Độc Sủng Yêu Tinh
-
Chương 39: Thân phận
Duy nhất sắc mặt bất đồng, chính là nhóm tần phi bên cạnh. Này chỉ là yến hội bình thường mà thôi, tất cả tần phi đều tới tham gia. Cách ăn mặc của các nàng, đương nhiên là cao quý hơn những đại thần chi nữ kia, mỗi người là khoan thai lộng lẫy, khí chất bất phàm. Chính là chỉ cần là người, đều hiểu được, các nàng hiện tại tâm tình khẳng định rất là không vui. Qua hôm nay, sẽ có một đống lớn nữ nhân cùng các nàng tranh trượng phu, như thế thì làm sao các nàng cao hứng được chứ.
Nhìn mỗi nữ tử trẻ tuổi mĩ mạo, trong lòng nói không đố kỵ, là không có khả năng. Hoàng Thượng chỉ có một, nguyên bản phi tử trong cung đủ để các nàng tính kế, ngoài mặt mỉm cười khéo léo, chính là nội tâm hận không thể trừ bỏ mình ra, tất cả nữ nhân đều tiêu thất!
Hai bên hoàng tọa trống trơn, địa vị hậu cung cao nhất là Đức, Thục, Hiền, Huệ tứ phi, tuổi tác bất đồng, trang điểm đương nhiên cũng không giống nhau. Từng phi tử cũng đều không phải là hạng người có thể để người che lấp, trong cung chính là ngầm đem đối phương hết thảy điều tra đến thanh thanh sở sở, cho nên cũng không có phát sinh cái chuyện trùng y sam, miễn được không ít xấu hổ cùng trào phúng. Thục phi là người trẻ tuổi nhất trong tứ phi, tuy rằng vào cung đã hơn một năm, không thấy có tin vui, nhưng mỹ mạo của nàng đẹp đến mức được Lôi Duẫn Hạo sủng ái.
Tình cảnh ban ngày gặp được Hoàng Thượng, ở trong đầu nàng tới tới lui lui suy nghĩ hơn mười lần. Thái độ hôm nay của Hoàng Thượng đối với nàng, nàng thế nào cũng không nghĩ đến chính mình sắp thất sủng, là Hoàng Thượng chán ghét nàng. Trong lòng cho là Hoàng Thượng sở dĩ sinh khí đuổi nàng đi, nguyên nhân cũng bởi vì quận chúa kia.
Nàng là nữ nhi nhỏ nhất của tướng quốc, nguyên bản vị trí Thục phi này, là đại tỷ của nàng vào cung sáu năm mới có được địa vị, đáng tiếc hồng nhan khổ mệnh, một năm trước bệnh nặng qua đời. Tướng quốc cho tiểu nữ nhi đưa vào cung, nàng tuổi trẻ xinh đẹp, hơn nữa tướng quốc một lòng ‘trung tâm’, một năm đấy Hoàng Thượng đối với nàng đặc biệt sủng ái, dĩ vãng náo nhiệt ban thưởng, đều khác ba vị chính phi kia.
Hoàng Thượng mặc dù lãnh tình, nhưng chưa từng dùng khẩu khí như như vậy nói với nàng, cho nên, nội tâm tự nhiên liền đem việc hôm nay bị cự tuyệt quy công cho quận chúa thích gây chuyện sinh sự kia. Cảm thấy nghĩ tới nghĩ lui như vậy, rốt cục tìm được vấn đề không phải xuất phát từ trên người mình, Thục phi nương nương ngẩng đầu lên, khôi phục vẻ mặt tươi cười.
“Hoàng Thượng giá lâm! Quận chúa giá lâm!” Thanh âm bén nhọn vang lên, người trong phòng vội vàng đứng ở vị trí của mình hành lễ. Các tiểu thư vội vàng bày ra tư thế cho là đẹp nhất của mình, tràn đầy dịu dàng nói: “Thần cung nghênh Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Cung nghênh Quận chúa thiên tuế.... .”
“Đều đứng lên đi! Hôm nay chỉ là yến hội thông thường, mọi người tùy ý tốt hơn!” Lôi Duẫn Hạo thản nhiên nói, phất phất tay để mọi người trên mặt đất đứng lên. Tay kia thì lôi kéo sủng nhi tò mò bất động đi về long ỷ của mình, ôm y ngồi lên trên.
Các tiểu thư đại thần này đứng dậy, ngẩng đầu lên vừa thấy, giật nảy mình a. Hoàng..... Hoàng Thượng thế nhưng đem nam tử kia ôm ngồi trên long ỷ, mà nam tử kia mặc dĩ nhiên là kim sắc y bào, này...... Đây là màu Lôi triều hoàng hậu mới có thể mặc a! Này, này..... Như thế nào cho phải! Ý tứ của Hoàng Thượng, bọn họ là minh bạch, kia đại biểu cho địa vị của vị nam tử này cùng hoàng hậu không giống. Cũng đại biểu cho vị trí của y trong lòng Hoàng Thượng có bao nhiêu sủng hạnh!
Dọa người, dọa người!
Nhìn các đại thần bên dưới lần lượt si ngốc, Lôi Duẫn Linh cảm thấy buồn cười. Ban đầu biểu tình của mình sao lại không giống bọn họ.Nhìn thấy nữ nhi bên cạnh tỉ mỉ trang điểm, nhưng so với sủng nhi có địa vị trong lòng hoàng huynh, nếu vị trí hoàng hậu bị một nam tử đoạt được, âm tình của bọn họ, có thể tưởng tượng mà.
Lúc nàng nhìn hoàng huynh sai người cầm y phục kim sắc đến thì, nàng biết hoàng huynh muốn làm cái gì. Muốn ở trong cung hảo hảo bảo hộ sủng nhi, trừ bỏ sủng ái của hắn, đương nhiên còn có thân phận tối cao. Thiếu một thứ cũng không được!
Nhóm phi tử phía sau đều vẻ mặt trắng bệch, âm thầm nghiến răng. Khăn lụa trong tay giống như đối tượng để trút giận. Toàn bộ Lôi quốc cao cao thấp thấp, kim sắc là tượng trưng cho địa vị hoàng tộc tối cao, cho tới nay y phục hoàng sắc chỉ có đế vương mới có thể dùng. Cả nước có thể mua hoàng sắc cùng kim sắc cũng chỉ có hai nhà, toàn bộ vì triều đình sở dụng. Nếu là các thương gia muốn sản xuất hai loại màu này, kia chính là tội lớn tru di cửu tộc.
Mà mặc y phục kim sắc, này cũng là mục tiêu nhiều năm qua của các nàng, ai không nghĩ muốn mặc phục sức đại biểu cho đứng đầu hậu cung chí cao vô thượng, hưởng thụ địa vị dưới một người trên trăm người. Nhượng thể nhân quỳ gối dưới chân mình! Chính là hiện giờ, mục tiêu để chúng tần phi vẫn luôn cố gắng, dừng ở trên người một nam tử, các nàng như thế nào chịu phục, cùng nữ nhân tranh còn chưa tính, bây giờ phải cùng nam nhân tranh.
Nhìn Hoàng Thượng một thân long bào vàng óng, đang nhìn bảo bối được hắn ôm chặt trong ngực kia. Tóc xanh như biển rộng, nhẹ nhàng đơn giản dùng sợi dây kim sắc buộc lại, tùng tùng tán trên vai. Có vài sợi không nghe quản thúc dính ở hai bên mặt, làm cho nam hài lại có loại vẻ đẹp phiêu dật. Ngạch gian thủy ấn dưới y phục kim sắc, càng thần thánh không thể xâm phạm. Các tiểu thư hạ tọa, nhìn chằm chằm nam tử tuyệt sắc kia, y thật sự đẹp quá!
Hoàng Thượng tuy nói là Lôi quốc đệ nhất mỹ nam tử, nhưng thấy thế nào, khí thế vương giả của nam nhân cũng so ra kém hơn vị nhìn như thiên tiên này.Y cùng Hoàng Thượng thân mật như vậy, còn ngồi cùng nhau, hơn nữa nhìn thái độ Hoàng Thượng đối với y cũng tràn ngập chiếm dục. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra Hay là, nam hài xinh đẹp không giống người này, là nữ phẫn nam trang
“Hôm nay các đại thần chuẩn bị biểu diễn cái gì a, còn không mau cho trẫm nhìn một chút!”Không kiên nhẫn thấy những tầm mắt nhìn sủng nhi chằm chằm càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng ngày càng nóng rực có loại xúc động muốn đem sủng nhi giấu đi. Đương nhiên, hắn nghĩ là làm, tay ôm sủng nhi giương cao chút, chặn những ánh mắt không có hảo ý kia.”Vâng! Vi thần đã chuẩn bị cái này!” Nhìn thấy hành động của Hoàng Thượng, tâm tư các đại thần không ngừng thay đổi. Hoàng Thượng vì sao phải làm như vậy Nếu chuẩn bị hồi cung cùng nam nhân, lén lút giấu đi còn chưa tính, vì sao phải biến thành muốn tất cả mọi người đều biết, lại cho y mặc y phục thuộc về thứ mà hoàng hậu mới có tư cách dùng Hành động thân mật như vậy, thế nhưng một chút cũng không che giấu, tuy rằng trong lòng biết rõ đáp án chính xác, chính là không có một người nào muốn đi nhận định lời giải kia a.
Nhìn thấy trong mắt Hoàng Thượng không vui, nhóm phi tử đại thần đều thu hồi tầm mắt của mình, nhìn tiết mục bài trí tỉ mỉ trên vũ đài.
Nói thật, bọn họ cũng khá tin tưởng Hoàng Thượng chỉ là vui đùa mà thôi. Nói như thế nào thì nữ nhân so với nam nhân cũng tốt hơn nhiều. Ai sẽ thích cùng một người trông giống mình như đúc ở trên giường a Y có mình cũng có, mình không có y cũng không có, nào có như nữ nhân ôm thoải mái!
Hoan ca nhạc vũ, thỉnh thoảng còn có tiết mục độc đáo, mà chân chính thưởng thức, có lẽ chỉ có một mình sủng nhi.
Đối với những nữ nhân xinh đẹp này, sủng nhi mặc dù không phải lần đầu tiên thấy, nhưng vẫn bị hấp dẫn. Một đám trang điểm xinh đẹp, bọn nữ tử mỹ mạo kiều diễm. Dùng dáng người mềm mại của mình vừa múa vừa hát, phong thái điềm đạm, phong tình vô hạn a! Tuy bề ngoài so ra kém các tinh linh, nhưng thoáng cái nhìn thấy nhiều người xinh đẹp như vậy, sủng nhi trong lòng vẫn thoã mãn cao hứng. Vui vẻ hướng các nàng cười, các vũ nữ bị y nhìn đến biến thành xuân tâm nhộn nhạo, suýt nữa không vững cước bộ.
Ở đây có nam nhân có nữ nhân, toàn bộ ánh mắt đều vây quanh y. Có kinh diễm, tò mò, phẫn nộ, âm hiểm, phẫn hận, đố kỵ.... .. Muốn cái dạng gì, sẽ có cái dạng đó. Nhưng đương sự vẫn một chút cũng không phát hiện a, nhìn màn biểu diễn trên đài, một bên học người không ngừng vỗ tay, ánh mắt thủy lam thẳng tắp nhìn trên đài, chỉ sợ hai mắt của mình nhìn không đủ. Cũng khó trách, y từ nhỏ sinh hoạt tại thâm sơn, làm sao gặp được yến tiệc náo nhiệt xinh đẹp như vậy, đương nhiên là lóe ánh mắt ngạc nhiên nhìn, thẳng đến bên hông truyền đến từng trận đau nhức, sủng nhi mới quay đầu bất mãn nhìn Lôi Duẫn Hạo: “Đừng, rất đau!”
“Ngươi còn biết đau a Tiểu yêu tinh đáng ghét, các nàng so với ta đẹp hơn sao Chỉ được nhìn ta, không cho nhìn kẻ khác.” Lôi Duẫn Hạo cố tình ở trên vành tai phấn nộn nhẹ giọng nói, làm cho sủng nhi một trận run rẩy, bên tai tê dại làm tim y đập nhanh vội vã đẩy người bên cạnh ra.
“Không, không nên như vậy. Ta không nhìn các nàng là được chứ gì” Sủng nhi bất mãn nói thầm, thật là bá đạo, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy nhiều mỹ nữ như vậy, vậy mà không cho y nhìn. Bộ dáng ai oán làm cho Lôi Duẫn Hạo trong nháy mắt không đành lòng, tiếp theo là dùng lực ôm ấp.
Tiểu gia hỏe này càng ngày càng quá phận, thế nhưng học xong kế ai binh (dùng bộ dáng ai oán để được lợi), xem bộ dáng đáng thương hề hề này sẽ làm cho người ta sinh ra cảm giác tội lỗi. Nếu không nhìn thấy khóe miệng y không cẩn thận câu lên, còn thiếu chút nữa bị y mê hoặc. Lôi Duẫn Hạo cau mày, đem những người bên cạnh sủng nhi mấy ngày qua suy nghĩ một lần, sau đó, ánh mắt rơi trên người Lôi Duẫn Linh đồng dạng tựa tiếu phi tiếu.
Đều là lỗi của nàng, trách không được nhìn bộ dáng này của sủng nhi như thế nào lại quen thuộc, dĩ nhiên cùng bộ dáng như Lôi Duẫn Linh!
“Sủng nhi, không được học theo nàng. Bằng không..... khiến cho ngươi ba ngày không xuống giường được.” Lôi Duẫn Hạo hung tợn uy hiếp, nữ nhân này thật sự là rất nguy hiểm. Sủng nhi học cái gì cũng được, nhất định không thể học theo sắc nữ này!
“Ha hả, bị phát hiện.” Sủng nhi nghịch ngợm cười, bộ dáng khả ái làm cho Lôi Duẫn Hạo nhìn không được cúi đầu hôn lên môi y.
Nhìn Hoàng Thượng trước mặt cùng nam hài cười nói vui vẻ, tư thế ngọt mật kia không thể nghi ngờ đã nói cho mọi người, bọn họ có bao nhiêu ân ái. Mỗi người không ngừng lắc lắc đầu, nháy mắt cho nhau, ai cũng không dám động thân. Nếu Hoàng Thượng mất hứng một cái, kia chính là tử lộ a. Nhưng không nói, trong lòng cũng không thống khoái.
Dư quang trong mắt Lôi Duẫn Hạo đánh giá các đại thần này, cái dạng biểu tình gì cũng không trốn được mắt hắn. Trong tay còn ôm chặt người bên cạnh, nhìn vẻ mặt sủng nhi thấy vũ nữ hưng phấn. Tuy rằng biết đó là bởi vì vũ khúc mà không phải bởi vì những nữ nhân kia xinh đẹp. Chính là trong lòng hắn, vẫn rất không cao hứng. Xem ra, về sau yến hội như vậy ít làm thì tốt hơn. Nếu như sủng nhi thích những nữ nhân mềm mại điềm đạm hắn còn không tức giận đến thổ huyết a!
Yến hội tiến hành trong vui vẻ, Lôi Duẫn Hạo không chút khách khí hào phóng thưởng cho. Ban cho những người lên đài hiến ca hiến vũ cho mọi người không ít ban thưởng, kêu Lâm công công ghi nhớ tên các nàng. Sủng nhi nghĩ muốn an toàn đứng ở trong cung, chính mình không chịu để những đại thần kia phiền nhiễu, cho bọn họ một ít chỗ tốt cũng là nên làm.
Mọi người quanh vòng, một tháng sau là lễ tuyển tú ba năm một lần bắt đầu. Hoàng Thượng để Lâm công công ghi nhớ tên những nữ tử, đó là đại biểu cho các nàng không phải trải qua sàng lọc rườm rà, trực tiếp tiến vào phong thưởng. Cái này các đại thần vừa nghe liền vui vẻ, mỗi người mặt mày hớn hở, đem lời nói phản đối trong lòng lặp đi lặp lại luyện tập, một bên ném đi. Còn lại các tiểu thư không có biểu diễn càng thêm ra sức, ai không nghĩ muốn bay lên đầu cành biến phượng hoàng, tài trí hơn người a. Hơn nữa vừa nhìn liền biết Hoàng Thượng hôm nay tâm tình là thập phần tốt, là cơ hội không thể bỏ qua.
Nhìn mỗi nữ tử trẻ tuổi mĩ mạo, trong lòng nói không đố kỵ, là không có khả năng. Hoàng Thượng chỉ có một, nguyên bản phi tử trong cung đủ để các nàng tính kế, ngoài mặt mỉm cười khéo léo, chính là nội tâm hận không thể trừ bỏ mình ra, tất cả nữ nhân đều tiêu thất!
Hai bên hoàng tọa trống trơn, địa vị hậu cung cao nhất là Đức, Thục, Hiền, Huệ tứ phi, tuổi tác bất đồng, trang điểm đương nhiên cũng không giống nhau. Từng phi tử cũng đều không phải là hạng người có thể để người che lấp, trong cung chính là ngầm đem đối phương hết thảy điều tra đến thanh thanh sở sở, cho nên cũng không có phát sinh cái chuyện trùng y sam, miễn được không ít xấu hổ cùng trào phúng. Thục phi là người trẻ tuổi nhất trong tứ phi, tuy rằng vào cung đã hơn một năm, không thấy có tin vui, nhưng mỹ mạo của nàng đẹp đến mức được Lôi Duẫn Hạo sủng ái.
Tình cảnh ban ngày gặp được Hoàng Thượng, ở trong đầu nàng tới tới lui lui suy nghĩ hơn mười lần. Thái độ hôm nay của Hoàng Thượng đối với nàng, nàng thế nào cũng không nghĩ đến chính mình sắp thất sủng, là Hoàng Thượng chán ghét nàng. Trong lòng cho là Hoàng Thượng sở dĩ sinh khí đuổi nàng đi, nguyên nhân cũng bởi vì quận chúa kia.
Nàng là nữ nhi nhỏ nhất của tướng quốc, nguyên bản vị trí Thục phi này, là đại tỷ của nàng vào cung sáu năm mới có được địa vị, đáng tiếc hồng nhan khổ mệnh, một năm trước bệnh nặng qua đời. Tướng quốc cho tiểu nữ nhi đưa vào cung, nàng tuổi trẻ xinh đẹp, hơn nữa tướng quốc một lòng ‘trung tâm’, một năm đấy Hoàng Thượng đối với nàng đặc biệt sủng ái, dĩ vãng náo nhiệt ban thưởng, đều khác ba vị chính phi kia.
Hoàng Thượng mặc dù lãnh tình, nhưng chưa từng dùng khẩu khí như như vậy nói với nàng, cho nên, nội tâm tự nhiên liền đem việc hôm nay bị cự tuyệt quy công cho quận chúa thích gây chuyện sinh sự kia. Cảm thấy nghĩ tới nghĩ lui như vậy, rốt cục tìm được vấn đề không phải xuất phát từ trên người mình, Thục phi nương nương ngẩng đầu lên, khôi phục vẻ mặt tươi cười.
“Hoàng Thượng giá lâm! Quận chúa giá lâm!” Thanh âm bén nhọn vang lên, người trong phòng vội vàng đứng ở vị trí của mình hành lễ. Các tiểu thư vội vàng bày ra tư thế cho là đẹp nhất của mình, tràn đầy dịu dàng nói: “Thần cung nghênh Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Cung nghênh Quận chúa thiên tuế.... .”
“Đều đứng lên đi! Hôm nay chỉ là yến hội thông thường, mọi người tùy ý tốt hơn!” Lôi Duẫn Hạo thản nhiên nói, phất phất tay để mọi người trên mặt đất đứng lên. Tay kia thì lôi kéo sủng nhi tò mò bất động đi về long ỷ của mình, ôm y ngồi lên trên.
Các tiểu thư đại thần này đứng dậy, ngẩng đầu lên vừa thấy, giật nảy mình a. Hoàng..... Hoàng Thượng thế nhưng đem nam tử kia ôm ngồi trên long ỷ, mà nam tử kia mặc dĩ nhiên là kim sắc y bào, này...... Đây là màu Lôi triều hoàng hậu mới có thể mặc a! Này, này..... Như thế nào cho phải! Ý tứ của Hoàng Thượng, bọn họ là minh bạch, kia đại biểu cho địa vị của vị nam tử này cùng hoàng hậu không giống. Cũng đại biểu cho vị trí của y trong lòng Hoàng Thượng có bao nhiêu sủng hạnh!
Dọa người, dọa người!
Nhìn các đại thần bên dưới lần lượt si ngốc, Lôi Duẫn Linh cảm thấy buồn cười. Ban đầu biểu tình của mình sao lại không giống bọn họ.Nhìn thấy nữ nhi bên cạnh tỉ mỉ trang điểm, nhưng so với sủng nhi có địa vị trong lòng hoàng huynh, nếu vị trí hoàng hậu bị một nam tử đoạt được, âm tình của bọn họ, có thể tưởng tượng mà.
Lúc nàng nhìn hoàng huynh sai người cầm y phục kim sắc đến thì, nàng biết hoàng huynh muốn làm cái gì. Muốn ở trong cung hảo hảo bảo hộ sủng nhi, trừ bỏ sủng ái của hắn, đương nhiên còn có thân phận tối cao. Thiếu một thứ cũng không được!
Nhóm phi tử phía sau đều vẻ mặt trắng bệch, âm thầm nghiến răng. Khăn lụa trong tay giống như đối tượng để trút giận. Toàn bộ Lôi quốc cao cao thấp thấp, kim sắc là tượng trưng cho địa vị hoàng tộc tối cao, cho tới nay y phục hoàng sắc chỉ có đế vương mới có thể dùng. Cả nước có thể mua hoàng sắc cùng kim sắc cũng chỉ có hai nhà, toàn bộ vì triều đình sở dụng. Nếu là các thương gia muốn sản xuất hai loại màu này, kia chính là tội lớn tru di cửu tộc.
Mà mặc y phục kim sắc, này cũng là mục tiêu nhiều năm qua của các nàng, ai không nghĩ muốn mặc phục sức đại biểu cho đứng đầu hậu cung chí cao vô thượng, hưởng thụ địa vị dưới một người trên trăm người. Nhượng thể nhân quỳ gối dưới chân mình! Chính là hiện giờ, mục tiêu để chúng tần phi vẫn luôn cố gắng, dừng ở trên người một nam tử, các nàng như thế nào chịu phục, cùng nữ nhân tranh còn chưa tính, bây giờ phải cùng nam nhân tranh.
Nhìn Hoàng Thượng một thân long bào vàng óng, đang nhìn bảo bối được hắn ôm chặt trong ngực kia. Tóc xanh như biển rộng, nhẹ nhàng đơn giản dùng sợi dây kim sắc buộc lại, tùng tùng tán trên vai. Có vài sợi không nghe quản thúc dính ở hai bên mặt, làm cho nam hài lại có loại vẻ đẹp phiêu dật. Ngạch gian thủy ấn dưới y phục kim sắc, càng thần thánh không thể xâm phạm. Các tiểu thư hạ tọa, nhìn chằm chằm nam tử tuyệt sắc kia, y thật sự đẹp quá!
Hoàng Thượng tuy nói là Lôi quốc đệ nhất mỹ nam tử, nhưng thấy thế nào, khí thế vương giả của nam nhân cũng so ra kém hơn vị nhìn như thiên tiên này.Y cùng Hoàng Thượng thân mật như vậy, còn ngồi cùng nhau, hơn nữa nhìn thái độ Hoàng Thượng đối với y cũng tràn ngập chiếm dục. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra Hay là, nam hài xinh đẹp không giống người này, là nữ phẫn nam trang
“Hôm nay các đại thần chuẩn bị biểu diễn cái gì a, còn không mau cho trẫm nhìn một chút!”Không kiên nhẫn thấy những tầm mắt nhìn sủng nhi chằm chằm càng ngày càng nhiều, hơn nữa càng ngày càng nóng rực có loại xúc động muốn đem sủng nhi giấu đi. Đương nhiên, hắn nghĩ là làm, tay ôm sủng nhi giương cao chút, chặn những ánh mắt không có hảo ý kia.”Vâng! Vi thần đã chuẩn bị cái này!” Nhìn thấy hành động của Hoàng Thượng, tâm tư các đại thần không ngừng thay đổi. Hoàng Thượng vì sao phải làm như vậy Nếu chuẩn bị hồi cung cùng nam nhân, lén lút giấu đi còn chưa tính, vì sao phải biến thành muốn tất cả mọi người đều biết, lại cho y mặc y phục thuộc về thứ mà hoàng hậu mới có tư cách dùng Hành động thân mật như vậy, thế nhưng một chút cũng không che giấu, tuy rằng trong lòng biết rõ đáp án chính xác, chính là không có một người nào muốn đi nhận định lời giải kia a.
Nhìn thấy trong mắt Hoàng Thượng không vui, nhóm phi tử đại thần đều thu hồi tầm mắt của mình, nhìn tiết mục bài trí tỉ mỉ trên vũ đài.
Nói thật, bọn họ cũng khá tin tưởng Hoàng Thượng chỉ là vui đùa mà thôi. Nói như thế nào thì nữ nhân so với nam nhân cũng tốt hơn nhiều. Ai sẽ thích cùng một người trông giống mình như đúc ở trên giường a Y có mình cũng có, mình không có y cũng không có, nào có như nữ nhân ôm thoải mái!
Hoan ca nhạc vũ, thỉnh thoảng còn có tiết mục độc đáo, mà chân chính thưởng thức, có lẽ chỉ có một mình sủng nhi.
Đối với những nữ nhân xinh đẹp này, sủng nhi mặc dù không phải lần đầu tiên thấy, nhưng vẫn bị hấp dẫn. Một đám trang điểm xinh đẹp, bọn nữ tử mỹ mạo kiều diễm. Dùng dáng người mềm mại của mình vừa múa vừa hát, phong thái điềm đạm, phong tình vô hạn a! Tuy bề ngoài so ra kém các tinh linh, nhưng thoáng cái nhìn thấy nhiều người xinh đẹp như vậy, sủng nhi trong lòng vẫn thoã mãn cao hứng. Vui vẻ hướng các nàng cười, các vũ nữ bị y nhìn đến biến thành xuân tâm nhộn nhạo, suýt nữa không vững cước bộ.
Ở đây có nam nhân có nữ nhân, toàn bộ ánh mắt đều vây quanh y. Có kinh diễm, tò mò, phẫn nộ, âm hiểm, phẫn hận, đố kỵ.... .. Muốn cái dạng gì, sẽ có cái dạng đó. Nhưng đương sự vẫn một chút cũng không phát hiện a, nhìn màn biểu diễn trên đài, một bên học người không ngừng vỗ tay, ánh mắt thủy lam thẳng tắp nhìn trên đài, chỉ sợ hai mắt của mình nhìn không đủ. Cũng khó trách, y từ nhỏ sinh hoạt tại thâm sơn, làm sao gặp được yến tiệc náo nhiệt xinh đẹp như vậy, đương nhiên là lóe ánh mắt ngạc nhiên nhìn, thẳng đến bên hông truyền đến từng trận đau nhức, sủng nhi mới quay đầu bất mãn nhìn Lôi Duẫn Hạo: “Đừng, rất đau!”
“Ngươi còn biết đau a Tiểu yêu tinh đáng ghét, các nàng so với ta đẹp hơn sao Chỉ được nhìn ta, không cho nhìn kẻ khác.” Lôi Duẫn Hạo cố tình ở trên vành tai phấn nộn nhẹ giọng nói, làm cho sủng nhi một trận run rẩy, bên tai tê dại làm tim y đập nhanh vội vã đẩy người bên cạnh ra.
“Không, không nên như vậy. Ta không nhìn các nàng là được chứ gì” Sủng nhi bất mãn nói thầm, thật là bá đạo, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy nhiều mỹ nữ như vậy, vậy mà không cho y nhìn. Bộ dáng ai oán làm cho Lôi Duẫn Hạo trong nháy mắt không đành lòng, tiếp theo là dùng lực ôm ấp.
Tiểu gia hỏe này càng ngày càng quá phận, thế nhưng học xong kế ai binh (dùng bộ dáng ai oán để được lợi), xem bộ dáng đáng thương hề hề này sẽ làm cho người ta sinh ra cảm giác tội lỗi. Nếu không nhìn thấy khóe miệng y không cẩn thận câu lên, còn thiếu chút nữa bị y mê hoặc. Lôi Duẫn Hạo cau mày, đem những người bên cạnh sủng nhi mấy ngày qua suy nghĩ một lần, sau đó, ánh mắt rơi trên người Lôi Duẫn Linh đồng dạng tựa tiếu phi tiếu.
Đều là lỗi của nàng, trách không được nhìn bộ dáng này của sủng nhi như thế nào lại quen thuộc, dĩ nhiên cùng bộ dáng như Lôi Duẫn Linh!
“Sủng nhi, không được học theo nàng. Bằng không..... khiến cho ngươi ba ngày không xuống giường được.” Lôi Duẫn Hạo hung tợn uy hiếp, nữ nhân này thật sự là rất nguy hiểm. Sủng nhi học cái gì cũng được, nhất định không thể học theo sắc nữ này!
“Ha hả, bị phát hiện.” Sủng nhi nghịch ngợm cười, bộ dáng khả ái làm cho Lôi Duẫn Hạo nhìn không được cúi đầu hôn lên môi y.
Nhìn Hoàng Thượng trước mặt cùng nam hài cười nói vui vẻ, tư thế ngọt mật kia không thể nghi ngờ đã nói cho mọi người, bọn họ có bao nhiêu ân ái. Mỗi người không ngừng lắc lắc đầu, nháy mắt cho nhau, ai cũng không dám động thân. Nếu Hoàng Thượng mất hứng một cái, kia chính là tử lộ a. Nhưng không nói, trong lòng cũng không thống khoái.
Dư quang trong mắt Lôi Duẫn Hạo đánh giá các đại thần này, cái dạng biểu tình gì cũng không trốn được mắt hắn. Trong tay còn ôm chặt người bên cạnh, nhìn vẻ mặt sủng nhi thấy vũ nữ hưng phấn. Tuy rằng biết đó là bởi vì vũ khúc mà không phải bởi vì những nữ nhân kia xinh đẹp. Chính là trong lòng hắn, vẫn rất không cao hứng. Xem ra, về sau yến hội như vậy ít làm thì tốt hơn. Nếu như sủng nhi thích những nữ nhân mềm mại điềm đạm hắn còn không tức giận đến thổ huyết a!
Yến hội tiến hành trong vui vẻ, Lôi Duẫn Hạo không chút khách khí hào phóng thưởng cho. Ban cho những người lên đài hiến ca hiến vũ cho mọi người không ít ban thưởng, kêu Lâm công công ghi nhớ tên các nàng. Sủng nhi nghĩ muốn an toàn đứng ở trong cung, chính mình không chịu để những đại thần kia phiền nhiễu, cho bọn họ một ít chỗ tốt cũng là nên làm.
Mọi người quanh vòng, một tháng sau là lễ tuyển tú ba năm một lần bắt đầu. Hoàng Thượng để Lâm công công ghi nhớ tên những nữ tử, đó là đại biểu cho các nàng không phải trải qua sàng lọc rườm rà, trực tiếp tiến vào phong thưởng. Cái này các đại thần vừa nghe liền vui vẻ, mỗi người mặt mày hớn hở, đem lời nói phản đối trong lòng lặp đi lặp lại luyện tập, một bên ném đi. Còn lại các tiểu thư không có biểu diễn càng thêm ra sức, ai không nghĩ muốn bay lên đầu cành biến phượng hoàng, tài trí hơn người a. Hơn nữa vừa nhìn liền biết Hoàng Thượng hôm nay tâm tình là thập phần tốt, là cơ hội không thể bỏ qua.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook