Đổi Vợ 2
-
Chương 5
Hai anh em nhà họ Lộ đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, bầu không khí có chút kỳ lạ.
Ví dụ như, khi hai anh em vô tình chạm mặt nhau lúc lấy gia vị và khay, cả hai đều cố tình lảng tránh ánh mắt của đối phương.
Lộ Hành Giang không hỏi em trai vì sao nấu bữa sáng hơn một tiếng đồng hồ vẫn chưa xong, Lộ Hành Châu cũng không hỏi anh cả tại sao tắm lâu như vậy, hai người đứng trước bàn bếp, một người rán trứng thịt xông khói, một người cắt hoa quả ép nước.
Cả hai đều cúi đầu, im lặng làm việc của mình.
Tang Trúc và Lâm Tiểu Uyển ngồi cạnh nhau trên bàn ăn trò chuyện, giọng nói của cả hai đều hơi khàn, đặc biệt là Tang Trúc, cô phải thường xuyên uống nước từ cốc trước mặt, cắn cắn ống hút để làm dịu cổ họng.
Tang Trúc thất thần, thấy Lâm Tiểu Uyển không nói gì, liền chủ động bật máy hát lên hỏi: "Tối qua em nói muốn xem phim gì nhỉ? Tối nay có muốn xem cùng nhau không?"
"Được đấy, nhưng mà có thể sẽ hơi chán." Lâm Tiểu Uyển mím môi cười, làn da cô ấy rất trắng, càng làm nổi bật đôi môi đỏ mọng.
Tang Trúc nhìn chằm chằm một lúc, hỏi sao môi cô ấy lại đỏ như vậy.
Lâm Tiểu Uyển đỏ mặt, nhìn cô nói: "Chị cũng vậy mà."
Tang Trúc: "..."
Cả hai đều quay mặt đi, ngượng ngùng một lúc, sau đó nhìn nhau cười, rồi đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông trong bếp.
Lộ Hành Giang bưng hai ly nước ép trái cây ra trước, sau đó bưng thêm một ly giấm táo đến trước mặt Tang Trúc.
Trước khi ăn sáng, cô luôn phải uống một ly giấm táo để hỗ trợ tiêu hóa và kiểm soát cân nặng.
Bữa sáng của cô cũng rất đơn giản, chỉ cần một phần bánh mì nướng ít béo là đủ.
Sáng nay Lộ Hành Giang làm bánh mì kẹp thịt gà cho cô, cắt thành ba miếng nhỏ, đặt trước mặt cô.
Phía sau anh, Lộ Hành Châu cũng bưng một phần pizza và một phần trứng rán thịt xông khói đến.
Anh đã thay đồ ngủ, mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen giống anh trai.
Điểm khác biệt duy nhất là, Lộ Hành Châu đeo kính, lớp kính thủy tinh mỏng ngăn cách ánh mắt lạnh lùng của anh, khi mím môi không nói, khuôn mặt anh toát lên vẻ nghiêm nghị.
Cùng với đó là cảm giác cấm dục mơ hồ.
Hai người dọn đồ ăn xong, liền cùng nhau ngồi xuống, động tác đồng bộ cầm ly nước ép trước mặt lên uống một ngụm.
Hai anh em có khẩu vị giống nhau, cách ăn sáng cũng giống nhau, trước tiên là uống nước ép, sau đó ăn pizza, trước khi ăn nhất định phải lấy một tờ giấy lót trên bàn, đặt ở chính giữa hai tay.
Mỗi lần nhìn Lộ Hành Giang ăn cơm, Tang Trúc đều cảm thấy thú vị, bây giờ tận mắt chứng kiến hai "Lộ Hành Giang" cùng ăn cơm như vậy, cô càng thấy buồn cười, cắn miếng bánh trong tay, nhỏ giọng hỏi Lâm Tiểu Uyển bên cạnh: "Em có nhận nhầm họ không?"
Lâm Tiểu Uyển ngẩn người một lúc, mới hiểu được Tang Trúc đang hỏi gì, cô ấy dùng ngón tay chạm vào mắt kính, nghiêm túc suy nghĩ một hồi rồi nói: "Có."
Hôm Lộ Hành Châu đưa cô về nhà ra mắt bố mẹ, lúc cô đi ra từ nhà vệ sinh, nhìn thấy "Lộ Hành Châu" đang tưới nước cho chậu cây ở phòng khách, liền tiến đến khoác tay anh nói: "Để em giúp cho."
Người đó không hề nhận ra cô đang nhầm lẫn, mỉm cười với cô nói được.
Sau đó, cô vừa tưới hoa vừa kể về những câu chuyện thú vị khi còn nhỏ từng tưới hoa cho bố, mãi đến khi Lộ Hành Châu thật sự cùng bố mẹ đi ra khỏi phòng, nhìn thấy cô và anh trai đang vừa trò chuyện vừa tưới hoa, còn đẩy gọng kính lên nói: "Hai người đang nói gì thế?"
Lâm Tiểu Uyển nói, cho đến bây giờ vẫn chưa có ai biết chuyện này, cô cũng không tiện nói với Lộ Hành Châu rằng mình đã nhận nhầm người, có lẽ lúc đó cô đã làm gì đó khác thường.
Tang Trúc cười, nói trước đây mình cũng tự tin nói với Lộ Hành Giang rằng mình tuyệt đối sẽ không bao giờ nhận nhầm họ, nhưng có lần cũng suýt nhầm, vì lúc đó Lộ Hành Châu không đeo kính.
Hai người phụ nữ vừa ăn vừa cười nói chuyện phiếm.
Đối diện bàn ăn, Lộ Hành Giang đang ăn pizza, nghiêng đầu nhìn em trai, Lộ Hành Châu hất cằm, nhướng mày, đôi mắt sau cặp kính hơi nheo lại, hỏi: "Sao thế?"
Lộ Hành Giang nhớ đến cảnh tượng trong nhà vệ sinh, cổ họng anh thắt lại, cắn miếng pizza nói: "...!Không có gì."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook