Cốc... cốc ... Cậu bị thu hút bởi tiếng gõ cửa " Chắc là Hermione" cậu bật dậy khỏi giường đưa tay cho cô rắn Emma quấn vào tay mình xong cậu chùm áo choàng của Slytherin vào che đi cô rắn Emma rồi đi ra mở cửa. Cậu mở cửa ra trước mặt cậu là cô nàng Hermione đang hậm hực, tức giận chuyện gì đó. " Harry cậu không biết tớ ở cùng ai đâu!!" Cô khó chịu khi nhớ về cô bạn cùng phòng của mình, cậu cười trước sự bất mãn của cô bạn về bạn cùng phòng " Tớ tự hỏi không biết ai khiến cho cậu giận tới vậy" vừa hỏi cậu vừa dùng giọng châm chọc khiến cô bạn Hermione muốn phát điên Tớ ở cùng với Parkinson và cô ấy đã nói gì về cậu biết không?" Nói tới đây gương mặt Hermione nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy một ý cười trong đó. Harry hơi bất ngờ khi tiểu thư Parkinson nói về cậu, cậu cảm thấy chuyện cô tiểu thư đó đã nói về cậu chắc không phải chuyện tốt đâu, nhưng rồi cũng ra hiệu cho Hermione ý muốn bảo cô nói.

" Parkinson nói cậu không từ thủ đoạn mà hãm hại em trai minh và....." Cậu cảm thấy hơi khó hiểu khi Hermione dừng giữa chừng khi nói cậu lên tiếng "Chuyện gì?" . Bảo Hermione nói tiếp " Parkinson nói cậu quyến rũ giáo sư Snape còn có.... Cậu vừa nghe gì thế quyến rũ á! Mà còn là giáo sư Snape! Ối trời, thấy Hermione định nói tiếp và cậu chắc chắn đó là thứ cậu sẽ không muốn nghe. Hermione nhìn cậu sau đó bí hiểm nói ra "Không chỉ thế cô ấy còn nói cậu quyến rũ giáo sư Riddle cậu biết là ai rồi đấy, hai cha con nhà Malfoy, ba anh em nhà Ron Weasley, anh Oliver, Zabini và...." Cô hơi do dự khi nói ra tên người này vì ở thế trước cái chết của người này đã ảnh hưởng tới tinh thần của Harry, vì người đó mà Harry không ngừng tự trách và dằn vặt bản thân mình. " Không có nữa, chỉ có nhiêu đó thôi" Cô đã quyết định không nhắc lại tên người này cô đã chọn giữa kín cái tên cuối cùng, cô muốn Harry không nhớ về cái tên này nữa ít nhất là tại thời điểm này " Cái gì!! Quyến rũ họ ư, tớ thích con gái nhá! Sao tớ phải làm việc đó!" ( Táo: anh chắc anh thích girl chứ). Cậu há hốc mồm tiếp nhận thông tin chấn động thà cho cậu biết tin ngài Merlin mặc tất hồng còn hơn.

Cô bước tới cậu "Cậu không làm nhưng linh hồn từng tồn tại trong cơ thể này làm" Cô thì thầm nói một cách nguy hiểm khiến cậu bất giác rùng mình. Nói xong cô quay người bước đi, bỏ lại cậu ngơ ngơ ngác ngác đi một lúc cô xoay lại " Cậu không định đi ra đại sảnh ăn sáng sao" Thoát ra ý nghĩ của mình cậu nhanh chóng đi theo Hermione ra đại sảnh.

Bước vào đại sảnh


Đúng như cậu và Hermione cá cược, Gryffindor chỉ có vài người, bên nhà lửng Hufflepuff thì gần đủ rồi, còn Ravenclaw thì đọc những cuốn sách dày cộm, không phải nói tới Slytherin với sự quý tộc và tuân thủ nội quy nghiêm ngặt của mình khi các cậu vừa ngồi, đúng giờ cả bọn rắn quý tộc bước vào. Một lúc sau các giáo sư cũng vào, bữa sáng bắt đầu trên bàn ăn Slytherin im lặng một cách đáng sợ cậu cùng cô không hẹn mà cùng quay về phía bàn của Gryffindor.

Cậu muốn qua đó, muốn ngồi bên đó và cậu muốn vui đùa với anh nhà Weasley tham gia những trò chơi của họ, còn cô thì thích sự náo nhiệt bên Gryffindor, cô nhớ lại những lúc nhắc nhở anh em nhà Weasley và Harry bởi những trò kỳ lạ của họ, cách ăn uống không biết tiết chế của Ron và Harry và những trò đùa dai của Fred và George đối với hai cậu bạn Ron, Harry.

Cuối cùng cũng rời mắt khỏi dãy bàn Gryffindor để tập chung ăn phần ăn của mình. Hai người đang ăn thì giọng của tên Slytherin cậu không bao giờ ưa và không hề có thiện cảm Draco Malfoy "Thưa cậu Potter, cô Granger hai cậu chưa được dạy ăn uống như một Slytherin, hay hai người ngu ngốc tới nỗi không biết cách để ăn uống" Draco vừa nói vừa dùng ánh mắt để nhìn hai người. Hermione không quan tâm là đi tên kia tiếp tục phần ăn của mình, còn Harry cậu nhẹ nhàng nói "Xin lỗi" rồi quay lại phần ăn của mình. Đó là bên ngoài của cậu thôi còn bên trong cậu đang không ngừng nghỉ nguyền rủa cái tên khổng tước bạch kim nào đó. Nếu ở thế giới của cậu hiện tại cậu sẽ không ngần ngại mà đáp trả, nhưng ở đây thì không phải ít nhất là hiện tại cậu đang ở trong nhà Slytherin nên cậu sẽ cố nhịn nhịn nhịn nhịn. Đấu tranh một lúc thì cậu cố gắng ngậm một cục tức để giải quyết phần ăn của mình, còn cô nàng nào đó đang cười trong bụng khi cậu bạn chịu đựng mà không đáp trả tên khổng tước Malfoy. (Táo: haizzz hai người vẫn như chó với mèo)

Khi lời xin lỗi từ cậu vừa cất lên mà cả đại sảnh rơi vào bàng hoàng tập thể, trong đầu mọi người thầm nghĩ cái tên Potter ngày thường thâm độc, tự cao, ngạo mạn, chỉ biết quyến rũ đàn ông ..... lại đi xin lỗi sao ( Táo: Harry lúc đó thôi chứ không phải Harry của bây giờ). Cậu đang tập trung ăn thì thứ trong tay áo xì xì ngọ quậy . Cô rắn Emma im lặng nãy giờ cũng lên tiếng để cố gắng thoát khỏi cơn đói đang hành hạ cái bụng của mình { Được rồi! Ngươi đừng quấy nữa ta sẽ lấy cho ngươi} cậu cẩn thận trả lời để tránh bị người khác phát hiện, sau đó cậu lấy một quả dâu tây chưa kịp đưa vào tay áo cô rắn đã phóng ra để bắt lấy quả dâu tây từ tay cậu { Ngươi bình tĩnh đi ta sẽ cho ngươi mà} Cậu thì thầm sau đó đưa vào tay áo cho cô rắn.





Nhưng tất cả đã bị thu và tầm mắt của giáo sư Riddle phải Tom Riddle đã chứng kiến tất cả, vì từ lúc hắn bước vào đại sảnh hắn đã chưa lần rời mắt khỏi cậu sau một hắn chứng kiến cậu lén la lén lút bước vào rừng Cấm và bây giờ hắn thấy cậu đang cố gắng giấu đi một con rắn sao. Hắn tự hỏi liệu mình có nhìn lầm, hắn cảm thấy từ hôm qua đến bây giờ tên nhóc Harry có chút kỳ lạ, cậu cho hắn cảm giác đây không phải Harry ngạo mạn, tự cao, phiền phức, ngu ngốc... mà hắn biết. Con người này cho hắn cảm giác có gì đó bí ẩn và thứ gì mà hắn không đoán được.( Táo: Tom anh để ý thế !)

Kết thúc bữa ăn tất cả học sinh nhanh chóng di chuyển để cho những tiết học ngày hôm nay

Táo: Cảm ơn các bồ đã ủng hộ mình nha!!. Sắp thi rồi nhưng mình sẽ cố gắng ra chap hàng tuần cho các bồ nha. Yêu các bồ 3000(づ  ̄ ³ ̄)づ~♥











Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương