[Đồng Nhân Harry Potter] Linh Hồn Đến Từ Thế Giới Khác
-
Chương 9: Lễ phân loại kì lạ
Giáo sư Mc Gonnagall dẫn đám học sinh năm nhất vào đại sảnh rộng lớn với hàng ngàn cây nến bay lơ lửng.
Các học sinh năm cũ đã ngồi ngay ngắn trên bốn chiếc bàn dài giữa sảnh đường. Trên bàn là những chiếc cốc, đĩa bằng vàng sáng bóng.
Chẳng biết từ đâu, giáo sư Mc Gonnagall bỗng lôi ra một chiếc ghế có hành tặng kèm là một cái mũ xấu xí, cũ nát và bốc mùi. Cái nón hướng về các học sinh rồi...mỉm cười ―,.―. Buổi lễ được bắt đầu bằng bài hát kinh khủng của nó.
Từng lời ca đầy nội lực xuyên thủng lỗ tai của đám học sinh, khuôn mặt ai nấy đều bắt đầu vặn vẹo. Các học sinh năm 6, 7 có vẻ như đã quen với sự tra tấn này nên trông cũng không mấy vất vả. Chỉ tội cho đám học sinh năm nhất, có đứa chịu không nổi mà ngất đi.
Layla đau lòng cho số phận bi thảm của mình khi mà cô còn phải chịu đựng sự dày vò này thêm 6 năm nữa.
Kết thúc màn cực hình kia, giáo Mc Gonnagall trãi một tấm da dê dài ra và bắt đầu xướng tên từng người.
Vẫn là sức mạnh nguyên tác thần thánh. Bộ ba tam giác vàng vào Gryffindor, Draco và đồng bạn về Slytherin.
Đa số học sinh đều vào nhà Gryffindor,còn Slytherin có vẻ như là nhà ít người vào nhất.
Nếu được, Layla hi vọng mình có thể vào Slytherin hơn. Trong mắt cô, nhà Gryffindor cứ như cái thùng rác của ba nhà còn lại vậy, cứ nhà nào không cần lại ném vào Gryffindor. Cô không phủ nhận Gryffindor là một học viện tốt, nhưng cái thói nóng nảy, vội vàng, không màng hậu quả kia Layla thật không dám khen tặng. Cái gì mà dũng cảm, nghĩa hiệp chứ? Căn bản là một lũ hành động thiếu suy nghĩ. So ra thì hình tượng con rắn âm trầm, thủ đoạn hợp với cô hơn là một chú sư tử tự kỷ.
Im lặng quan sát tình hình, Layla cảm thấy có cái gì đó sai sai. Từng người, từng người bước đi về nơi xa cùng dĩ vãng.... Khụ, ý cô là từng học sinh đều đã đi về học viện của mình.
Trong đám học sinh mới, chỉ còn lại một mình Layla. Cô nhớ theo nguyên tác thì danh sách được xếp theo bảng chữ cái mà, không biết có phải cố ý hay sao mà tên cô bây giờ lại nằm ở cuối bảng.
- Layla Uranus!
Cuối cùng vị nữ giáo sư đáng kính cũng gọi to cái tên yêu dấu của người nào đó. Đại sảnh rộng lớn chợt im bặt, đếnnỗi cả một tiếng động nhỏ nhất cũng có thể xuyên thấu màn nhĩ mỗi người. Tình hình hiện tại còn căn hơn cả lúc bạn nhỏ Harry lên thớt, kể cả các giáo sư cũng phải rướng cổ lên mà nhìn.
Layla tao nhã ngồi lên chiếc ghế để giáo sư Mc Gonnagall đặt cái nón phân loại lên đầu mình. Xin thề với Merlin rằng cô đã cực kỳ kiềm nén cái ý tưởng quăng ngay mớ giẻ lau trên đầu cô xuống.
Cái nón phân loại vừa chạm vào đầu Layla đã bắt đầu lải nhải.
- Xem nào... Ngươi có trí tuệ, có tham vọng và khá mưu trí, một Slytherin tiêu chuẩn. Không! Không chỉ thế...rất cố chấp, gan dạ có thừa và khá táo bạo...Gryffindor? Ta không nghĩ ngươi hoàn toàn hợp với nơi đó.
- Vậy ta nên vào nơi nào?
Layla không nhịn được ngắt lời cái cái nón. Vào nhà nào cũng được, làm ơn nhanh chóng chút. Cô không dám đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra khi cái bao rác này còn ở trên đầu cô quá 5 phút nữa.
- Chà chà... Ngươi có khá nhiều bí mật nhưng ta lại chẳng thể nhìn thấu. Fidelius Charm? Ngươi dùng được nó sao?
- Bớt lảm nhảm đi và nói mau cho ta biết học viện của mình ngay nếu như ngươi còn muốn thấy ánh mặt trời!
Trán Layla đã xuất hiện vài ngã tư đường và đang có xuhướng bạo phát.
Dường như không cảm thấy tấm bi kịch sắp xảy ra với mình, nón phân loại phán ra một câu tỉnh rụi.
- Học viện nào à? Uhm...ta cũng không biết nữa.
Theo đúng những trường hợp phản ứng của núi lưả, qua công đoạn sôi ùng ục đã chính thức bạo phát. Nạn nhân “đáng ăn đòn” chịu trận là ngài mr. Nón phân loại.
Layla mỉm cười nhỏ nhẹ đứng lên khỏi cái ghế, tháo cái nón trên đầu mình xuống và...rút đũa phép.
- Incendio! Alarte!
Cả sảnh đường đóng băng nhìn cái nón phân loại bốc hỏa bay tự do lên trần nhà, vẽ một đường cong parabol hoàn hảo trước khi đáp xuống bàn hiệu trưởng.
- Tôi không thể chắc chắn rằng nhà nào sẽ hợp với cô bé. Gryffindor hay Slytherin sẽ tốt hơn? Tôi không chắc.
Cái nón vô cùng lỳ đòn, sau cú ngã chỏng vó vừa rồi vẫn ngóc đầu lên nói với cụ Dumbledore.
Cụ không nói gì, chỉ lẳng lặng vuốt chòm râu bạc, mỉm cười tủm tỉm.
- Tất nhiên một dòng họ cao quý, thuần khiết phải vào học viện tốt nhất rồi. Nếu đầu óc cự quái của kẻ đó chưa bị úng hay toàn ốc nhồi, thì tôi chắc chắn hắn sẽ biết nơi hợp với bản thân.
Ngaylập tức, toàn bộ ánh nhìn đều đổ dồn về phía kẻ vừa phát ngôn, giáo sư Độc dược Snape.
Vốn dĩ giáo sư cũng không hề định lên tiếng nhưng bộ dáng của lão ong mật kia làm hắn lo lắng. Không lẽ lão già kia định đưa con bé vào cái chuồng sư tử lỗ mãng, ngu ngốc kia ư? Không thể được! Đầu lão bin cõ lác à? Nơi đó sẽ làm hư con bé mất. Hắn không thể trơ mắt nhìn hậu duệ của vị huynh trưởng hắn ngưỡng mộ trở thành một Gryffindor được.
Chính vì thế, giáo sư Snape đành mở cái miệng tôn quý của mình ra để khơi thông bộ não cho tiểu cự quái nào đó.
Lời của xà vương điện hạ lập tức được cả ổ rắn ủng hộ. Draco đứng dậy khỏi bàn dài, hướng về phía cô gái mắt tím trên bục cuối đầu làm động tác mời.
- Hỡi tiểu thư tôn quý, học viện Slytherin rất hân hạnh được chào đón người.
Dãy bàn Slytherin liền vang lên tiếng vỗ tay thật lớn.
Nhưng mà đã là oan gia thì bao giờ cũng gặp cái ngõ hẹp. Sư tử Gryffindor mà chịu lép vế ngồi yên chắc hôm trời bảo lớn. Harry Potter kích động đứng dậy, hướng về phía Layla hô lớn.
- Layla, cậu vào Gryffindor đi!
Nhà Gryffindor phản ứng ngay lập tức, tiếng hú hét, vỗ tay vang vọngkhắp sảnh đường.
Và cứ như thế chiến tranh bùng nổ. Hai nhà xông vào trận chiến...đấu võ mồm.
- Lũ sư tử ngu ngốc, biết gì mà nói! Layla tiểu thư vào Slytherin là tối thích hợp.
- Còn lâu, đồ rắn độc xảo quyệt! Cô ấy là của Gryffindor!!!
Bla...bla...bla...
Chẳng biết ai khơi màu trước mà phút chốc nơi nơi tràn ngập mùi thuốc súng. Ngay khi cả hai bên rút đũa phép định choảng nhau thì vị hiệu trưởng đầu uy quyền lên tiếng.
- Các trò mau dừng lại! Việc này chẳng phải ta nên để trò Layla quyết định hay sao? Tại sao các trò không hỏi trò ấy muốn vào nhà nào?
Câu nói này làm Layla mém bật ngửa. Gì kì vậy? Nói qua nói lại một hơi rồi củ khoai nóng bỏng tay lại thẩy về phía cô là sao?
Nhà Gryffindor và Slytherin đồng loạt dừng tay, vô vàng ánh nhìn nóng bỏng bắn về phía Layla.
“ Được lắm tên cuồng đồ ngọt chết tiệt! “
Layla rủa thầm con người nào đó. Nếu bây giờ cô chọn một trong hai học viện thì sẽ tắc tội với nhà còn lại, mà không chọn thì không được. Lão cáo già kia giỏi thật! Dám chơi cô sao? Tốt thôi, cô chơi với lão.
- Thưa thầy hiệu trưởng đáng kính, em không nghĩ mình sẽ biết nơi nàotốt hơn, vì thế thầy có thể vui lòng chỉ cho em không?
Một khuôn mặt “ thánh nữ “ điển hình hướng về phía cụ Dumbledore, nhẹ giọng thốt ra những lời vàng ngọc.Mũi giáo lần này lại chỉa về phía vị hiệu trưởng già yêu dấu.
Nói cho cùng thì Layla cảm thấy bản thân cô hợp với Slytherin hơn là Gryffindor. Lũ sư tử ấy khá thô lỗ và nóng tính, điều này chẳng hợp với cô chút nào. Bất quá với tình hình này thì Layla chẳng thể chọn Slytherin được. Nhưng mà cô sẽ không chết một mìn đâu, có đi thì cũng phải lôi một vài đứa theo làm vốn chứ. Cô nóng lòng muốn biết lão cáo già kia sẽ giải quyết chuyện này thế nào.
Bất thình lình bị phản đòn khiến thầy hiệu trưởng Dumbledore ngẩn người trong phút chốc. Vài giây sau khuôn mặt thầy lại bình thản vô cùng và kèm theo một nụ cười tán dương. Trong phút chốc hắn đã thấy được, cô gái nhỏ này không hề đơn giản. Có thể dồn hắn vào thế kẹt như vậy hẳn là chuyện không đứa trẻ 11 tuổi nào làm được. Nhân tài hiếm có thế này không đưa vào Gryffindor thì thật đáng tiếc. Nhưng nếu hắn làmvậy há chẳng phải biểu hiện ra bản thân đang thiên vị Gryffindor sao? Chi bằng...
- Ta quyết định rồi. Trò Layla sẽ vào....SLYTHERIN...
Lời nói này hệt như một trái bom nguyên tử giáng thắng vào màn nhĩ mỗi con người đang có mặt tại đó. Sảnh.đường phút chốc vang lên tràng pháo tai ầm ĩ đan xen những câu hét vui mừng.Lũ hắn con phấn khích tột độ còn đám sư tử thì trố mắt ra nhìn đầy căm tức. Đúng lúc này vị hiệu trưởng kia lại tung thêm một trái bom nữa.
-..Và Gryffindor!!!
Ầm!!! Tiếng lật bàn đồng loạt. Hơn nữa số học sinh đập mặt vào bàn. Biểu cảm với ánh mắt to lay láy cùng cơ mồm mở rộng có thể nhét cả quả trứng trở thành trào lưu nhất thời trong đại sảnh. Chưa lúc nào họ đồng chung ý nghĩ như bây giờ.
“ Có phải đầu óc thầy ấy có vấn đề rồi không???”
Cụ Dumbledore rất vui vẻ lượt bỏ tất cả ánh mắt nhìn mình theo đúng châm ngôn “ đạp lên dư luận “.
- Tạm thời trò Layla sẽ là học sinh của cả hai nhà. Miễn là trước năm thứ 7 trò có thể tìm ra nhà thích hợp cho mình.
Lão mỉm cười nhìn xuống đại sảnh và hạ màn.
- Được rồi, chuyện này kết thúc ở đây. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
Nói rồi lão “ chuồng mất dép” ngay và lun trước khi có người kịp phản ứng.
Layla đần mặt nhìn vào vị trí trống không kia.
“ Cái quái gì vậy trời???”
Hai hàm răng của Layla nghiến chặt như thể đang cắn chết người nào đó. Khốn thật, mới ngày đầu đã bị tính kế là sao? Chuyện quỷ gì đang xảy ra vậy???
“Lão già chết tiệt! Con cáo già chết bầm! Tên hiệu trưởng mắc dịch! Hãy đợi cho ta! Ta nhất định sẽ báo thù!!!”
Đầu dây mối nhợ những chuỗi ngày đen hơn chó mực của cụ Dumbledore bắt đầu từ đây. Trong vô thức cụ đã tạo cho mình một kẻ thù không hề dẽ chơi. Nhiều năm sau, khi nhắc lại việc này thầy vẫn thở dài ngao ngán. Thật là thấm thía câu ngạn ngữ “ Thà đắc tội quân tử, đừng đắc tội nữ nhân“. Nhất là cái kẻ phúc hắc tột cùng nào đó...
Các học sinh năm cũ đã ngồi ngay ngắn trên bốn chiếc bàn dài giữa sảnh đường. Trên bàn là những chiếc cốc, đĩa bằng vàng sáng bóng.
Chẳng biết từ đâu, giáo sư Mc Gonnagall bỗng lôi ra một chiếc ghế có hành tặng kèm là một cái mũ xấu xí, cũ nát và bốc mùi. Cái nón hướng về các học sinh rồi...mỉm cười ―,.―. Buổi lễ được bắt đầu bằng bài hát kinh khủng của nó.
Từng lời ca đầy nội lực xuyên thủng lỗ tai của đám học sinh, khuôn mặt ai nấy đều bắt đầu vặn vẹo. Các học sinh năm 6, 7 có vẻ như đã quen với sự tra tấn này nên trông cũng không mấy vất vả. Chỉ tội cho đám học sinh năm nhất, có đứa chịu không nổi mà ngất đi.
Layla đau lòng cho số phận bi thảm của mình khi mà cô còn phải chịu đựng sự dày vò này thêm 6 năm nữa.
Kết thúc màn cực hình kia, giáo Mc Gonnagall trãi một tấm da dê dài ra và bắt đầu xướng tên từng người.
Vẫn là sức mạnh nguyên tác thần thánh. Bộ ba tam giác vàng vào Gryffindor, Draco và đồng bạn về Slytherin.
Đa số học sinh đều vào nhà Gryffindor,còn Slytherin có vẻ như là nhà ít người vào nhất.
Nếu được, Layla hi vọng mình có thể vào Slytherin hơn. Trong mắt cô, nhà Gryffindor cứ như cái thùng rác của ba nhà còn lại vậy, cứ nhà nào không cần lại ném vào Gryffindor. Cô không phủ nhận Gryffindor là một học viện tốt, nhưng cái thói nóng nảy, vội vàng, không màng hậu quả kia Layla thật không dám khen tặng. Cái gì mà dũng cảm, nghĩa hiệp chứ? Căn bản là một lũ hành động thiếu suy nghĩ. So ra thì hình tượng con rắn âm trầm, thủ đoạn hợp với cô hơn là một chú sư tử tự kỷ.
Im lặng quan sát tình hình, Layla cảm thấy có cái gì đó sai sai. Từng người, từng người bước đi về nơi xa cùng dĩ vãng.... Khụ, ý cô là từng học sinh đều đã đi về học viện của mình.
Trong đám học sinh mới, chỉ còn lại một mình Layla. Cô nhớ theo nguyên tác thì danh sách được xếp theo bảng chữ cái mà, không biết có phải cố ý hay sao mà tên cô bây giờ lại nằm ở cuối bảng.
- Layla Uranus!
Cuối cùng vị nữ giáo sư đáng kính cũng gọi to cái tên yêu dấu của người nào đó. Đại sảnh rộng lớn chợt im bặt, đếnnỗi cả một tiếng động nhỏ nhất cũng có thể xuyên thấu màn nhĩ mỗi người. Tình hình hiện tại còn căn hơn cả lúc bạn nhỏ Harry lên thớt, kể cả các giáo sư cũng phải rướng cổ lên mà nhìn.
Layla tao nhã ngồi lên chiếc ghế để giáo sư Mc Gonnagall đặt cái nón phân loại lên đầu mình. Xin thề với Merlin rằng cô đã cực kỳ kiềm nén cái ý tưởng quăng ngay mớ giẻ lau trên đầu cô xuống.
Cái nón phân loại vừa chạm vào đầu Layla đã bắt đầu lải nhải.
- Xem nào... Ngươi có trí tuệ, có tham vọng và khá mưu trí, một Slytherin tiêu chuẩn. Không! Không chỉ thế...rất cố chấp, gan dạ có thừa và khá táo bạo...Gryffindor? Ta không nghĩ ngươi hoàn toàn hợp với nơi đó.
- Vậy ta nên vào nơi nào?
Layla không nhịn được ngắt lời cái cái nón. Vào nhà nào cũng được, làm ơn nhanh chóng chút. Cô không dám đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra khi cái bao rác này còn ở trên đầu cô quá 5 phút nữa.
- Chà chà... Ngươi có khá nhiều bí mật nhưng ta lại chẳng thể nhìn thấu. Fidelius Charm? Ngươi dùng được nó sao?
- Bớt lảm nhảm đi và nói mau cho ta biết học viện của mình ngay nếu như ngươi còn muốn thấy ánh mặt trời!
Trán Layla đã xuất hiện vài ngã tư đường và đang có xuhướng bạo phát.
Dường như không cảm thấy tấm bi kịch sắp xảy ra với mình, nón phân loại phán ra một câu tỉnh rụi.
- Học viện nào à? Uhm...ta cũng không biết nữa.
Theo đúng những trường hợp phản ứng của núi lưả, qua công đoạn sôi ùng ục đã chính thức bạo phát. Nạn nhân “đáng ăn đòn” chịu trận là ngài mr. Nón phân loại.
Layla mỉm cười nhỏ nhẹ đứng lên khỏi cái ghế, tháo cái nón trên đầu mình xuống và...rút đũa phép.
- Incendio! Alarte!
Cả sảnh đường đóng băng nhìn cái nón phân loại bốc hỏa bay tự do lên trần nhà, vẽ một đường cong parabol hoàn hảo trước khi đáp xuống bàn hiệu trưởng.
- Tôi không thể chắc chắn rằng nhà nào sẽ hợp với cô bé. Gryffindor hay Slytherin sẽ tốt hơn? Tôi không chắc.
Cái nón vô cùng lỳ đòn, sau cú ngã chỏng vó vừa rồi vẫn ngóc đầu lên nói với cụ Dumbledore.
Cụ không nói gì, chỉ lẳng lặng vuốt chòm râu bạc, mỉm cười tủm tỉm.
- Tất nhiên một dòng họ cao quý, thuần khiết phải vào học viện tốt nhất rồi. Nếu đầu óc cự quái của kẻ đó chưa bị úng hay toàn ốc nhồi, thì tôi chắc chắn hắn sẽ biết nơi hợp với bản thân.
Ngaylập tức, toàn bộ ánh nhìn đều đổ dồn về phía kẻ vừa phát ngôn, giáo sư Độc dược Snape.
Vốn dĩ giáo sư cũng không hề định lên tiếng nhưng bộ dáng của lão ong mật kia làm hắn lo lắng. Không lẽ lão già kia định đưa con bé vào cái chuồng sư tử lỗ mãng, ngu ngốc kia ư? Không thể được! Đầu lão bin cõ lác à? Nơi đó sẽ làm hư con bé mất. Hắn không thể trơ mắt nhìn hậu duệ của vị huynh trưởng hắn ngưỡng mộ trở thành một Gryffindor được.
Chính vì thế, giáo sư Snape đành mở cái miệng tôn quý của mình ra để khơi thông bộ não cho tiểu cự quái nào đó.
Lời của xà vương điện hạ lập tức được cả ổ rắn ủng hộ. Draco đứng dậy khỏi bàn dài, hướng về phía cô gái mắt tím trên bục cuối đầu làm động tác mời.
- Hỡi tiểu thư tôn quý, học viện Slytherin rất hân hạnh được chào đón người.
Dãy bàn Slytherin liền vang lên tiếng vỗ tay thật lớn.
Nhưng mà đã là oan gia thì bao giờ cũng gặp cái ngõ hẹp. Sư tử Gryffindor mà chịu lép vế ngồi yên chắc hôm trời bảo lớn. Harry Potter kích động đứng dậy, hướng về phía Layla hô lớn.
- Layla, cậu vào Gryffindor đi!
Nhà Gryffindor phản ứng ngay lập tức, tiếng hú hét, vỗ tay vang vọngkhắp sảnh đường.
Và cứ như thế chiến tranh bùng nổ. Hai nhà xông vào trận chiến...đấu võ mồm.
- Lũ sư tử ngu ngốc, biết gì mà nói! Layla tiểu thư vào Slytherin là tối thích hợp.
- Còn lâu, đồ rắn độc xảo quyệt! Cô ấy là của Gryffindor!!!
Bla...bla...bla...
Chẳng biết ai khơi màu trước mà phút chốc nơi nơi tràn ngập mùi thuốc súng. Ngay khi cả hai bên rút đũa phép định choảng nhau thì vị hiệu trưởng đầu uy quyền lên tiếng.
- Các trò mau dừng lại! Việc này chẳng phải ta nên để trò Layla quyết định hay sao? Tại sao các trò không hỏi trò ấy muốn vào nhà nào?
Câu nói này làm Layla mém bật ngửa. Gì kì vậy? Nói qua nói lại một hơi rồi củ khoai nóng bỏng tay lại thẩy về phía cô là sao?
Nhà Gryffindor và Slytherin đồng loạt dừng tay, vô vàng ánh nhìn nóng bỏng bắn về phía Layla.
“ Được lắm tên cuồng đồ ngọt chết tiệt! “
Layla rủa thầm con người nào đó. Nếu bây giờ cô chọn một trong hai học viện thì sẽ tắc tội với nhà còn lại, mà không chọn thì không được. Lão cáo già kia giỏi thật! Dám chơi cô sao? Tốt thôi, cô chơi với lão.
- Thưa thầy hiệu trưởng đáng kính, em không nghĩ mình sẽ biết nơi nàotốt hơn, vì thế thầy có thể vui lòng chỉ cho em không?
Một khuôn mặt “ thánh nữ “ điển hình hướng về phía cụ Dumbledore, nhẹ giọng thốt ra những lời vàng ngọc.Mũi giáo lần này lại chỉa về phía vị hiệu trưởng già yêu dấu.
Nói cho cùng thì Layla cảm thấy bản thân cô hợp với Slytherin hơn là Gryffindor. Lũ sư tử ấy khá thô lỗ và nóng tính, điều này chẳng hợp với cô chút nào. Bất quá với tình hình này thì Layla chẳng thể chọn Slytherin được. Nhưng mà cô sẽ không chết một mìn đâu, có đi thì cũng phải lôi một vài đứa theo làm vốn chứ. Cô nóng lòng muốn biết lão cáo già kia sẽ giải quyết chuyện này thế nào.
Bất thình lình bị phản đòn khiến thầy hiệu trưởng Dumbledore ngẩn người trong phút chốc. Vài giây sau khuôn mặt thầy lại bình thản vô cùng và kèm theo một nụ cười tán dương. Trong phút chốc hắn đã thấy được, cô gái nhỏ này không hề đơn giản. Có thể dồn hắn vào thế kẹt như vậy hẳn là chuyện không đứa trẻ 11 tuổi nào làm được. Nhân tài hiếm có thế này không đưa vào Gryffindor thì thật đáng tiếc. Nhưng nếu hắn làmvậy há chẳng phải biểu hiện ra bản thân đang thiên vị Gryffindor sao? Chi bằng...
- Ta quyết định rồi. Trò Layla sẽ vào....SLYTHERIN...
Lời nói này hệt như một trái bom nguyên tử giáng thắng vào màn nhĩ mỗi con người đang có mặt tại đó. Sảnh.đường phút chốc vang lên tràng pháo tai ầm ĩ đan xen những câu hét vui mừng.Lũ hắn con phấn khích tột độ còn đám sư tử thì trố mắt ra nhìn đầy căm tức. Đúng lúc này vị hiệu trưởng kia lại tung thêm một trái bom nữa.
-..Và Gryffindor!!!
Ầm!!! Tiếng lật bàn đồng loạt. Hơn nữa số học sinh đập mặt vào bàn. Biểu cảm với ánh mắt to lay láy cùng cơ mồm mở rộng có thể nhét cả quả trứng trở thành trào lưu nhất thời trong đại sảnh. Chưa lúc nào họ đồng chung ý nghĩ như bây giờ.
“ Có phải đầu óc thầy ấy có vấn đề rồi không???”
Cụ Dumbledore rất vui vẻ lượt bỏ tất cả ánh mắt nhìn mình theo đúng châm ngôn “ đạp lên dư luận “.
- Tạm thời trò Layla sẽ là học sinh của cả hai nhà. Miễn là trước năm thứ 7 trò có thể tìm ra nhà thích hợp cho mình.
Lão mỉm cười nhìn xuống đại sảnh và hạ màn.
- Được rồi, chuyện này kết thúc ở đây. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
Nói rồi lão “ chuồng mất dép” ngay và lun trước khi có người kịp phản ứng.
Layla đần mặt nhìn vào vị trí trống không kia.
“ Cái quái gì vậy trời???”
Hai hàm răng của Layla nghiến chặt như thể đang cắn chết người nào đó. Khốn thật, mới ngày đầu đã bị tính kế là sao? Chuyện quỷ gì đang xảy ra vậy???
“Lão già chết tiệt! Con cáo già chết bầm! Tên hiệu trưởng mắc dịch! Hãy đợi cho ta! Ta nhất định sẽ báo thù!!!”
Đầu dây mối nhợ những chuỗi ngày đen hơn chó mực của cụ Dumbledore bắt đầu từ đây. Trong vô thức cụ đã tạo cho mình một kẻ thù không hề dẽ chơi. Nhiều năm sau, khi nhắc lại việc này thầy vẫn thở dài ngao ngán. Thật là thấm thía câu ngạn ngữ “ Thà đắc tội quân tử, đừng đắc tội nữ nhân“. Nhất là cái kẻ phúc hắc tột cùng nào đó...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook