Cung Ngọc Từ Yên chỉ im lặng cũng chẳng biết nên trả lời thế nào, Bắc Hinh là người sống vô cùng hiểu chuyện tuy là người có tiền có thế nhưng ông chưa từng có thói quen hóng hách sinh sự đó là lí do mọi người nể trọng Bắc gia gia như vậy.

"Con chẳng hiểu nỗi, một cô gái tâm cơ lộ rõ như Vệ Điềm sao có thể không phònh bị" - Bà lộ vẻ bất mãn nói với ông.

"Trong ánh mắt của một kẻ tham vọng sẽ còn có vài thứ chuyện ẩn sâu vào đó! con bé đó không thể vừa lòng con nhưng có thể khiến cho Thiên Duật đồng ý mối hôn ước này thì con cũng phải biết suy nghĩ chứ đó là con trai của con cơ mà! " - Ông chỉ nói rồi trực tiếp đỗ ly trà đã nguội vào chậu cây gần đó rồi đứng lên quay về phòng nghĩ.

Cung Ngọc Từ Yên cúi đầu chào ông rồi ngồi đó một hồi lâu thật lâu, gương mặt bà trầm ngâm suy nghĩ rồi lại chuyện quá khứ ùa về khiến bà nặng đầu nhức nhói.

Nhớ đến lời nói thần sắc của con trai mình khi ở gần Vệ Điềm thì bà lại bất giác ngập ngừng.

"Nhược Hoa.

.

" - Bà cất giọng nhẹ nhàng gọi nữ hầu gái khi nảy đến bên cạnh.

"Thưa phu nhân! bà không khoẻ sao ?" - Cô gái đưa thuốc kèm theo nước ấm cho bà từ tốn hỏi thăm.


"Khuôn mặt của con bé đó.

.

làm ta nhớ đến nữ nhân kia thật sự khiến ta đau đầu" - Bà lấy tay vịnh chán dựa vào ghế sofa từ từ thả lỏng cơ thể.





Ở một khác tại Anh, bữa tiệc phải nói là quá xa xỉ có rất nhiều diễn viên ca sĩ người nổi tiếng đến tham dự tại đây là sàn diễn thời trang OKing lớn nhất tại Anh.

"Người đẹp từ xa đã biết là cô Vệ rồi" - Người có vẻ cao quý thanh lịch đây là tổng giám đốc hãng thời trang Roe nổi tiếng.

"Ngài Roe quá lời rồi tôi không thể sánh bằng những cô người mẫu kia đâu" - Vệ Điềm hôm nay xinh đẹp đến động lòng người thật sự không hổ danh là cực phẩm nữ nhân Vệ Gia, lời ăn tiếng nói cũng thật là khôn khéo.

"Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh cả tôi còn phải chết dưới tay cô ấy" - Lời nói của Cố Dựt Xuyên khiến cho người ta không khỏi hiểu lầm rằng họ có mối quan hệ không bình thường.

"Ồh ngài Cố thiếu cũng thế à.

.

" - Roe bật cười lấy ly rượu trên mâm của bồi bàn gần đó đưa cho Vệ Điềm nhưng Cố Dựt Xuyên nhanh tay lẹ miệng nói vào.

"Phải rồi cô ấy bị dị ứng với loại rượu này.

.

hay cứ để tôi uống dùm vậy" - Cố Dựt Xuyên tinh tế còn nhanh hơn cô nghĩ.

"Nếu vậy thật đáng tiếc nhưng Cố thiếu đã nói vậy thì uống với tôi một ly vậy" - Roe vui vẻ uống cùng với Cố Dựt Xuyên rồi khua tay tạm biệt rời đi.


Vệ Điềm liếc qua Cố Dựt Xuyên tuy không ác cảm gì với anh ta nhưng người đàn ông này cứ toả ra thứ gì đó như sát khí vậy giống như ở gần Bắc Thiên Duật cũng vậy.

"Anh vốn không cần uống thay tôi" - Vệ Điềm miệng nói nhưng mắt vẫn không nhìn anh ta.

"Nếu cô vì ly rượu đấy mà nổi đầy mẫn ngứa thì tôi sẽ cực kì thấy có lỗi" - Cố Dựt Xuyên nhếch môi cười nói một câu.

"Anh.

.

biết tôi dị ứng với loại rượu pha này ?" - Cô có hơi bất ngờ, việc cô dị ứng với loại rượu pha nho táo này đúng là chẳng ai biết mà anh ta lại rõ như vậy.

"Xem ra người chồng vô tâm của cô chẳng am hiểu phụ nữ gì cả đặc biệt là vợ mình" - Cố Dựt Xuyên nét mặt thư thả buông lỏng ly rượu trên tay xuống bàn.

Khuôn mặt Vệ Điềm nghi ngờ nhìn hắn nhưng rồi lại lạnh lùng quay lưng định rời đi thì bên ngoài tự dưng ồn ào cả báo chí cũng nháo nhào lên chụp ảnh liên tục! nhân vật nào mà có sức ảnh hưởng đến vậy ?
Người nhìn người liếc mắt hóng hớt, hoá ra là người mà họ nghĩ đến Bắc Thiên Duật, anh ta diện lên bộ âu phục màu xám đen thời thượng cuốn hút.

Một bộ mặt đẹp như vậy lại thêm vóc dáng đúng chuẩn thật là chiếm chọn vị trí quan trọng trong buổi tiệc này.

"Là anh sao Duật thiếu.


.

tôi nghĩ anh đã từ chối tôi cơ đấy, tôi đã rất buồn" - Roe đi đến mừng rỡ còn mang cả rượu đến đưa cho hắn, đôi mắt long lanh của ông ta thật làm cho Bắc Thiên Duật khó chịu.

"Chậc.

.

người bận rộn như Duật Thiếu lại đến tận đây tham dự sự kiện này thì đúng là phúc phần của hãng thời trang Sime" - Chủ tịch Sime là Vity cũng nhanh đến chào hỏi hắn.

Vệ Điềm từ xa nhìn thấy hai mắt trợn tròn bất ngờ cả người bên cạnh là Cố Dựt Xuyên cũng thấy hơi ngạc nhiên với tên này.

Cố Dựt Xuyên đột nhiên đổi sắc mặt nữa cười rồi âm trầm nhìn hắn.

Nếu không phải vì công việc thì đến vì nữ nhân này sao đúng là làm cho người hết kinh ngạc này lại đến kinh ngạc khác, miệng nói không quan tâm nhưng dứt câu lại chạy đến tận đây tìm cô ấy góp cuộc là hắn muốn gì mà làm như vậy thật là chẳng giống một Bắc Thiên Duật thường ngày.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương