[Đồng Nhân] [Ma Đạo Tổ Sư] Những Chuyện Chưa Kể
Chương 10: [Đồng nhân] Ma Đạo Tổ Sư-Nhật kí mạch ngạch (2)

*******--------------

Ngày.... Tháng....Năm.....

Sau khi được phu phu Vong Tiện mở mang nhiều kiến thức về việc tận dụng hết giá trị đồ vật, cuối cùng Trần Tình huynh cũng đã hiểu được giá trị của mình và gia nhập "Người một nhà ta cùng nhặt (Tiết tháo)".

Nhưng thật sự là huynh ấy bị sốc tới mức nằm mơ cũng kêu lảm nhảm.

Tị Trần: Quỷ địch Trần Tình uy danh truyền xa, chậc đã từng phong quang vô hạn.

Mạch ngạch: Làm như Lão Tổ sẽ quan tâm ấy.

Hậu quả của cái đêm hôm ấy là Ngụy Vô Tiện gần như cả ngày không lết khỏi xuống giường. Trùng hợp là Giang tông chủ bỗng nhiên rảnh rỗi sinh nông nổi tới thăm hằn, cái kết chắc ai cũng đoán được rồi.

Đàn Vong Cơ:....... Các ngươi không còn chuyện gì khác để bàn à?

Tị Trần: Đó là lần thứ hai ta thấy tử điện ánh chớp bùng lên mãnh liệt như thế đó.

Đàn Vong Cơ:........Ngươi có nghe ta nói hay không?

Mạch ngạch: Dù sao trong truyện chỉ có mình Giang tông chủ vẫn còn gắn mác trai thẳng đang chờ hốt mà.

Đàn Vong Cơ:......

Trần Tình: Đang chìm đắm trong hồi ức đau thương.

------------- một phút mặc niệm cho kiếp FA của Giang tông chủ--------------

Mạch ngạch: Đó là thời khắc khi Giang Vãn Ngâm nhận ra bản thân đã phải chờ đợi 13 năm, chờ sư huynh của mình quay trở về và cái kết không thể đắng hơn.

Tị Trần: Chờ hắn quay trở về tống ân ái cho xem để nhận ra mình vẫn còn là trai tơ.

Giang Trừng: Hắt xì....!!!

Nói như vậy thật ra cũng có nguyên nhân. Giang Tông mệnh thật là khổ mà ~(=3=)~

Hôm đó là trung thu, Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ đến Liên Hoa Ổ thăm Giang Trừng.

Chuyện kế tiếp chỉ gói gọn trong: Ngồi xuống, ăn miếng bánh, uống miếng trà, sau đó hai người bọn họ ra hồ sen dạo chơi.

Ta bị Ngụy Vô Tiện kéo xuống giật tới giật lui, còn lôi lôi kéo kéo Lam Vong Cơ thả lồng đèn nữa. Ngụy Vô Tiện thì khỏi bàn, cả người dựa hẳn vào Lam Vong Cơ loạn trong lồng ngực của y, hai bàn tay không quy củ cứ lượn tới lượn lui rồi luồn vào trong áo y, sau đó ghé vào tay y nói cái gì đó, hoàn toàn không để ý tới vị Giang tông chủ mặt còn đen hơn đáy nồi đang đứng từ xa kia.

Chậc Tiên Tử cũng được chứng kiến một màng đặc sắc này.

Nếu có tay, chắc chắn nó sẽ tự chọc thủng mắt mình ngay tại chổ.

Tị Trần: Ta cảm thấy lo lắng cho thế hệ sau này.

Mạch ngạch: Làm như bọn họ sẽ quan tâm!!!!!

----------------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương