[Đồng Nhân HP] Phụ Nợ Tử Thừa
-
Chương 30: Nếu cậu có tình cảm tôi liền nghỉ
một đêm này, Draco lại mất ngủ lần nữa, mà nguyên nhân mất ngủ vẫn do người phụ nữ ngốc kia.
không phải là cậu không muốn ngủ, mà là khi nhắm mắt lại thì sẽ nhìn thấy dáng vẻ tươi cười xinh đẹp của cô ấy, thanh liên lệ dung (ý là tươi trẻ như sen, nhan sắc xinh đẹp), cô như một vầng trăng sáng, đẹp nhưng không thể tiếp cận.
không sai...không biết từ lúc nào, cậu đã quên đi thân phận của cô, cũng quên luôn cô là Sissy Suyier, cậu quên mất cô ấy đã từng thích cha mình, cũng quên mất cậu nhỏ hơn cô tròn 24 tuổi...
Cảm xúc lưu lại trên môi vẫn rõ ràng như trước, khiến người ta lưu luyến như vậy, nhưng thân làm người thừa kế của nhà Malfoy, cậu biết mình có thể làm cái gì, lại không thể làm cái gì.
Ngày thứ hai, Draco nhận được thư của cha mình, không ngoài dự đoán, cha cảm thấy rất không hài lòng với việc cậu chọn Sissy Suyier làm bạn nhảy, đương nhiên Lucius chẳng qua chỉ cảm thấy cậu nên lựa chọn một tiểu thư quý tộc từ dung mạo đến gia thế đều xuất chúng mới hợp với thân phận của nhà Malfoy, cũng không hề nghĩ đến việc con trai của mình lại có thứ tình cảm không nên có với một người phụ nữ đáng tuổi mẹ mình.
Draco rất bình tĩnh mà nhìn thư, sau đó đặt bút hồi âm.
"Cha thân mến,
Xin tha thứ cho sơ suất của con, gần đây bởi vì việc bài vở và bài tập bận rộn, nên khi con rút ra chút thời gian đi mời bạn nhảy, thì những tiểu thư quý tộc có thể xứng đôi với nhà Malfoy cũng đã đồng ý lời mời của người khác hết rồi.
Suyier nữ sĩ tuy rằng thân làm giáo sư, nhưng cũng xuất thân quý tộc, lê nghi không thể xoi mói vào đâu được, cũng không đến mức vứt bỏ mặt mũi nhà Malfoy.
Bởi vậy việc con lựa chọn Suyier nữ sĩ cũng là có chút bất đắc dĩ, mong cha thứ lỗi.
Ngoài ra, hi vọng cha và mẹ không nên lo lắng cho con, mọi chuyện đều ổn.
Con trai của cha, Draco."
một bức thư hồi âm ngắn gọn, cũng là lần đầu tiên Draco nói dối cha mình.
Những cậu bé đến thời kỳ trưởng thành đã hiểu được tình cảm giữa nam và nữ, đồng thời chúng cũng hiểu rằng một số điều không thể làm theo ý mình được.
Sissy Suyier cùng cậu chung quy chỉ có thể là người qua đường với nhau mà thôi, không nói đến vấn đề tuổi tác, thì thân phận của hai người cũng vô cùng nhạy cảm, cô là thần sáng, còn cậu lại xuất thân trong một gia đình là Tử thần Thực tử.
Trong thư cha cũng đã mơ hồ nói rằng dấu hiệu hắc ma pháp trên người ông đã xảy ra biến hóa.
Người kia... Rất nhanh sẽ trở lại, thậm chí sẽ có một ngày, cậu và Sissy cầm đũa phép chỉ vào đối phương, vật lộn sống chết với nhau.
Nhưng mà lựa chọn quên đi....Cậu sẽ cam lòng sao?
Dù sao thì Draco vẫn là một đứa trẻ, cậu trẻ tuổi nóng tính, lần đầu tiên trải qua chuyện tình cảm, cứ như vậy bỏ qua mà không nhận được hồi báo nào, cậu vẫn là không bỏ tay được.
Cậu muốn tìm Sissy nói chuyện một chút, cho dù là một lần cuối cùng cũng được, để cho cô ấy hiểu tấm lòng của mình, có lẽ sẽ bị cười nhạo, cũng có lẽ sẽ hoàn toàn không nhận được sự đáp lại, nhưng thế thì cậu cũng có thể hoàn toàn hết hy vọng, không phải sao?
Nhưng một tuần tiếp theo, cậu lại hoàn toàn không tìm được cơ hội nói chuyện riêng với cô.
Thể chất cơ thể Sissy khác hẳn người bình thường, hơn nữa bị trật chân vốn không hề nghiêm trọng, cho nên ngày thứ hai sau khi đươc bà Pomfrey chữa khỏi thì vui vẻ mà ra khỏi phòng y tế, vì vậy khi cậu đến phòng y tế mới không tìm được người.
Nhưng một tuần này cô ấy cơ bản là không ở trong văn phòng của mình, dạy xong cũng chạy như chân bôi mỡ, xảy ra chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ...cô ấy đang trốn người nào sao? nói chính xác hơn, chẳng lẽ cô ấy đang trốn cậu?
Draco phải bắt đầu tự hỏi không phải là người phụ nữ ngốc ấy đã biết cái gì rồi chứ...
Cậu đối xử với cô ấy quá tốt rồi sao?
Ngoại trừ nụ hôn kia, mặc dù giao tiếp hàng ngày của bọn họ không giống như nhưng cô trò bình thường, nhưng chắc chắn vẫn là cách ở chung giữa trưởng bối cùng tiểu bối mà, không vượt qua chút nào cả.
nói như vậy...Ngày đó khi cậu hôn cô, có khả năng đồ ngốc ấy không ngủ sao?
Làm sao cậu lại quên chứ, đã làm thần sáng nhiều năm như vậy, mặc dù cô ấy đang ngủ, cũng sẽ có một phần ba tâm trí là tỉnh táo, nụ hôn của cậu cũng không nhẹ, rất có thể đã đánh thức cô ấy...
cô đã biết suy nghĩ trong lòng cậu, cho nên mới trốn.
Vướng mắc giữa bọn họ, là sợi dây tên nghiệt duyên sao.
Sissy muốn trốn tránh, nhưng trốn tránh như vậy, có ích sao?
Sissy không biết sự trốn tránh của mình ngược lại lạ khơi dậy sự háo thắng trong lòng Draco.
Rốt cục, vào một đêm sau lễ Phục sinh, sau khi cố gắng chuyển một con quái vật vào trong mê cung, Sissy mới bị Draco chặn trong rừng rậm.
"Draco? Sao cậu lại ở chỗ này?"
Hai người đối mặt, Sissy có chút xấu hổ.
Draco khép hờ hai mắt, nhìn không ra vui hay giận, nên cô cũng không biết có chuyện gì.
"Tôi đi theo cô đến đây, thật không dễ dàng gì, lần này không mất dấu nữa rồi...."
Chàng trai tóc bạch kim cười cười, Sissy cúi đầu, không nhìn vào mặt cậu.
Quả nhiên, người phụ nữ ngốc này vẫn như vậy, vẫn ngốc chết đi được...
Draco nhíu mày đầy vui vẻ, tiến lại gần cô vài bước: "Đồ ngốc, cô còn muốn trốn tôi nữa không?"
Vấn đề đối mặt trực tiếp như vậy thì Sissy không thể tránh được....cô chỉ có thể cố gắng giả ngu: "Draco, cậu đang nói cái gì thế...Tôi có trốn cậu đâu..."
"cô có!"
"không có!"
"cô không có, thể thứ bên kia là cái gì?" Draco chỉ một ngón tay về phía sau Sissy.
Sissy quay đầu lại, phía sau đâu có cái gì đâu, lại quay đầu về, Draco đã đứng ở trước mặt, gần như là mặt dán mặt mũi chạm mũi.
Sissy sửng sốt một chút, lui về sau một bước, ai ngờ Draco lại bước lên cùng một bước.
Khung cảnh quen thuộc này đã được chiếu vô số lần trong các bộ phim tình cảm máu chó, Sissy chỉ cảm thấy xấu hổ và lúng túng, liền bước sang một bên, không nghĩ tới lại bị Draco kéo lại, những ngón tay thon dài của chàng trai nâng cằm cô lên mà không hề báo trước.
"Draco, cậu có biết cậu đang làm gì không?" Sissy tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể nhìn thẳng vào mặt của Draco, trên khuôn mặt anh tuấn của chàng trai ấy không có tí biểu cảm nào, vẻ mặt bình tĩnh đến mức cô cũng không thể nào suy đoán được.
Mắt đối mắt thật khiến người ta cảm thấy lòng dạ rối bời. Ngay khi Sissy cúi đầu xuống, đã bị người đó đẩy dựa vào thân cây.
"Draco..." Ngay sau khi lưng chạm vào thân cây, đôi môi lập tức nóng lên.
Cảm xúc quen thuộc như vậy, giống hệt như đêm hôm đó...
Draco chỉ muốn nếm thử một chút, nhưng lại giống như bị mê hoặc mà dần dần hôn sâu hơn.
Cơ thể cô gái bị cậu đặt ở trên thân cây vẫn còn hơi giãy giụa, cơ thể cậu đột nhiên khô nóng khó chịu, chỉ muốn cứ ôm cô như thế này, thậm chí còn muốn ghìm chặt cô vào sâu trong lòng mình.
Sissy không biết phải làm sao chỉ đành để mặc của cậu làm bậy, rõ ràng Draco cũng không bắt hai tay cô lại, bằng với sức mạnh của chính mình cô hoàn toàn có thể tặng cậu một cái tát để tỉnh táo lại, vậy mà vào lúc này lại quên mất, chỉ biết dùng hai tay đẩy vai của cậu ra.
Nụ hôn này, thẳng đến khi bọn họ đều hết hơi hết sức, mới dừng lại.
Draco buông môi cô ra thở hổn hển, sau đó nâng khóe môi lên: "Này đồ ngốc, cô dám nói chính mình không rung động sao?"
Sissy mặt đỏ tới mang tai ruột gan rối bời, ngẩng đầu chỉ thấy lồng ngực phập phồng của Draco.
Vào lúc mà đầu óc Sissy còn đang trống rỗng, bỗng nghe thấy một âm thanh hoảng loạn phát ra từ cách đó không xa, "Malfoy, Su... Suyier nữ sĩ."
Sissy hoảng sợ, cảm giác như có một chậu nước lạnh dội xuống đầu, hoàn toàn tỉnh táo lại.
Giương mắt nhìn Draco, hình như cậu cũng mới vừa phục hồi lại tinh thần, vẫn còn đang nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên.
"Ba!" Sissy nâng tay, không nặng không nhẹ, hoàn toàn vô ý mà tặng cho Draco một cái tát.
Cái tát này khiến cho Harry đứng cách đó không xa mở to hai mắt nhìn, người sáng suốt cũng nhìn ra được, mới vừa rồi Malfoy cùng Suyier làm cái gì.
Sissy cũng không nói gì thêm, dùng tay đẩy Draco ra, sửa sang lại tóc tai cùng quần áo, sau đó hít sâu một hơi, thầm nghĩ phải rời khỏi nơi này nhanh một chút.
"Suyier nữ sĩ, chờ một chút, Crouch tiên sinh...hiện tại ông ấy đang ở trong rừng cây...cô có thể giúp..." Harry còn chưa nói hết câu, chỉ thấy Sissy vội vã, đi lướt qua người cậu đến "vèo" một cái.
Thẳng đến khi cô đi được một đoạn khá xa, Harry cũng nghĩ là cô không muốn quan tâm đến chuyện gì nữa thì Sissy lại dừng bước.
"Potter tiên sinh, cậu vừa mới nói cái gì? Crouch?"
Harry thở dài một hơi, nói chuyện cậu cùng Krum gặp phải Crouch, cùng với chuyện tinh thần Crouch không rõ ràng lắm cho Sissy nghe.
"Suyier nữ sĩ, cô có thể cùng tôi đi mời Dumbledore đến Rừng Cấm một chuyến không? Crouch tiên sinh đang ở trong đấy, ông ấy muốn gặp Dumbledore."
Sissy thật vất vả mới ổn định được tâm tình của mình, đang định nói chuyện thì Draco lại mở miệng nói trước cô: "Potter, mày nghĩ chỉ với lời nói không rõ ràng mạch lạc của mày mà có thể sai khiến một vị giáo sư sao?"
"Mau tránh ra, Malfoy, việc mà ban nãy mày vừa làm với Suyier nữ sĩ..."
"Câm miệng!" Sissy không thể nhịn được mà đã cắt đứt lời Harry đang nói: "Potter tiên sinh, như cậu đã thấy, chúng tôi vẫn còn chút chuyện chưa xử lý xong, có lẽ cậu phải đi tìm Dumbledore một mình rồi."
Dứt lời, Sissy biến ra một con đường dẫn đến lâu đài: "Về phần Draco, tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện với nhau một chút."
không phải là cậu không muốn ngủ, mà là khi nhắm mắt lại thì sẽ nhìn thấy dáng vẻ tươi cười xinh đẹp của cô ấy, thanh liên lệ dung (ý là tươi trẻ như sen, nhan sắc xinh đẹp), cô như một vầng trăng sáng, đẹp nhưng không thể tiếp cận.
không sai...không biết từ lúc nào, cậu đã quên đi thân phận của cô, cũng quên luôn cô là Sissy Suyier, cậu quên mất cô ấy đã từng thích cha mình, cũng quên mất cậu nhỏ hơn cô tròn 24 tuổi...
Cảm xúc lưu lại trên môi vẫn rõ ràng như trước, khiến người ta lưu luyến như vậy, nhưng thân làm người thừa kế của nhà Malfoy, cậu biết mình có thể làm cái gì, lại không thể làm cái gì.
Ngày thứ hai, Draco nhận được thư của cha mình, không ngoài dự đoán, cha cảm thấy rất không hài lòng với việc cậu chọn Sissy Suyier làm bạn nhảy, đương nhiên Lucius chẳng qua chỉ cảm thấy cậu nên lựa chọn một tiểu thư quý tộc từ dung mạo đến gia thế đều xuất chúng mới hợp với thân phận của nhà Malfoy, cũng không hề nghĩ đến việc con trai của mình lại có thứ tình cảm không nên có với một người phụ nữ đáng tuổi mẹ mình.
Draco rất bình tĩnh mà nhìn thư, sau đó đặt bút hồi âm.
"Cha thân mến,
Xin tha thứ cho sơ suất của con, gần đây bởi vì việc bài vở và bài tập bận rộn, nên khi con rút ra chút thời gian đi mời bạn nhảy, thì những tiểu thư quý tộc có thể xứng đôi với nhà Malfoy cũng đã đồng ý lời mời của người khác hết rồi.
Suyier nữ sĩ tuy rằng thân làm giáo sư, nhưng cũng xuất thân quý tộc, lê nghi không thể xoi mói vào đâu được, cũng không đến mức vứt bỏ mặt mũi nhà Malfoy.
Bởi vậy việc con lựa chọn Suyier nữ sĩ cũng là có chút bất đắc dĩ, mong cha thứ lỗi.
Ngoài ra, hi vọng cha và mẹ không nên lo lắng cho con, mọi chuyện đều ổn.
Con trai của cha, Draco."
một bức thư hồi âm ngắn gọn, cũng là lần đầu tiên Draco nói dối cha mình.
Những cậu bé đến thời kỳ trưởng thành đã hiểu được tình cảm giữa nam và nữ, đồng thời chúng cũng hiểu rằng một số điều không thể làm theo ý mình được.
Sissy Suyier cùng cậu chung quy chỉ có thể là người qua đường với nhau mà thôi, không nói đến vấn đề tuổi tác, thì thân phận của hai người cũng vô cùng nhạy cảm, cô là thần sáng, còn cậu lại xuất thân trong một gia đình là Tử thần Thực tử.
Trong thư cha cũng đã mơ hồ nói rằng dấu hiệu hắc ma pháp trên người ông đã xảy ra biến hóa.
Người kia... Rất nhanh sẽ trở lại, thậm chí sẽ có một ngày, cậu và Sissy cầm đũa phép chỉ vào đối phương, vật lộn sống chết với nhau.
Nhưng mà lựa chọn quên đi....Cậu sẽ cam lòng sao?
Dù sao thì Draco vẫn là một đứa trẻ, cậu trẻ tuổi nóng tính, lần đầu tiên trải qua chuyện tình cảm, cứ như vậy bỏ qua mà không nhận được hồi báo nào, cậu vẫn là không bỏ tay được.
Cậu muốn tìm Sissy nói chuyện một chút, cho dù là một lần cuối cùng cũng được, để cho cô ấy hiểu tấm lòng của mình, có lẽ sẽ bị cười nhạo, cũng có lẽ sẽ hoàn toàn không nhận được sự đáp lại, nhưng thế thì cậu cũng có thể hoàn toàn hết hy vọng, không phải sao?
Nhưng một tuần tiếp theo, cậu lại hoàn toàn không tìm được cơ hội nói chuyện riêng với cô.
Thể chất cơ thể Sissy khác hẳn người bình thường, hơn nữa bị trật chân vốn không hề nghiêm trọng, cho nên ngày thứ hai sau khi đươc bà Pomfrey chữa khỏi thì vui vẻ mà ra khỏi phòng y tế, vì vậy khi cậu đến phòng y tế mới không tìm được người.
Nhưng một tuần này cô ấy cơ bản là không ở trong văn phòng của mình, dạy xong cũng chạy như chân bôi mỡ, xảy ra chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ...cô ấy đang trốn người nào sao? nói chính xác hơn, chẳng lẽ cô ấy đang trốn cậu?
Draco phải bắt đầu tự hỏi không phải là người phụ nữ ngốc ấy đã biết cái gì rồi chứ...
Cậu đối xử với cô ấy quá tốt rồi sao?
Ngoại trừ nụ hôn kia, mặc dù giao tiếp hàng ngày của bọn họ không giống như nhưng cô trò bình thường, nhưng chắc chắn vẫn là cách ở chung giữa trưởng bối cùng tiểu bối mà, không vượt qua chút nào cả.
nói như vậy...Ngày đó khi cậu hôn cô, có khả năng đồ ngốc ấy không ngủ sao?
Làm sao cậu lại quên chứ, đã làm thần sáng nhiều năm như vậy, mặc dù cô ấy đang ngủ, cũng sẽ có một phần ba tâm trí là tỉnh táo, nụ hôn của cậu cũng không nhẹ, rất có thể đã đánh thức cô ấy...
cô đã biết suy nghĩ trong lòng cậu, cho nên mới trốn.
Vướng mắc giữa bọn họ, là sợi dây tên nghiệt duyên sao.
Sissy muốn trốn tránh, nhưng trốn tránh như vậy, có ích sao?
Sissy không biết sự trốn tránh của mình ngược lại lạ khơi dậy sự háo thắng trong lòng Draco.
Rốt cục, vào một đêm sau lễ Phục sinh, sau khi cố gắng chuyển một con quái vật vào trong mê cung, Sissy mới bị Draco chặn trong rừng rậm.
"Draco? Sao cậu lại ở chỗ này?"
Hai người đối mặt, Sissy có chút xấu hổ.
Draco khép hờ hai mắt, nhìn không ra vui hay giận, nên cô cũng không biết có chuyện gì.
"Tôi đi theo cô đến đây, thật không dễ dàng gì, lần này không mất dấu nữa rồi...."
Chàng trai tóc bạch kim cười cười, Sissy cúi đầu, không nhìn vào mặt cậu.
Quả nhiên, người phụ nữ ngốc này vẫn như vậy, vẫn ngốc chết đi được...
Draco nhíu mày đầy vui vẻ, tiến lại gần cô vài bước: "Đồ ngốc, cô còn muốn trốn tôi nữa không?"
Vấn đề đối mặt trực tiếp như vậy thì Sissy không thể tránh được....cô chỉ có thể cố gắng giả ngu: "Draco, cậu đang nói cái gì thế...Tôi có trốn cậu đâu..."
"cô có!"
"không có!"
"cô không có, thể thứ bên kia là cái gì?" Draco chỉ một ngón tay về phía sau Sissy.
Sissy quay đầu lại, phía sau đâu có cái gì đâu, lại quay đầu về, Draco đã đứng ở trước mặt, gần như là mặt dán mặt mũi chạm mũi.
Sissy sửng sốt một chút, lui về sau một bước, ai ngờ Draco lại bước lên cùng một bước.
Khung cảnh quen thuộc này đã được chiếu vô số lần trong các bộ phim tình cảm máu chó, Sissy chỉ cảm thấy xấu hổ và lúng túng, liền bước sang một bên, không nghĩ tới lại bị Draco kéo lại, những ngón tay thon dài của chàng trai nâng cằm cô lên mà không hề báo trước.
"Draco, cậu có biết cậu đang làm gì không?" Sissy tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể nhìn thẳng vào mặt của Draco, trên khuôn mặt anh tuấn của chàng trai ấy không có tí biểu cảm nào, vẻ mặt bình tĩnh đến mức cô cũng không thể nào suy đoán được.
Mắt đối mắt thật khiến người ta cảm thấy lòng dạ rối bời. Ngay khi Sissy cúi đầu xuống, đã bị người đó đẩy dựa vào thân cây.
"Draco..." Ngay sau khi lưng chạm vào thân cây, đôi môi lập tức nóng lên.
Cảm xúc quen thuộc như vậy, giống hệt như đêm hôm đó...
Draco chỉ muốn nếm thử một chút, nhưng lại giống như bị mê hoặc mà dần dần hôn sâu hơn.
Cơ thể cô gái bị cậu đặt ở trên thân cây vẫn còn hơi giãy giụa, cơ thể cậu đột nhiên khô nóng khó chịu, chỉ muốn cứ ôm cô như thế này, thậm chí còn muốn ghìm chặt cô vào sâu trong lòng mình.
Sissy không biết phải làm sao chỉ đành để mặc của cậu làm bậy, rõ ràng Draco cũng không bắt hai tay cô lại, bằng với sức mạnh của chính mình cô hoàn toàn có thể tặng cậu một cái tát để tỉnh táo lại, vậy mà vào lúc này lại quên mất, chỉ biết dùng hai tay đẩy vai của cậu ra.
Nụ hôn này, thẳng đến khi bọn họ đều hết hơi hết sức, mới dừng lại.
Draco buông môi cô ra thở hổn hển, sau đó nâng khóe môi lên: "Này đồ ngốc, cô dám nói chính mình không rung động sao?"
Sissy mặt đỏ tới mang tai ruột gan rối bời, ngẩng đầu chỉ thấy lồng ngực phập phồng của Draco.
Vào lúc mà đầu óc Sissy còn đang trống rỗng, bỗng nghe thấy một âm thanh hoảng loạn phát ra từ cách đó không xa, "Malfoy, Su... Suyier nữ sĩ."
Sissy hoảng sợ, cảm giác như có một chậu nước lạnh dội xuống đầu, hoàn toàn tỉnh táo lại.
Giương mắt nhìn Draco, hình như cậu cũng mới vừa phục hồi lại tinh thần, vẫn còn đang nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên.
"Ba!" Sissy nâng tay, không nặng không nhẹ, hoàn toàn vô ý mà tặng cho Draco một cái tát.
Cái tát này khiến cho Harry đứng cách đó không xa mở to hai mắt nhìn, người sáng suốt cũng nhìn ra được, mới vừa rồi Malfoy cùng Suyier làm cái gì.
Sissy cũng không nói gì thêm, dùng tay đẩy Draco ra, sửa sang lại tóc tai cùng quần áo, sau đó hít sâu một hơi, thầm nghĩ phải rời khỏi nơi này nhanh một chút.
"Suyier nữ sĩ, chờ một chút, Crouch tiên sinh...hiện tại ông ấy đang ở trong rừng cây...cô có thể giúp..." Harry còn chưa nói hết câu, chỉ thấy Sissy vội vã, đi lướt qua người cậu đến "vèo" một cái.
Thẳng đến khi cô đi được một đoạn khá xa, Harry cũng nghĩ là cô không muốn quan tâm đến chuyện gì nữa thì Sissy lại dừng bước.
"Potter tiên sinh, cậu vừa mới nói cái gì? Crouch?"
Harry thở dài một hơi, nói chuyện cậu cùng Krum gặp phải Crouch, cùng với chuyện tinh thần Crouch không rõ ràng lắm cho Sissy nghe.
"Suyier nữ sĩ, cô có thể cùng tôi đi mời Dumbledore đến Rừng Cấm một chuyến không? Crouch tiên sinh đang ở trong đấy, ông ấy muốn gặp Dumbledore."
Sissy thật vất vả mới ổn định được tâm tình của mình, đang định nói chuyện thì Draco lại mở miệng nói trước cô: "Potter, mày nghĩ chỉ với lời nói không rõ ràng mạch lạc của mày mà có thể sai khiến một vị giáo sư sao?"
"Mau tránh ra, Malfoy, việc mà ban nãy mày vừa làm với Suyier nữ sĩ..."
"Câm miệng!" Sissy không thể nhịn được mà đã cắt đứt lời Harry đang nói: "Potter tiên sinh, như cậu đã thấy, chúng tôi vẫn còn chút chuyện chưa xử lý xong, có lẽ cậu phải đi tìm Dumbledore một mình rồi."
Dứt lời, Sissy biến ra một con đường dẫn đến lâu đài: "Về phần Draco, tôi nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện với nhau một chút."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook