Dòng Chảy Tình Yêu
-
C346: Cục dân chính
Anh dường như mất kiểm soát. Bộ dạng sự bình tĩnh bây giờ đã có chút hoảng, đeo nhẫn vào ngón tay áp úp của cô. Những ngón tay tinh tế trắng nõn ngay bây giờ đã xuất hiện chiếc nhẫn cầu hôn, còn là thương hiệu chỉ được mua đúng duy nhất một lần trong đời.
Thẩm Tây Thừa đứng bên, nhìn cô một cái thật lâu. Sau đó cẩn thận kéo cô nhẹ nhàng ôm vào trong lòng. Viền mắt anh cũng có chút đỏ lên.
Giọng anh có chút run rẩy khó phát hiện:’‘Cảm ơn em.’’
Khúc Yên mỉm cười mặc cho anh ôm, đôi con ngươi cô trong suốt lại lấp lánh, môi cong lên nở nụ cười mãn nguyện. Vài sợi tóc theo làn gió mà dính vào má cô, trên đầu còn có chiếc khăn voan cô dâu màu trắng, đẹp không lời tả được.
Cô và anh đều cảm nhận được, lòng ngực mình đều đang điên cuồng nhảy nhót, cũng đang có cái gì đó ấm áp đang chảy qua.
Khúc Yên không biết, xung quanh chỗ này đều được các nhà báo bao vây. Quan trọng nhất là, chính anh là người cử họ đến đây để chứng kiến khoảng khắc này.
Thẩm Tây Thừa cúi đầu nhìn cô, Khúc Yên ngẩng đầu nở nụ cười rạng rỡ với anh. Thẩm Tây Thừa cũng mỉm cười với cô, sau đó không nhịn được cúi đầu, hôn xuống hôn cô.
Bạc Kiêu đứng bên ngoài nhìn cảnh tình tứ ngọt ngào này có chút không quen, lại không thể nhìn nổi nhìn Ôn Thành Uy:’‘Cậu ta gấp lắm rồi. Tôi và Arja đám cưới chưa được nửa tháng mà cậu ta đã gấp tới độ này rồi. Đem con gái nhà cậu về nhà mình cũng nhanh thật.’’
Nói tới đây ông lại buồn bực không thôi, nghe Thẩm Tây Thừa bao trong nhóm nói có việc cần họ giúp đỡ. Hiếm khi có chuyện anh cần nhờ người khác giúp, cứ nghĩ là việc quan trọng, xuống trực thăng đã thấy màn cầu hôn đầy hoa này. Ông tức tới độ không chịu nổi.
Ôn Thành Uy ngẫm nghĩ lại, tuy thấy cô hạnh phúc cũng rất vui, nhưng vẫn rất bất mãn:’‘Con gái tôi chỉ mới hai mươi mốt tuổi mà thôi!’’
Bạc Kiêu cười sảng khoái:’‘Thế không bằng bây giờ đến trực tiếp đòi người.’’
Ôn Thành Uy lạnh lùng lườm Bạc Kiêu:’‘Cậu còn chưa thấy tên Thẩm Tây Thừa đó ôm con gái tôi còn chặt hơn mạng hay sao? Bề ngoài thì đạo mạo đàng hoàng, sau lưng lại dụ dỗ con gái tôi, còn có mấy suy nghĩ xấu xa đó!’’
Arja vườn hoa rồi lại đánh vào cánh tay Bạc Kiêu, giọng nói châm chọc:’‘Anh nhìn Ngài Thẩm mà xem. Tuy lạnh lùng khó gần nhưng làm màn cầu hôn hoành tráng mãn nhãn cỡ nào. Anh khi đó cũng chưa thấy phí sức như thế, đơn giản cầu hôn em ở nhà hàng!’’
Bạc Kiêu véo má Arja:’‘Khi đó em đã cảm động tới bật khóc. Anh nếu làm đến thế này không chừng em sẽ ngất cho xem.’’
Arja bĩu môi, đưa mắt nhìn xung quanh lại nơi mình đứng. Xung quanh có rất nhiều cánh hoa, chắc chắn đã tốn không ít tiền, còn phải hái từng cánh hoa xuống, rãi xung quanh cái nơi này.
Ở đây vốn là một nơi công cộng, thế mà Thẩm Tây Thừa không biết dùng cách gì đã kiến nơi này chẳng khác nào một toà lâu đài riêng tư. Xung quanh không có bất kì người nào lạ mặt ngoại trừ bên nhân viên phụ trách những việc cầu hôn này.
Khúc Nhã Tinh một bên không nói gì, nhìn về con gái mình.
Bà nếu đoán không sai thì anh đã chuẩn bị hết những thứ này từ lâu nên mới có thể thực hiện nhanh tới như vậy. Tất cả chi phí ở đây chắc chắn không phải con số rẻ, huống chi…địa điểm này còn có tên gọi là nơi “Nguyện ước thành Rome”, là đài phun nước nổi tiếng bậc nhất và đẹp nhất Châu Âu cũng như toàn thế giới.
Khúc Yên vỗ vỗ lưng anh, ngượng đến chín mặt:’‘Cha mẹ em…’’
Trước mắt cha mẹ cô ít nhất cũng đừng hôn cô lâu đến thế chứ…
Anh lạnh nhạt liếc nhìn về hướng đó. Gương mặt không đổi sắc mà buông khỏi eo cô.
Đám Ôn Thành Uy từ từ đi lại, dẫn đầu là ông bà ngoại Khúc. Ông bà ngoại Khúc đánh giá Thẩm Tây Thừa một phen, khí chất của anh rất ảm đạm, lại uy nghiêm đàng hoàng.
Nếu như Khúc Yên nhỏ hơn anh vài tuổi thì họ sẽ không có gì để nói, đằng này anh còn lớn hơn cô hai mươi tuổi, khi cô vừa lọt lòng là anh đã tròn hai mươi tuổi. Tuổi tác chênh lệch không nhỏ.
Bà ngoại Khúc dù tính cách rất ôn hoà như vẫn không khỏi lo lắng, tuổi tác chênh lệch quá nhiều dễ dẫn đến nhiều suy nghĩ không được thống nhất, rất dễ cãi nhau.
Nhưng mà đến khi nhìn Thẩm Tây Thừa thì không hiểu tại sao bà lại có cái nhìn khác, bà đã sống hơn một đời người. Vừa nhìn đã nhìn ra Thẩm Tây Thừa rất dung túng cho Khúc Yên, cả người anh toát ra vẻ cao quý lạnh lùng, nhưng thái độ dành cho Khúc Yên lại dịu dàng khác thường.
Thẩm Tây Thừa nhìn ông bà ngoại Khúc, lễ phép cúi đầu chào:’‘Ông Khúc, bà Khúc.’’
Ôn Thành Uy đạp lên cánh hoa rải trên đường, vòng tới đứng trước ông bà ngoại Khúc, tức giận trừng mặt anh:’‘Thẩm Tây Thừa, tôi không ngờ cậu lại cáo già đến thế. Còn dám cướp con gái của tôi.’’
Ông cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay áp út cô, nghiến răng ken két:’‘Đúng là quá đáng ghét! Cậu nói xem sau này tôi xem cậu là anh em của tôi hay là con rể của tôi đây?’’
Thẩm Tây Thừa liếc nhìn ông, suy nghĩ gì đó liền gọi:’‘Cha vợ.’’
…
Trên Weibo, mạng xã hội Trung Quốc thật sự đã bùng nổ.
Tin tức, hình ảnh và đoạn video dài hơn hai phút đầy đủ màn cầu hôn tráng lệ được quay từ nhiều góc độ đã được tung ra bởi nhiều đài truyền thông nổi tiếng Chính Trị và Kinh tế trên Weibo.
Nội dung được viết với dòng chữ màu đỏ gây chú ý.
‘‘Chuẩn bị thiệp hồng! Thẩm Tây Thừa cầu hôn Khúc Yên tại Rome, Ý.’’
Tin tức vừa được tung ra rất nhiều người đã kinh ngạc tới mức bật ngửa, đương nhiên nếu không có đoạn clip thì sẽ không ai dám tin người đàn ông hoàn hảo đó đã thật sự chuẩn bị kết hôn.
Những người ăn dưa ngồi hóng chỉ thấy những màn cầu hôn hoành tráng từ trong phim điện ảnh, nhưng khi thấy màn cầu hôn của anh, so với điện ảnh còn khủng khiếp hơn. Họ thật sự thừa nhận, Thẩm Tây Thừa thật sự là người có tiền. Mà tài sản còn không phải là con số nhỏ.
Độ nóng và độ hot đều bị tin tức cầu hôn ấy lấn át và phủ sóng những tin tức khác. Hoàn toàn đã đạt một lượng tương tác cực kì lớn mà từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện. Là người thống trị No.1 hot sreach đặt kỉ lục cao nhất đứng đầu của những bảng tin kể từ sau khi Weibo xuất hiện.
Nhiều người mới mấy hôm trước còn ao ước nhớ nhung thì ngay bây giờ Thẩm Tây Thừa đã là người sắp có gia đình, còn tự tay đeo nhẫn cho phu nhân của mình. Nhu tình đều tràn ra từ ánh mắt. Họ nuối tiếc mà khóc lóc trên mạng, người có khí chất cao quý như anh, nhiều tiền như anh, đẹp trai như anh…họ tìm người giống vậy bằng cách nào đây?
Người đàn ông hoàn hảo đó, tại sao đùng một phát là đã kết hôn?
Trong khi những người phụ nữ đó gây bão lũ thì những nam nhân luôn gọi Khúc Yên là vợ thì cũng đã bắt đầu như người thất tình. Không phải một, mà là một biển người cùng nhau thất tình.
Nhưng đến khi nhìn đến tấm ảnh Thẩm Tây Thừa ôm cô, còn cô thì nở nụ cười ngọt ngào thì rất nhiều người cũng phải công nhận. Khúc Yên và Thẩm Tây Thừa đều sở hữu visual gây bùng nổ. Càng nhìn càng thấy đẹp đôi.
Lần đầu anh bị lộ hình ảnh ôm ấp phụ nữ, nhưng đồng thời đó cũng là tấm ảnh mà anh cầu hôn bạn gái.
Tin tức này vừa nổi lên, Phó Văn ở London nhìn tới bản tin tức thật sự có chút choáng váng và bàng hoàng. Vào Wechat, nhắn cho Thẩm Tây Thừa:[Tổng Giám Đốc Thẩm, anh là quá nhanh đi! Một tuần trước còn hỏi tôi địa điểm nào được mệnh danh là nơi lãng mạn nhất, hôm nay tin tức được tung ra. Anh thế mà thật sự đã tổ chức màn cầu hôn rồi.]
Lục Thành cũng có thái độ tương tự, ngược lại còn có chút hưng phấn:[Thẩm Tổng, chúc mừng anh. Mong nhận thiệp cưới từ tay anh.]
Trên Weibo của Khúc Yên, những người bạn học chung với cô năm cấp ba liên tục gửi tin nhắn cho cô, cô đều trả lời từng người một.
…
Sau khi kết thúc buổi ăn đã tầm năm giờ chiều. Tất cả tự quyết định đến phòng khách sạn của Tổng Thống của anh.
Thấy anh không có ý kiến gì nên ý kiến đó sớm đã được lấy làm chính.
Nhưng anh không ngờ tới chính là, phòng có ba chiếc giường. Ôn Thành Uy nhìn cách anh chia phòng là Bạc Kiêu và Arja, Ôn Thành Uy và Khúc Nhã Tinh, phòng còn lại là anh và Khúc Yên.
Nghe đến cuối sắc mặt ông lại u ám tới mức giết người.
Đặt cho ông bà ngoại Khúc một căn phòng khách. Ôn Thành Uy kéo Thẩm Tây Thừa ngủ chung với mình, còn đem con gái giao lại cho mẹ Khúc. Cắt đứt mọi phương pháp ngủ chung của anh và cô.
Sớm đã bị chuyện cầu hôn cướp con gái gây khó chịu, bây giờ lại còn phải ngủ chung với người cướp con gái mình. Gương mặt ông không thể thối hơn nữa.
Thẩm Tây Thừa nhàn nhạt nhìn “cha vợ” mình, lễ phép nói:’‘Cha vợ, để cha phải ngủ chung với con rồi, thật thất lễ.’’
Dù sau Ôn Thành Uy và Thẩm Tây Thừa cũng là bạn cấp ba, trước khi thân thiết cũng có hay bóc đồng là đánh nhau. Sau đó lại cùng nhau trưởng thành, đến nay đã mặc định anh là anh em tốt, đùng một cái người “anh em” này gọi ông là “cha vợ”
Nghe thôi đã không quen, ông sởn hết da gà mà khinh miệt Thẩm Tây Thừa, châm chọc nói:’‘Cậu còn mặt dày không biết xấu hổ? Cậu bằng tuổi tôi mà gọi tôi là cha vợ, tôi lại sợ sẽ giảm hết tuổi thọ của mình.’’
Thẩm Tây Thừa cầm di động của mình, gõ lên bàn phím. Sau đó nhìn lên cha vợ, vẫn lễ phép:’‘Con cầu hôn con gái cha vợ, không gọi thế ngược lại con sẽ nghịch với lương tâm.’’
Ông cười lạnh, giọng cay cú cực kì:’‘Cậu có ý con gái của bạn thân là thuận với lương tâm?’’
…
Đến khi Khúc Yên và Thẩm Tây Thừa về Trung thì anh đã chở cô thẳng đến cục dân chính, lĩnh giấy kết hôn.
Khúc Yên nhìn một màn nhanh đến chớp nhoáng này thì choáng váng không đến bủn rủn tay chân, nhìn cục dân chính càng lúc càng gần. Cô không nghĩ tới, anh lại làm việc nhanh đến mức độ này.
Khúc Yên liếm môi, cười giã lã:’‘Tây Thừa, hôm nay nhiều người quá. Đợi đầu tháng sau đi? Với lại em khônh đem hổ khẩu…’’
Thẩm Tây Thừa đánh bánh lái, đôi mắt đen láy u ám nhìn chằm chằm cô. Làm cô sợ tới rùng mình, anh cất giọng trầm lạnh:’‘Không có chuyện đó đâu. Sổ hộ khẩu em đã được để đến đây, không cần lo lắng.’’
Khúc Yên nuốt nước bọt, cảm thấy…cuộc đời cô sắp tàn rồi.
Có lẽ là do thân phận anh quá đặt biệt, ngồi chưa nóng mông đã có người mời cả hai đi làm thủ tục đăng kí. Ký giấy tờ, chụp ảnh, đóng mộc. Mọi thứ nhanh tới mức khi đi ra tới bên ngoài cô vẫn không tin mình đã thật sự kết hôn.
Cứ như là mơ vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook