Đơn Xin Ly Hôn
111: Đồng Hành


Đi du lịch là kế hoạch của Lục Đào, anh sẽ an bài lộ tuyến một cách hỗn độn, đi được một lần như là muốn đi toàn bộ các tinh cầu phương bắc mới thôi, muốn từ anh điều tra ra tung tích của nơi Trình Cẩn sống, rất khó khăn.
Nhưng anh thực hiện kế hoạch lại không quá nhọc nhằn, dù sao cảnh điểm cũng không nhiều lắm, cơ hồ chỉ như đi dạo các tòa kiến trúc một vòng, thời gian xuất phát đến thời gian đến, tất nhiên đều chọn dừng chân ở khách sạn thoải mái nhất, ăn cũng toàn là các món đặc sắc, phi thuyền quân dụng loại nhỏ hạ cánh rất nhanh và tiện nên Trình Cẩn không tốn quá nhiều thể lực.
Có thể nói, đây là một chuyến đi du lịch nhẹ nhàng của một cặp vợ chồng.
Trình Cẩn đã hiểu là do Lục Đào đang quan tâm thân thể của cậu, việc đi du lịch như này giúp cậu nhận thấy rõ sự chu đáo ân cần của chồng, nhưng không hoàn toàn giống như Lục Đào thứ hai làm lòng cậu mang theo thấp thỏm lo ậu, lại có điểm khó chịu.
Nguyên nhân là vì hơn nửa tháng này, bọn họ không có phát sinh bất kỳ cái gì đặc biệt.
Có hôn môi, có ôm, đôi lúc ngẫu nhiên Lục Đào còn chủ động dắt tay cậu, thậm chí còn giúp cậu phát tiết, nhưng chỉ duy nhất mỗi việc làm tình đàng hoàng là anh không làm.
Ban đầu Trình Cẩn cho rằng là do Lục Đào lo lắng cho thân thể của cậu, nhưng cậu đã khám thai ở tinh cầu số hai mươi mốt, bác sĩ nói cậu đã ổn, không cần phải phòng tránh nữa, nhưng vào ban đêm, Lục Đào vẫn không hề chạm vào cậu.
Trình Cẩn không nghĩ ra nguyên nhân tại sao, nếu là bởi vì mình không có mị lực cũng không đúng vì rõ ràng đối phương cũng sẽ cương cứng cơ mà.
Cho nên chẳng lẽ là do anh nói dối? Thật ra anh chưa thể chấp nhận mình hoàn toàn, chỉ là vì đứa con trong bụng mình nên mới diễn, nên mới không thèm chạm vào mình sao?
Trình Cẩn cứ lo được lo mất, thậm chí còn có chút sợ rằng quãng thời gian này chỉ do cậu mơ ra, lúc tỉnh mộng lại trở về hai bàn tay trắng.

Cậu rất muốn hỏi Lục Đào, tại sao anh không làm với mình, cậu biết chỉ cần hỏi ra anh nhất định sẽ trả lời, chỉ là chỉ là… lời không ra khỏi miệng được.
Trực tiếp hỏi loại chuyện này, trông cậu sẽ giống như đang thèm khát.
Tuy rằng đúng là cậu đang thèm khát.

Lại một lần nữa dừng chân ở khách sạn mới, ở đây là tinh cầu số hai mươi, cũng là tinh cầu lớn nhất hệ phương bắc, dân số trên một trăm triệu người, diện tích gấp hai lần tinh cầu Địa Nhiệt, khí hậu ấm hơn rất nhiều, ít nhất còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời.

Tinh cầu này là điểm dừng chân cuối cùng trong hành trình du lịch của họ, chờ sau khi rời đi, họ sẽ trực tiếp bay về tinh cầu đế quốc.
Lúc họ đến đã là đêm tối, sinh hoạt buổi đêm ở đây rất phong phú, Trình Cẩn chưa từng thấy thành thị nào có nhiều ngọn đèn dầu như vậy, chiếu sáng cả một khu vực lớn.


Hai bên đường phố toàn là người với người, còn có rất nhiều cửa hàng ẩm thực, thực phẩm đủ loại khác nhau, có rất nhiều phương thức nấu nướng mà Trình Cẩn chưa từng thấy qua trước đó.

Trình Cẩn đứng bên đường, vô tình ngửi được một mùi hương quyến rũ, cậu nhịn không được nhìn qua nơi đó, ra đó là một quán đồ nướng, là nơi mà mùi hương tỏa ra.
Tinh cầu đế quốc không có món nướng BBQ, Trình Cẩn cũng chưa từng thấy ở nơi nào có từ "Món nướng BBQ", mãi đến sau này cậu mới biết được.

Một que xiên tre tinh tế, cắm đủ loại đồ ăn khác nhau lên, sau đó đặt lên vỉ than nướng, lại quét gia vị lên mặt thức ăn, mùi hương lan tỏa khắp nơi, làm người ngửi yếu lòng.

Đặc biệt là lúc nướng thịt, nướng đến chuyển màu chín mọng ngon mắt, nhìn qua đã biết đó là đồ ngon mỹ vị rồi.
Trình Cẩn cũng không biết mình nuốt nước miếng bao nhiêu lần, chỉ muốn đến nếm thử, nhưng Lục Đào không cho cậu ăn.
Lý do: Không tốt cho thân thể.
Sau khi nhận phòng xong, Trình Cẩn vẫn còn đắng chìm trong tiếng vọng của xiên nướng, ánh mắt thường lia ra bên ngoài xem.

Đương nhiên là Lục Đào đã chú ý tới hành động nhỏ này của cậu, nhưng cũng không động, chờ sau khi nhận được thẻ phòng mới nói: “Nếu em đói bụng, anh sẽ dắt em đi ăn món khác.

Nơi này là tinh cầu mỹ thực, so với đồ nướng BBQ còn có nhiều món ngon hơn.”
Hai mắt Trình Cẩn liền lóe lên, “Thật sao?”
Lục Đào nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cậu, khóe miệng cong lên, nhưng sau đó liền dừng lại, “Thật.”
Sau khi cất hành lý, Trình Cẩn gấp đến độ không chờ nổi nữa mà chỉ muốn chồng dắt mình ra cửa, cậu nói: “Thì ra tinh cầu này là tinh cầu Mỹ Thực à, em cũng không biết luôn.”
“Thật ra tên bên chính phủ không phải là vậy, em không biết cũng là chuyện bình thường, đây là do dân chúng tự gọi.


Tinh cầu Mỹ Thực chân chính là tinh cầu ở hệ phương đông, hải sản ở nơi đó rất nổi danh, nhưng bởi vì giá cả đắt đỏ, người bình thường không mua nổi, nên nơi đó bị thường dân lơ đẹp, chỉ có người giàu ở tinh cầu đế quốc mới đủ điều kiện để đến đó du lịch, rất ít người sẽ lựa chọn bên này.”
Trình Cẩn nói: "Tinh cầu số ba phải không? Cái này thì em biết, em đã từng xin anh hai dắt em đi chơi, nhưng anh ấy không đáp ứng, nói nơi đó rất loạn.”
“Không loạn.” ngữ khí Lục Đào bình đạm, “Tinh cầu số ba có tỷ lệ tội phạm thấp thứ hai thế giới, chỉ xếp sau tinh cầu đế quốc thôi.”
“A? Vậy thì sao anh hai lại không cho em đi?” Trình Cẩn vô cùng nghi hoặc.
Lục Đào liếc mắt nhìn cậu, nói: “Sợ em học cái xấu.

Nơi đó có mỹ vị cấp A, vang danh khắp thế giới, đồng thời cũng có sòng bạc lớn nhất toàn thế giới và vũ trường.”
“À…” Trình Cẩn nhịn không được nhìn anh, “Anh biết rõ như vậy, có phải anh đã… tới đó rồi không?”
Lục Đào nói: “Chỉ là chấp hành nhiệm vụ, chưa tham gia mặt khác.”
Nghe câu trả lời của, Trình Cẩn liền thở phào, trên mặt lộ ra nụ cười tươi.

Nhiệt độ không khí ở đây cỡ mười hai độ, so với hệ tinh cầu phương nam thì rất lạnh, nhưng so với các tinh cầu phương bắc khác thì nói ấm áp như xuân cũng không quá.

Không biết là vì nguyên nhân gì, trên đường đi, cậu thấy mọi người ăn bận quần áo của đủ mùa, Trình Cẩn thấy có áo lông vũ, áo lông, áo thun, thậm chí còn có người chỉ mặc áo ba lỗ, đúng là thật lạ.
Toàn bộ đường phố đang ở thời điểm náo nhiệt nhất, nơi nơi đều là tiếng rao hàng, mặt đường thì vẫn sạch sẽ ngăn nắp, cũng không có dấu hiệu của việc vứt rác bừa bãi.

Lục Đào dắt cậu vào một tiệm ăn, sau khi ổn định chỗ ngồi, Trình Cẩn mới chú ý tới trên bàn có thực đơn, cầm lên nhìn nhìn, tức khắc hai mắt cậu sáng lên, “Ở đây có cái lẩu!” cậu nuốt nước miếng ừng ực, “Muốn ăn lẩu ớt cay.”
“Không được.” Lục Đào đem thực đơn từ trên tay cậu nhẹ nhàng cầm lại, nói: “Thử ăn lẩu canh nấm đi, cũng là một món đặc biệt ở đây.”

Trình Cẩn chỉ đành phải gật gật đầu.
Không phải cậu không thích ăn nấm mà là trong khoảng thời gian này, cùng ăn cơm với Lục Đào, đối phương không cho cậu chạm đũa một lần nào vào đồ cay, cho nên cậu thèm quá chừng.
Nồi lẩu được bưng lên, Lục Đào chọn rất nhiều món ăn kèm với đủ loại dinh dưỡng phong phú, trong đó không thiếu món Trình Cẩn thích ăn.

Trình Cẩn ăn mấy đũa, nhưng mũi nhỏ lại bị mùi hương đồ nướng BBQ hấp dẫn mới chết, cậu nhịn không được nhỏ giọng cầu xin: “Lục Đào, em có thể ăn một xiên nướng không? Một xiên thôi?”
Lục Đào thoáng nhìn qua bụng cậu, rồi lại đối mắt với cậu, “Em nghĩ thử xem giờ em có hợp ăn món có vị đậm không?”
Trình Cẩn cắn cắn môi, lộ ra biểu tình ủy khuất, lúc đang định từ bỏ, Lục Đào đã đứng dậy, nói: “Chỉ cho phép ăn một xiên thôi, anh đi mua cho em.”
Trình Cẩn hứng khởi lại rồi.
Tiệm lẩu là không có bán xiên nướng BBQ nên Lục Đào phải ra ngoài mua.

Trình Cẩn nhìn anh kéo cửa kính ra, đi về hướng đường cái đối diện, trong lòng lại mừng như nở hoa.
Xem ra Lục Đào không làm tình với cậu là vì thân thể của cậu rồi, chứ không phải ngụy trang.
Trình Cẩn vui sướng uống một ngụm canh, đột nhiên có người đi đến bên người cậu, đè thấp thanh âm hỏi: “Quý khách, xin hỏi có cần phim lậu hay không? Tôi có rất nhiều thể loại phim nhựa đó, nam nữ, nam nam đều có hết.”
Thoạt nhìn đối phương chỉ mới mười bảy mười tám tuổi mà thôi, đầu đội mũ lưỡi trai, trông rất nhanh nhẹn, mà cậu nhóc còn đeo theo một bao đen căng phồng phía sau.
Trình Cẩn hơi kinh ngạc, có chút hoài nghi nhân sinh, “Cậu ở chỗ này… Bán phim nhựa sao?”
“Đậm sắc tình, đậm chất hoang dã, xem đến no mắt, tôi thấy tình cảm của ngài và chồng trông rất mặn nồng, buổi tối chẳng lẽ không cần thêm chất xúc tác cho thêm phần tình thú sao?” Đối phương làm mặt quỷ cười nói, lại bổ sung: “Thật sự rất tiện! Cậu có thể thanh toán bằng cách chuyển khoản, năm mươi tệ một đĩa.”
Trình Cẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Lục Đào còn đang xếp hàng, lúc này mới yên lòng, cũng đè thấp âm thanh hỏi: “Phim lậu là cái gì? Cái loại phim này, không phải dùng trí não là xem được rồi sao?”
“He he, xem ra ngài chính là người từ tinh cầu đế quốc nhỉ? Không phải ở đâu cũng có máy móc tiên tiến đâu.” cậu ta móc trong bao ra một xấp đĩa, “Đây là đĩa phim lậu, bên trong khách sạn có máy chiếu, xem phim trên màn hình lớn thực thể, làm sao mà trí não có thể bằng được.”
Đĩa phim có màu sắc rực rỡ, Trình Cẩn vừa nhìn liền đỏ mặt, trong lòng lại có vài phần mong chờ, chỉ là có chút phát sầu, “Lỡ anh ấy không muốn thì sao…”
“Quý khách đẹp như vậy, sao chồng ngài lại không muốn được? Bằng không ngài rót hai ly rượu cho ngài ấy, sau đó bật phim lên, bảo đảm dễ như trở bàn tay.”
Trình Cẩn cuối cùng vẫn chọn mua một đĩa phim nhựa, cậu đang rất thẹn thùng, nội dung tóm tắt không thèm nghe đã chuyển khoản ngay luôn, sau đó giấu đĩa vào túi áo khoác, lại kêu phục vụ đem lên một chai rượu lên.
Chờ Lục Đào cầm xiên nướng BBQ về, Trình Cẩn đã rót cho anh một ly rượu trắng.
Lục Đào nhìn thoáng qua kia ly rượu, lại chú ý tới vành tai phiếm hồng của vợ, hỏi: “Sao lại thế này?”

Trình Cẩn giấu diếm mà lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Em chỉ cảm thấy bầu không khí này rất hợp để uống chút rượu.”
“Em không thể uống.”
“Em không uống, đương nhiên em sẽ không uống, em chỉ uống nước lọc thôi.” Trình Cẩn nhận lấy xiên nướng BBQ, hít hít mũi, “Thơm quá đi, là thịt gì vậy anh?”
“Thịt bò.”
Trình Cẩn vội vội vàng vàng cắn xuống một cái, xiên nướng nóng hổi, khắp miệng toàn là mùi hương đậm đà, cậu khen lấy khen để: “Ăn ngon, quá ngon luôn!” Lại ra vẻ bình tĩnh nói: “Tạm thời anh không chấp hành nhiệm vụ gì, ngày mai cũng không vội lên đường, uống một chút đi? Không có gì đáng ngại đâu.”
Lục Đào nhìn chằm chằm ly rượu kia, nhìn vài giây sau đó mới cầm lên uống cạn.

Lúc anh ngẩng đầu lên, Trình Cẩn thấy được yết hầu của anh, cũng thấy được yết hầu lăn xuống một cái, tức khắc liền cảm thấy tâm ngứa ngáy, hoảng hốt nôn nóng, cũng giống như lần đầu gặp anh.

Khi đó Lục Đào cũng đang ngửa đầu uống nước, yết hầu cũng lăn lên xuống, cậu nhìn một cái, liền không rời được mắt.
Tầm mắt ngơ ngẩn, Lục Đào đã buông ly rượu xuống, nhàn nhạt nói: “Anh chỉ uống một ly thôi, không được rót nữa.”
Nhìn đến bộ dáng này của anh, Trình Cẩn nào dám mời rượu nữa, vội vàng lắc đầu, ngoan ngoãn ăn hết xiên nướng.

Cậu gặm sạch xiên thịt, thậm chí còn hận không thể liếm quanh xiên nướng lần cuối, đành phải lưu luyến vứt xiên đi, rời xa tình yêu mới, quay về với người tình cũ.

Cậu lấy giấy lau cặp môi bóng nhẫy, đột nhiên phát hiện có gì đó không thích hợp.
Lục Đào ngồi đối diện cậu đang dùng tay chống trán… Ngủ?
Trình Cẩn ngẩn người, cậu còn tưởng rằng là do mình nhìn lầm rồi, cậu nhịn không được duỗi tay vẫy vẫy trước mặt Lục Đào.

Chồng liền phản ứng lại, cơ hồ là lập tức ngồi nghiêm chỉnh, sau đó nhìn cậu, nói: “Có chuyện gì sao?”
Ngày trước quá mức quan tâm đến anh, nhạy bén lúc trước của Trình Cẩn đã phát huy tác dụng, cậu chần chừ một hồi, mới thật cẩn thận hỏi: “Anh có phải đã… Uống say rồi không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương