Buổi tối tại dinh thự, Vệ Điềm đang trong phòng với người trang điểm và chuẩn bị trang sức để tham gia tiệc nhà Nam Gia.

Bắc Thiên Duật bên ngoài đi vào khuôn mặt không mấy đổi sắc chỉ là nhìn cô không chợp mắt, nữ nhân này không chỉ xinh đẹp mà còn biết cách thu hút con mồi nữa đấy.

"Hừm.

.

cô vẫn chưa xong à ?" - Bắc Thiên Duật ngồi xuống không ngần ngại nhìn cô còn đang làm tóc ở phía trước, những nhân viên cũng vì sự xuất hiện của hắn ta mà áp lực làm việc.

"Dù sao cũng là bộ mặt của Bắc Thị! tôi cũng không thể sơ sài đúng không" - Vệ Điềm mỉm cười đáp lại hắn ta một cách thư thả không lo không nghĩ đúng là một nữ nhân khác người.

"Xem ra cô xem trọng chức vị của mình quá nhỉ, còn tưởng cô sẽ làm gì khiến tôi mất mặt cơ đấy" - Hắn cười lạnh chậm rãi thưởng thức tách cafe trên bàn.


"Anh yên tâm! chỉ cần anh giữ thể diện cho tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không làm anh bẽ mặt" - Vệ Điềm cười nhạt nhẽo nói với hắn, đôi mắt sắc bén nhìn qua tấm gương phản chiếu chỉ thấy mỗi khuôn mặt điển trai lạnh lùng của người đàn ông đó.

!.

Vệ Điềm đứng dậy trong bộ váy tiệc màu kem tuyệt đẹp với những hoạ tiết không mấy cầu kì nhưng lại rất thanh tao trang nhã, bộ sưu tập của nhà thiết kế người Anh đúng thật không làm họ thất vọng.

"Thấy sao ?" - Vệ Điềm ngắm nhìn qua chiếc gương lớn trong căn phòng, nụ cười yêu mị liếc qua hắn khẽ hỏi một cách dịu dàng.

"Không tồi chút nào" - Bắc Thiên Duật nhếch môi tà mị nhìn một loạt đánh giá từ trên xuống dưới không hề có chút bất đồng nào vì nữ nhân này quá hoàn mỹ rồi! kim cương trên chiếc vòng cổ hay lắc tay mạ ngọc phỉ thuý cũng chỉ lót thêm sự toả sáng cho sắc đẹp này của cô ấy.

"Đừng có mê tôi quá đấy" - Vệ Điềm cười lạnh đi ra ngoài tiện thể lấy chiếc túi xách trên bàn cùng cả di động trên đấy.

"Sự ảo tưởng của cô xem ra không tầm thường chút nào đâu nhỉ" - Giọng nói phả nhẹ sát tai của cô làm cô phút chốc giật mình khựng lại! nam nhân này yêu nghiệt thật nhỉ lại đến gần sát như vậy mà không lấy ra chút tiếng động làm cô suýt nữa xoay lại thì!.

"Mọi sự ảo tưởng tôi sẽ biến nó thành sự thật anh có tin không ?" - Vệ Điềm cười nhẹ trả lời hắn.

"Nếu cô có bản lĩnh thì tôi chịu thua cô" - Hắn châm chọc đưa tay đùa với lọn tóc phòng phềnh của cô mà nói nhỏ.

"Bản lĩnh của tôi thế nào tôi nghĩ anh cũng biết đấy chỉ là! có vài chuyện tôi nghĩ không cần phô ra bản lĩnh này đâu" - Vệ Điềm bật cười nhẹ nhàng xoay qua đối diện gần sát mặt cạnh mặt không hề rung động hay lo lắng.

"Cũng phải nhỉ! làm được Bắc thiếu phu nhân thì cô quả là không tầm thường" - Bắc Thiên Duật càng nói lại càng tiến sát lại khiến cô cũng sắp không giữ vững thần sắc nữa! ngay lúc này quản gia bên ngoài gõ cửa phá tan không khí bên trong.

"Cốc.

.


cốc" - tiếng gõ cửa chết tiệt truyền đến.

"Thưa thiếu gia và thiếu phu nhân! đến giờ rồi ạ".

Vệ Điềm nhếch môi cười rồi nhìn hắn khiêu khích rời đi trước, Bắc Thiên Duật thì cũng chỉnh lại quần áo một chút rồi từ tốn bước ra xe.

!
Cả hai người sang trọng trên con siêu xe đắt tiền nổi trội nhất buổi tiệc, Nam Viết chủ tịch bước ra vẫn có chút không vui vẻ gì về chuyện hôn ước giữa hai bên nhà đã khiến con gái ông sốc một khoảng thời gian dài sao ông ta có thể xem như không có gì mà chào hỏi Bắc Thiên Duật và Vệ Điềm chứ.

"Chủ tịch Nam trước giờ hiểu chuyện công tâm khiến tôi ngưỡng mộ đã lâu nay mới có dịp gặp" - Vệ Điềm cười nhẹ nhàng mang ba phần lịch sự bảy phần thật lòng khiến ông ta cũng không thể không chào lại.

"Thiếu phu nhân Bắc Gia quả nhiên là một cô gái có nhan sắc thanh tú lại thông minh linh hoạt chả trách một người cứng rắn như Duật Thiếu cũng phải ngã gục trước cô" - Nam Viết cười nói trên tay nân nhẹ ly rượu nhìn qua Bắc Thiên Duật nét mặt bình thường.

"Ngài quá lời rồi.

.

vợ tôi ngốc lại rất hiền lành giết gà còn không dám sao có thể nói đến chiến tranh thương trường chứ" - Bắc Thiên Duật cười lạnh đáp lại lời khen của Nam Viết nói về Vệ Điềm, hắn giống như hiểu rõ cô lắm vậy nói mà không chớp mắt.


"Thật sự là hiền lành thế sao ?" - Giọng nói từ xa có phần quen thuộc đi đến, ba người cũng theo giọng nói đó liếc mắt sang kia!
Cố Dựt Xuyên đi cùng là Diệp Trác xem ra đây trùng hợp đến khó tả, Vệ Điềm vẫn ánh mắt trầm tĩnh vốn không hề nghĩ ngợi nhiều nhưng người nào đó thì lại không nghĩ như thế.

.

đôi mắt sắc lạnh của Bắc Thiên Duật như muốn bóp chết Diệp Trác và tên chết tiệt đầu tóc màu bạc Cố Dựt Xuyên.

"Cố tổng đúng là rất biết cách xuất hiện khiến người ta thật sự chán ghét" - Bắc Thiên Duật không kiêng kị cứ thản nhiên thể hiện thái độ chán ghét ra mặt.

"Duật Thiếu đừng hiểu lầm! tôi chỉ là tò mò chút thôi vì bạn của tôi có biết vợ của ngài" - Câu nói của hắn ta có vài phần âm mưu như đang muốn nói gì đó gây sự hiểu lầm cho mọi người.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương