập vang lên, Usanu vội vã bước vào, báo:
- Bệ hạ, nữ nhân Carol đã trốn thoát.
Usanu vừa dứt lời thì Ari lảo đảo chạy tới, váy áo còn lấm lem vết máu.
- Nữ Hoàng, tẩm điện phía đông cháy rồi.
Nhược Thiên bật dậy, tay nàng run run chống vào thành ghế.
Người dân bàng hoàng, bất cứ ở đâu cũng nghe thấy họ bàn luận về Carol:
- Nữ thần sao có thể là người như vậy chứ?! Ta không tin được!
- Có gì mà không tin, Pharaon và Nữ hoàng đã bắt được nàng ta. Không ngờ nàng ta là kẻ phản bội, dối trá!
- Vậy còn những truyện trước đây?! Nữ thần còn làm cho chúng ta rất nhiều việc?!
- Sao còn gọi cô ta là nữ thần?! Các người không biết sao?! Những thứ đó nghe nói là cô ta học ở ngoại quốc. Còn nghe nói rằng... Gia đình nàng ta là đào trộm mộ của các Pharaon.
- trời! Không thể tin được! Nàng ta nhất định sẽ không được thần linh tha thứ!
Người dân xôn xao, một số nơi nổi lên bạo động giải cứu Carol nhưng đều bị binh lính phát hiện và dập tắt nhanh chóng.
Nhược Thiên nằm trên nhuyễn sạp, hai đứa nhỏ nằm hai bên nàng. Nàng nhỏ giọng nói với chúng:
- Chúng ta sẽ trở về Hạ Ai Cập được chứ?! Dân chúng chắc chờ chúng ta rất lâu rồi.
Geb ngẩng lên nhìn nàng, giọng tò mò hỏi:
- Đây không phải nhà của chúng ta sao?! Nhưng mà Phụ thân đã nói...
Nhược Thiên vuốt vuốt tóc Geb, ôn nhu cười.
- Ta muốn con hiểu, sau này con sẽ phải cai quản Hạ Ai Cập.
Nut ngồi dậy, rồi lại rụi mặt vào lòng nàng. Thỏ thẻ nói:
- Nhưng mẹ... Con rất thích phụ thân xinh đẹp.
Izumin?! Nhược Thiên nhíu mi, khó xử.
Nàng ôm hai đứa nhỏ vào lòng, thở dài một hơi.
+++++++++++++++++++++++++++
Menfuisu ngồi uy nghiên trên ngai vàng, hắn một thân ái choàng đen. Váy lanh dát vàng và đai nếp cầu kì. Tay cầm một quyền trượng rắn hổ mang đang nhe răng.
Nhược Thiên ngồi song song với hắn, váy lanh trắng nhẹ nhàng, cùng vương miện đại bàng đẩy đĩa mặt trời.
Quần thần bên dưới quỳ rạp xuống hành lễ, ngày hôm nay tất cả đều cảm thấy ngạt thở như bị loại khí chất vương giả của họ áp đảo.
Ngay lão Imotep cũng cảm nhận được, lão mỉm cười. Tiên đế! Thật sự vị hoàng đế trẻ tuổi và nữ hoàng đều đã trưởng thành rồi.
Giọng Menfuisu mạnh mẽ vang lên:
- Tất cả các ngươi đều biết ngày hôm nay là có chuyện gì chứ?!
- Dạ!
Quần thần cúi đầu, đồng thanh hô. Nhược Thiên híp mắt nhìn họ.
Lúc này Usanu bước lên phía trước, dõng dạc nói:
- Thưa Pharaon, ta đã điều tra và
tìm thấy trong tẩm cung của Carol nhiều thư tín quan trọng.
Usanu dứt lời thì có một thị nữ bưng một chiếc khay bước vào, bên trên là vài tấm da bò cùng tấm đất sét. Có ghi lại nội dung cơ mật của Ai Cập.
Nhược Thiên cầm trên tay bằng chứng tố cáo Carol, trong lòng nở nụ cười nhạt.
Từng nét chữ đều giống y chang nét chữ của Carol, có kẻ nào có thể phân biệt được đây là giả chứ?!
Nàng nhất định không để cho Carol còn đường lui nữa, Nhược Thiên nhìn sang phía Menfuisu.
Hắn cũng biết đây là bằng chứng giả, Carol đã có thể lừa dối Ai Cập lâu như thế. Không thể nào lại giấu bằng chứng lật đổ mình ở trong tẩm cung.
Nhưng hắn lại âm thầm đồng ý với nàng, không thể để nàng ta tiếp tục âm mưu trong hoàng cung Ai Cập của hắn. Không thể để nàng ta tiếp tục hãm hại đứa nhỏ và chị.
Menfuisu nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt loé ra sát khí:
- Đây xác thực là nét chữ của nàng ta. Cho người giải nàng ta lên đây.
Usanu cúi đầu lui xuống, lão Imotep bước lên, nói:
- Thưa nữ hoàng, Carol nếu chỉ giả mạo thần linh thì những lời trước nay của nàng ta đều là giả. Vậy... Vương tử và công chúa...?!
Lão Imotep không nói hết lời nhưng đủ cho nàng hiểu ý lão. Khi Nhược Thiên định mở miệng nói thì giọng Menfuisu đã cắt ngang:
- Tể tướng, ngươi hỏi như vậy không phải thừa thãi sao?!
Đứa nhỏ là con của hắn. Chuyện này hắn sẽ không thương lượng với bất kì ai. Ngay cả Izumin.
- Lời của Menfuisu bệ hạ rất đúng, đáng lẽ ta không nên xen vào chuyện nội bộ các ngài. Nhưng ta có vài lời muốn nói.
Izumin một thân thanh y, tiêu sái bước vào đại điện. Mái tóc trắng của hắn xoã sau lưng như một tấm tơ lụa.
Môi bạc nhếch lên, ánh mắt hướng về nàng mỉm cười. Phía sau hắn là một đoàn sứ giả Hitaito. Hắn nói tiếp:
- Get và Nut là đứa nhỏ của ta. Sau khi trở về nước ta lập tức sẽ cầu hôn nữ hoàng Asisu. Để nàng trở thành thái tử phi của Hitaito.
Lão Imotep nheo mắt nhìn Izumin, liếc qua Menfuisu. Rồi lên tiếng:
- Hoàng tử Izumin, về việc vương tử và công chúa nữ hoàng vẫn chưa nói rõ. Với lại... Nữ hoàng có hôn ước với Pharaon, đây là di ngôn của Hoàng hậu đã khuất.
- không phải chính Menfuisu bệ hạ đã huỷ hôn ước với nàng sao?!
Lão Imotep yên lặng, Izumin nở nụ cười.
Ngoài đại điện bỗng có tiếng bước chân đồn dập vang lên, Usanu vội vã bước vào, báo:
- Bệ hạ, nữ nhân Carol đã trốn thoát.
Usanu vừa dứt lời thì Ari lảo đảo chạy tới, váy áo còn lấm lem vết máu.
- Nữ Hoàng, tẩm điện phía đông cháy rồi.
Nhược Thiên bật dậy, tay nàng run run chống vào thành ghế.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook