Lý Vũ Hàng và Cố Tịnh Yên đi công tác gần ba tuần mới về, vì vậy mà để cho có thể tự do yêu đương với cô. Anh cho người làm nghỉ phép hết, cả hai người hưởng thụ không gian chỉ có hai người. Buổi sáng thức dậy, anh bế cô đến bên bồn rửa mặt. Cô chỉ mặc chiếc áo sơ mi của anh, bên trong không mặc gì cả tùy anh làm loạn. Đặt cô bên bồn rửa, anh giúp cô đánh răng rồi lại giúp cô rửa mặt, chải đầu cho cô. Hai người ngọt ngào như đường. Sau đó anh lại bế cô vào phòng, anh muốn tự mình mặc quần áo cho cô,khi anh cởi áo sơ mi của cô ra đã làm lộ thân hình mảnh mai của thiếu nữ làm anh yêu đến ngây ngất. Anh giúp cô mặc một bộ nội y màu phấn hồng. Mặc vào xong, anh lại còn chỉnh chỉnh cho hai quả đào thật cân đối rồi cắn nhẹ cô một cái. Sau đó anh giúp cô mặc đồng phục để đi học. Chỉ còn một tháng nữa cô sẽ tốt nghiệp cấp 3, đến lúc đó anh sẽ chính thức xin cưới cô. Nghĩ đến đó, anh lại không biết nên nói thế nào với anh rể chị gái kiêm bố mẹ vợ đây. Khéo anh bị đánh nhừ tử mất. 

Sau đó anh lại bế cô xuống nhà để ăn sáng. Cứ ở nhà là anh muốn bế cô, không muốn rời cô một chút nào.

“Anh, Thần Thần! Em tự đi được mà! Sao anh cứ bế em hoài vậy?”

“Khó khăn lắm mới được bên em. Tội gì !” Anh cười hiền, dụi mũi mình dán lên mũi cô.

Cô cũng cười, nhìn anh hạnh phúc như vậy cô cũng chả muốn phàn nàn gì nữa.

Anh đặt cô lên đùi mình rồi giúp cô ăn sáng. 28 năm trong đời, lần đầu tiên anh được biết đến cảm giác ngọt ngào của tình yêu, nhất là sau 5 năm đau khổ vì mối tình đơn phương của mình.

--

Tâm Lan học xong tiết học buổi sáng thì bắt taxi đến chỗ anh, chiều là tiết tự học nên cô không cần thiết phải ở lại trường. Vì đã có tấm gương từ đợt trước nên khi tiếp tân thấy cô bé mặc đồng phục vào sảnh thì vô cùng đon đả, đưa cô lên tận phòng chủ tịch.

Nghe tiếng cửa mở, Cố Thần không ngẩng đầu lên mà quát “Ra ngoài!”. Anh không thích việc không có sự cho phép của anh mà có người dám đi vào. Cô cũng biết thế nhưng vì muốn đùa anh nên đóng cửa lại rồi cứ đi đến bên bàn làm việc của anh. Tiếng cộc cộc của đôi giầy làm anh cau mày ngẩng lên “Ai cho…” Chưa kịp quát hết câu thì môi anh nở một nụ cười. Mau chóng đến bên cô, nhanh, chuẩn dán môi mình lên môi cô. Hôn cô đến thần điên bát đảo. Hai người lảo đảo ngã xuống sofa, anh đè nặng trên người cô. Bàn tay lại hư hỏng, mò vào trong áo đồng phục của cô. Sau một hồi điên long đảo phượng thì anh cũng buông cô ra. 

“Sao anh lại cứ lúc nào cũng… động dục được thế?” Cô kháng nghị rồi chỉnh lại bộ quần áo xộc xệch của mình. 

“Anh chỉ thế với mỗi mình em thôi! 5 năm chờ em đâu có đơn giản!” Anh kháng nghị lại

Cô đỏ mặt, trề môi với anh. Anh lại ôm cô vào trong lòng.

“Bé con, trưa em muốn ăn gì, để anh gọi cho nào?”

“Em muốn… ăn… anh!” Cô cười hì hì gian manh với anh.

Chưa kịp nói đó chỉ là câu nói đùa, anh đã bế cô lên đi vào phòng nghỉ.

“Anh… anh… em đùa đấy! Tha cho em đi!”

“Bé con, với anh không có chuyện gì gọi là đùa!”

Anh vứt cô lên giường lớn, nhanh chóng cởi quần áo của cô và anh. Hai người lại trần trụi quấn lấy nhau. Cô cảm thấy mấy ngày nay hai người đúng là chả làm gì khác ngoài lăn lộn trên giường.

“Anh, anh thật là… anh thật là xử nam không vậy?”

“Thật chứ sao! Xử nam nên giờ mới thèm muốn thế này chứ!”

Nói xong anh lại cày cấy trên người cô gái nhỏ. Anh lật người cô lại, từ phía sau xoa nắn đôi gò bồng đào của cô, sau đó thì từ từ tiến vào trong cô từ đằng sau. Tiếng rên rỉ của cô vang lên trong căn phòng nhỏ. Anh lại càng dũng mãnh chạy nước rút trong cơ thể cô. Tiếng “phạch” cứ vang lên đầy ám muội. Sau khi thỏa mãn, anh nằm xuống bên cạnh cô, ôm cô trên người mình.

“Bảo bối của anh, cứ như là mơ vậy. Anh không muốn tỉnh lại nữa!” Anh dán môi mình vào tai cô mà thổ lộ.

“Ừ, em cũng thế. Em muốn chúng ta mãi hạnh phúc như bây giờ!” Cô hôn lướt qua môi anh, cười đầy rạng rỡ.

“Anh thật sự rất ngạc nhiên. Anh không biết tại sao em yêu anh. Tại sao em thay đổi nhưng anh thật sự thật sự rất mừng, rất hạnh phúc. Mỗi khi bên em anh chỉ sợ đây chỉ là giấc mộng!”

“Anh yên tâm đi mà. Đây không phải là mơ, là sự thật. Em muốn bên anh mãi mãi! Chúng ta sẽ có một gia đình hạnh phúc, những đứa con thật ngoan ngoãn nữa”. Cô vẽ hình trái tim lên ngực anh.

Rồi cô nói tiếp “Đến một lúc nào đó em sẽ kể cho anh tất cả. Bây giờ thì chưa thể nhưng xin anh hãy tin em. Em yêu anh là thật lòng. Cả đời này em chỉ yêu anh thôi! Em biết em thay đổi bất ngờ thế này làm anh nhiều nghi vấn nhưng tình yêu của em đối với anh là nhật nguyệt chứng dám!”. Cô bồi hồi nghĩ lại những gì ở kiếp trước mà lệ tuôn rơi, khóc nức nở trước mặt anh.

Anh dịu dàng lấy ngón tay xóa đi những giọt lệ của cô, rồi dịu dàng nói: “Ừ, anh tin em. Anh chờ đến ngày em nói ra tất cả. Cảm ơn em vì đã yêu anh”.

“Em cũng cảm ơn anh vì yêu em nhiều như vậy!” Cô chủ động tặng anh một nụ hôn thật sâu, triền miên, đến mức ngộp thở hai người mới buông nhau ra.

“Bảo bối, tháng sau là em tốt nghiệp cấp 3 rồi. Chúng ta đi đăng kí nhé!”

“Ứ thích đâu. Em mới 18 tuổi mà. Sao đã phải làm vợ rồi chứ!”

“Nhưng anh muốn chân chính ở bên em mà không ai dị nghị nữa!”

“Nhưng anh định nói với bố mẹ thế nào?”

“Thế nào thì… anh cũng chưa biết nhưng cứ nói thôi. Cùng lắm là bị đánh nhừ tử. Nhưng vì em, trả giá thế nào cũng xứng đáng mà!”

Cô cảm động vô cùng bởi lời nói của anh.

“Anh… vậy tháng sau mình đi đăng kí đi. Em muốn thành vợ của anh, thành mẹ hiền của các con anh!” Cô vừa nãy chỉ nói đùa anh thôi, cô muốn ở bên anh sớm nhất có thể. Tuổi của cô cũng 28 rồi, cô muốn có gia đình, có con và nuôi dạy nó thật tốt. Đại học thì có thể học lúc nào cũng được, cô cũng không cần thiết phải đi học. Cô đã có đủ kinh nghiệm trên thương trường để không phải qua bất cứ trường lớp nào nữa.

“Bà xã, vậy chúng ta có nên tạo người tiếp không?” Anh biết cô mới 18 tuổi, làm mẹ thì hơi sớm nhưng cách an toàn mạnh mẽ nhất để trói buộc cô bên anh chính là như vậy mà phải không. Mà ở bên cô suốt mấy tuần nay, anh cảm giác như cô không phải là cô bé 18 tuổi đơn thuần mà đầy chững chạc. 

Cô nhìn thái độ nghiêm túc của anh mà mặt ửng đỏ, 18 tuổi đã làm mẹ có nên không? Có thể nhiều người sẽ dị nghị nhưng anh và cô hạnh phúc là được rồi. Cần gì phải để ý đến thiên hạ. Hai tay cô vòng qua cổ anh, chủ động hôn anh. Đây chính là câu trả lời của cô đối với nguyện vọng của anh.

“Em muốn chúng ta có thật nhiều bảo bảo!” Cô cọ cọ mặt mình vào mặt anh rồi nói.

“Vậy anh phải cố gắng nhiều thật nhiều rồi!” Nói rồi anh áp đảo cô xuống giường, lại một hồi triền miên nữa.



Đời sống tình dục của hai người quả thật vô cùng phong phú. Cô yêu anh vô cùng nên cũng sẵn sang học hỏi những cách yêu thật mới mẻ trên mạng. Có lúc anh thấy cô cắm tai nghe rồi xem chăm chú Ipad, cứ tưởng cô đang học bài thì lại gần lại thấy hình ảnh cấm trẻ em dưới 18 tuổi trên màn hình. Nhưng anh yêu chết cô ở chỗ, cô không ngại ngần nói với anh là thử kiểu này kiểu kia nhé, nên hôm nào anh cũng được ăn no, vô cùng thỏa mãn đến mức anh chỉ muốn bám rịt lấy cô, chả muốn đi làm nữa. Hơn thế nữa hai người muốn có con sớm nên anh không phải xài cái thứ vướng víu kia, nên lại càng cực kì thoải mái. Chưa bao giờ anh nghĩ mình và cô có thể tới được mức này. Anh cứ nghĩ mình sẽ mãi là nam phụ nhưng nào ngờ đã được lên nam chính từ lúc nào.

Ba tuần này, cô đi học về là tới công ty anh rồi lại chìm đắm trong khoái cảm. nếu cô không đến thì tức là cô đã về nhà nấu cơm. Anh về nhà đã có cơm lành canh ngọt để uống, không khác gì một đôi vợ chồng ân ái. Ăn xong, anh và cô thường là tắm cùng nhau, rồi lại triền miên từ phòng tắm đến phòng ngủ. Người cô càng ngày càng mẫn cảm, quyến rũ, thể hiện phong thái của người phụ nữ đắm chìm trong hạnh phúc, anh dính lấy cô mà không chán. 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương