Hội trường trên tầng cao nhất được bố trí xa hoa, đủ để chứa mấy ngàn người, quan chức cao cấp, ngôi sao tai to mặt lớn đều đến chúc mừng Sở thị.

Vì biểu hiện của Sở thị cho thấy rất coi trọng ngày này, hiện tại truyền thông gần có trên cả trăm đài, phân chia ở các góc, đèn không ngừng sáng lên loang loáng.

Không ồn ào như ở trung tâm mua sắm phía dưới, trên hội trường yến tiệc mọi người vẫn duy trì lễ nghi phong độ, thảo luận chuyện buôn bán, cổ phiếu hoặc là tin tức thời sự, ăn uống linh đình, tình hình cực kỳ hài hòa.

Cố Tân ôm Cố Tiểu Ngải lạnh lùng nhìn tất cả nơi này, hận ý trong mắt lại quá rõ ràng......

Năm đó, Sở Thiên Minh cung cấp chứng cứ của công ty Cố thị cho cơ quan kiểm soát, còn giở cả thủ đoạn mua chuộc bộ phận tài chính của Cố thị.

Ông phải ngồi tù chín năm còn Sở Thiên Minh lại làm cho Sở thị mở càng lúc càng lớn.

Nhà ông mất mát, Sở Thiên Minh lại dẫn vợ con làm vẻ mặt cười xã giao trước mọi người......

Thù này, ông làm sao có thể không báo.

Thay đổi một bộ lễ phục Sở Thế Tu đi tới bọn họ, Cố Tân thu lại ánh mắt thù hận, thần sắc thản nhiên nhìn hắn.

"Chú Cố, Ngải Ngải làm sao vậy?" Sở Thế Tu đi tới nhìn thấy Cố Tiểu Ngải trong lòng Cố Tân không khỏi kinh ngạc hỏi, vội ôm cô đến ngồi xuống ghế.

"Trên đường đến đây có chút mệt mỏi nên ngủ rồi." Cố Tân che dấu cảm xúc của mình rất tốt.

Ban ngày mà lại mệt nhọc?

Sở Thế Tu nhìn chăm chú vào Cố Tiểu Ngải đang ngủ say, vuốt vuốt mấy sợi tóc dài bên mặt cô, tầm mắt cuối cùng dừng ở trên bụng bằng phẳng của cô.

Là vì mang thai sao? Cho nên mới thích ngủ?

"Hoan nghênh các vị đến với yến hội lần này, tôi đại diện cho nhân viên các cấp của Sở thị hoan nghênh các vị đến......" Trên sân khấu, Sở Thiên Minh ăn mặc tây trang tươm tất nói một cách chuyên nghiệp, nói về quá trình phát triển của Sở thị......

Từ lúc Sở thị chỉ là một tiệm tạp hóa nhỏ phát triển thành khu trung tâm mua sắm nổi tiếng quốc tế......

"Đến lượt ngươi phát biểu rồi đúng không?" Cố Tân nhìn Sở Thế Tu hỏi, cảm thấy có chút nóng lòng.

Thời gian càng lâu đối với ông càng bất lợi.

Vừa rồi muốn ngăn bọn họ lại chính là người của Lệ Tước Phong...... Dường như Lệ Tước Phong không muốn ông diễn màn này......

"Dạ, phải" Sở Thế Tu nhìn về phía Cố Tiểu Ngải, có chút chần chờ, "Nhưng Ngải Ngải, cô ấy......"

"Không có vấn đề gì, ta sẽ đánh thức nó, ngươi đi chuẩn bị lên phát biểu đi." Cố Tân vẻ mặt thản nhiên nói.

"Vậy làm phiền chú Cố."

Sở Thế Tu lưu luyến liếc mắt Cố Tiểu Ngải đang ngủ say một cái, mới xoay người rời đi.

Chờ Sở Thiên Minh vừa nói xong, Sở Thế Tu được MC nghênh đón đi lên.

Sở Thế Tu đứng ở trên sân khấu cũng nói chuyện tốt của công ty, quan khách phía lần lượt vỗ tay.

Cố Tân thấy thời cơ chín muồi liền bắt đầu lay động Cố Tiểu Ngải tỉnh lại.

Như là ở giữa biển rộng không có bờ bến, thân thuyền lắc lư, làm cho cô chóng mặt......

Đang lúc mơ mơ màng màng, Cố Tiểu Ngải nghe được rất nhiều tiếng vỗ tay, hỗn loạn tiếng la, "Tiểu Ngải? Tiểu Ngải? Tỉnh lại tỉnh lại, yến hội bắt đầu rồi."

Yến hội?

Cái gì yến hội? Cái gì yến hội bắt đầu?!

Cố Tiểu Ngải choáng váng mở to mắt, liền trông thấy đèn thủy tinh tráng lệ treo trên trần yến hội, ánh sáng nhu hòa mà sáng ngời......

"Kế tiếp tôi có một chuyện riêng tư muốn tuyên bố, cũng hi vọng mọi người đến dự ngày vui của Sở thị quốc tế chúc phúc......"

Trên sân khấu, Sở Thế Tu đúng trước microphone tao nhã nói.

Sở Thiên Minh cùng vợ đứng một bên nghe nói như thế thay đổi sắc mặt, nhưng cũng không ở trước mắt bao người lôi Sở Thế Tu đi.

Nhìn Sở Thế Tu ở xa xa, trí nhớ Cố Tiểu Ngải lập tức nhảy đến trong đầu......

Là ba làm cô hôn mê......

Giọng nói của ba một lần nữa vọng ở bên tai.

Ba nói cùng cô  ——

......

"Có biết vì sao ba bị phạm tội hay không? Chính là do mẹ con lấy cấp hồ sơ cơ mật của ba giao cho Sở Thiên Minh, Sở Thiên Minh đã báo lên cơ quan kiểm soát."

"Con cũng đã biết rồi thì phối hợp với ba diễn màn này đi, chúng ta chỉ trả thù Sở gia một chút thôi, cha và con gái chúng ta chia lìa chín năm tất cả đều là lỗi của Sở gia."

......

Không được!

Không được tuyên bố ——

Cố Tiểu Ngải cuống quít đứng lên, ở trước bàn ăn đầy người chạy điên cuồng về hướng sân khấu, trăm ngàn lần không được tuyên bố......

Vô số đèn loang loáng sáng lên, Sở Thế Tu nhìn thấy Cố Tiểu Ngải ở phía dưới chạy lên sân khấu, nhìn cô lộ ra một chút tươi cười dịu dàng, mang theo cưng chìu.

Cố Tiểu Ngải lo lắng nhìn anh lắc đầu, đừng tuyên bố, chuyện kết hôn này không được, đừng tuyên bố......

Không có hiểu ý tứ của Cố Tiểu Ngải, Sở Thế Tu đã nâng nhẫn trên tay mình lên, cùng với kiểu thiết kế của cô, thiết kế nhẫn kim cương hình trái tim.

Sở Thế Tu thong dong rộng rãi nói, "Tôi sắp cùng Cố Tiểu Ngải tiểu thư kết hôn, hi vọng mọi người có thể chúc phúc cho chúng tôi, cám ơn mọi người."

......

Không còn kịp rồi.

Cố Tiểu Ngải dừng chân, ngơ ngác nhìn Sở Thế Tu, đứng ở đàng kia không có cử động nữa.

Toàn hội trường xôn xao, có thưa thớt tiếng vỗ tay, cũng có người châu đầu ghé tai thảo luận cái gì đó, Sở Thiên Minh đứng ở một bên cũng không dám tức giận trước nhiều truyền thông như vậy.

Có lẽ con trai tiên trảm hậu tấu......

Sở Thế Tu tao nhã đi xuống sân khấu, xuyên qua đám người đi đến trước mặt Cố Tiểu Ngải, thoải mái trước truyền thông đan vào tay cô, một đôi nhẫn cưới trên ngón áp út của hai người sáng lên, đi thăm hỏi mọi người.

"A Tu......" Cố Tiểu Ngải nhìn Sở Thế Tu như vậy đột nhiên không biết nên nói như thế nào, chính cô cũng không thể sắp xếp lại được......

Bỗng nhiên, Cố Tiểu Ngải nhìn đến ba Cố Tân đứng ở một góc sáng sủa cùng người MC đang nói gì đó.

Ba đang nói cái gì? Ông ấy muốn làm cái gì?!

Một lát sau, người MC kia mặt mày hớn hở cầm lấy Microphone đi đến trước sân khấu, cất cao giọng nói, "Xem ra hôm nay thật là một ngày lành, trong ngày kỷ niệm một trăm năm thành lập Sở thị, Sở công tử lại tuyên bố hôn sự. Bây giờ, xin mời cha vợ tương lai của Sở công tử lên nói vài câu."

......

Lúc này, Sở Thiên Minh mới nhìn thấy Cố Tân đã ở đây, nhất thời sắc mặt đại biến.

"A Tu, chúng ta đi thôi." Cố Tiểu Ngải không dám ở lại nghe nữa, cô không biết lúc này mình nên làm cái gì mới đúng, cô chỉ là theo bản năng muốn dẫn Sở Thế Tu rời đi......

"Làm sao vậy?" Sở Thế Tu khó hiểu nhìn mặt cô tái nhợt, "Tại sao sắc mặt em lại kém như vậy?"

"Chúng ta đi thôi, rời khỏi nơi này em sẽ giải thích với anh."

Cố Tiểu Ngải không quan tâm kéo tay Sở Thế Tu chuẩn bị đi.

Còn chưa đi được vài bước, giọng nói hùng hồn của Cố Tân đã từ trên sân khấu truyền tới, "Chi bằng tôi sẽ nói một chút về ngọn nguồn hôn nhân của hai đứa trẻ Cố Tiểu Ngải và Sở Thế Tu."

"Ngải Ngải, ba em đang phát biểu mà." Sở Thế Tu giữ chặt cô không cho cô đi, "Bây giờ chúng ta đi không lễ phép cho lắm."

......

Cố Tiểu Ngải rất muốn giải thích, lại hoàn toàn không biết nên nói như thế nào cả.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương