[Đồng Nhân Harry Potter] HP Chi Xin Hỏi Malfoy
-
Chương 17: Buổi tối xem kịch
Sáng sớm thứ tư, Harry tinh thần sáng láng luyện bóng, Draco cần đi xem mấy chỗ bất động sản ở vùng ngoại thành, kỳ thật cũng là sửa sang lại một bộ phận sản nghiệp của Harry. Ban đầu Harry cũng muốn theo nhưng Draco nhắc nhở buổi tối bọn họ còn hẹn đi xem ca kịch, anh kiên trì bọn họ không cần cả ngày dính với nhau, ngắn ngủi chia lìa sẽ làm hẹn hò có bất ngờ và chờ mong.
Harry rất nhanh bị Draco thuyết phục, vì thế bọn họ hẹn nửa giờ trước khi mở màn gặp nhau, tiếp theo bọn họ có lẽ có thể gọi Champagne và đồ ăn xem, sẽ rất thích ý thoải mái.
Cho nên toàn bộ buổi sáng tâm tình Harry sáng sủa, khác hẳn hai ngày trước.
Điều này làm cho anh luyện tập bay xoắn ốc, thẳng tắp lao xuống tinh chuẩn và hoàn mỹ hơn nhiều. Huấn luyện viên lên tiếng cũng chỉ có mấy câu “Chào buổi sáng, tốt lắm, lại lần nữa.”.
Tiếp tục hoàn thành huấn luyện buổi chiều [vận động viên cần thời khắc bảo trì trạng thái thân thể tốt nhất], Harry mỹ mãn vào phòng tắm. Anh chấm dứt luyện tập trước thời gian một giờ vì buổi tối hẹn hò, tuy rằng đó vẫn là chuyện ba giờ sau. Nhưng viện ca kịch không phải nơi anh thường xuyên đi, anh quyết định đến sớm một chút, đi dạo xem có cái gì ăn ngon sau đó chờ Draco.
Nhưng khi Harry bước vào phòng tắm, bên trong vốn ồn ào tiếng nói chuyện tiếng nước, Harry đi vào, ngắn ngủi tạm dừng. Harry cảm thấy có chút kỳ quái nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, cầm khăn tìm một gian chui vào.
Sau khi tắm xong, Harry đột nhiên nhớ tới Draco từng muốn đi thăm nơi này, anh cúi đầu kiểm tra cơ bụng của mình, xoa bóp chúng nó, lại quay đầu nhìn mặt sau, Draco từng nói anh có mông tốt, nhưng anh thật sự không thấy tiêu chuẩn, anh hy vọng Draco vừa lòng. Nhưng anh… so với những người khác thì như thế nào? Đã biết bộ dáng, Draco có thể thích không? Trước kia anh chưa từng chú ý nhưng hiện tại anh có bạn trai, có lẽ anh nên quan tâm nhiều hơn.
Vì thế sau khi chui ra, Harry nhịn không được trộm ngắm các đội viên khác.
Mà giống như Harry từng nói với, thành viên đội bóng đều có thói quen tắm xong quấn khăn lúc ẩn lúc hiện. Là vì sau khi tắm xong, tuần hoàn vẫn tạo thành mồ hôi ra liên tục, nếu lúc này mặc quần áo thì cũng không thoải mái.
Phòng tắm bố trí một không gian nhỏ để mấy hàng ghế và tạp chí cho các thành viên nghỉ ngơi, ‘đo’ thân thể. Đương nhiên Harry cũng vừa nhìn vừa trộm ngắm người khác.
Nhưng không xem thì thôi, vừa nhìn Harry phát hiện mình cũng là tiêu điểm tầm mắt người khác.
Khi anh ngắm xong cơ bụng của Ethan [Harry quan sát không biết bao nhiêu cơ bụng, cũng vừa lòng. Anh tự giác đường cong của những người khác đều không có đẹp như mình], tầm mắt nâng lên, phát hiện Ethan đang ôm ngực một cách quái dị, giống như muốn cãi nhau, Harry nhịn không được hỏi, “Cậu làm gì vậy?”
Ethan là tấn thủ, thể trạng thuộc tốp đầu, tính cách thành thật.
“Cậu… Cho dù cậu là… Tôi, tôi cũng không có cách nào hứng thú với đàn ông, thật sự!” Anh ta ôm ngực, kẹp chân, co lại trên ghế. Một người đàn ông cao gần 2m run run như một con thỏ nhỏ hoảng sợ.
Harry sửng sốt, trì độn trong chốc lát, rốt cục nghĩ đến cái gì đó. Sau đó anh trừng, nhìn bốn phía một vòng.
Quả nhiên các thành viên có chút mất tự nhiên, có người còn lui lại, ý thức Harry tồn tại.
Harry trừng mắt, há miệng thở dốc, “Mấy người nghĩ…?”
Mọi người lại lui lui, những tiếng nghị luận ong ong bắt đầu truyền ra.
Phó đội trưởng Lewis lúc này cũng ở đây, anh vắt khăn mặt trên vai, cố tình hào phóng [nhưng có chút cứng ngắc] đi tới, “Không có việc gì Harry, bọn họ gần nhất đọc báo, vấn đề của anh ở trong này sẽ không là vấn đề.”
Harry nhìn phó đội trưởng, hừ lạnh, “Mấy anh mới có tật xấu! Còn cho là tôi có thể cứng đứng lên ở đây!? Ở giữa một đống cơ bụng yếu ớt!?”
Vài giây tạm dừng, Harry lục tục bị xà phòng, kem đánh răng, dao cạo râu và khăn mặt công kích.
6h20 tối, cách thời gian bọn họ hẹn 40 phút.
Harry đã tới cửa viện ca kịch, cũng ăn mặc đàng hoàng. Nhưng anh cố ý không đeo nơ, gần sẽ không buộc chặt cổ anh, Draco cũng từng khen ngợi bộ dáng này của anh.
Harry nhìn xung quanh, lập tức khẳng định bạn trai tóc vàng hoa lệ của mình còn chưa tới, anh chậm rì rì đi dạo xung quanh. Chủ yếu là anh đi nhìn xem chỗ nào có thể tìm được Champagne, đồ ăn… Hoa hồng? Lần trước đưa hoa hiệu quả tựa hồ rất tốt, Harry nghĩ xem có nên lại tặng nữa không.
Mà bên cạnh hàng hoa tươi là hàng sách báo, báo sáng và báo chiều hôm nay đặt ở chỗ dễ nhìn thấy nhất. Harry đã lâu không đọc báo nhưng anh liếc mắt đã thấy đầu đề báo đăng Draco tối hôm qua nhận được hoa hồng, Harry rút một tờ đọc. Tiếp theo ánh mắt chuyển qua báo chiều, phát hiện cũng có mấy bức ảnh chụp Draco, anh cũng chọn thêm một tờ tính tiền.
Sau đó Harry trở lại cửa viện ca kịch mở báo.
Hôm nay đã là ngày thứ tư hai người công khai tình cảm, có nhiều phản đối đến hôm nay cũng sẽ chỉ là luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại. Cho nên nhật báo tiên tri một lần nữa đăng tình sử của hai người.
Harry không chút quan tâm bộ phận của mình nhưng báo chiều viết về Draco lại làm anh để ý.
Cho tới nay Harry cũng chỉ biết Wood và bạn trai Draco ở Pháp, mà trung gian lâu như vậy, Harry mới nhớ tới mình hoàn toàn không biết chuyện gì về Draco.
Harry còn thật sự đọc báo, bên trong viết:
“… Từ sau khi công khai ở Pháp, Malfoy bảo đảm điệu thấp. Cho tới nay chính thức được xác nhận là bạn trai Malfoy là…, ảnh chụp.
Theo như phóng viên ở Pháp xâm nhập điều tra, Malfoy rất ít khi thân mật trước công chúng. Malfoy cùng bạn trai bị phát hiện, cho dù cùng xuất hiện ở quán bar câu lạc bộ và nơi tư nhân cũng rất ít bị chụp đến hình hai người quá thân mật, dường như Malfoy có khuynh hướng duy trì khoảng cách lễ phép ở bên ngoài. Những người bị hoài nghi là bạn trai Malfoy một nửa ở sau đó đi vào lễ đường, đánh vỡ lời đồn đại tình cảm với Malfoy, điều này càng làm cho thế giới cảm tình của Malfoy mờ ảo.
Ngược lại, Malfoy và Potter lại rất vang dội. Dù là hẹn hò ở sân bóng hay Potter ôm hoa đến tặng, dường như lần này Malfoy không chút để ý công khai tình cảm, trong đó có che dấu cái gì hay không? Ví dụ như tuyên truyền quan hệ hai người để đạt được nhân mạch và ích lợi khó có thể nói. Xét thấy trước mắt Malfoy còn là quản lí của Potter, suy luận đều này cũng không phải là…”
Đến đây Harry không đọc tiếp, anh chuyển qua mấy bức ảnh. Bọn họ tìm ra ảnh hẹn hò không biết thật hay giả vài năm trước của Draco. Trong hình ngoài Draco còn có một người đàn ông khác.
Mà Harry không thể không chú ý đến Draco luôn giữ khoảng cách chừng hai bước, hai tay không phải quy củ đặt ở trong túi trường bào thì là đang cầm túi văn kiện hoặc là cầm ly rượu.
Nhưng Harry vẫn ghen tị một chút vì Draco trong ảnh luôn hướng tới người kia. Harry không chút nghi ngờ, nếu ảnh chụp có thể rõ ràng hơn một chút thì nhất định có thể hiện ra Draco cong khóe miệng, nhướng mày, đôi mắt sắc bén chuyên chú.
Harry sờ sờ ảnh Draco, đột nhiên tỉnh lại.
Anh biết chuyện bọn họ bị đăng báo là do mình, hai lần. Mà có lẽ Draco không thích? Anh bắt buộc Draco nhận? Làm cho Draco không thể không bị người khác quấy nhiễu?
Hôm nay ở phòng tắm, chính anh cũng không để ý nhiều nhưng Draco đã muốn mệt mỏi ứng phó? Nếu Draco coi trọng riêng tư như báo nói… Chính mình có phải vẫn là một tên khốn sơ ý không…
“…Harry” “Harry?”
Harry hoàn hồn, phát hiện Draco đã đứng ở trước sô pha trừng mình. Anh kích động đứng lên sau đó nhìn thấy Draco chú ý tới báo trên tay, không biết vì sao anh có chút chột dạ, Harry lung tung nhét vào túi trường bào. “Hi… Em đã đến rồi?”
Draco quái dị nhìn Harry, quyết định vô nghĩa một chút. “Đương nhiên, em đến đây, có vấn đề gì?”
“Không, không có!” Harry mới nâng tay muốn ôm Draco nhưng đột nhiên mất tự nhiên cong lại, cứng ngắc để bên người, “Vậy… Chúng ta đi mua cái gì đó ăn?”
Draco lại liếc Harry, gật gật đầu, hai tay cho vào túi, dẫn đầu đi trước.
Ca kịch đã đến một nửa.
Harry đề cử kịch là kịch vừa ra ở thế giới Muggle, cũng rất được hoan nghênh: ‘ca kịch mị ảnh’. Miêu tả một nữ diễn viên ca kịch trẻ tuổi, quý tộc tuổi trẻ cùng trốn ở viện ca kịch và yêu hận tình thù.
Đêm nay, bọn họ như kế hoạch đi mua Champagne cùng một chút đồ nóng, mang về chỗ ngồi ăn.
Đó cũng là Draco tính toán tốt, anh biết chỗ ở tầng hai đối mặt tầng một, một vị trí dễ nhìn Draco không phủ nhận nó là chỗ xem tốt nhưng là chỗ không tự nhiên nhất trước khi mở màn.
Không có người nào muốn trở thành động vật bị xem xét. Cho dù bọn họ là phù thủy không có tiếng tăm gì nhưng có thể ngồi vào chỗ đó thì bọn họ đã mất nhiều Galleon. Căn cứ vào lý do này, đa số người vẫn tò mò một chút.
Cho nên Draco chọn thời gian đúng năm phút trước khi bắt đầu diễn mới về chỗ ngồi.
Bọn họ xuất hiện tuy rằng vẫn khiến cho phía dưới xôn xao nhưng vài phút sau, đèn tắt, chút xíu không được tự nhiên cũng đi qua rất nhanh. Tiếp theo Draco gọi nhân viên phục vụ tới yêu cầu li rượu và dao nĩa. Hiện tại, bọn họ đều uống chút rượu, cũng được đến chút thức ăn điền đầy bụng, ở trong bóng đêm thưởng thức kịch.
Âm nhạc chảy xuôi trong bóng đêm, Draco làm cho tầm mắt ngắm nhìn vũ đài nhưng kỳ thật đại bộ phận tâm tư đều thả lên con người cao lớn ngồi cùng.
Đêm nay Harry có chút quái lạ, nói đúng hơn là không tự tại.
Draco hồi tưởng bọn họ đêm nay chạm mặt, đương nhiên anh biết khi đó Harry đang xem cái gì. Anh khác Harry, phải xem các loại sách báo, dù sao đó cũng là nơi tung tin tình báo quan trọng.
Vì thế Draco nhớ lại nội dung báo chiều. Hôm nay báo sửa sang lại tình sử của bọn họ, về anh, kỳ thật viết rất mơ hồ. Về Harry cũng không có tin gì khác. Cái đó hẳn là không có gì làm Harry quái dị như thế…
Chẳng lẽ là có ai nói gì với Harry ở văn phòng?
Ở báo sớm hôm nay, có bộ phận xã luận đánh giá Harry không biết cảm ơn, phá hư truyền thống, bỏ mặc huyết mạch gia tộc không cảm thấy thẹn, báo chiều cũng tìm được tin tương tự… Hơn nữa khi bọn họ đi vào gây xôn xao, Harry thoạt nhìn khác mấy ngày trước, hình như có chút… Bất an?
Nghĩ vậy Draco đột nhiên cảm thấy có chút lạnh, nhịn không được chà cánh tay. Nhưng Champagne ướp lạnh, cồn phát huy mang đi chút nhiệt độ cơ thể, có lẽ đó là đương nhiên. Draco quyết định không nghi ngờ nữa, bắt đầu tìm kiếm đũa phép, hiện tại anh cần một chút ấm áp.
Khi anh tìm ra đũa phép, Harry nhỏ giọng hỏi, “Làm sao vậy?”
“Hơi lạnh.” Draco nói nhưng chần chừ một chút. Đang diễn đến nam nữ nhân vật chính thổ lộ tình yêu, tối đen. Anh quyết định chờ đợi một chút để tránh ánh sáng loang loáng quấy rầy những người khác.
Nhưng lúc này tiếng vang truyền đến, sô pha cũng chấn động.
Draco cảm thấy phía bên phải ấm áp, là Harry, tay trái Harry cũng vòng qua đầu vai anh, chà xát cánh tay anh, “Như vậy có ấm hơn không?”
Draco quay đầu, nhờ ngọn đèn mỏng manh dưới vũ đài thì thấy Harry cẩn thận nhìn xung quanh rồi quay đầu thấp giọng nói, “Hiện tại tối như vậy, không có người thấy.”
Mà đến khi Harry nói vậy Draco mới hiểu Harry quái dị ở đâu. Bởi vì Harry nhắc nhở anh đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc chân tay vào tối nay. Trước đó, vô tình hoặc là Harry cố ý, họ vẫn duy trì khoảng cách.
Mà Draco biết rõ nó đại biểu cái gì, an toàn. Đó cũng là điều anh thường xuyên bị yêu cầu trong những mối quan hệ cũ.
Nhất thời Draco cảm thấy ấm áp ở cánh tay biến mất, hơi lạnh bắt đầu tụ tập. Anh nhìn bóng tối, ánh đèn mỏng manh phản xạ trong đôi mắt ngọc lục bảo kia, anh không thể ngăn cản mình đào móc né tránh, hoặc là xin lỗi bên trong, giống như quá khứ…
Nhưng nếu giữa bọn họ có khả năng gì, vậy tuyệt đối không sẽ là do anh hoài nghi và yếu đuối. Draco nói với chính mình. Anh cũng có dũng khí đi tin tưởng, tin tưởng Harry ngày hôm qua nói, cũng tin tưởng cảm giác của mình.
Vì thế Draco bắt buộc mình mở miệng, “Anh thực để ý bị thấy?”
Harry nhỏ giọng trả lời,
“Anh đọc báo, anh biết em không thích… Thật có lỗi, anh chưa từng lo lắng cái đó…”
“Anh không lo lắng nhiều chuyện lắm, nhiều đến mức em không biết anh chỉ chuyện gì.” Draco cố ý nhíu mày, “Báo viết cái gì?”
“Anh có thể hiểu những gì báo viết, nếu em không thích bên ngoài cho anh chạm vào em, anh có thể làm được, anh chỉ là sơ ý không chú ý tới.” Harry ảo não nói, “Nhưng giờ thật sự rất tối, em không cần lo lắng tầm mắt người khác, chúng ta còn ở tầng hai…”
Draco nhìn Harry trong chốc lát, sau đó mới hừ, “Chỉ cần đừng xảy ra chuyện ngu xuẩn như ở sân bóng, người khác liên quan gì đến em?”
Mà khác với ngữ khí của mình, lúc này Draco dựa vào Harry.
Harry cũng không phát hiện loại nghĩ một đằng nói một nẻo này, anh cúi đầu xác nhận, “Cho nên em không ngại? Có phóng viên, em biết đấy, luôn đặc biệt đáng ghét…”
Draco thử đặt tay lên bụng Harry, quả nhiên Harry lập tức nắm lấy tay anh.
“Em không có hứng thú biểu diễn công khai nhưng không tính làm cho hẹn hò chỉ có thể là… tụ hội bạn cũ.” Draco lười biếng nói.
“A, quá tuyệt vời.” Harry nhếch miệng, nhẹ nhàng thở ra, “Anh đã cho là về sau chỉ có thể chạm mặt ở nhà… Anh hoài nghi anh không thể kiên trì lâu, khi nhìn thấy em mà không chạm vào em.”
“Em hoài nghi… Ở nhà anh cũng không thể kiên trì lâu,” Draco đến gần tai Harry cười xấu xa, “Em thực thích anh chạm vào em, em thật sự hy vọng nó có thể lâu một chút.”
“Đó là… Bởi vì, em.” Harry lập tức đỏ mặt, biết Draco nói cái gì, đồng thời tiếng hít thở trở nên nhanh chút. Harry nho nhỏ nguyền rủa rồi nhịn không được hỏi, “… Như vậy… hiện tại anh hôn em có tính biểu diễn công khai không?”
Draco mỉm cười trong bóng đêm, không lên tiếng trả lời.
Draco nâng tay nắm cằm Harry, đôi môi có chút lạnh dán lên môi Harry.
Đương nhiên Harry không cần cổ vũ nhiều hơn, anh lập tức ôm chặt Draco, thoáng sử dụng chút lực làm cho Draco kề sát mình, vội vàng chui vào trong miệng Draco cuốn lấy ấm áp và ngọt ngào. Nhưng anh lập tức cảm thấy Draco nhiệt tình bò lên mình, dù là khoang miệng hay là ôm ấp. Kích tình đánh trúng Harry sau một giây làm cho anh nhịn không được ôm lấy chàng trai tóc vàng đang vặn vẹo này kéo lên đùi mình, bừa bãi vuốt ve âu yếm.
Thẳng đến sương mù kích tình qua đi, Harry không thể không bắt lấy bàn tay nghịch ngợm của Draco đang cố chui vào quần mình, nơi đó đã cao lên, thở dốc kiên trì làm cho bọn họ trở lại biểu diễn.
Mà khán giả chút không phát hiện hai người kích tình biểu diễn.
Bọn họ đang say mê nghe tình ca…
No more talk of darkness,
Forget these wide-eyed fears.
I’m here, nothing can harm you
My words will warm and calm you.
Let me be your freedom,
Let daylight dry your tears.
I’m here, with you, beside you,
To guard you and to guide you…
…
Say you’ll share with me
One love one lifetime
Say the word and I will follow you…
Share each day with me, each night, each morning …
Say you’ll feel the way I do
Love me that’s all I ask of you …
Anywhere you go let me go too …
Love me, that’s all I ask of you..
All I Ask For You – Steve Barton and Sarah Brightman
Harry rất nhanh bị Draco thuyết phục, vì thế bọn họ hẹn nửa giờ trước khi mở màn gặp nhau, tiếp theo bọn họ có lẽ có thể gọi Champagne và đồ ăn xem, sẽ rất thích ý thoải mái.
Cho nên toàn bộ buổi sáng tâm tình Harry sáng sủa, khác hẳn hai ngày trước.
Điều này làm cho anh luyện tập bay xoắn ốc, thẳng tắp lao xuống tinh chuẩn và hoàn mỹ hơn nhiều. Huấn luyện viên lên tiếng cũng chỉ có mấy câu “Chào buổi sáng, tốt lắm, lại lần nữa.”.
Tiếp tục hoàn thành huấn luyện buổi chiều [vận động viên cần thời khắc bảo trì trạng thái thân thể tốt nhất], Harry mỹ mãn vào phòng tắm. Anh chấm dứt luyện tập trước thời gian một giờ vì buổi tối hẹn hò, tuy rằng đó vẫn là chuyện ba giờ sau. Nhưng viện ca kịch không phải nơi anh thường xuyên đi, anh quyết định đến sớm một chút, đi dạo xem có cái gì ăn ngon sau đó chờ Draco.
Nhưng khi Harry bước vào phòng tắm, bên trong vốn ồn ào tiếng nói chuyện tiếng nước, Harry đi vào, ngắn ngủi tạm dừng. Harry cảm thấy có chút kỳ quái nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, cầm khăn tìm một gian chui vào.
Sau khi tắm xong, Harry đột nhiên nhớ tới Draco từng muốn đi thăm nơi này, anh cúi đầu kiểm tra cơ bụng của mình, xoa bóp chúng nó, lại quay đầu nhìn mặt sau, Draco từng nói anh có mông tốt, nhưng anh thật sự không thấy tiêu chuẩn, anh hy vọng Draco vừa lòng. Nhưng anh… so với những người khác thì như thế nào? Đã biết bộ dáng, Draco có thể thích không? Trước kia anh chưa từng chú ý nhưng hiện tại anh có bạn trai, có lẽ anh nên quan tâm nhiều hơn.
Vì thế sau khi chui ra, Harry nhịn không được trộm ngắm các đội viên khác.
Mà giống như Harry từng nói với, thành viên đội bóng đều có thói quen tắm xong quấn khăn lúc ẩn lúc hiện. Là vì sau khi tắm xong, tuần hoàn vẫn tạo thành mồ hôi ra liên tục, nếu lúc này mặc quần áo thì cũng không thoải mái.
Phòng tắm bố trí một không gian nhỏ để mấy hàng ghế và tạp chí cho các thành viên nghỉ ngơi, ‘đo’ thân thể. Đương nhiên Harry cũng vừa nhìn vừa trộm ngắm người khác.
Nhưng không xem thì thôi, vừa nhìn Harry phát hiện mình cũng là tiêu điểm tầm mắt người khác.
Khi anh ngắm xong cơ bụng của Ethan [Harry quan sát không biết bao nhiêu cơ bụng, cũng vừa lòng. Anh tự giác đường cong của những người khác đều không có đẹp như mình], tầm mắt nâng lên, phát hiện Ethan đang ôm ngực một cách quái dị, giống như muốn cãi nhau, Harry nhịn không được hỏi, “Cậu làm gì vậy?”
Ethan là tấn thủ, thể trạng thuộc tốp đầu, tính cách thành thật.
“Cậu… Cho dù cậu là… Tôi, tôi cũng không có cách nào hứng thú với đàn ông, thật sự!” Anh ta ôm ngực, kẹp chân, co lại trên ghế. Một người đàn ông cao gần 2m run run như một con thỏ nhỏ hoảng sợ.
Harry sửng sốt, trì độn trong chốc lát, rốt cục nghĩ đến cái gì đó. Sau đó anh trừng, nhìn bốn phía một vòng.
Quả nhiên các thành viên có chút mất tự nhiên, có người còn lui lại, ý thức Harry tồn tại.
Harry trừng mắt, há miệng thở dốc, “Mấy người nghĩ…?”
Mọi người lại lui lui, những tiếng nghị luận ong ong bắt đầu truyền ra.
Phó đội trưởng Lewis lúc này cũng ở đây, anh vắt khăn mặt trên vai, cố tình hào phóng [nhưng có chút cứng ngắc] đi tới, “Không có việc gì Harry, bọn họ gần nhất đọc báo, vấn đề của anh ở trong này sẽ không là vấn đề.”
Harry nhìn phó đội trưởng, hừ lạnh, “Mấy anh mới có tật xấu! Còn cho là tôi có thể cứng đứng lên ở đây!? Ở giữa một đống cơ bụng yếu ớt!?”
Vài giây tạm dừng, Harry lục tục bị xà phòng, kem đánh răng, dao cạo râu và khăn mặt công kích.
6h20 tối, cách thời gian bọn họ hẹn 40 phút.
Harry đã tới cửa viện ca kịch, cũng ăn mặc đàng hoàng. Nhưng anh cố ý không đeo nơ, gần sẽ không buộc chặt cổ anh, Draco cũng từng khen ngợi bộ dáng này của anh.
Harry nhìn xung quanh, lập tức khẳng định bạn trai tóc vàng hoa lệ của mình còn chưa tới, anh chậm rì rì đi dạo xung quanh. Chủ yếu là anh đi nhìn xem chỗ nào có thể tìm được Champagne, đồ ăn… Hoa hồng? Lần trước đưa hoa hiệu quả tựa hồ rất tốt, Harry nghĩ xem có nên lại tặng nữa không.
Mà bên cạnh hàng hoa tươi là hàng sách báo, báo sáng và báo chiều hôm nay đặt ở chỗ dễ nhìn thấy nhất. Harry đã lâu không đọc báo nhưng anh liếc mắt đã thấy đầu đề báo đăng Draco tối hôm qua nhận được hoa hồng, Harry rút một tờ đọc. Tiếp theo ánh mắt chuyển qua báo chiều, phát hiện cũng có mấy bức ảnh chụp Draco, anh cũng chọn thêm một tờ tính tiền.
Sau đó Harry trở lại cửa viện ca kịch mở báo.
Hôm nay đã là ngày thứ tư hai người công khai tình cảm, có nhiều phản đối đến hôm nay cũng sẽ chỉ là luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại. Cho nên nhật báo tiên tri một lần nữa đăng tình sử của hai người.
Harry không chút quan tâm bộ phận của mình nhưng báo chiều viết về Draco lại làm anh để ý.
Cho tới nay Harry cũng chỉ biết Wood và bạn trai Draco ở Pháp, mà trung gian lâu như vậy, Harry mới nhớ tới mình hoàn toàn không biết chuyện gì về Draco.
Harry còn thật sự đọc báo, bên trong viết:
“… Từ sau khi công khai ở Pháp, Malfoy bảo đảm điệu thấp. Cho tới nay chính thức được xác nhận là bạn trai Malfoy là…, ảnh chụp.
Theo như phóng viên ở Pháp xâm nhập điều tra, Malfoy rất ít khi thân mật trước công chúng. Malfoy cùng bạn trai bị phát hiện, cho dù cùng xuất hiện ở quán bar câu lạc bộ và nơi tư nhân cũng rất ít bị chụp đến hình hai người quá thân mật, dường như Malfoy có khuynh hướng duy trì khoảng cách lễ phép ở bên ngoài. Những người bị hoài nghi là bạn trai Malfoy một nửa ở sau đó đi vào lễ đường, đánh vỡ lời đồn đại tình cảm với Malfoy, điều này càng làm cho thế giới cảm tình của Malfoy mờ ảo.
Ngược lại, Malfoy và Potter lại rất vang dội. Dù là hẹn hò ở sân bóng hay Potter ôm hoa đến tặng, dường như lần này Malfoy không chút để ý công khai tình cảm, trong đó có che dấu cái gì hay không? Ví dụ như tuyên truyền quan hệ hai người để đạt được nhân mạch và ích lợi khó có thể nói. Xét thấy trước mắt Malfoy còn là quản lí của Potter, suy luận đều này cũng không phải là…”
Đến đây Harry không đọc tiếp, anh chuyển qua mấy bức ảnh. Bọn họ tìm ra ảnh hẹn hò không biết thật hay giả vài năm trước của Draco. Trong hình ngoài Draco còn có một người đàn ông khác.
Mà Harry không thể không chú ý đến Draco luôn giữ khoảng cách chừng hai bước, hai tay không phải quy củ đặt ở trong túi trường bào thì là đang cầm túi văn kiện hoặc là cầm ly rượu.
Nhưng Harry vẫn ghen tị một chút vì Draco trong ảnh luôn hướng tới người kia. Harry không chút nghi ngờ, nếu ảnh chụp có thể rõ ràng hơn một chút thì nhất định có thể hiện ra Draco cong khóe miệng, nhướng mày, đôi mắt sắc bén chuyên chú.
Harry sờ sờ ảnh Draco, đột nhiên tỉnh lại.
Anh biết chuyện bọn họ bị đăng báo là do mình, hai lần. Mà có lẽ Draco không thích? Anh bắt buộc Draco nhận? Làm cho Draco không thể không bị người khác quấy nhiễu?
Hôm nay ở phòng tắm, chính anh cũng không để ý nhiều nhưng Draco đã muốn mệt mỏi ứng phó? Nếu Draco coi trọng riêng tư như báo nói… Chính mình có phải vẫn là một tên khốn sơ ý không…
“…Harry” “Harry?”
Harry hoàn hồn, phát hiện Draco đã đứng ở trước sô pha trừng mình. Anh kích động đứng lên sau đó nhìn thấy Draco chú ý tới báo trên tay, không biết vì sao anh có chút chột dạ, Harry lung tung nhét vào túi trường bào. “Hi… Em đã đến rồi?”
Draco quái dị nhìn Harry, quyết định vô nghĩa một chút. “Đương nhiên, em đến đây, có vấn đề gì?”
“Không, không có!” Harry mới nâng tay muốn ôm Draco nhưng đột nhiên mất tự nhiên cong lại, cứng ngắc để bên người, “Vậy… Chúng ta đi mua cái gì đó ăn?”
Draco lại liếc Harry, gật gật đầu, hai tay cho vào túi, dẫn đầu đi trước.
Ca kịch đã đến một nửa.
Harry đề cử kịch là kịch vừa ra ở thế giới Muggle, cũng rất được hoan nghênh: ‘ca kịch mị ảnh’. Miêu tả một nữ diễn viên ca kịch trẻ tuổi, quý tộc tuổi trẻ cùng trốn ở viện ca kịch và yêu hận tình thù.
Đêm nay, bọn họ như kế hoạch đi mua Champagne cùng một chút đồ nóng, mang về chỗ ngồi ăn.
Đó cũng là Draco tính toán tốt, anh biết chỗ ở tầng hai đối mặt tầng một, một vị trí dễ nhìn Draco không phủ nhận nó là chỗ xem tốt nhưng là chỗ không tự nhiên nhất trước khi mở màn.
Không có người nào muốn trở thành động vật bị xem xét. Cho dù bọn họ là phù thủy không có tiếng tăm gì nhưng có thể ngồi vào chỗ đó thì bọn họ đã mất nhiều Galleon. Căn cứ vào lý do này, đa số người vẫn tò mò một chút.
Cho nên Draco chọn thời gian đúng năm phút trước khi bắt đầu diễn mới về chỗ ngồi.
Bọn họ xuất hiện tuy rằng vẫn khiến cho phía dưới xôn xao nhưng vài phút sau, đèn tắt, chút xíu không được tự nhiên cũng đi qua rất nhanh. Tiếp theo Draco gọi nhân viên phục vụ tới yêu cầu li rượu và dao nĩa. Hiện tại, bọn họ đều uống chút rượu, cũng được đến chút thức ăn điền đầy bụng, ở trong bóng đêm thưởng thức kịch.
Âm nhạc chảy xuôi trong bóng đêm, Draco làm cho tầm mắt ngắm nhìn vũ đài nhưng kỳ thật đại bộ phận tâm tư đều thả lên con người cao lớn ngồi cùng.
Đêm nay Harry có chút quái lạ, nói đúng hơn là không tự tại.
Draco hồi tưởng bọn họ đêm nay chạm mặt, đương nhiên anh biết khi đó Harry đang xem cái gì. Anh khác Harry, phải xem các loại sách báo, dù sao đó cũng là nơi tung tin tình báo quan trọng.
Vì thế Draco nhớ lại nội dung báo chiều. Hôm nay báo sửa sang lại tình sử của bọn họ, về anh, kỳ thật viết rất mơ hồ. Về Harry cũng không có tin gì khác. Cái đó hẳn là không có gì làm Harry quái dị như thế…
Chẳng lẽ là có ai nói gì với Harry ở văn phòng?
Ở báo sớm hôm nay, có bộ phận xã luận đánh giá Harry không biết cảm ơn, phá hư truyền thống, bỏ mặc huyết mạch gia tộc không cảm thấy thẹn, báo chiều cũng tìm được tin tương tự… Hơn nữa khi bọn họ đi vào gây xôn xao, Harry thoạt nhìn khác mấy ngày trước, hình như có chút… Bất an?
Nghĩ vậy Draco đột nhiên cảm thấy có chút lạnh, nhịn không được chà cánh tay. Nhưng Champagne ướp lạnh, cồn phát huy mang đi chút nhiệt độ cơ thể, có lẽ đó là đương nhiên. Draco quyết định không nghi ngờ nữa, bắt đầu tìm kiếm đũa phép, hiện tại anh cần một chút ấm áp.
Khi anh tìm ra đũa phép, Harry nhỏ giọng hỏi, “Làm sao vậy?”
“Hơi lạnh.” Draco nói nhưng chần chừ một chút. Đang diễn đến nam nữ nhân vật chính thổ lộ tình yêu, tối đen. Anh quyết định chờ đợi một chút để tránh ánh sáng loang loáng quấy rầy những người khác.
Nhưng lúc này tiếng vang truyền đến, sô pha cũng chấn động.
Draco cảm thấy phía bên phải ấm áp, là Harry, tay trái Harry cũng vòng qua đầu vai anh, chà xát cánh tay anh, “Như vậy có ấm hơn không?”
Draco quay đầu, nhờ ngọn đèn mỏng manh dưới vũ đài thì thấy Harry cẩn thận nhìn xung quanh rồi quay đầu thấp giọng nói, “Hiện tại tối như vậy, không có người thấy.”
Mà đến khi Harry nói vậy Draco mới hiểu Harry quái dị ở đâu. Bởi vì Harry nhắc nhở anh đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc chân tay vào tối nay. Trước đó, vô tình hoặc là Harry cố ý, họ vẫn duy trì khoảng cách.
Mà Draco biết rõ nó đại biểu cái gì, an toàn. Đó cũng là điều anh thường xuyên bị yêu cầu trong những mối quan hệ cũ.
Nhất thời Draco cảm thấy ấm áp ở cánh tay biến mất, hơi lạnh bắt đầu tụ tập. Anh nhìn bóng tối, ánh đèn mỏng manh phản xạ trong đôi mắt ngọc lục bảo kia, anh không thể ngăn cản mình đào móc né tránh, hoặc là xin lỗi bên trong, giống như quá khứ…
Nhưng nếu giữa bọn họ có khả năng gì, vậy tuyệt đối không sẽ là do anh hoài nghi và yếu đuối. Draco nói với chính mình. Anh cũng có dũng khí đi tin tưởng, tin tưởng Harry ngày hôm qua nói, cũng tin tưởng cảm giác của mình.
Vì thế Draco bắt buộc mình mở miệng, “Anh thực để ý bị thấy?”
Harry nhỏ giọng trả lời,
“Anh đọc báo, anh biết em không thích… Thật có lỗi, anh chưa từng lo lắng cái đó…”
“Anh không lo lắng nhiều chuyện lắm, nhiều đến mức em không biết anh chỉ chuyện gì.” Draco cố ý nhíu mày, “Báo viết cái gì?”
“Anh có thể hiểu những gì báo viết, nếu em không thích bên ngoài cho anh chạm vào em, anh có thể làm được, anh chỉ là sơ ý không chú ý tới.” Harry ảo não nói, “Nhưng giờ thật sự rất tối, em không cần lo lắng tầm mắt người khác, chúng ta còn ở tầng hai…”
Draco nhìn Harry trong chốc lát, sau đó mới hừ, “Chỉ cần đừng xảy ra chuyện ngu xuẩn như ở sân bóng, người khác liên quan gì đến em?”
Mà khác với ngữ khí của mình, lúc này Draco dựa vào Harry.
Harry cũng không phát hiện loại nghĩ một đằng nói một nẻo này, anh cúi đầu xác nhận, “Cho nên em không ngại? Có phóng viên, em biết đấy, luôn đặc biệt đáng ghét…”
Draco thử đặt tay lên bụng Harry, quả nhiên Harry lập tức nắm lấy tay anh.
“Em không có hứng thú biểu diễn công khai nhưng không tính làm cho hẹn hò chỉ có thể là… tụ hội bạn cũ.” Draco lười biếng nói.
“A, quá tuyệt vời.” Harry nhếch miệng, nhẹ nhàng thở ra, “Anh đã cho là về sau chỉ có thể chạm mặt ở nhà… Anh hoài nghi anh không thể kiên trì lâu, khi nhìn thấy em mà không chạm vào em.”
“Em hoài nghi… Ở nhà anh cũng không thể kiên trì lâu,” Draco đến gần tai Harry cười xấu xa, “Em thực thích anh chạm vào em, em thật sự hy vọng nó có thể lâu một chút.”
“Đó là… Bởi vì, em.” Harry lập tức đỏ mặt, biết Draco nói cái gì, đồng thời tiếng hít thở trở nên nhanh chút. Harry nho nhỏ nguyền rủa rồi nhịn không được hỏi, “… Như vậy… hiện tại anh hôn em có tính biểu diễn công khai không?”
Draco mỉm cười trong bóng đêm, không lên tiếng trả lời.
Draco nâng tay nắm cằm Harry, đôi môi có chút lạnh dán lên môi Harry.
Đương nhiên Harry không cần cổ vũ nhiều hơn, anh lập tức ôm chặt Draco, thoáng sử dụng chút lực làm cho Draco kề sát mình, vội vàng chui vào trong miệng Draco cuốn lấy ấm áp và ngọt ngào. Nhưng anh lập tức cảm thấy Draco nhiệt tình bò lên mình, dù là khoang miệng hay là ôm ấp. Kích tình đánh trúng Harry sau một giây làm cho anh nhịn không được ôm lấy chàng trai tóc vàng đang vặn vẹo này kéo lên đùi mình, bừa bãi vuốt ve âu yếm.
Thẳng đến sương mù kích tình qua đi, Harry không thể không bắt lấy bàn tay nghịch ngợm của Draco đang cố chui vào quần mình, nơi đó đã cao lên, thở dốc kiên trì làm cho bọn họ trở lại biểu diễn.
Mà khán giả chút không phát hiện hai người kích tình biểu diễn.
Bọn họ đang say mê nghe tình ca…
No more talk of darkness,
Forget these wide-eyed fears.
I’m here, nothing can harm you
My words will warm and calm you.
Let me be your freedom,
Let daylight dry your tears.
I’m here, with you, beside you,
To guard you and to guide you…
…
Say you’ll share with me
One love one lifetime
Say the word and I will follow you…
Share each day with me, each night, each morning …
Say you’ll feel the way I do
Love me that’s all I ask of you …
Anywhere you go let me go too …
Love me, that’s all I ask of you..
All I Ask For You – Steve Barton and Sarah Brightman
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook